CHƯƠNG 1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Minh Ưng là tập đoàn xí nghiệp số một An Thành, chủ yếu là sản xuất bộ đồ ăn,  sau khi tổng giám đốc tiền nhiệm lên quản lý thì công ty đã thực hiện nhiều cải cách phát triển, gộp chung nhiều lĩnh vực nghệ thuật, giải trí, chung sức đồng nhất tập đoàn. Đương nhiên tập đoàn Minh Ưng vẫn sản xuất bộ đồ ăn là chủ yếu, tập đoàn Minh Ưng cất giữ rất nhiều bộ đồ ăn giá trị, còn từng được trưng bày tại triển lãm nổi tiếng ở nước ngoài, trong đó có một bộ men gốm sứ năm màu, trên thị trường coi như vô giá, tác phẩm thuộc về phạm trù nghệ thuật, được cất ở tổng bộ tập đoàn Minh Ưng, coi như là bảo vật vật trấn điếm của tập đoàn.

Ở Anh quốc có vị người Hoa họ Chu, vẫn luôn muốn được sở hữu bộ đồ ăn của Minh Ưng, ông tới Trung Hoa rất nhiều lần chỉ luôn muốn gặp được tổng tài Tưởng Thiên Du của tập đoàn Minh Ưng nhưng vẫn không được, vì Tưởng Thiên Du vẫn luôn lấy lý do không có thời gian để nề hà, cự tuyệt.

Chu tiên sinh luôn rất có lòng thành, ông kết bạn với Tưởng Thiên Du không thành liên kết bạn cùng vị đổng sự của Tưởng Thiên Du, thông qua vị đổng sự này rốt cuộc cũng gặp được Tưởng Thiên Du.

Sự viêc nằm ngoài ý muốn của Chu tiên sinh,ông không nghĩ đến vị Tưởng tổng nổi danh thủ đoạn lợi hại hành sự sấm rền gió cuống  này lại trẻ tuổi như vậy vẫn còn là thanh niên cao ráo, tuấn tú.

Đương nhiên Chu tiên sinh cũng không vì Tưởng Thiên Du trẻ tuổi mà khinh thường. Tưởng tổng với tây trang phẳng phiu, từ đầu đến chân đều tràng đầy sự nghiêm túc, là một người ít nói, trầm ổn hơn so với độ tuổi của mình. Tuy rằng có đổng sự ở bên trung hòa, nói chuyện có vẻ thuận lợi, nhưng Chu tiên sinh đối mặt với vị tổng tài trẻ tuổi này,ông luôn cảm thấy  áp lực, nên dẫn đến toàn bộ quá trình đều không được tự nhiên, phía sau lưng ông còn thấm đẩm một mảng mồ hôi.

Lần gặp mặt này có bát diện linh lung cùng với sự tác hợp của đổng sự, Chu tiên sinh cũng biểu hiện rất có lòng thành, cuối cùng cũng làm cho Tưởng Thiên Du gật đầu,  lúc này Chu tiên sinh  mới nhẹ nhõm thở dài một hơi.

Chu tiên sinh nghe nói Tưởng tổng tuy tuổi còn trẻ nhưng đã sớm kết hôn, ông liền bưng chén rượu hướng Tưởng Thiên Du kính, nói: "Có thể cùng Tưởng tổng hợp tác là vinh hạnh của tôi, về sau nếu có thời gian, cũng hoang nghênh Tưởng tổng cùng Tưởng phu nhân đến Anh quốc làm khách để tôi và phu nhân của mình có diệp một lân làm hết lễ nghĩa của chủ nhà."

Vừa nói dứt câu, phía bàn vị đổng sự đã kéo kéo quần áo cũng ông vài cái, bất quá đã không kịp nữa rồi, lời này vừa truyền đến tai Tưởng Thiên Du, anh ta vốn dĩ đã giơ chén rượu lên nghe vậy động tác liền dừng lại một chút, anh chậm rãi nhìn lướt về hướng  phía Chu tiên sinh, tầm mắt sắc bén nhiễm một phần hàn ý.

Tuy nhiên ánh mắt ấy cũng kéo dài không lâu, Tưởng Thiên Du nhận lấy ly rượu mời từ phía Chu tiên sinh rồi uống, anh thong thả ung dung gỡ khăn ăn ở cổ áo và nói: " hôm nay đã muộn, liền tới đây đi."

Cho đến khi thân ảnh của Tưởng Thiên Du đã biến mất không thấy đâu thì Chu tiên sinh vẫn ngây ngốc, ông ta không rõ tại sao khi nói đến phu nhân Tưởng tổng lại nóng giận, thấy vậy vị đổng sự kế bến mới thở dài, giận dỗi nói: " ông nói đến thật là, không có việc gì nói đến Tưởng phu nhân làm gì?"

Chu tiên sinh không rõ nguyên do, "Tưởng phu nhân làm sao vậy? Tưởng tiên sinh không phải đã kết hôn sao?"

"không ai nói cho ông Tưởng phu nhân đã không còn ở trên đời sao?"

Chu tiên sinh:"....."

Vị đổng sự liên thở dài, " vị Tưởng phu nhân này đã qua đời được ba năm, đừng nhìn Tưởng tổng của chúng tôi ngày thường ít khi nói cười, giống như không có giì có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của anh ta, duy chỉ có Tưởng phu nhân là cấm kỵ đối với hắn, đều không thể nhắc đến. Thôi thôi, cũng trách tôi, không nói trước cho ông."

Tưởng Thiên Du ngồi trên xe, đầu dựa vào ghế dựa ngửa đầu nhắm mắt nghỉ ngơi, giữa hai mày hắn nhiếu lại, sắc mặt căng thẳng, làm cho người ta áp lực,cảm thấy như một trận mưa gió sắp đến, tài xế một lời cũng không dám hỏi, yên lặng chạy xe đến trừng hải trang viên, nơi này nổi danh là khu biệt thự nổi danh ở An thành.

Tưởng Thiên Du xuống xe, từ gara đi thẳng bằng than máy lên đến tầng một, trong phòng đèn vẫn còn sáng, hắn từ than máy đi xuống, đem áo khoác tây trang cở ra tiện tay ném trên sô pha, thả lỏng cà vạt, đông tác lộ ra vài phần thô bạo.

Vu trinh bưng cháo mới nấu từ phòng bếp tới, nhìn thấy hắn liền hỏi: " em nghe nói hôm nay có vị người hoa từ Anh quốc tìm anh nói chuyện hợp tác sao, nói đến đâu rồi?"  

****

Kem: Vì chương 1 hơi dài nên mình chia ra làm hai phần nhaa (^^) 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro