Chương 153: "A... Không được."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ trong chốc lát, trước ngực và phía dưới của Hướng Dĩ Mạt đều tê dại tới mức tận cùng.

Nhưng ngay thời điểm ý thức cô sắp bị hai luồng kích thích này thổi bay, không biết một tay của Lục Vọng Trần đã men xuống thân dưới từ lúc nào, ngón tay còn lên ấn vào âm vật mẫn cảm, đồng thời dùng lực vân vê xoa nắn.

Khoái cảm trong cơ thể tăng vọt lên gấp bội.

"A... Không được, chết mất." Tiếng rên của Hướng Dĩ Mạt cao vút, ngón tay đặt trên vai người đàn ông siết chặt.

Sâu bên trong hang động co rút phun ra một dòng dịch nóng, kích thích đến mã mắt trên đỉnh côn thịt mỗi lần thọc vào rút ra. Đồng thời thịt non cũng liều mạng siết chặt như muốn ép anh bắn ra.

Cảnh Khiêm rên nhẹ một tiếng, không nhịn nữa, dùng sức xoa nắn bờ mông tròn, gậy thịt đâm thẳng vào nơi sâu nhất rồi bắn ra mầm mống nóng hổi.

Tinh dịch nóng bỏng khiến bụng nhỏ của Hướng Dĩ Mạt run lên, cơ thể không ngừng co quắp dưới cơn cao trào.

Có lẽ do quan hệ lúc đang đứng, sau khi gậy thịt rút ra, phần lớn tinh dịch cũng rỉ ra theo, chảy dọc xuống bắp đùi rồi đọng lại trên mặt đất.

Hướng Dĩ Mạt chưa kịp thở lấy hơi sau khi lên đỉnh đã thấy hai người đàn ông nháy mắt nhìn nhau.

Lục Vọng Trần dễ như trở bàn tay ôm lấy cơ thể đang xụi lơ, phải dựa vào hai người đàn ông mới có thể đứng vững của cô gái nhỏ. Bàn tay anh bóp lấy vòng eo mềm mại, bế bổng cả người cô lên.

Hai chân thon dài của cô mở rộng, gác trên khuỷu tay rắn chắc của người đàn ông.

Đột nhiên bị mất trọng lực, Hướng Dĩ Mạt hoảng hồn, hai cánh tay vội vàng choàng lên cổ Lục Vọng Trần.

Tiếng thét kinh ngạc còn chưa vọt ra khỏi cổ họng, một cây gậy thô to đã đặt lên cửa huyệt còn đang phun ra tinh dịch của người đàn ông khác, không chút lưu tình chọc mở hai đóa hoa, cắm thẳng vào bên trong.

Tiếng rên rỉ vì bị trực tiếp cắm vào vỡ tan thành từng tiếng nức nở vụn vỡ.

"A..." Hướng Dĩ Mạt ngước cần cổ mảnh khảnh lên.

Bị tiến vào khi dư âm sau khi lên đỉnh vẫn còn, Hướng Dĩ Mạt vừa sợ lại vừa sướng. Anh cắm sâu vô cùng, thoải mái khiến cô suýt chút nữa đã bị sốc hông.

Linh hồn nhỏ bé vừa mới quay lại đã bị anh húc cho bay đi.

"Hu hu hu... Tại sao như vậy, ưm..." Giọng nói của Hướng Dĩ Mạt pha lẫn tiếng khóc nức nở.

"Như thế nào? Làm như thế này không thoải mái sao?"

Lục Vọng Trần sung sướng nhướng mày, cố ý cắm sâu vào bên trơng chơi đùa xoay tròn, cắm cho xương cốt của cô gái nhỏ mềm oặt.

Hướng Dĩ Mạt vừa mới bình phục đôi chút lại bắt đầu thở dốc rên rỉ.

Cô trừng mắt nhìn anh một cách yêu kiều, giọng nói mềm mại quyến rũ có thể vắt ra nước: "Thoải mái... nhưng..."

Cô còn chưa kịp sắp xếp câu chữ ra khỏi miệng, đã bị ngón tay đột nhiên chui vào lỗ hậu không ngừng chọc ngoáy nới rộng cắt đứt.

Cô cuống quít quay đầu lại: "Á... Cảnh Khiêm, đừng."

Cũng không phải là sợ hãi, chỉ là phản ứng theo bản năng, dù sao nơi đó của cô cũng sớm đầu hàng, mặc cho bọn họ chơi đùa hết lần này đến lần khác.

"Cái miệng nhỏ phía trước đói đang mút chặt côn thịt, cái miệng nhỏ phía sau không thèm? Không ngứa sao?" Cảnh Khiêm vừa nói, ngón tay chôn ở bên trong cũng mạnh mẽ khuấy động, khều móc vài cái.

Anh rút ngón tay thon dài ra, vỗ vỗ cánh mông của cô.

Bàn tay yêu thích không buông nắm bóp mông thịt, một tay kia đỡ gậy thịt dính đầy hỗn hợp chất lỏng và tinh dịch chen vào lỗ hậu.

Âm thanh "phốc phốc" vang lên, toàn bộ gậy thịt đã cắm vào trong.

Hướng Dĩ Mạt lại bị cây gậy nóng đi vào khẽ "a" lên một tiếng, âm cuối còn chưa thoát ra, hai người đã một trước một sau bắt đầu ép cô vào thế gọng kìm.

Hai cây gậy thịt phối hợp, một vào một ra, tăng tốc cắm rút ở trong thân thể của cô. Cho dù là cây gậy thịt nào thì mỗi lần chen vào cũng đều sẽ khiến cô tràn ra tiếng rên rỉ.

Cái miệng nhỏ bên trên kêu rên, hai cái miệng nhỏ phía dưới cũng vang lên tiếng

Dưới sự chỉ huy hoàn toàn của hai người đàn ông, phòng bếp biểu diễn ra một bản hòa tấu ba người vô cùng nóng bỏng triền miên, đồng thời còn cực kỳ dâm mỹ.

Đây là liều thuốc kích dục tự nhiên và hữu hiệu nhất, kích thích hai người đàn ông đang xâm chiếm cướp đoạt thân thể cô càng thêm phấn khởi.

Lục Vọng Trần dán ở bên tai cô va chạm.

"Mạt Mạt yên tâm, bọn anh sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia đâu, sẽ chăm sóc quan tâm cho hai miệng nhỏ của em tới nơi tới chốn."

Hướng Dĩ Mạt bị kẹp ở giữa Cảnh Khiêm và Lục Vọng Trần, giống như một miếng bánh sandwich, bị hai người hợp lực làm tới mức đầu óc trống rỗng.

Thân thể cô tựa như một bông hoa xinh tươi bị tàn phá, mềm yếu vỡ nát bên trong bể dục đang cuộn trào mãnh liệt.

Một cơn sóng lớn cuốn tới, bao phủ nhấn lấy cô...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro