1455.Đại chiến dị hình(7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Văn Hưng ôn nhuận như ngọc, phong độ nhẹ nhàng.

Nhưng thời điểm làm nhiệm vụ, thân thủ thực tốt, ít nhất không lo lắng bị đâm sau lưng hay bị liên lụy.

Nhân phẩm cũng tốt.

Nói thực ra, Ninh Thư nhận được lời mời, trong lòng cũng có chút vui vẻ, ít nhất thực lực của cô đã được khẳng định.

Cũng không bởi vì cô là nữ nhân, mà phủ định năng lực của cô.

Còn có thể trở thành đối tượng hợp tác được tôn trọng.

"Tốt lắm." Ninh Thư cười tủm tỉm mà nói.

"Tôi đưa cô về." Văn Hưng nói.

Ninh Thư lắc đầu, "Không cần tự tôi về được rồi. "

Ninh Thư bắt taxi về căn nhà thuê của mình, nhào lên giường nằm xuống.

Toàn thân đều đau, bởi vì dùng sức quá nhiều khiến cơ bắp đều bị thương.

Vốn dĩ thân thể này ngày thường cũng không hay vận động, hôm nay lại vận động nhiều như vật, thân thể có chút không thích ứng được.

Ninh Thư nhìn bao tay, cảm giác Văn Hưng cũng quá hố mình đi, bao tay cũng không cho cô một cái.

Tơ vàng kia hẳn là Văn Hưng làm nhiệm vụ trước đó đổi được.

Ninh Thư cảm thấy đổi một cái rìu đều so chỉ vàng tốt hơn.

Nếu biết thế giới này là như thế này, Ninh Thư trước đó khẳng định đổi một khẩu súng.

Bởi vì Linh Hồn Châu dung hợp sinh ra hố đen, Ninh Thư đã thật lâu không có gặp trước người ủy thác.

Ninh Thư ngồi dậy, đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, đó chính là Văn Hưng giống như có năng lực biết trước vậy.

Văn Hưng khiến cô đứng ở một chỗ, sau đó cô lại thuận lợi đem tơ vàng quấn quanh người Dị Hình.

Năng lực biết trước hẳn là không phải, chẳng lẽ là pháp tắc Thời Gian?

Ngày mai tìm Văn Hưng hỏi một chút.

Ninh Thư ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện, đi vào thế giới này đều chưa có tu luyện đã liền cùng Dị Hình đánh nhau.

Dị Hình chính là một khúc xương cứng, thật vất vả mới gặm xuống, kết quả phát hiện trong xương cốt còn có đá kim cương.

Như vậy nhiều tiểu Dị Hình sẽ công kích người, sẽ chậm rãi lớn lên, nhiều như vậy.

Chỉ là ngẫm lại, Ninh Thư liền cảm thấy đầu rất đau.

Cũng không biết có thể hay không rửa sạch sẽ, vạn nhất một con ẩn núp ở địa phương nào đó, canh lúc người ta không chú ý liền công kích người.

Chỉ có khi mấy thứ này chết sạch sẽ, nhiệm vụ này mới xem như hoàn thành.

Không phải vì người khác, mà là vì người ủy thác.

Ninh Thư vốn tưởng rằng nhiệm vụ này rất đơn giản, trực tiếp đem con Đại tinh biến dị kia thu phục là được, lại không nghĩ rằng đại tinh chết đi trong thân thể có nhiều như vậy mấy đứa nhãi con.

Quả thực máu chó mà.

Không có biện pháp đối diện trực diện với loại đồ vật này.

Ninh Thư điểm chữ thập trước ngực, Amen, phù hộ ta được sống bình thường.

Ninh Thư: Ta thật tuyệt vọng!

Tu luyện cả đêm, ngày hôm sau Ninh Thư cảm giác cả người đều đau, vốn dĩ tay bị băng lại,không có biện pháp mát xa cho bản thân được.

Ninh Thư cùng Văn Hưng hai người đều băng tay tới công ty.

Ninh Thư nhìn thấy Văn Hưng hỏi: "Anh có phải hay không khống chế pháp tắc Thời Gian."

Văn Hưng ngốc ra, nói: "Không có a."

"Vậy anh như thế nào có thể biết trước?" Ninh Thư hỏi.

Văn Hưng lắc đầu, "Thay vì nói là pháp tắc Thời Gian, chi bằng nói là một loại chú, có thể biết được trước khi sự việc xảy ra, nhưng là đối với sự việc đã xảy ra lại không thay đổi được gì."

"Đến nỗi biết trước tương lai,nhưng chỉ có thể mơ hồ suy đoán, nhưng mà tương lai lại có vô số loại khả năng có thể xảy ra,nên cũng không tiên đoán tốt được." Văn Hưng nói.

"Không giống với khống chế pháp tắc Thời Gian, có thể điều khiển thời gian, tôi không điều khiển được." Văn Hưng nói.

Ninh Thư biết chính mình hỏi có chút đường đột, nói: "Cảm ơn, tôi đã biết."

"Chúng ta nếu hợp tác thì tự nhiên muốn hiểu rõ ràng về tình huống của đối phương một chút,còn cô là cái gì?"

Văn Hưng thật đúng là hỏi ngay vấn đề Ninh Thư không biết, cô cũng không có kỹ năng gì, trầm mặc một chút rồi hỏi: "Tôi có sức lực lớn có tính không?"

"Ân, đã nhìn ra."

Ninh Thư:......

Chú là một loại đồ vật pháp tắc, lại cũng không phải là pháp tắc, chân chính pháp tắc thì nó còn kém xa, nhưng cũng phi thường hữu dụng.

Hiểu được pháp tắc là chuyện vô cùng khó khăn, nắm giữ chú tương đối mà nói dễ dàng hơn nhiều.

Nhưng so với nắm giữ pháp tắc, lực lượng của chú cùng lực lượng pháp tắc so sánh với nhau quả thực khác nhau một trời một vực.

Ninh Thư tưởng nắm giữ lực lượng chú, thì làm như vậy nhiệm vụ cũng đơn giản một chút.

Cũng đủ thời gian để nắm giữ chân chính pháp tắc chi lực.

"Ngươi nếu muốn nắm giữ pháp tắc chân chính, liền không cần đi tìm hiểu cái bản lậu pháp tắc, những cái chú này tuy rằng cũng có chút uy lực pháp tắc , nhưng rốt cuộc cũng so ra kém pháp tắc chân chính." 2333 lên tiếng nói.

" Pháp tắc chân chính, mang theo uy lực của thiên địa, nắm giữ vô số loại chú, còn không bằng chân chính nắm giữ một loại pháp tắc."

"Mọi sự tình đều là công bằng, bởi vì khó, cho nên uy lực càng thêm kinh người."

Ninh Thư nghe 2333 nói, sau một lúc lâu không nói gì, "Ta cảm thấy chỉ dựa vào Tuyệt Thế Võ Công còn có phần cố hết sức, nếu không có thủ đoạn khác, sẽ có chút khó khăn."

Tâm cao muốn nắm giữ pháp tắc chân chính,nhưng chính là hiện tại có chút cố hết sức.

"Nếu là như vậy thì ngươi có thể lựa chọn pháp tắc không gian hiểu được pháp tắc, dù sao nhiệm vụ giả không có sợ thời gian, ngươi ở trong không gian ngốc bao lâu đều được." 2333 nói.

"Đương nhiên, điều này chỉ là kiến nghị của ta."

Ninh Thư dùng tay chống cằm, kết quả là đụng tới miệng vết thương, khóc rống!

Cô muốn chậm rãi làm nhiệm vụ, nhiều hơn nữa là hiểu được pháp tắc.

Nếu thực lực theo không kịp, tiến vào nhiệm vụ, vừa mệt lại không thể hoàn thành nhiệm vụ được hoàn mỹ.

Nhưng không làm nhiệm vụ, linh hồn của cô sẽ yếu đi, yêu cầu cần linh hồn của người ủy thác.

Linh hồn hiện tại của cô cách xa các nhiệm vụ giả siêu cấp khác, phỏng chừng không có linh hồn của nhiệm vụ giả siêu cấp nào có thể yếu như của cô.

Ninh Thư: Thật tốt lại rơi vào tình huống khó xử rồi......

Tóm lại bây giờ trước mặt của Ninh Thư có rất nhiều vấn đề, linh hồn yếu ớt, pháp tắc không thể nắm giữ, căn nguyên thế giới có tìm được, thế giới không có cấu trúc.

Ninh Thư: Ta vô cùng tuyệt vọng a, thật sự!

Thôi, từ từ tới đi, cô có thời gian, cũng đủ để cô từ từ giải quyết các vấn đề này.

Ví như thời gian nhiều, tỷ tỷ đây sẽ tùy hứng.

Bất quá nghĩ đến có nhiều Dị Hình thì Ninh Thư cảm thấy trứng đau.

Không được, hiện tại đều không thể nói trứng đau, Từ Hồng Viễn chính là trứng đau mới xuất ra thứ đó.

Ninh Thư cảm thấy chính mình có hệ thống định vị có thể định vị vật đó, nhưng là định vị một lần, liền phải mất 5 điểm công đức.

Nhiều như vậy, Ninh Thư chỉ có một chút công đức căn bản không đủ dùng.

Đặc biệt là định vị, mấy thứ này cũng không có khả năng, nhưng là tùy thời đều ở thay đổi vị trí.

Ninh Thư: Ta càng tuyệt vọng!

Ninh Thư nhìn chằm chằm bàn tay của mình, đến ngẫm lại biện pháp đem tay mình nhanh chóng chữa trị cho tốt.

Kéo thời gian càng lâu, vài thứ kia liền lớn lên càng lớn thì uy hiếp lại càng lớn.

Dù sao trốn thì khẳng định là trốn không xong, nên đối mặt vẫn là đối mặt.

Ninh Thư cần phải trực tiếp đấu với cái đồ ghê tởm đó.

Sớm biết như vật đã đổi súng ống cùng đạn.

Buổi tối giờ tan tầm, Văn Hưng hướng Ninh Thư nói: "Tôi mua súng bắn chim,, lực sát thương hẳn là có thể dùng, buổi tối hôm nay chúng ta thử một chút?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro