Chương 3. Quấn quýt si mê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Monome

Editor: Vũ Khúc Hạ Nguyệt

___________________

"Ngô" Nam nhân hung hăng gặm cắn cánh môi nàng, đem thanh âm của nàng nuốt vào trong miệng.

Nàng vậy mà còn tới tìm hắn, nàng vậy mà không chịu đi. Trong lòng nghĩ như vậy, trong ngực lại dâng lên khôn kể dục vọng, một loại dục vọng muốn ăn tươi nuốt sống nàng.

Cha thiếu nợ thì con phải trả, thiên kinh địa nghĩa. Nàng phải trả!

Động tác gặm cắn vốn dĩ trúc trắc lại thô lỗ dần dần hàm ướt triền miên lên, nam nhân giống như đã hiểu được yếu lĩnh[1] mà vươn cái lưỡi thô, thăm dò chỗ sâu trong khoan miệng thiếu nữ.

[1]Yếu lĩnh: yếu trong trọng yếu, lĩnh trong lĩnh vực → điểm trọng yếu của lĩnh vực.

Hà Chỉ Yên mới nếm thử tình dục nam nữ, cho dù ngày thường ngang ngược kiêu ngạo thì hiện tại cũng bắt đầu sợ hãi dục vọng mênh mông của nam nhân phía trên.

Nàng chống tay đẩy hắn, ai ngờ nam nhân lại cố tình khom xuống hung hăng ngăn chặn môi nàng. Cái lưỡi thô kia dường như có sinh mệnh mà tiến công cái lưỡi nhỏ phấn hồng, từng bước ép sát, không dung thương lượng.

Hiện tại Chu Chí An không còn gầy yếu, nhạt nhẽo như trước kia, hắn dùng sức mà đem hai tay Hà Chỉ Yên đè bên hai tai nàng, khiến cho bộ ngực nàng hơi hơi dựng thẳng, như có như không mà cách quần áo ma xát ngực hắn.

Sau khi Chu Chí An ngộ ra yếu lĩnh thì hắn đã bắt đầu bày bố tất cả, các bộ phận trong miệng nàng đều bị xâm lược một lần, thẳng đến khi nàng gần hít thở không thông mới buông tha nàng.

"Hô hô"

Hà Chỉ Yên ngăn không được mà thở hổn hển, khí nóng từ miệng thở ra đánh vào trên mặt Chu Chí An. Lúc này hắn dùng cái trán chống nàng, hắn hút một hơi, quanh thân tất cả đều là hương thơm ngọt ngào của nàng, tiểu thư quan gia quả nhiên có khác.

Hà Chỉ Yên bị ánh mắt xâm lược như dã thú của hắn nhìn làm cho tâm hoảng ý loạn, gần 6 năm, tính cách hắn cũng đã thay đổi.

Nhận thấy được ánh mắt nàng như đang suy tư cái gì, hắn không vui mà lại một lần nữa hôn lên môi nàng.

Hơi thở xung quanh tất cả đều là hương vị của hắn, mùi cỏ non nồng đậm, đây là hương vị khi nàng mới vừa tiến vào Ngọc Lăng Giáo ngửi được.

Trong lúc nữ nhân đang suy tư, chỉ cảm thấy thân thể chợt lạnh, hắn đã trực tiếp xé rách quần áo nàng.

"Ngô" Hai tay nhỏ được buông ra múa may đánh vào trên vai hắn, nhưng cho dù trong miệng phát ra âm thanh cự tuyệt thì vẫn bị hắn nuốt xuống như cũ.

Chu Chí An vẫn liếm láp nàng, nàng đấm đánh nhẹ như đang gãy ngứa, một chút lực ảnh hưởng cũng không có, ngược lại hai cái tay tú mĩ nho nhỏ trong đêm tối rực rỡ lấp lánh. Đầu vú nho nhỏ bị lạnh mà đứng thẳng, giống một bông hoa yêu kiều đang run lên.

Lúc hắn buông miệng nàng ra, nàng đã nhịn không được mà mắng lên: "Ngươi định làm gì? Mau buông ra!"

Chu Chí An không để ý đến, một bàn tay trực tiếp vuốt ve lên vòng eo. Chờ đến thời điểm hắn chạm vào làn da trơn mềm, bản năng hắn đã nuốt một ngụm nước miếng, bắt đầu thở hổn hển, giống một tên tiểu tử. Nguyên lai da thịt của thiếu nữ lại trơn bóng như vậy, non mềm như vậy.

Bàn tay to thô ráp của Chu Chí An ở trên vòng eo nàng bồi hồi, mặt Hà Chỉ Yên dần dần đỏ lên, một đôi mắt to như chuông đồng hơi mang oán trách cùng phẫn nộ nhìn hắn: "Ngươi không được chạm loạn, có chuyện gì từ từ nói a."

Tay Chu Chí An rờ đến tuyết nhũ mềm mại của Hà Chỉ Yên, theo bản năng nhịn không được mà vuốt ve. Nguyên lai đây là vú của nàng, lớn lên lại đẹp như vậy.

Hà Chỉ Yên tức muốn hộc máu mà đánh hắn, hắn lại không chút sứt mẻ, trầm mặc không nói, chỉ là động tác trên tay lại không ngừng.

Chu Chí An nhìn cái vú còn lại nhân lúc nàng giãy giụa kịch liệt mà run run, chỉ cảm thấy hô hấp không thuận, miệng khô lưỡi khô, lực lượng dưới tay bất tri bất giác mà tăng lên. Nam nhân lần đầu tiên chạm vào nhũ mềm của nàng, tựa như được món đồ chơi mới, vuốt ve cái vú kiều nộn thành các hình dạng bất đồng. Ngón tay thô ráp xoa xoa bầu vú đã đứng thẳng, cảm giác được viên quả chu kia cứng lên, hắn giống như bị mê hoặc mà cúi đầu liếm lên cái quả chu đỏ tươi kia.

"A!!!! Chu Chí An!!!"

Sợi tóc của nam nhân dừng ở trước ngực, giống như cây đuốc mà bậc lửa trong thân thể của nàng. Đầu lưỡi của hắn linh hoạt liếm láp quả chu, lại hóp má mút vào, như muốn ăn nuốt toàn bộ.

Hà Chỉ Yên muốn chống thân thể lên nhưng lại bất đắc dĩ không đẩy hắn ra được. Nàng bắt đầu tuyệt vọng, trong giọng mang theo một chút nức nở: "Chu Chí An, ngươi không được vũ nhục ta như vậy."

Nam nhân ngẩn ra, đình chỉ liếm mút, ngẩng đầu nhìn ánh mắt bất lực của nàng. Hà Chỉ Yên co rúm lại, hai mắt ửng đỏ, mân khẩn đôi môi, vẻ mặt phòng bị mà nhìn hắn.

Chu Chí An rất ít lần nhìn thấy ánh mắt như vậy của nàng, giống như con thỏ con, rõ ràng vừa nãy vẫn còn là một con tiểu hổ giương nanh múa vuốt mà a. Không biết vì cái gì, nội tâm hắn lại dâng lên một cổ dục vọng muốn tàn phá. Hiện tại nàng đang ở trong tay của hắn, căn bản trốn không thoát, cũng sẽ không bị nam nhân khác nhìn thấy. Từ nhỏ hắn đã nhận thức nàng, vậy nên chỉ có hắn mới có thể gặp qua bộ dáng bất đồng của nàng. Nhà của hắn đã thua thiệt nhà của nàng, vì vậy nàng phải luôn luôn ở bên người hắn, hoàn lại cả đời.

Đôi mắt của nam nhân đen tối không rõ, tựa sao trời lấp lánh, lại như biển lửa hừng hực không ngừng lan tràn. Hà Chỉ Yên bị nhìn đến nỗi có chút sợ hãi, muốn đứng dậy xuống giường. Ai ngờ nam nhân lại mạnh mẽ kéo nàng trở lại.

"Rẹt rẹt!!!"

Chu Chí An giống như phát cuồng mà kéo quần nàng xuống, lại lấy cái dây lưng đem đôi tay nàng trói lại.

Hạ thân đã hoàn toàn bại lộ ra, một đôi đùi ngọc đạp lung tung, tiểu hoa ở phía dưới đám cỏ đen như ẩn như hiện làm hỗn độn suy nghĩ của hắn.

Chu Chí An nhanh chóng cởi quần áo trên người ra, thời điểm Hà Chỉ Yên nhìn đến vật dưới thân của hắn đã vội vàng nhắm mắt lại.

Chỉ nghe thấy hô hấp thô suyễn của hắn, theo sau là một cái côn thịt cứng bang bang để ở phía dưới của nàng. Nàng kinh hoảng mà nhìn về phía hắn, thân mình vặn vẹo muốn tránh né. Nhưng mà nam nhân giống như đã quyết tâm, một tay đè bả vai nàng lại, một tay đỡ côn thịt của mình ma xát hoa khẩu của nàng.

Chờ hắn cảm giác được trên côn thịt có chút ướt át liền nóng vội mà cắm vào. Mới vừa đi vào một chút đã bị nữ nhân hấp thụ đến nỗi khó có thể hoạt động, làm cho hắn thoải mái mà gầm nhẹ ra tiếng.

"A!!! Chu Chí An, đau quá!!! Ngươi mau đi ra ngoài a!!!!", Hà Chỉ Yên khóc lóc kể lể, chỉ cảm thấy hạ thân giống như bị một cây côn sắt bổ ra, nóng rát đau đớn.

Chu Chí An cúi đầu nói bên tai nàng: "An tĩnh một chút." Nguyên bản cánh tay đang ấn bả vai lại trực tiếp bưng kín miệng nàng, che lại tất cả âm thanh kinh hô của nàng. Côn thịt nóng cháy dưới thân vẫn như cũ chậm rãi cắm vào bên trong.

"Ngô ngô ngô!!!" Hà Chỉ Yên quay đầu, ý đồ muốn tránh khỏi bàn tay đang khống chế của hắn, thân mình không ngừng súc lên trên.

Chu Chí An nâng thân lên, từ trên cao nhìn xuống bộ dáng nàng lúc này. Đôi tay bị trói ở trên đầu khiến cho ngực dựng thẳng. Nước mắt mờ mịt, miệng bị hắn che lại, nghiễm nhiên đây là bộ dáng bị hắn cường bạo. Nhưng mà nàng càng làm ra loại bộ dáng này thì càng làm huyết mạch hắn phẫn trương. Nàng tựa như một bông hoa xinh đẹp bị tàn phá, bị hắn cắt mất cành cây. Nàng vốn dĩ là của hắn, từ nhỏ đến lớn, vẫn luôn là nàng trêu chọc hắn, hắn sẽ không bỏ qua cho nàng, cũng chưa từng nghĩ sẽ buông tha nàng.

Chu Chí An không quan tâm nàng, vòng eo dùng sức một cái, giâm rễ vào đến tận cùng.

"Ngô!!!", thống khổ phá thân làm Hà Chỉ Yên kêu thảm thiết, đôi mày đẹp nhăn lại, nước mắt chảy xuống, tẩm ướt hai nốt lệ chí phía dưới.

"Rống!!!" Chu Chí An gầm nhẹ một tiếng, không chớp mắt mà nhìn nàng, tất cả biểu tình trên mặt nàng đều bị thu vào đáy mắt.

U huyệt xử nữ chưa từng trải qua khuếch trương, hiện tại lại bị bắt mở ra, cố hết sức mà phun ra nuốt vào dương vật cực lớn của nam nhân. Thịt non bên trong gắt gao xoắn lấy côn thịt, làm hắn sảng khoái mà đến hít hà một hơi. Hắn dựa vào nghị lực ổn định, dưới eo bắt đầu kích thích lên.

"Ô!!" Hà Chỉ Yên phát ra âm thanh nức nở tinh tế, giống y như một con mèo nhỏ bị thương.

Cái trán Chu Chí An nổi cả gân xanh, hắn thu hồi dục vọng rong ruổi của mình, khàn giọng nói: "Đau không?"

Hà Chỉ Yên sau khi nghe xong, vội vàng gật gật đầu. Nàng thật sự rất đau, chỉ cảm thấy một cây gậy thô to mang theo lửa nóng chém mình thành hai nửa.

"Ngoan, chịu."

Trong nháy mắt Hà Chỉ Yên kinh ngạc, nam nhân đã bắt đầu mạnh mẽ thao làm.

Hắn đem côn thịt của mình nhập sâu vào trong cơ thể nữ nhân, nghiền nát từng khối nếp uốn, thẳng đảo hoàng long, lại hung hăng mà rút ra ngoài, cuối cùng chỉ chừa quy đầu ở huyệt khẩu.

Tiểu huyệt của nàng tuy rằng có máu xử nữ bôi trơn, nhưng vẫn cứ khô khốc, làm hắn thật sự không có phương tiện hành động. Chu Chí An dùng một tay nhàn rỗi sờ lên vú nàng, không ngừng vuốt ve, thẳng đến toàn bộ tuyết nhũ đều bị biến thành màu đỏ, hắn mới tiếp tục chơi cái vú khác.

Trên dưới đều bị nam nhân áp chế, ép tới nàng thở không nổi. Hà Chỉ Yên thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng bên ngoài cũng là một mảnh đen nhánh. Côn thịt màu tím đen từng chút nhập vào lại rút ra, sau khi nàng chậm rãi thích ứng, Chu Chí An nhận thấy được chỗ hai người giao hợp bắt đầu trở nên dính nhớp, ra vào cũng trở nên dễ dàng lên. Nội tâm thỏa mãn, thú tính vốn bị áp chế cũng dần dần hiển lộ ra.

Đôi mắt của hắn trở nên huyết hồng, cắn chặt răng, xông thẳng vào hoa tâm, xâm nhập vào trong tử cung. Cái miệng nhỏ ở tận cùng bên trong bị mở ra, thời điểm hắn rời đi lại hút lấy côn thịt, giống như muốn giữ hắn lại.

Lúc này Hà Chỉ Yên đã mỏi mệt sắp hôn mê, nguyên bản đi tàu xe đã mệt nhọc, hơn nữa đau đớn phá thân làm cả người nàng hôn mê trầm trầm.

Chỉ là cách giao cấu cuồng loạn này dần dần làm nàng sinh ra cảm giác quái dị. Nàng dường như có thể cảm nhận được gân xanh trên côn thịt của hắn, mỗi khi va chạm đều nghiền qua mị thịt trong cơ thể nàng, làm nàng không tự chủ được mà co rút hoa huyệt.

Tình dục bao phủ nàng ngay lại lúc đang trầm trầm hôn mê. Chỗ giao cấu đau đớn tê mỏi cùng nội tâm khuây khoả hình thành hai cổ lực lượng, va chạm mỗi một chỗ trong cơ thể. Nước bọt trong miệng cũng không kịp nuốt mà từ khóe miệng chảy ra, làm ướt tay nam nhân.

Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, trứng dái ở bên ngoài cũng đánh vào trên mông nàng, giống như muốn tiến vào trong cơ thể nàng để nhìn xem chốn đào nguyên đẹp đẽ.

"Bạch bạch bạch", tiếng vang quanh quẩn ở trong phòng, hỗn tạp tiếng nam nhân gầm nhẹ cùng nữ nhân rên rỉ, làm đêm hôm vốn dĩ yên tĩnh tăng thêm một chút sắc thái kiều diễm.

Cuối cùng pháo hoa nổ tung ở trước mắt, làm nàng đánh mất thân mình trong bể dục, ý thức tiệm vô, ngất đi.

Sau khi nàng bị đưa lên đỉnh núi, Chu Chí An lại cắm sâu thêm mấy trăm cái, cuối cùng cũng bắn ra đục dịch vào trong huyệt đang co rút của nàng.

Chờ sau khi hắn buông miệng nàng ra mới phát hiện nàng đã hôn mê bất tỉnh. Trên mặt nước mắt giàn giụa, nước miếng trong suốt treo ở bên miệng nàng, toàn bộ cằm đã ướt át bất kham, chỗ bị hắn bịt lại toàn là vệt đỏ.

Vẻ mặt hắn thoả mãn, chỉ cảm thấy trong cơ thể nàng ấm áp chặt chẽ, cho dù dương vật của hắn đã mềm nhưng hắn vẫn cứ không muốn rút ra.

"Yên Nhi." Chu Chí An giống như một đứa trẻ, vuốt ve bảo bối mình vừa mới tìm được, "Ta phải có được ngươi..."

_______

Tác giả có điều muốn nói:

Tất cả 3000 chữ

Nữ chủ bị che miệng sau đó bị nam chủ cường bạo, aaa!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro