chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nếu như, có người chính tai nghe thấy bạn trai cô ấy tỏ tình với một cô gái khác.

Nếu như, cô gái được tỏ tình kia mới đây thôi vẫn là bạn tốt của cô ấy.

Nếu như, lúc này người đứng bên cạnh cô ấy lại còn là đối thủ một mất một còn.

Bạn sẽ nói, cô ấy có phải là quá bi thảm rồi không?

Nhưng thật không may, tôi chính là cô ấy.

Tôi bi thảm nhìn mặt đất, chờ Phác Trực cười nhạo.

Tất cả những việc này là xảy ra như thế nào vậy, tôi rơi vào hồi ức, trốn tránh thời khắc xấu hổ này.

"Tiểu Á! Hai đại soái ca Hàn Khê Tuyền và Phác Trực thế mà lại cùng lớp với chúng ta! Lời rồi! Lời rồi! Không uổng công mình buộc tóc vào cột nhà, đâm mũi dùi vào đùi, trăm đắng ngàn cay để thi vào đây!" Hai mắt của Vi Ni mê trai tỏa sáng, hai tay bóp lấy cổ tôi, lắc trái ba vòng lắc phải ba vòng.

"Khụ khụ khụ...... Cưng ơi, cậu chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, bọn mình tự thẹn không bằng, tuyệt đối sẽ không tạo thành uy hiếp với cậu, cho nên...... xin tha cho mình một mạng đi, buông cổ mình ra!" Rất nhanh giãy khỏi ma chưởng của cô ấy, tôi lấy ra một cái gương soi, mười dấu ngón tay màu đỏ sậm bỗng chốc hiện lên trên cái cổ trắng nõn thon dài của tôi. Lẽ nào đây là Cửu Âm Bạch Cốt Trảo trong truyền thuyết. Từ độ nghiêm trọng vết thương của tôi mà đoán, chắc cô ấy đã luyện đến tầng thứ chín rồi, nguy hiểm thật! Bây giờ cô ấy ở vào tình trạng mắc chứng cuồng loạn, lúc nào cũng có thể bộc phát. Hai tay tôi thòng xuống trước ngực, kiễng mũi chân, từ từ di chuyển về hướng cách xa cô ấy.

"Tiểu Á, xin lỗi, xin lỗi, nghĩ tới ba năm tới có thể cùng lớp với bọn họ, mình liền kích động đến không kềm chế được, cậu phải tha lỗi cho mình...... A, cậu nhìn kìa! Cái người cao cao khốc khốc oai oai kia chính là Phác Trực, đẹp trai quá đi!". Đáng thương cho tôi di chuyển không được một mét, đã bị cặp ma chưởng kia bắt lại. Ông trời ơi, a, lần này mắt Vi Ni lại bắn ra ánh sáng xanh thẫm, "Tiêu rồi!" Tôi kêu thầm một tiếng.

Quả nhiên, ma chưởng lại đang tàn sát bừa bãi trên cổ tôi, ông trời ơi, mắt ông tăng độ cận thị rồi sao a, ông muốn ghen cũng phải ghen với hồng Ông trời ơi, a, lần này mắt Vi Ni lại bắn ra ánh sáng xanh thẫm, "Tiêu rồi!" Tôi kêu thầm một tiếng.

Quả nhiên, ma chưởng lại đang tàn sát bừa bãi trên cổ tôi, ông trời ơi, mắt ông tăng độ cận thị rồi sao a, ông muốn ghen cũng phải ghen với hồng nhan chứ, ông ghen với con làm gì!

"Nghe nói Hàn Khê Tuyền rất ôn hòa lịch sự, hình tượng khác hẳn với cậu ta, a, phiền quá đi, vì sao một lần lại cho mình đến hai người, rốt cuộc mình phải chọn ai đây! Ông trời ơi, có phải não ông bị chấn động hay không a." Chủ nhân của ma chưởng đã quên hết tất cả, đắm chìm trong thế giới của mình, hoàn toàn không để ý miệng tôi đã sùi bọt mép, gần kề cận với cái chết mất rồi.

Thế giới trước mắt tôi từ từ không rõ ràng, bỗng một bóng người xuất hiện trước mắt tôi, cùng tươi cười rộn ràng nở trên khuôn mặt anh tuấn của người đó, làm cho người ta như được tắm gió xuân. Thiên sứ?! Chẳng lẽ tôi đã lên Thiên đường rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro