Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một góc của tửu lầu náo nhiệt, Ngẫu Sư lẳng lặng ngồi một mình, quanh thân phảng phất khí huyết máu tươi không thể tan biến, lạnh băng mà tà dị.

Trên bàn trước mắt hắn là chén rượu bạch ngọc.

Chén rượu màu trắng tinh xảo, bên trong đựng đầy những giọt rượu màu hổ phách, tản ra hương thơm nồng đậm mát lạnh.

Hắn cầm chén rượu lên, nhấp một ít.

Sau đó đặt nó xuống lần nữa.

Hàng mi dài thẳng tắp rũ xuống, che đi ánh sáng âm u nơi đáy mắt, in một độ cong kiều diễm lên gò má lạnh lẽo tái nhợt.

Cho dù rượu có hương thơm ngào ngạt như ngọc dịch quỳnh tương, vào miệng hắn cũng chỉ đạm nhạt như nước trắng..

Còn không bằng máu tươi, ấm áp, ngọt ngào, mang theo độ ấm của cơ thể cùng nhịp đập của sự sống, tràn ngập sinh khí.

Dưới hàng mi như lông quạ, trong đôi mắt đen u ám hiện lên một tia sát ý.

Đột nhiên, hắn nghe thấy tiếng bước chân truyền đền từ xa tới gần, sau đó dừng lại trước bàn hắn.

Ngẫu Sư ngẩng đầu, chỉ thấy tiểu công tử trẻ tuổi lúc trước vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn đang đứng trước mặt, đôi mắt đen âm trầm không rõ thần sắc.

Chậc, xem ra bị tìm được rồi.

Ngẫu Sư gợi lên đôi môi mỏng đỏ sậm, lộ ra một nụ cười như mang theo mùi máu: "Tên."

—— Nói cho ta, ngươi muốn giết ai.

Thanh âm lạnh lùng trầm thấp vang lên, mang theo chút khàn khàn quyến rũ, như ngọc thạch va vào nhau, lại phảng phất như tình nhân bên gối thủ thỉ.

Lê Mộc nhìn nam nhân mặc hồng y yêu dã trước mắt, ánh mắt có chút căng thẳng, cổ họng y khẽ động, bình thường y sẽ không bao giờ nói ra thân phận và tên thật mình cho luyến sủng bên ngoài.

Nhưng mà.......Nhìn đến nam nhân tóc đen hồng y trước mắt, ma xui quỷ khiến, y khàn giọng hồi đáp: "Lê Mộc, tự Duẫn Chi."

Ngẫu Sư nhíu nhíu mày.

Hắn hỏi y người muốn giết là ai, sao phải nói cho hắn tên tự của người nọ.

Nhưng mà, trong lòng hắn sát ý cùng máu tươi ngày càng sôi trào mãnh liệt, hắn cũng không rối rắm với những chi tiết này, mà chỉ trầm giọng nói: "Được."

Dứt lời, hắn vuốt tay áo đứng dậy.

Lê Mộc có chút sửng sốt, y không nghĩ tới người này lại sảng khoái như vậy, trong lòng sự sợ hãi bị cự tuyệt cùng khẩn trương bỗng chốc tiêu tán, mà theo đến chính là ngọn lửa dục vọng và......đố kị.

Y gợi lên một nụ cười âm lãnh quái dị, đôi mắt đen kịt âm tình bất định nhìn Ngẫu Sư.

"Tới phòng ta đi."

Nói xong, y liền sải bước đi về phía trước, bước chân như gió, phảng phất mang theo tức giận.

Lần này đến lượt Ngẫu Sư hoang mang khó hiểu.

Cọc giao dịch này không phải đã xác định sao? Chẳng lẽ còn có yêu cầu gì hắn cần biết? Người này không tín nhiệm hắn sao?

Hay có lẽ là lần này đối phương có yêu cầu đặc thù gì đó, không thể nói trước mọi người?

Ngẫu Sư đã gặp được không ít loại tình huống như này.

Chẳng hạn như yêu cầu hắn mang tròng mắt hoặc là bàn tay của đối phương về, thậm chí nơi tư mật nào đó cũng chẳng có gì là lạ.

Nghĩ xong, Ngẫu Sư phất tay áo, che đi sợi tơ đỏ tươi trên cổ tay, đi theo.

******

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu đoản văn không logic không tiết tháo( ′ 艸`)

Có bình luận mới có động lực! Nhóm tiểu thiên sứ cầu bình luận cầu bỏ phiếu!

Spoil một chút: Chương sau có hắc hắc hắc (*/ω\*)

Editor có lời muốn nói: Ủa sao dại trai zị con trai!!!!!!! Giờ nên vui hay nên buồn đây=)))

2/1/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro