chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhãi ranh, cũng to mồm lắm, nói cho mày biết, tao đây tam đẳng Taekwondo, đai đen Judo......"

Không đợi con gián Giáp nói xong, Phác Trực đã nâng chân dài lên đá hắn ngã lăn trên mặt đất. Tiếp đó, nhảy lên không đá 3 cái liên tiếp, rồi lại nhảy lên không về phía trước đá 4 cái xuống phía dưới, hai con gián còn lại cũng làm một cú tiếp xúc thân mật với mặt đất.

Tôi trợn mắt há mồm.

Cậu ta quay đầu, từ từ đi về phía tôi, thảm rồi thảm rồi! Sau khi anh hùng cứu mỹ nhân nhất định sẽ yêu cầu một cái hôn, cho, hay là không cho đây. Thấy cậu ta tiếp tục tới gần, tôi nhắm mắt lại, chu môi lên, bỏ đi, dù sao cũng bị bắt nạt quen rồi, vả lại, khối đậu hũ tôi đây cũng sắp hết hạn, không bằng cho cậu ta ăn tươi luôn đi.

Cậu ta đưa tay nâng cằm tôi lên, tôi hồi hộp đến nỗi tay không biết nên để ở chỗ nào, xung quanh đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh, chỉ nghe thấy trái tim của tôi đang nhảy lên bình bịch bình bịch, tôi nắm chặt hai tay, chờ đợi....... Hồi lâu sau, cậu ta cũng không có động tĩnh gì, tôi nghi hoặc mở mắt ra thì thấy cậu ta đang dùng ánh mắt soi mói đánh giá khuôn mặt tôi từ trên xuống dưới, tiếp đó đột nhiên mở miệng: "Mắt của tên đó nhất định là có vấn đề, lại còn nói cậu đáng yêu, thật làm nhục hai chữ đáng yêu quá rồi."

Rốt cục tôi cũng xác định được, cậu ta đúng là tên Phác Trực thường ngày luôn đánh tôi mắng tôi hành hạ tôi □ tôi, không xem tôi là con gái kia. Mắt của con gián có vấn đề hay không thì tôi không biết, nhưng mắt tôi chắc chắn là mù, vừa rồi thế mà lại cảm thấy cậu ta mê người!?

Sau hôm đó, cậu ta vẫn lấy bắt nạt tôi làm vui như trước, không khí giữa Vi Ni và Hàn Khê Tuyền cũng vẫn tràn ngập là lạ, cái gì cũng không thay đổi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, tất cả chúng tôi đều may mắn thi đậu cao trung trực thuộc trường. Mà mùa hè năm 16 tuổi của tôi cũng tràn ngập ánh mặt trời. Không chỉ bởi vì thoát khỏi ác ma đã quấy rầy tôi suốt ba năm, mà còn vì, tôi đã trở thành bạn gái của Hàn Khê Tuyền! Tôi cũng không rõ tất cả những việc này xảy ra như thế nào, chỉ nhớ là Hàn Khê Tuyền hẹn tôi đi ra, nói cậu ấy rất thích tôi, hi vọng có thể quen với tôi, mà tôi thì đương nhiên gật đầu như đảo tỏi, lập tức đồng ý.

Đây nhất định là ông trời đền bù tổn thất cho tôi sau khi tôi trải qua sự hành hạ của Phác Trực. "Tiểu Á, ông xã cậu tìm nga." Nữ sinh trong lớp nhìn Hàn Khê Tuyền đứng ở cửa lớp, trong mắt bắn ra vô số trái tim màu hồng, để tránh cho Hàn Khê Tuyền bị ánh mắt của bọn họ ăn tươi nuốt sống, tôi vội vàng kéo cậu ấy đến sân thể dục. Lên năm nhất cao trung, tổ hợp bốn người chúng tôi liền giải tán, tôi cùng lớp với Vi Ni, còn Hàn Khê Tuyền cùng lớp với Phác Trực. Mỗi lần cậu ấy tới tìm tôi sẽ dẫn tới vô số "mắt sói".

Tiểu Á, thực xin lỗi, hôm nay sau khi tan học mình muốn luyện bóng rổ, không thể về cùng cậu được." Cậu ấy nói xin lỗi. "Không sao, cậu cứ đi tập đi." Tôi ra vẻ săn sóc, trên thực tế, tôi rất không quen ở một mình với cậu ấy, luôn cảm thấy là lạ, trong ba tháng này, thời khắc tôi cảm thấy hạnh phúc nhất, lại là lúc những nữ sinh khác tập trung ánh mắt ghen tị cùng hâm mộ lên trên người tôi.

Lẽ nào tôi không thương cậu ấy mà chỉ là thích hư vinh thôi? Đột nhiên, cậu ấy giống như nhìn thấy gì đó, ánh mắt sáng ngời, tiếp theo, cúi đầu xuống, đặt một cái hôn nhẹ lên mặt tôi. Sau đó vẫy vẫy tay lên, không mang đi một áng mây màu nào, chỉ để lại tôi ngây ngô. Không thể trách tôi mê trai, từ lúc quen nhau đến nay, đây là lần đầu tiên cậu ấy hôn tôi. Có điều nhớ tới trong ba tháng chúng tôi qua lại, thái độ của cậu ấy rất kỳ lạ, ở trước mặt người ngoài thì biểu hiện rất thân mật với tôi, nhưng lúc ở riêng thì lại rất khách khí.

Vi Ni cũng rất kỳ lạ, tuy rằng vẫn giống trước đây trông thấy soái ca liền chảy nước miếng, cả ngày hi hi ha ha, nhưng tôi luôn cảm thấy giữa trán cô ấy có nỗi ưu sầu không tên. Phác Trực càng kỳ lạ hơn, sau khi nghe nói tôi cùng Hàn Khê Tuyền quen nhau thì lần nào cũng dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn chằm chằm vào tôi, hại da đầu tôi tê dại. Nhưng mà, kỳ lạ nhất hẳn là tôi mới đúng. Thế mà lại cố ý mang theo Hàn Khê Tuyền lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt Phác Trực, để nhận lấy ánh mắt kỳ lạ của cậu ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro