Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Mushroom

From Wattpad @Matcha1888

Chap 2:

Nói về Cố Tân Di , ấn tượng đầu tiên đối với người lạ khi gặp cô là cảm thấy cô có dung mạo xinh đẹp. Còn khi đã quen thuộc với cô rồi thì lại cảm thấy cô vô cùng thông mình,tính lười nhác cô đứng nhất thì không ai dám xưng mình là số hai, đặc biệt cô rất thích ngủ, mọi người ở tam trung đều biết mỹ nhân hay ngủ ở lớp thực nghiệm ban nhất? Đến chủ nhiệm lớp cũng phải gặp mặt lão Cố nói về chuyện này, giáo viên chủ nhiệm khuyên can mãi, hi vọng cô dồn toàn lực vào học tập, giành lấy ánh hào quang cho gia đình. Lớp thực nghiệm ban nhất, các học sinh tương lai đều vào trường đại học Thanh Hoa, Bắc Đại.

Lão Cố trước mặt giáo viên thì đáp ứng sẽ khuyên bảo cô, nhưng thực chất là ủng hộ Hoa cô nương. Cô yêu ngủ thì sao, ăn được ngủ ngon mới là điều mà mọi người đều theo đuổi! Lại nói, con gái nhà mình cao như vậy, như tiên nữ giáng trần, điều này không phải cũng làm cho gia đình vẻ vang sao? Cô chính là mặt tiền của cửa hàng nhà lão Cố, hàng hiếm đó!

Cùng suy nghĩ với lão Cố còn có một chiến hữu nữa, nữ sĩ Sầm Nhuế, cũng rất là tán thành.

Sau nhiều kì kiểm tra, Cố Tân Di đều vượt qua mức điểm tối thiểu, thấy bộ dáng thỏa mãn của cô, chủ nhiệm lớp cũng chỉ có thể thở dài một hơi, để tùy cô: "Học trò này cái gì cũng tốt, chính là.....haizzz."

Nhưng đến khi thi tốt nghiệp trung học, Cố Tân Di không biết là đụng phải đại vận gì, khi có kết quả, 6 chữ số đầu khiến lão Cố cười tươi như hoa cúc, đến ngay cả nữ sĩ Sầm Nhuế dù luôn chăm sóc da cũng xuất hiện nếp nhăn trên khuôn mặt khi cười. Lão phú hào chuẩn bị tiệc ba ngày mời bạn bè bằng hữu thân thiết đến nhà Hoa cô nương ông chung vui.

Bất quá vui quá hóa buồn, lão Cố hai ngày sau liền lạnh mặt tháo dỡ Wechat, di động chuyển sang chế độ im lặng, và từ chối tất cả các bữa tiệc.

Hừ, một đám tiểu quỷ chết bầm cũng xứng với Hoa cô nương nhà ông?

Có câu "Điền nguyện vọng cũng giống như là việc thi tốt nghiệp trung học lần hai", câu này quả thật không sai.

Cố Tân Di thi tốt nghiệp phát huy vượt xa bình thường, nhưng thời điểm điền nguyên vọng lại vô cùng bế tắc.

Lão Cố làm về bất động sản, Sầm nữ sĩ là họa sĩ thanh cao, không dính bụi trần.Vì vậy, đối với các trường đại học và các chuyên ngành triển vọng thì vô cùng mờ mịt. Cố Tân Di tuy rằng điểm cao, nhưng cách các trường đại học trọng điểm vẫn còn một khoảng. Lúc này, các chú các dì liền vội tới hướng nghiệp cho Cố Tân Di.

Mọi người nói một đống, não của Cố Tân Di lúc này như đặc quánh lại, vô cùng mơ hồ, không suy nghĩ được gì , và vô cùng đói bụng nên cuối cùng chỉ nhớ rõ một câu "Trường đại học Khoa học và Kỹ thuật có căn tin rất hoành tráng, toàn trường có 35 phòng ăn, chậc chậc, thật tuyệt nha"

Lão Cố đối với Khoa đại cũng có ấn tượng khá được, trường rất lớn, còn gần nhà, rất tốt.

Sầm nữ sĩ thì coi trọng không phải Khoa đại mà là đại học Giang thành bên cạnh. Trường tồn tại hơn trăm năm nay, giống như một bức họa cổ kính, nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp với con gái vì "Khoa đại có nhiều cây cổ thụ, con gái sẽ không bị phơi đen" trong khi Giang thành thì lại vô cùng nắng, nóng.

Cuối cùng cả nhà đều nhất trí với lựa chọn về đại học Khoa học và Công nghệ của con gái mình.

Về phần chuyên ngành, Cố Tân Di xem xét xếp hạng của các ngành, chọn xếp hạng thứ nhất là nguyện vọng một, rồi đếm thêm bảy tám chuyên ngành điền vào, cứ vậy mơ mơ màng màng hoàn thành tờ nguyện vọng.

Đến khi tỉnh táo lại thì hồ sơ đã được chọn rồi.

Là một trường đại học hàng đầu, Đại học Khoa học và Công nghệ từ trước đến nay lấy ngành kỹ thuật xưng danh đứng đầu, không khí học tập vô cùng quyết liệt bằng không cũng sẽ không có câu "Học ở Khoa đại" với tiếng tăm lẫy lừng. Điều này có thể rèn luyện tính lười biếng của Cố Tân Di .

Sau khi nghe ngóng, cô chọn chuyên ngành với chương trình học bao quát các chuyên ngành khác, số tiết học với số lượng nhiều có một không hai của học viện, Hoa cô nương hiện tại chỉ mong 35 căn tin là không dối gạt người, QAQ.

Xe buýt di chuyển vừa đúng 37 phút thì đến nơi, những hàng cây ngô đồng xanh ươm, tươi tốt song song đứng thẳng, những chiếc lá cây to rộng ngăn đi ánh nắng tháng tám chói mắt, thỉnh thoảng từ kẽ lá chiếu xuống những vệt sáng lờ mờ vương hạt bùi như đang bay múa.

Không gian ồn áo náo nhiệt náo động cùng không khí nóng bức lập tức tiêu tan không thấy, giống như là đi vào thế giới khác.

Cố Tân Di xách hành lý xuống xe, vừa chạm đất thì nháy mắt cảm thấy yên ổn, trong không khí mang mùi vị ẩm ướt , sạch sẽ , cô đột nhiên không còn sợ hãi .

Nhập gia tùy tục, vì vậy cô muốn bản thân sẽ thích ứng với hoàn cảnh mới, mà không phải là hoàn cảnh thích nghi với cô.

Cô âm thầm nổi giận với chính mình, rồi lập tức đi tìm khu tiếp tân sinh viên của học viện.

"A, học muội, lại là em à?" học trưởng thanh tú gây tiếng cười lớn trên xe mở to hai mắt nhìn, lập tức mở nắp bút rồi đưa bút cho Cố Tân Di "Cái này gọi là gì đây, là duyên phận chăng, đến đến đến, học muội, mau ngồi, mau ngồi."

Anh vội vàng tiếp đón, lúc lơ đãng nhìn thấy đám bạn với đôi mắt sáng lấp lánh đứng bên cạnh, vỗ vỗ trán nói: " học muội này, em là người của học viện chúng ta sao? Kia kìa, chuyên ngành Thiết Kế Nghệ Thuật cùng Nhân Văn ở phía bên kia đấy."

Ở nhà ga bị hoài nghi đi nhầm trường học, hiện tại lại bị hoài nghi đi nhầm học viện, Cố Tân Di co rút khóe miệng. Vì thế cô lấy ra tờ giấy thi đậu đại học, thư thông báo trúng tuyển chuyên ngành, chứng minh thư, lại lần nữa thực hiện động tác cúi chào, nói: "Báo cáo học trưởng, em xác định, thư thông báo trúng tuyển chuyên ngành ghi rõ là học viện này."

Một nam sinh trừng mắt nhìn học trưởng thanh tú, sau đó tương đối kiên nhẫn đối chiếu thông tin của Cố Tân Di, rồi làm thủ tục nhập học cho cô.

Học trưởng thanh tú nhớ đến vụ ở nhà ga, cảm thấy hơi xấu hổ, nắm tay lại đưa lên miệng ho khan hai tiếng nói: "Anh tối hôm qua ngủ không ngon lắm, nên trạng thái hôm nay không tốt, ha ha, thực xin lỗi em."

"Không có việc gì đâu ạ." Cố Tân Di cười rực rỡ, đuôi lông mày bên phải nơi nốt ruồi son nhếch lên khiêu khích "Dù sao học trưởng là người cổ hũ mà."

Học trưởng: "..."

Nhân gian khó khăn, học muội, tốt xấu gì cũng nên cho học trưởng giữ chút mặt mũi chứ. Nói như em vậy làm mất hết mặt mũi của anh đấy.

Cố Tân Di ghi danh vào chuyên ngành chủ chốt của đại học—— Quang điện, phòng thí nghiệm Quang điện của quốc gia nằm phía sau tòa giảng đường của trường.

Hoàn thành xong thủ tục, Cố Tân Di được học trưởng thanh tú dẫn đi ký túc xá. Trên đường tán gẫu cô biết được vị học trưởng không đáng tin cậy này lại có một cái tên rất đặc biệt, Thạch Lỗi (2) , nghe thật nặng nề. Thạch Lỗi hiện đang là sinh viên năm hai, anh cũng nói rằng khi mới bước chân vào đại học thì anh vẫn còn là một tiểu thịt tươi ngây thơ, trong trắng, nhưng không bao lâu thì tâm hồn đã bị vấy bẩn. Lúc trên xe, miệng anh ầm ầm pháo nổ chỉ định vui đùa một chút với các học đệ học muội, anh vốn muốn giữ lại mốt tí ấn tượng tốt nhưng lại lỡ đem lời nói đùa của các lão tài xế nói ra mất rồi.

(2) Nhiều đá, cao lớn.

Cố Tân Di bước chầm chậm theo chân anh, trên đường là nhưng hàng cây xanh um tùm, mỗi lần quẹo đều có khung cảnh na ná nhau. Vậy nên bản đồ trong điện thoại di động nhất định phải có, học trưởng Thạch Lỗi nhắc đi nhắc là khi đi phải mở nó ra.

"Ừm, em có biết vì sao anh được đặt là Lỗi không? Để anh nói em nghe, ông nội anh hi vọng ba anh sẽ sinh cho ông ba thằng cháu trai, nhưng chính sách đâu cho phép, ông rất bực mình, nên cuối cùng nhất quyết đặt tên anh vác thêm hai thằng cháu còn lại (3). " Anh giúp Cố Tân Di kéo va li, một đại nam sinh kéo cái vali đỏ chót như vậy đi ngoài đường, quả thật có chút khó nói. Có thể đang trong kỳ khai giảng nên hầu như hành lý của các nữ sinh đều được các học trưởng xách phụ, nên chắc không có gì ngạc nhiên, vậy nên Cố Tân Di cũng không từ chối sự giúp đỡ của anh.

(3) Lỗi: 磊

"Ông nội của anh lúc trước đặt tên cho anh chắc không nghĩ đến một vấn đề" Cố Tân Di không biết khi nào thì đã cầm thêm mấy chiếc lá, vừa đi vừa ngắm chúng.

"Vấn đề gì?" Thạch Lỗi thấy có tiếng rơi lộp bộp trong lòng.

"Tên anh bị lấy ra chọc ghẹo.", Cô nói, "Chắc ông không nghĩ tới học sinh trong lớp sẽ đặt biệt danh cho anh do cái tên của mình."

Thạch Lỗi dừng lại, ánh mắt vô cùng kích động, như là tìm được đồng minh, "Vậy em cũng bị?". Anh nhớ đến cái tên của học muội, cái tên tràn ngập hơi thở văn nghệ, hoa mộc lan, không giống bị lấy ra trêu chọc tí nào .

Trong đầu Cố Tân Di bật ra cái biệt danh " Hoa cô nương ", cô liền trịnh trọng phá vỡ suy đoán của Thạch Lỗi: "Không hề, hình tượng của em rất lãnh diễm nên sẽ không có phiền não như vậy." Cô xoay người lại hỏi, "Vậy biệt danh của anh là gì?"

"..." Thạch Lỗi đột nhiên có cảm giác mình vừa bị đùa giỡn, thật đau buồn, anh là một sinh viên năm hai già đời, nhưng cư nhiên lại bị một con nhóc hạ gục hai ba lần, giọng anh buồn buồn nói "Không nói cho em biết", rồi liền đi thẳng lên trước.

Dọc theo đường đi là những hàng cây xanh biếc, lại đi thêm một hồi thì đến dưới khu ký túc xá.

Thạch Lỗi đầu tiên là chào dì quản lí ký túc xá, sau đó bắt tay bê thùng hành lý lên cầu thang, nhìn thấy bộ dáng quen thuộc của anh với dì quản lí, Cố Tân Di nghĩ rằng Thạch Lỗi hai ngày nay đã không ít lần đi đến khu này.

Xung quanh có rất nhiều bậc phụ huynh ra ra vào vào, Cố Tân Di liếc thấy biển hiệu "Nam sinh không được vào."

"Bình thường thì khu ký túc xá của nữ sinh, nam sinh đều là không được phép vào, nhưng vào thời gian khai giảng thì quy định này được miễn." Thạch Lỗi giải thích.

Cố Tân Di quay đầu lại, như đăm chiêu nhìn anh, một lúc sau mới nói: "Vâng, em nhìn ra được là anh rất quý trọng cơ hội hiếm hoi để được vào ký túc xá nữ sinh nha."

Thạch Lỗi: "..."

Hắn cảm thấy học muội rất đặc biệt, thời điểm không nói gì thì nơi khóe mắt và đuôi lông mày tựa như có làn sương khói bao quanh, trông như một tiểu tiên nữ, nhưng một khi mở miệng thì lại làm nghẹn người khác, nhưng khuôn mặt thì rất tươi sáng, trông như những đóa hoa hướng dương nở rộ, nốt ruồi son nhỏ nhỏ nơi đuôi lông mày thoát ra một chút kiều mị.

"Đến rồi, chính là nơi này!" Cố Tân Di chạy nhanh về, dựa vào tay vịn cầu thang gọi Thạch Lỗi, lại chạy lại phía phòng ký túc xá.

Anh nghe thấy tiếng bước chân hưng phấn của cô, không khỏi cũng gia tăng bước chân.

Đem đồ vật đặt xuống, Thạch Lỗi cũng coi như hoàn thành xong nhiệm vụ, đứng ở ngay cầu thang, kéo cửa hành lang, rồi nói "Hành lý đủ rồi, em ghi nhớ phương thức liên hệ của anh đi,QQ cũng được, có việc gấp thì liền gọi điện cho anh, về sau nếu có chuyện gì cần thì có thể gọi anh, nếu có thể giúp được gì thì anh nhất định sẽ giúp, làm cu li cũng được, dù sao đối với cẩu độc thân như anh mà nói cơ hội được đến ký túc xá nữ không nhiều lắm." Anh trêu đùa, rồi buông tay.

Cố Tân Di lấy điện thoại di động ra ghi lại thông tin, nhận lấy vali màu đỏ của mình, suy nghĩ một hồi, liền đưa chiếc lá trong tay cho Thạch Lỗi, "Cám ơn anh đã giúp em vận chuyển hành lý, xem như là quà tạ lễ đi, được không? Lần sau em sẽ mời anh ăn ly kem."

Thạch Lỗi nhận lấy, mở ra nhìn nhìn, thì ra là lá cây ngô, Cố Tân Di đã lấy tay tạo nên hình dáng khác trong lúc anh đang kéo vali,hình dáng khá sống động, anh cảm thấy học muội này không học mỹ thuật lại đi học ngành vật lý toán học quang điện thì thật sự là vô cùng đáng tiếc, "Em thật khéo tay, anh nhận món quà này nha, đây là lần đầu tiên anh vận chuyển hành lý dùm mà được nhận quà đấy, ha ha, ly kem thì thôi , nếu mời thì cũng là anh mời mới phải. Học muội, hẹn gặp lại , chúc em may mắn ~ "

Cố Tân Di vẫy vẫy tay tạm biệt, đây là người đầu tiên cô quen trong trường này, anh vô cùng nhiệt tình, vui vẻ, học sinh cư xử thế nào sẽ thể hiện được diện mạo của trường học đấy. Cố Tân Di lại thêm kiên định.

Phòng ký túc xá điển hình gồm bốn người, giường ở phía trên còn bàn thì ngay phía dưới (4) , mỗi phòng có một toilet.

Cố Tân Di ở cửa phòng 404, hơi chần chừ, rồi mở cửa ra thì thấy có đôi cha mẹ đang dọn sạch phòng, lâu lâu lại nói chuyện với cô gái đang ngồi trên ghế.

Cô cắn cắn môi, đưa tay gõ cửa, cô gõ rất có tiết tấu, lễ phép lại không mất đi ý tứ nhắc nhở, "Xin chào ạ." Trong phòng mọi người không hẹn mà cùng dừng việc trong tay rồi nhìn về phía cô.

Cố Tân Di bị ý tứ đánh giá từ mọi người, cảm thấy không tốt lắm, vẫn là mẹ của người bạn cùng phòng phản ứng lại, nhiệt tình lôi kéo cô vào cửa, nói: "Chắc con là bạn cùng phòng của Nam Nam nhà cô, thật sự là một cô gái xinh đẹp, Nam Nam, mau lại đây tiếp đón bạn của con đi." Cô bạn Nam Nam nghe lời đi tới, mẹ bạn vẫn tiếp tục nói, "Các con tán gẫu đi, ta cùng ba con giúp các con dọn vệ sinh để căn phòng sạch một chút."

Nam Nam có chút ngượng ngùng đón tiếp cô, Cố Tân Di cũng đơn giản tự giới thiệu bản thân, xong liền cũng cầm chậu rửa mặt với khăn của mình đi dọn phòng.

Nam Nam tên đầy đủ là Đồng Như Nam, là người địa phương ở Giang thành, khuôn mặt bầu bĩnh, tính tình không lạnh không nóng, chỉ mới tán gẫu hai ba câu nhưng cũng cảm thấy cô không tệ.

Cố Tân Di dọn sạch sẽ, liền vận chuyển một rương hành lý, đều là nhu yếu phẩm trong nhà kí chuyển phát nhanh gửi đến cho cô, nữ sĩ Sầm Nhuế chọn lựa kỹ càng rồi mới mua, " Từ mẫu thủ trung tuyến,

Du tử thân thượng y." (5) . Đương nhiên, Thạch Lỗi lại lần nữa làm chân chạy vặt, lúc này, Hoa cô nương hứa sẽ mời anh ăn một ly kem thiệt bự.

(5) Du tử ngâm

Từ mẫu thủ trung tuyến,
Du tử thân thượng y.
Lâm hành mật mật phùng,
Ý khủng trì trì quy.
Thuỳ ngôn thốn thảo tâm,
Báo đắc tam xuân huy.

Dịch nghĩa

Sợi chỉ trong tay mẹ hiền,
Nay đang ở trên áo người đi xa.
Lúc mới lên đường, mẹ khâu kỹ càng,
Có ý sợ con chậm trễ trở về.
Ai dám nói rằng tấm lòng của một tấc cỏ,
Lại có thể báo đáp được ánh nắng của ba xuân?


Hai bạn còn lại ở phòng 404 cũng lục tục đến, sau khi chào hỏi thì cũng tự giới thiệu bản thân mình.

Treo màn, sắp xếp quần áo, sau khi hoàn thành xong mọi việc, Cố Tân Di nằm ở trên giường không muốn nhúc nhích , di động đột nhiên sáng, xuất hiện một dãy số lạ, cô chần chừ một chút, rồi nhấn nghe.

_____________________________

Nhật ký thổ lộ:

Tần Trạm : « Anh cũng có thể làm cu li. Thể lực của anh rất tốt. Hi vọng về sau em có thể cảm nhận được. »

Tác giả có chuyện muốn nói:

Quên đặt ra phát biểu thời gian.

Ta lỗi. . .

_____________________________

Phòng ký túc xá (4)

PS: Một chương dài quá, muốn xỉu luôn :( . Bạn đọc nhớ vote và comment để ủng hộ mình nha. Nếu bạn thấy lỗi chính tả nào thì báo giúp mình nha. Mình cảm ơn rất nhiều !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro