Chương 01: Quan hệ thân mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ánh đèn mập mờ, hình ảnh mơ hồ, tiếng nỉ non trên giường, thanh nhã như thơ.

"Um...Molly!" Móng tay của An Khánh Tuyền, suýt nữa ở trên lưng Mạc Li cào thành một bức bản đồ, phập phồng theo tiết tấu, lúc thả lỏng, thoáng chốc lại bấu siết, vừa thả ra lại bấu chặt... Ôm chặt Mạc Li, thích thú với từng dấu vết trên lưng Mạc Li. "Chậm một chút..."

Mạc Li rất thích nghe tiếng của An Khánh Tuyền lúc yếu thế hoặc kích động, âm thanh tràn ra từ cổ họng, nội liễm, hàm súc.

Nói thật, đây không phải quay phim, đúng là không cần thiết phải làm cái bộ dạng phải chết bất tử kêu trời than đất, quá giả tạo mà.

Trong công việc nhìn thấy rất nhiều bộ dạng giả nhân, có lẽ chân nhân thật sự tốt hơn vạn lần.

"Chậm..." Lần phản công này, An Khánh Tuyền vẫn bị kích thích chỉ có thể hút khí không có thời gian thở, nàng gần như không thể dừng lại.

Mạc Li vò đầu An Khánh Tuyền, cuối cùng tốc độ cũng chậm lại. Đạp chân ga phải đạp đến cùng không dễ chơi, đạp tận thu hồi hết lại rồi lại đạp tận, vậy mới kích thích. Về tiết tấu của An Khánh Tuyền, Mạc Li quá quen thuộc rồi, đêm dài đằng đẵng chiến sự còn kéo dài.

"Thoải mái không?" Mạc Li khẽ hôn lên môi An Khánh Tuyền, vừa xoa xoa thân thể An Khánh Tuyền, chính xác mà nói, là mát xa.

"Ừ..." An Khánh Tuyền nhắm mắt lại, nàng thích kích động nhẹ nhàng.

Mạc Li mỉm cười, đang muốn tiến vào vòng công kích kế tiếp, đáng chết chuông điện thoại lại rêu lên.

Định tiếp tục, tiếng chuông lại vang lên không ngừng, Mạc Li có chút khó chịu, cũng có chút buồn bực, lật người sang một bên.

"Molly, di động." An Khánh Tuyền đẩy nhẹ Mạc Li một cái, màu đỏ trên mặt vẫn rõ ràng như vậy.

Mạc Li miễn cưỡng cầm lấy điện thoại ở trên tủ đầu giường đưa cho An Khánh Tuyền, sau đó kéo chăn che mình lại, lười để ý đến mọi chuyện.

Mạc Li ngay cả ý muốn nghe lén cuộc trò chuyện cũng không có, dù nghe hay không, cô đại khái cũng biết được, An Khánh Tuyền cũng hiểu được cô sẽ biết. Có lẽ, đây là sự ăn ý giữa họ, không hỏi cũng không can thiệp.

Chờ cho cảm giác của Mạc Li lặn xuống, An Khánh Tuyền mới cúp điện thoại.

"Có thể..." An Khánh Tuyền ném điện thoại sang một bên, dịu dàng nói.

Mạc Li trở mình, quay lưng về phía An Khánh Tuyền, không thèm để ý đến. An Khánh Tuyền xoa nhẹ lưng Mạc Li, sau đó cuối xuống ghé vào người Mạc Li, nàng biết im lặng là biểu hiện của sự không hài lòng, và những gì cô ấy cần là giải quyết sự không hài lòng.

An Khánh Tuyền nhẹ nhàng cắn lỗ tai Mạc Li và nói: "Được rồi, tức giận thì phạt tôi ngày mai không được xuống giường được không?"

Mạc Li ngáp, chiêu này đã dùng qua mấy lần rồi, bớt đi.

An Khánh Tuyền suy nghĩ một chút, bước đến bên kia Mạc Li, chính diện nhìn Mạc Li, vuốt gương mặt của cô nói: "Được không..." Âm thanh làm nũng này phải thật nhiều ủy khuất thật nhiều ủy khuất.

Mạc Li ai oán liếc An Khánh Tuyền một cái, thật không chịu được nổi An Khánh Tuyền làm nũng, nàng rất ít khi làm nũng, nhưng mỗi lần làm nũng đều chết người a~~

Có như vậy, Mạc Li mới ngoan ngoãn để An Khánh Tuyền đi. Thật ra thì, Mạc Li chưa từng nói không với An Khánh Tuyền.

Hôm sau, An Khánh Tuyền nhất ngữ thành sấm, thật đúng là không xuống giường được.

Mạc Li phải trở về công ty, vỗ vỗ mông An Khánh Tuyền nói: "Lúc đi nhớ khóa cửa"

"Ừ." An Khánh Tuyền quay qua tiếp tục ngủ, nàng mệt mỏi không chịu được.

Mạc Li lúc xoay người liếc thấy chiếc điện thoại di dộng bị ném sang một bên, thở dài, cũng cười cười. Lắc lắc cái đầu, phải nổ lực làm việc, con gái của cô muốn phát hành album, phải bận rộn rồi.
Oh, quên nói, Mạc Li là đại diện kim bài của công ty môi giới Dực Trường, nhiều nghệ sĩ đều là con gái của cô, cho dù cô không lớn hơn các nghệ sĩ là mấy, thậm chí cũng chỉ có vài tuổi.

Khi Mạc Li lái xe, cô luôn nghĩ về các chi tiết việc phát hành album có thể làm tốt hơn không, dù sao trong giới âm nhạc Season có một nhóm nhạc nữ, là do một tay cô tạo ra, là nhóm giải trí đầu tiên của cô, cũng là nhóm có cảm tình nhất. Thời đại ngày nay thay đổi nhanh chóng, không dễ dàng gì có một nhóm nhạc nữ có thể kiên trì đến năm thứ năm. Đây là niềm tự hào của Mạc Li, cô đã thành công trong việc tạo ra một nhóm thực sự được mọi người công nhận rộng rãi.

Chỉ là, nghĩ đến sau này đi ra nước ngoài thì lại đau đầu. Mạc Li thích đi du lịch, nhưng không thích mang theo công việc, điều này khiến cô phiền não không ít. Du lịch là muốn nghỉ ngơi, chơi đùa, đến nước ngoài mà vẫn phải làm việc, thật không phù hợp với Mạc Li lười biếng này.

Lại ngáp một cái, mặt khác nghệ sĩ có thể buông tay cho cấp dưới đi phụ trách, Season vẫn phải là mình tự xem chừng một chút. Sau bốn năm ra mắt, càng nổi tiếng càng muốn thoát khỏi hình tượng thiếu nữ hihi haha, thiên về hướng chín chắn một chút, không thành công thì thành nhân.

Mạc Li nghĩ, có lẽ những lúc cần thiết, sẽ nhờ một số bạn cũ giúp đỡ.

Nếu như An Khánh Tuyền biết Mạc Li đang lo nghĩ chuyện họp báo, có lẽ sẽ mặt lạnh nhìn Mạc Li, sau đó nói: "Tôi làm việc cô vẫn chưa yên tâm sao?" Vâng, với quan hệ xã hội và kinh nghiệm làm việc của An Khánh Tuyền, giao buổi họp báo cho công ty An Khánh Tuyền làm, đúng là không cần phải bận tâm nhiều.

Liếc thấy miếng dán nhỏ trên góc của kính chắn gió, Mạc Li bất giác nở nụ cười, trên miếng dán viết "Lái xe an toàn", là An Khánh Tuyền dán lên, còn nhớ rõ cái câu "Không được đua xe!" nghiêm nghị của nàng.

Mạc Li đã không đua xe nữa, bất quá chỉ là ô tô, còn xe máy là sẽ tiêu ngay, hãy nhìn tâm tình này đi. "Bao da thiết"* này thực sự không an toàn, cho nên Mạc Li cũng không chơi nhiều. Chẳng qua là, Mạc Li càng tin rằng, quyết định an toàn là quyết định mạo hiểm nhất, vì thế, cô thỉnh thoảng vẫn cứ mạo hiểm một phen, mặc dù không có những cung đường núi uốn lượn, nhưng vẫn có thể đua xe trên núi.

*Ám chỉ xe mô tô

Đùa với lửa, những chuyện Mạc Li thường làm. Thử nghiệm chạm đến các loại ranh giới cuối cùng, mạo hiểm để tìm thấy sự đột phá, thậm chí đặt cược cả tính mạng. Nếu như có thể, Mạc Li hy vọng mình là một pháp sư, chỉ một cái liền biến ra lửa, nhân tiện xuất hiện thêm một con bồ câu trắng bay ra, trông thật tuyệt.

Hoặc là, biến ai đó đi, như vậy, sẽ không cần phải chia sẽ người đó với ai khác cả.

Nhớ lại, ngực vẫn còn mơ hồ đau. Nhưng mà bây giờ, phần lưng lại tương đối đau, khiến cho Mạc Li đang lái xe muốn ngồi thẳng người, lưng dựa vào lưng ghế duỗi thẳng ra, đêm qua An Khánh Tuyền đúng là dùng quá sức rồi.

Lúc sắp quay lại công ty, An Khánh Tuyền điện đến, có lẽ là sắp được nghe Mạc Li phàn nàn.

Mạc Li đeo tai nghe bluetooth, bấm nút trả lời.

"Tôi không về công ty, có chuyện thì tìm Tiêu Quân Tiểu Khả đi, tôi muốn nghỉ ngơi cả ngày", An Khánh Tuyền nói, giọng điệu lười biếng.

Mạc Li cười, phải cần nghỉ ngơi cả ngày sao? Thể lực kém vậy sao? Phải cho nàng vận động nhiều hơn mới được

"Có đồ ăn trong tủ lạnh, hâm lại là có thể ăn." Mạc Li vẫn là quan tâm cái bụng An Khánh Tuyền hơn, không thể bỏ đói cơ thể.

"Không muốn cử động." Ngụ ý là muốn có người hầu hạ.

Đèn đỏ, Mạc Li dừng xe lại, vừa đúng có thể mở lịch làm việc ra xem giờ giấc một chút.

"Tôi sẽ tranh thủ trở về sau khi kết thúc cuộc họp." Có hai tiếng rảnh, đi về cũng mất khoảng 40 phút, vẫn kịp về nhà nấu cơm.

"Thuốc khử trùng và thuốc cao bôi nhà cô cũng hết rồi, nhân tiện mua về luôn đi." An Khánh Tuyền nói.

An Khánh Tuyền không muốn cử động lại đi tìm thuốc? Không tìm sao biết thuốc dùng hết rồi? Mạc Li nhíu mày một cái, hỏi: "Sao vậy? Bị thương chỗ nào?" Khẩn trương đến nổi đèn xanh rồi mà vẫn không biết làm sao để khởi động động cơ.

"Cho cô dùng đấy." Chính là nói An Khánh Tuyền không phải bị thương.

Mạc Li tươi cười rạng rỡ, nhất định là An Khánh Tuyền tự mình biết rõ, biết được mình tối hôm qua điên cuồng lưu lại kiệt tác.

Mạc Li vừa nói "Được", liền nghe thấy tiếng mọi người bấm còi phàn nàn cô cản trở lối đi.

Đành phải nhanh chóng khởi động xe, tránh cho người lái xe phía sau phải bước xuống và đến chửi bới.

An Khánh Tuyền cũng nghe được tiếng còi trong điện thoại, chỉ nói: "Lái xe an toàn." Rồi gác máy.

Mạc Li mỉm cười, bản thân đã nhận được rất nhiều, không nên tham lam nữa, duy trì hiện trạng cũng rất tốt. Một chút quan tâm, chỉ thuộc về nàng ấy, rất tốt. Có được một chút quan tâm này, đúng là nên biết ơn rồi.

Sau khi cúp điện thoại, An Khánh Tuyền một lần nữa ném nó sang một bên, sau đó lăn lộn ở trên giường, dáng bộ khác với thục nữ một trời một vực. Dù sao chỉ có một mình, sợ gì phải mất hình tượng?

Thật sự rất thích nhà Mạc Li, tông màu trắng chủ đạo, không có thêm phụ tùng, miễn cưỡng mà nói sản phẩm công việc nghệ sĩ của cô tốt hơn cái màu sắc sặc sỡ này, tất cả những thứ khác đều đơn giản giống như con người Mạc Li. An Khánh Tuyền thích sự chân thật đơn giản này, ngôi nhà này, cũng được 5 tuổi rồi.

Còn nhớ Mạc Li nói, linh hồn của cô không ổn định, không nên có nhà cố định, nói không chừng ngày nào đó lại bắt đầu đi khắp nơi, bay nhảy trên bầu trời, hoặc là lang thang đâu đó. Cho nên, không cần tốn quá nhiều tâm tư vào chỗ ở cố định, trang hoàng đơn giản là được.

Chỉ là bây giờ Mạc Li đang ổn định, cho dù nghề nghiệp muốn cô ấy công tác ở nhiều nước khác nhau, cuối cùng vẫn là trở về ngôi nhà này.

An Khánh tuyền nghĩ, những thay đổi này, có phải là vì nàng ấy? Bởi vì nàng ấy sống ở nơi này.

Chiếc điện thoại được ném sang một bên lại rêu lên, nhạc chuông này là nhạc chuông độc quyền, nhưng nó không được thiết lập cho Mạc Li.

"Mammy sẽ trở về sớm, tối nay em về sớm một chút, nấu một số món bà ấy yêu thích. Anh sáu giờ sẽ về nhà, Mammy có thể sẽ đến lúc bảy giờ." Giọng nam trong điện thoại hơi từ tính, có mấy phần giống như tiết mục dj đêm khuya trên radio, vì bạn phân tích một vài câu chuyện tình yêu vụn vặt, sau đó phát ra một vài bài hát ru.

"Em biết rồi!" An Khánh Tuyền trả lời.

May mắn thay, đó là buổi tối, nếu không lại không có cách nào nhìn Mạc Li nấu ăn vào buổi trưa.

Đúng vậy, so với việc ăn, An Khánh Tuyền thích nhìn quá trình Mạc Li bận rộn nấu ăn tay chân luống cuống, nhưng cuối cùng vẫn suông sẻ cho ra món ngon. Không giống như Mạc Li bận rộn công việc, phần nghiêm túc này, chỉ thuộc về một mình nàng, chỉ thuộc về riêng An Khánh Tuyền.

An Khánh Tuyền chưa từng nấu ăn cho Mạc Li, có lẽ vì vậy mà Mạc Li luôn nghĩ rằng An Khánh Tuyền không biết nấu ăn, nhưng thực tế, tài nấu ăn của An Khánh Tuyền tốt hơn Mạc Li nhiều.

Nếu như đợi đến thời điểm thích hợp, An Khánh Tuyền hy vọng, Mạc Li có thể nếm thử mọi món ăn mà nàng ấy làm.

Bạn vĩnh viễn cũng không biết sau này xảy ra chuyện gì, chờ đến thời điểm thích hợp rồi xem, ngủ đây. An Khánh Tuyền xoa xoa con mắt, lại tiếp tục ngủ.

Lúc hai người mới quen biết, không ai ngờ tới sẽ tiến triển đến nước này. Bạn cho rằng những điều bạn nghĩ là đúng? Haha, có trời mới biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro