Chương 4: Dạy dỗ tiểu chó săn (phá thân)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


“Ân ~ ai...." từng tiếng từng tiếng rên rỉ từ khóe miệng của nàng tràn ra khiến các nam nhân ở phía dưới càng thêm điên cuồng.

Vừa tự an ủi, Tống Thanh Thanh thỉnh thoảng nhìn xuống dưới đài.

Thậm chí nàng còn liếc mắt đưa tình với vị đại gia vừa ra giá, đưa tới vài tiếng trêu đùa.

“Một ngàn lượng!" Cửa sổ lầu hai ở phía nam ra tiếng.

Khán sảnh tức khắc an tĩnh lại, tú bà cười không khép được miệng “Ai da, chư vị nếu lại không tăng giá, Thanh Thanh cô nương sẽ thuộc về vị đại nhân này a!"

Lúc này Tống Thanh Thanh đang chuẩn bị cao trào, dưới tay liên tục ra vào, “Xoát” một chút, một dòng âm tinh bắn ra, trên đài tức khắc ướt một mảnh.

Người đứng ở gần còn bị bắn trúng không ít.

“Đụ, con điếm này! Còn biết phun nước!"

Tú bà cong môi cười “Không chỉ có vậy thôi đâu, Thanh Thanh nhà ta còn là cái danh khí~”

Vừa nghe lời này, không khí dưới đài càng thêm nóng bỏng “ Đêm nay đừng ai cùng ta đoạt, ả dâm vật này lão tử muốn!"

“A, ai ra giá cao thì được, hiếm khi gặp được nữ nhân dâm đãng như vậy, gia nhất định phải chơi chết nàng!"

Vòng đấu giá thứ ba lại bắt đầu.

Cuối cùng Tống Thanh Thanh là bị một vị khách hàng thần bí ở lầu ba dùng ba nghìn sáu trăm lượng chụp được.

Lúc tú bà đưa Thanh Thanh đi xuống, khuôn mặt xán lạn như đóa hoa cúc, chỉ mới là đêm đầu đã kiếm bằng nàng cả năm thu vào rồi!

Đứng trước cửa phòng chữ Thiên, Tống Thanh Thanh hơi hơi mỉm cười “Xin hỏi vị đại ca này, không biết người mua Thanh Thanh là vị nào?"

Thủ vệ hộ vệ nói: “Chính là tiểu công tử ở trong phòng, người còn chưa hưởng qua việc nam nữ, cô nương cần phải hầu hạ cẩn thận!"

Tống Thanh Thanh nhướng mày, duỗi tay đẩy cửa phòng ra.

“Cút!" tiếng hô ám ách của thiếu niên từ bên trong truyền ra.

Tống Thanh Thanh mặt không đổi sắc, nhấc chân tiến vào bên trong.

[ chậc chậc, là cái xử nam, xem ra vận khí của ngươi không tệ a! ] hệ thống phát ra thanh âm chua lòm.

Tống Thanh Thanh vừa cởi đồ vừa nói [ câm miệng!]

Đi tới trước giường, chỉ thấy một tiểu công tử có khuôn mặt tuấn tiếu bị trói ở trên giường, thấy nàng tiến vào còn hung tợn trừng nàng. Nhưng khi nhìn đến cơ thể trần trụi của nàng liền vừa thẹn vừa bực mà quay mặt đi “Cút đi! Đừng để ta nói lại lần thứ ba!"

Tống Thanh Thanh mới không thèm để ý đâu, thiếu niên bị trói ở trên giường, vừa lúc hợp tâm ý nàng, vào gian phòng này còn không biết là ai đùa giỡn ai đâu?

Ngón tay tuyết trắng của nàng xẹt qua áo lót, cách vải dệt mỏng khẽ nhéo đầu vú của hắn.

Sở Tranh chưa từng bị đối xử như thế này, thân mình run lên, khó có thể tin mà quay mặt đi.

Tống Thanh Thanh nở nụ cười, tay đi xuống sờ vào đũng quần đang nhô lên của hắn, nhéo nhéo “Ai da, chàng cứng lên rồi này!"

Sở Tranh lập tức hồng như trái cà chua, hắn chưa từng gặp ai mặt dày vô sỉ như nàng!

“Buông ta ra!!!" Hắn quát.
Tống Thanh Thanh liếc hắn một cái, cúi đầu liếm hầu kết của hắn, vừa lòng nhìn hắn run rẩy thân mình.

Lại tiến đến bên lỗ tai của hắn, thấp giọng nói “Ngoan, kêu lớn tiếng một chút, chàng kêu càng lớn ta càng hưng phấn a ~”

Hệ thống bị nàng làm cho nổi hết da gà.

Sở Tranh càng như bị người bóp cổ, một bộ giận mà không dám nói.

Thấy cuối cùng hắn cũng an tĩnh lại, Tống Thanh Thanh từ bên cạnh bàn lấy ra cái kéo, vì phòng ngừa kỹ nữ tự sát, kéo trong thanh lâu đầu vừa ngắn vừa nhỏ, Tống Thanh Thanh cố ý dùng đầu kéo ở đũng quần của Sở Tranh trượt một vòng.

“Ngươi... Ngươi làm cái gì?" Thiếu niên hoảng sợ, đũng quần cũng phồng lên càng cao.

Tống Thanh Thanh vừa lòng gợi lên khóe miệng, dùng kéo cắt một cái lỗ ở đũng quần rồi thả côn thịt ra.

Nhìn côn thịt không nhỏ lại phấn phấn hồng hồng, Tống Thanh Thanh vui vẻ mà cười, “ là màu hồng a ~” nháy mắt tiếp theo xoay người một cái ngồi lên đùi của thiếu niên.

 Toàn thân nàng trần trụi, tư thế này làm côn thịt cùng hoa môi tiếp xúc thân mật, độ ấm nóng bỏng làm nàng vừa lòng rên rỉ.

“Bảo bối, chàng giỏi quá a! Ta bị chàng làm cho ướt hết rồi!" Nàng tán thưởng, còn duỗi tay bẻ ra hoa môi, làm cánh hoa bao vây lấy côn thịt, nhẹ nhàng cọ xát.

Sở Tranh bị mấy hành động của nữ nhân này kích thích nói không ra lời, nhìn nàng dâm mĩ mà ngồi ở trên đùi của hắn làm hắn có cảm giác mình mới là người bị chơi!!!

Sao có thể!

Mọi nơi trong thanh lâu đều phiêu đãng mị hương, Tống Thanh Thanh thèm khát đã lâu, nàng vươn một ngón tay để thử, phát hiện tiểu huyệt còn không thể nuốt được côn thịt to như vậy.

Nàng dứt khoát ngồi trên đùi của thiếu niên, dùng côn thịt của hắn tự mình an ủi, chờ đến khi một đợt khoái cảm kết thúc, phía dưới ướt át mới quỳ thẳng thân mình.

Khuôn mặt Sở Tranh hồng đậm, rốt cuộc hắn đang ở cái tuổi tò mò ảo tưởng về khác phái, mới vừa rồi Tống Thanh Thanh ở trên người của hắn làm cái gì hắn đều biết rõ ràng, hơn nữa nàng lại không ngừng rên rỉ làm đầu hắn cũng lung tung rối loạn.

Tống Thanh Thanh liếc nhìn hắn, nắm lấy côn thịt loát vài cái, liền để ở phấn nộn cửa huyệt rồi ngồi xuống.

Ân ~

Tống Thanh Thanh mặt ửng đỏ, nàng nhìn côn thịt liền biết nhất định sẽ khó vào, nhưng không nghĩ tới tiểu huyệt khít quá mức.

“Tê...." Chỉ mới nuốt vào quy đầu nàng đã chịu đựng không nổi.

Hiện tại Sở Tranh cảm giác hắn sắp điên rồi! Đôi tay hắn gắt gao siết chặt, hắn cảm giác phân thân đang ở một nơi vô cùng mềm mại ấm áp, quả thực như là tiên cảnh...

Tống Thanh Thanh cũng ở trong lòng cảm thán “Không hổ là danh khí tam châu xuân thủy, cửa vào nhỏ hẹp, chỉ là đi vào liền gian nan như vậy..."

Hệ thống cười nói “Như vậy thì quá tốt rồi! Kích thích nam nhân chịu không được, bắn tinh càng nhanh! Chúng ta cũng mau chóng hòan thành được nhiệm vụ để rời đi!"

Tống Thanh Thanh đảo mắt xem thường.

Quy đầu tiến vào hoạt lộng giúp nàng thích ứng thật nhanh, xuống chút nữa là đến màng trinh, nàng cắn răng, dùng sức ngồi xuống.

“Ha..... Ân ~” Sở Tranh suớng kêu ra tiếng

Tống Thanh Thanh mới đầu rất đau, nhưng nhờ tác dụng của mị hương mà thật nhanh khôi phục.

Trên mặt cũng hiện lên một rặng mây đỏ, tay chống ở trên bụng của tiểu ca ca, nhẹ nhàng chậm chạp mà phập phồng.

Sở Tranh mắt hơi hơi mở ra, thấy bộ dáng của nàng dâm mĩ, côn thịt không khỏi càng thêm cương cứng, một khuôn mặt cũng nghẹn đỏ.

Bên trong huyệt đạo tựa như có thịt châu, thường thường cọ xát quy đầu, sướng đến da đầu tê dại, hắn sắp nhịn không được muốn bắn!

Rốt cuộc là xử nam, lần đầu tiên liền gặp danh khí tam châu xuân thủy, kêu rên một tiếng, rốt cuộc nếm tới nhân gian cực lạc.

Tư thế này tiến vào rất sâu, Tống Thanh Thanh đang chậm rãi cọ xát để cơ thể thích ứng, đột nhiên bên trong nóng lên, nàng liền hiểu ra đã xảy ra chuyện gì.

Nàng cũng không tức giận, cười như không cười mà nhìn thiếu niên còn đang thất thần “ Tấm thân xử nam của chàng đã bị ta phá a ~”

Sở Tranh mặt càng đỏ hơn, đặc biệt là đã trải nghiệm qua nhân gian tuyệt diệu làm hắn thực tủy biết vị, thanh âm ám ách “Cởi trói cho ta."

Tống Thanh Thanh nhìn biểu tình của hắn, liền biết thiếu niên đã rớt hố, nàng vẫn duy trì tư thế để hơi cương côn thịt ở trong tiểu huyệt, cúi đầu tiến đến bên môi hắn, vươn lưỡi liếm láp vài cái.

Chờ thiếu niên nếm được tư vị, chủ động hôn lại nàng liền né tránh. Nhẹ nhàng vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ tuấn tiếu “Ngoan ngoãn nằm đi, chờ tỷ tỷ cao hứng, liền thả cưng ra a”

Khuôn mặt tuấn tú của Sở Tranh đỏ lên, phía dưới tiểu huynh đệ cũng đứng lên tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro