Chương33: suýt chút nữa bị phát hiện làm tình.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Thừa Đức dùng chút sức, côn thịt xông vào thẳng tắp, cho dù là đã có nhiều dâm dịch bôi trơn, nhưng tiểu huyệt của Tống Thanh Thanh mới vừa bị thương, bôi thứ dược kia còn giúp se khít tiểu huyệt, nên bây giờ hắn vào có chút khó khăn.

Thái dương của Tô Thừa Đức toàn là mồ hôi, hắn nắm lấy mông của Tống Thanh Thanh, dùng sức ấn hướng chính mình, đồng thời hắn tách hai chân ra, chống hai chân của Tống Thanh Thanh, mạnh mẽ mà đẩy rộng hai bên đùi của nàng ra hết mức.

Nhưng cho dù hắn làm như vậy, hoa huyệt vẫn rất khít khao, đặc biệt là phần đầu, khó khăn lắm mới cắm vào được, quả thực như bị nam châm hút lấy, làm hắn tiến thoái lưỡng nan.

Vòng eo thon chắc của hắn mạnh mẽ mà chuyển động, cảm giác mỹ diệu ở bên trong làm hắn trầm luân.

Hắn nhanh chóng ra vào vài cái, lực hút vô cùng, hơn nữa bên trong còn có thịt châu, khiến hắn muốn rên lên vì sung sướng.

Không đủ....

Như vậy vẫn chưa đủ, ánh mắt của Tô Thừa Đức tối sầm lại, hắn banh khớp hàm, đâm mạnh một cái, côn thịt khổng lồ cắm thẳng vào trong.

Cả cây côn thịt bị hút lấy, đặc biệt là cái miệng nhỏ ở tận bên trong kia, quả thực như muốn hút hồn hắn ra, hắn chưa từng được thể nghiệm qua sự sung sướng đến cùng cực này, làm hắn phiêu phiêu tựa tiên, huyệt thái dương của Tô Thừa Đức nhảy lên thình thịch, gân xanh nổi lên toàn thân.

Hắn phải cố gắng lắm mới có thể áp xuống dục vọng đang dâng lên khắp cơ thể.

Tống Thanh Thanh cũng bị kích thích bất ngờ, nàng muốn hét lên, hiện tại Tô Thừa Đức đã hoàn toàn cắm vào, cho dù hắn phát hiện ra là nàng, chỉ sợ hắn cũng luyến tiếc buông ra.

Tống Thanh Thanh cười xấu xa, nàng thuận theo sinh lý của mình mà bắt đầu kêu lên.

Mà đối với Tô Thừa Đức, việc này là một trải nghiệm hoàn toàn mới, thê tử của hắn là tiểu thư khuê các, ở trên giường ít khi phát ra thanh âm, tuy hắn từng ở thanh lâu nghe được mấy kỹ nữ khác kêu, nhưng hắn chỉ thấy chán ghét.

Nhưng mà bây giờ, nhìn Tống Thanh Thanh ở dưới thân của mình dâm kêu không ngừng, hắn nghĩ có lẽ là nàng bị hắn làm cho quá sung sướng, suy nghĩ ấy khiến hắn càng thêm hăng say, hận không thể đâm cho nàng khóc.

Hầu kết của Tô Thừa Đức lăn lộn, mồ hôi từ thái dương chảy xuống, rơi trúng khóe miệng của Tống Thanh Thanh.

“Cô nương, cô nương, cô có sao không?”

Hai người đều ngừng lại, nhìn thấy nha hoàn sắp tiến vào, Tô Thừa Đức vội vàng kéo mành xuống, rời khỏi người nàng.

Nhưng Tống Thanh Thanh đang ở trên đà cao trào, cây côn thịt to vừa rời đi, làm nàng vô cùng khó chịu.

Có lẽ là không nghe thấy nàng trả lời, nha hoàn đẩy cửa mà vào.

Một tiếng kẽo kẹt vang lên, làm cho hai người hoảng sợ.

Bức màn đã được kéo xuống, nha hoàn giơ ngọn nến tiến lại gần.

Tống Thanh Thanh vội vàng trả lời “Hả? Sao vậy?”

Nha hoàn mới dừng bước chân “cô nương, đêm nay có trộm lẻn vào trong phủ, nô tỳ sợ cô nương hoảng, lên mới vào kiểm tra.”

Cảm nhận được người ở bên cạnh càng thêm căng thẳng, Tống Thanh Thanh lộ ra một nụ cười trêu cợt.

Nàng ngồi thẳng dậy, nói “đốt nến giúp ta đi, nghe ngươi nói như vậy, làm ta hơi sợ hãi.”

Nha hoàn vâng lời, liền bắt đầu châm nến từ cửa.

Đốt nến cũng có quy cách riêng, đốt từ chỗ xa trước, một là sẽ không làm chói mắt, làm người từ từ thích ứng, thứ hai là nếu đốt ngọn nến ở gần trước, người hầu mới đi đốt mấy ngọn nến ở xa, bóng người u mờ, thoạt nhìn không may mắn.

Nhân lúc nha hoàn đi xa, Tống Thanh Thanh thuận thế ngồi lên trên người của Tô Thừa Đức.

Sắc mặt của Tô Thừa Đức biến đổi, hắn dùng khẩu hình miệng nói “đi xuống!”

Tống Thanh Thanh mặc kệ, nàng dám chắc Tô Thừa Đức không dám làm gì nàng, dù sao thì nha hoàn vẫn còn ở đây.

Nàng đỡ cây côn thịt, dứt khoát ngồi lên nó.

Cảm giác căng tràn lại dâng lên, làm nàng sướng đến suýt thì kêu ra tiếng.

Sắc mặt của Tô Thừa Đức cũng thay đổi, ánh mắt hắn ngơ ngác mà nhìn nóc giường chằm chằm, chỉ là mặt hắn thường thường trừu động, làm người có thể cảm giác được hắn đang sung sướng cỡ nào.

Tiếng bước chân càng lúc càng gần, tốc độ của Tống Thanh Thanh cũng càng thêm nhanh, nhưng mà cho dù nàng nhanh, còn có thể nhanh đến cỡ nào?

“Cô nương?” từ mép giường vang lên giọng nói của nha hoàn, nhưng Tô Thừa Đức lại run lên, nắm lấy eo của Tống Thanh Thanh, đè hướng dưới thân hắn.

Côn thịt thô to thẳng tắp đâm vào, quy đầu cắm đến tận trong tử cung, Tống Thanh Thanh bị đỉnh, không nhịn được mà dâm kêu.

“Ưm...” tiểu huyệt đột nhiên co rút lại, tới cao trào, từ bên trong tiểu huyệt bắn ra thật nhiều dâm dịch.

Cách một tấm mành, Tống Thanh Thanh cắn môi, cố gắng ngăn chặn thanh âm của mình, thật ra nàng nhờ nha hoàn đốt đèn, chỉ là muốn trêu chọc Tô Thừa Đức thôi.

Nhưng bây giờ nha hoàn đang đứng ở mép giường hỏi nàng, nàng lại không dám nói ra lời.

Nàng sợ mình vừa mở miệng, tiếng rên rỉ liền tràn ra ngoài.

“Cô nương?” Nha hoàn lại thử hỏi thêm một câu, vì sợ Tống Thanh Thanh có bệnh nhẹ, còn duỗi tay muốn vén rèm lên.

“Khụ khụ! Ta, ừ, không sao cả, ngươi đi ra ngoài ~ đi ra ngoài đi” nàng định giả bộ ho khan để che giấu giọng nói kiều mị.

Nghe thấy bên trong phát ra quái dị thanh âm, nha hoàn tò mò vô cùng, nghe nói cô nương Thanh Thanh này là kỹ nữ, không biết là đang làm gì nữa?

Trên mặt lại cung cung kính kính, nói một tiếng “Vâng ạ”, liền lui ra ngoài.

Lại một tiếng kẽo kẹt vang lên, nha hoàn vừa đóng cửa lại, Tô Thừa Đức liền như con sói đói, hắn lập tức quay người, đè lên người Tống Thanh Thanh.

Thân dưới cũng không ngừng nghỉ, cắm sâu vào bên trong cái huyệt vừa mới cao trào kia.

“A....” Thọc cho Tống Thanh Thanh kêu ra tới.

Chỉ là mới kêu được một nửa, Tô Thừa Đức đã bịt miệng nàng lại, nha hoàn còn đi chưa xa đâu.

Hơi thở của hắn nặng nề, hormone dày đặc trực tiếp thổi tới bên tai nàng, làm cho tai của Tống Thanh Thanh trở lên tê dại, đầu cũng mơ mơ màng màng lên.

Xuyên thấu qua ánh nến mông lung, lúc này nàng thấy Tô Thừa Đức nhíu mày, chăm chú nhìn nàng, rất là gợi cảm.

Hắn mạnh mẽ thọc vào từng chút một, thịt non trong tiểu huyệt, như bị hắn đâm nát, vì hắn ra vào nhanh chóng, nhục bích bị cọ xát đến nóng bỏng, cứ như là muốn bốc cháy, một thốc lửa nóng rực, theo nơi giao cấu mà đốt cháy toàn thân nàng.

Hắn một lần lại một lần thô bạo mà đâm vào tử cung, cái miệng nhỏ kín kẽ ở sâu trong tiểu huyệt bị đâm cho hé cửa, còn chưa kịp khép lại, đã bị quy đầu chui vào, làm cho dâm thủy liên tục trào ra.

“Ân ~” Tống Thanh Thanh thật sự không nhịn được, cánh tay trắng tuyết vươn tới, ôm lấy cổ của Tô Thừa Đức, kéo hắn xuống thấp, cắn lấy một ngụm, muốn đem miệng cùng mũi, vùi vào cổ hắn.

Nhưng nàng đã bị đâm đến không còn sức lực, cho dù nàng cố gắng, cũng chỉ làm Tô Thừa Đức thấy tê tê ngứa ngứa, càng kích thích thú tính của hắn.

Tiếp theo, Tống Thanh Thanh giật mình run rẩy, hoa huyệt lại phun mật thủy ra, rồi bị ngăn lại ở cửa huyệt, bị khóa lại ở bên trong, theo côn thịt run rẩy nhộn nhạo.

Tiểu huyệt phát ra những tiếng phùn phụt, Tô Thừa Đức sung sướng mà điên cuồng đưa đẩy, trứng dái đánh vào xung quanh hoa huyệt, bạch bạch bạch bạch, hận không thể cùng côn thịt chui vào tiểu huyệt, cùng sung sướng một phen.

“Ân....ha....” cái răng nhọn của nàng cắn vào da thịt trên cổ của Tô Thừa Đức, cẩn thận nghiền nghiền, những tiếng rên rỉ bị chặn lại trong họng, khoái cảm mãnh liệt ập vào đầu nàng, khiến nàng như con thuyền nhỏ lênh đênh ở biển rộng điên cuồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro