Chương 6: Tra công ve vãn hằng ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần này làm quá ác, Chu Trọng Hành phải điều dưỡng rất lâu mới có thể đỡ được đôi chút.

Không ngờ lần này làm cho cậu sắp hỏng mất, nghĩ tới người kia còn thừa dịp cháy nhà hôi của bắn lên mặt cậu, Chu Trọng Hành trở về trong cơn tức giận bèn tìm trong danh bạ số điện thoại của nam nhân kia xóa.

Ngày thứ hai Lục Vĩnh Phong gọi điện thoại đến, dùng thanh âm say rượu cùng túng dục quá độ mệt mỏi nói xin lỗi với cậu: "Thật sự là xin lỗi, tớ cũng không nghĩ tới em trai vô dụng kia không chờ cậu mấy phút liền đi rồi, tớ cũng nhiều uống thêm hai chén, không phải cố ý làm cậu leo cây!"

Chu Trọng Hành hừ lạnh một tiếng: "Bộ dáng của cậu như này còn không thấy ngại mà nói người khác vô dụng."

Lục Vĩnh Phong cao giọng nói rằng: "Đêm nay! Đêm nay đi tới, tớ sẽ làm cái tên cháu trai kia mời cậu ba chén rượu!"

Chu Trọng Hành lạnh lùng nói: "Đêm nay tăng ca. Hai công ty chúng ta hợp tác dự án, một tháng sau tớ muốn nhìn thấy bản kế hoạch, cậu vẫn là nên bận đi thôi."

Lục Vĩnh Phong cợt nhả: "Ai! Tuân mệnh tuân mệnh, một tháng sau tớ và Lục Hối mang theo bản kế hoạch đi qua tìm cậu ăn cơm!"

"Nói sau đi." Chu Trọng Hành cúp điện thoại. Cái này con ông cháu cha, từ nhỏ đến lớn đều không thể tin cậy, có chuyện gì là mang cháu trai tới cầu Chu Trọng Hành chùi đít cho. Bây giờ cùng cậu ta hợp tác, còn không bằng bảo Chu Trọng Hành một người làm luôn hai phần.

Xem ra tháng này đều phải tăng ca...

Kết quả mới vừa cúp điện thoại không bao lâu, có một cú điện thoại gọi tới, cậu liếc mắt nhìn dãy số.

Là điện thoại của người kia... Tuy rằng xóa liên lạc, nhưng cậu đã nhớ kỹ số.

Hừ, không tiếp!

"Cái gì." Chu Trọng Hành lạnh lùng nói.

"XXX cậu." Nam nhân kia thanh âm trầm thấp từ trong điện thoại truyền đến: "Đêm nay, vẫn là khách sạn kia, phòng 3105."

Thái độ này làm Chu Trọng Hành nhớ tới nam nhân kia ở trên giường biểu hiện, nhíu mày.

Kiên quyết không ước!

"Mấy giờ?" Chu Trọng Hành hỏi.

"Tám giờ."

Chu Trọng Hành nhìn văn kiện trên bàn một chút, nói: "Đêm nay tôi phải tăng ca đến chín giờ rưỡi."

"Nếu mười giờ tôi mới bắt đầu XXX cậu." Nam nhân chậm rãi nói tiếp: "Vậy ngày mai có thể cậu sẽ đi làm bị muộn rồi."

Chu Trọng Hành: "..."

Người này chính là tên khốn kiếp.

Sau đó Chu Trọng Hành mặt không đổi sắc bảy giờ rưỡi rời công ty.

Buổi tối, Lục Hối đem Chu Trọng Hành lột sạch đè xuống giường sờ tới sờ lui, một bên vừa sờ một bên nói: "Đúng rồi, tôi gọi là A Huy."

Mặt không đổi sắc, nói dối.

Chu Trọng Hành liền hỏi: "Họ của anh là gì?"

Lục Hối cười cười: "Nếu như tôi nói cho cậu biết, cậu chắc chắn lấy tên gọi ra để gọi tôi đúng không? Chúng ta không cần phải quá thân thiết, vẫn dùng tên gọi đi."

Chu Trọng Hành: "..."

Chu Trọng Hành lười nghiên cứu cái này có phải là cái tên thật hay không, ngược lại cậu mắt cũng không chớp nói bậy: "Tôi họ Trâu."

Hai người quen biết chỉ vì lên giường, tên chỉ là cái danh hiệu. Hai người cũng không muốn can thiệp đến sinh hoạt lẫn nhau, là tốt nhất.

Pass như các chương trước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro