1454.Đại chiến dị hình(6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dị Hình than khóc một tiếng, bị cắt thành hai nửa, trong thân thể ** phun tung toé, bắn Ninh Thư một thân?

Ninh Thư:......

Ta không không không......

Ninh Thư lau mặt, lau sạch trên mặt đều ******* lại nhìn đến *** trong có thứ gì đang mấp máy, hơn nữa số lượng còn không ít, một ít con Dị Hình to bằng ngón cái.

Ninh Thư nhịn không được nhìn về phía Văn Hưng, Văn Hưng cũng nhìn về phía Ninh Thư.

Chẳng lẽ còn có các tiểu Dị Hình khác.

Ninh Thư tưởng chỉ là phun.

Nào ngờ các tiểu Dị Hình bơi lội tốc độ phi thường nhanh, nhìn thấy người liền công kích, đặc biệt thích công kích nữ nhân, hướng chân nữ nhân mà chui vào.

Ninh Thư vội vàng nhảy lên băng ghế, đối với mấy thứ này bị Ninh Thư đạp một đạp liền chết.

Nhưng là số lượng thật sự quá nhiều, chỉ bằng Ninh Thư cùng Văn Hưng, căn bản giải quyết không được.

Ninh Thư tận mắt nhìn thấy một nữ nhân bụng trương lên, Dị Hình chui vào bụng nàng , ở trong bụng nàng tán loạn.

Nữ nhân thống khổ kinh sợ vô cùng, một đồ vật ở thân thể của nàng đấu đá lung tung.

Ninh Thư trong lòng sốt ruột, cầm đao mổ bụng nữ nhân ra, đem Dị Hình ra.

Trong nháy mắt Dị Hình liền từ trong bụng nữ nhân lao tới, bơi lội ra.

Nữ nhân rên rỉ một tiếng, tắt thở, bụng bị phá thành một cái động, trông dữ tợn khủng bố.

Ninh Thư cầm dao nhỏ trực tiếp cắt đầu Dị Hình, Dị Hình bị cắt, cái đuôi còn ở loạng choạng,nhìn mà ghê tởm.

Quán bar nhiều không đếm không hết Dị Hình, bốn phương tám hướng phân tán đều có.

Ninh Thư cùng Văn Hưng giết chết chỉ là một bộ phận nhỏ, hơn nữa quán bar không có ai có thể chạy thoát đều bị Dị Hình công kích.

Cho dù là có Hỏa Dương Lực hỗ trợ, nhưng là giết chết chung quy là số ít.

Ninh Thư gắt gao cắn môi, điều này nằm ngoài dự kiến của Ninh Thư.

Hiện tại Dị Hình thực lực còn yếu ớt, chưa trưởng thành

Ông chủ quán bar vẻ mặt dại ra, nhìn quán bar của mình hỗn loạn, mà tuyệt vọng.

"Chúng ta đi." Văn Hưng một chân đá văng con Dị Hình muốn công kích ông chủ quán bar, lôi kéo hắn ra khỏi quán bar.

Ra quán bar, bên ngoài đã có cảnh sát lại đây.

Ông chủ quán bar *** ôm lấy cảnh sát, ủy khuất đến gào lên khóc lớn.

Ninh Thư mệt đến ngồi dưới đất, nhìn bàn tay của chính mình huyết nhục mơ hồ, thật đau.

Văn Hưng cũng ngồi xuống, sắc mặt trầm trọng thở dài một hơi.

Cảnh sát tìm Ninh Thư cùng Văn Hưng hỏi chuyện, Ninh Thư dựa đầu vào cột điện ven đường, cô mệt muốn chết, không nghĩ sẽ trả lời.

Trên tay nàng miệng vết thương rất cần được xử lý.

Trên quần áo đều là dơ đến ghê tởm.

Văn Hưng đi theo cảnh sát nói chuyện, lúc xong việc hướng Ninh Thư nói: "Tôi đưa cô đi bệnh viện đi."

Nên đi bệnh viện.

Văn Hưng trên mặt cũng có thương tích, chỉ vàng phá nát bao tay của hắn nên tay hắn cũng bị thương, so Ninh Thư cũng tốt hơn không bao nhiêu.

Bác sĩ đưa Ninh Thư cùng Văn Hưng đi xử lý miệng vết thương.

Ninh Thư nói: "Không nghĩ tới sẽ có loại tình huống này."

Thật lao lực, thật vất vả làm đã chết Đại Tinh, kết quả còn có các tiểu Tinh.

"Tôi cũng không nghĩ đến." Văn Hưng gắt gao nhíu mày, "Nhưng nếu chúng ta không giết nó, nó liền càng lúc càng lớn, thân thể tiểu Dị Hình cũng càng dài càng lớn, càng ngày càng nhiều."

Ninh Thư gắt gao nhíu mày, "Vì cái gì sẽ xuất hiện loại tình huống này, chỉ có tinh, chết rồi cũng có thể sinh sản?"

Mẹ kiếp, tam quan của ta ở nơi nào?

"Tôi cảm thấy hẳn là do dược." Văn Hưng sắc mặt tái nhợt, hít khí bác sĩ hướng miệng vết thương của hắn đổ thuốc khử trùng.

Ninh Thư đảo mắt, thật là đau đầu a.

"Dược kia vốn là vì gia tăng tinh. Số lượng tinh, tăng cường tinh. Sức sống của chúng, chính là Từ Hồng Viễn mỗi lần chỉ có thể xuất ra một cái."

"Có lẽ là những cái đó sinh sản là ở đại tinh. Sinh sản trong thân thể?"

Mẹ kiếp, chỉ tưởng tượng như vậy liền cảm thấy thật ghê tởm a!

"Có lẽ vậy đi, hiện tại quan trọng không phải như thế nào lại sinh ra loại tình huống này, tôi sợ chính là những tiểu nòng nọc lớn lên, trong thân thể đồng dạng có vô số tiểu nòng nọc."

Ninh Thư vừa nghe Văn Hưng nói như vậy, cả người lông tơ đều dựng thẳng lên, vừa ghê tởm vừa đáng sợ.

Chẳng phải là bất tận sao.

Ma ma, con muốn về nhà.

"Rồi nói sau đi, có lẽ không có đâu, bất quá phân tán thật là đau đầu." Văn Hưng thần sắc ngưng trọng.

"Xong rồi." Bác sĩ nói, nghe được Ninh Thư cùng Văn Hưng nói chuyện, toàn bộ quá trình dùng ánh mắt quỷ dị nhìn chằm chằm hai người bọn họ.

Cầm thuốc hạ sốt, Ninh Thư cùng Văn Hưng ra bệnh viện.

"Muốn ăn một chút gì sao?" Văn Hưng hỏi Ninh Thư.

"Hoàn toàn không muốn ăn uống gì cả."

Gió đêm thổi qua làm Ninh Thư cảm giác vẫn luôn căng chặt thần kinh lơi lỏng một ít, cả người đều vô lực.

"Người ủy thác của cô có tâm nguyện là gì?" Ninh Thư hỏi Văn Hưng.

"Tự nhiên là vì người nhà, cha mẹ, vợ con, đặc biệt là con hắn, mới vừa trăng tròn, đã bị nuốt lấy, người một nhà đều đã chết." Văn Hưng nói.

"Anh làm như thế nào?"

"Ở cái địa phương nguy hiểm này, tự nhiên không thể ngốc, bỏ đi, cách thành phố này xa một chút."

"Nếu thật sự không khống chế được cục diện, Dị Hình càng dài càng lớn, các cô không ở được nơi này, liền không có cái gì nguy hiểm."

"Tài chính, thẻ ngân hàng, bất động sản chứng đều cầm đi, nếu Dị Hình phá hủy thành thị, có bất động sản chứng, chính phủ khẳng định sẽ bồi thường."

Ninh Thư nhìn chằm chằm Văn Hưng, vốn tưởng rằng là một nhiệm vụ giả đem tấm lòng hướng về nhân gian, nội tâm đại bác ái , lại cũng không nghĩ tới như vậy mà cũng nham hiểm.

Cũng là nhiệm vụ giả hoàn thành nhiệm vụ, không thể phân không rõ chủ yếu và thứ yếu.

Dưới tình huống này còn dư tinh lực làm chút việc giành điểm công đức.

Quan trọng nhất vẫn là nhiệm vụ, vẫn là người ủy thác, rốt cuộc người ủy thác dâng ra linh hồn là để yêu cầu nghịch tập.

Bảo toàn thân là căn bản.

Ninh Thư đáp ứng đi theo Văn Hưng cùng nhau hành động, là vì biết chỉ có khi Dị Hình hoàn toàn bị tiêu diệt thì nhiệm vụ mới hoàn thành, người ủy thác bị thứ này giết chết vận mệnh phải được thay đổi.

Sau đó Ninh Thư còn muốn tìm kiếm căn nguyên thế giới.

Ninh Thư lại tưởng chính mình có phải hay không cũng phải đi mua phòng ở, thừa dịp hiện tại thành phố náo động, về sau nếu thật sự cục diện khống chế không được.

Dị Hình biến thành khổng lồ, tàn sát bừa bãi trong thành phố, khiến nhà đều sập, cô có phải hay không cũng kiếm một chút lợi.

Nhưng là nếu chính phủ nói không bồi thường, tiền không có, đất ở đây cũng không có.

Ninh Thư này trong lòng rối rắm a.

Mua, không mua, không mua, mua, mua mua mua mua......

"Nhiệm vụ của cô là cái gì?" Văn Hưng hỏi.

Ninh Thư: "Mua phòng ở, mua phòng ở, mua phòng ở!!!"

Văn Hưng: "???"

"Số hiệu của cô là gì, tôi thêm cô vào, về sau có nhiệm vụ gì, có thể tổ đội." Văn Hưng nói Ninh Thư hỏi.

"2333." Ninh Thư nói.

Văn Hưng: "Nói đi tôi đánh số, tôi thêm cô vào."

"......2, 3, 3, 3 nha." Ninh Thư lặp lại một lần.

Văn Hưng sửng sốt một chút, "Tôi kêu hệ thống thêm cô."

Ninh Thư cảm thấy Văn Hưng đang cười nhạo số hiệu của cô, quỷ mới biết vì cái gì mà cô có số hiệu này.

"Cô có cái gì yêu cầu muốn làm nhiệm vụ tổ đội cũng có thể tìm tôi." Văn Hưng ôn hòa mà nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro