Chap 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi nhìn vào đồng hồ Seohyun lại lo sợ, đến giờ phải về rồi. Cô sắp phải đối mặt với dối trá.

- Cái súng này chứa được ít nước quá, cứ chốc chốc lại phải nạp một lần. Cô sao thế ? - anh tạt nước vào người nhưng không thấy cô trả đũa.

- Sắp đến giờ tôi không được làm theo nguyện vọng của bản thân ! - Mặt cô sầu muội, tay đặt khẩu súng sang một bên rồi kéo anh ngồi nghỉ - Hong cho khô quần áo thì về nhé !

- Khùng, tôi khì không sao nhưng cô sẽ bị cảm lạnh đấy. Đi kiếm bộ khác mặc !

- Không thích, tôi chẳng muốn phải giải thích với Chanyeol và bà quản gia về những thay đổi của mình, mệt lắm, mà không được tin đâu !

- ... Thế chuyện mang thai giả, cô gạt Chanyeol à ?

- Phải !

- Cô không tính đến chuyện bị phát hiện ra ư ? Mà tôi không hiểu cái trò này có tác dụng gì ?

- Bị phát hiện thì ra đi ! - câu nói nhẹ tựa gió thoảng lại là nặng nề hơn cả ngọn núi. Seohyun để lại câu hỏi còn lại của anh trong lòng.

Một lát sau anh kéo cô vào trong xe, Seohyun quàng bụng giả vào người, kể cả khi nước trên người vẫn chảy thành giọt. Nhiệt độ xe chỉnh thích hợp, con đường tiến tới căn nhà của anh.

- Thay tạm cái này vào, để khô đồ rồi tôi đưa cô về, cách này ổn chứ ? - Anh đưa cho bộ áo nhỏ nhất của mình, cô răm rắp làm theo.

- Nhưng mà tôi sẽ tự về, tôi sợ ánh mắt nghi ngờ của Chanyeol !

- Không được, tôi không an tâm. Đành thế này, Xiumin đang ở chỗ Yuri, lát nữa tôi nhờ anh ta đón cô về, như thế còn sợ bị Chanyeol dị nghị không ?

- Tôi không đáng được quan tâm như thế, à, chuyện của anh Min với chị ấy thế nào rồi, vẫn tiến triển tốt chứ ? - Seohyun ái ngại trước người đã dắt tay cô trong lễ đường. Xiumin rồi cả Yoona, những người nằm ngoài kế hoạch sẽ nghĩ gì khi sự thật bị vách trần. Về Yuri, cô mong rằng Xiumin không bị bức tường ngăn cản như chuyện của mình.

- Chẳng tốt ! - Anh đáp gọn.

Và Seohyun leo lên xe của Xiumin, thật "tình cờ" khi có một ống kính chộp được bức hình đó.

Tay phóng viên đã chầu chực để đoạt được bức ảnh giá trị nhất, anh ta dự định sẽ nhằm lúc Xiumin gặp mặt Sehun và nói chuyện cùng Yuri để ép giá buộc đại thiếu gia họ Park chuộc lại bức ảnh với số tiền khổng lồ. Nhưng thật bất ngờ, hoạt cảnh còn có sự tham gia của dâu thứ nhà họ Park.

- Cháu chào bác, anh đã về rồi à ! - Seohyun cất giày vào kệ tủ, cô mời Xiumin vào nhà - Anh Min đến đấy ạ !

Xiumin thư thái bước trước Seohyun, cũng lâu rồi chưa tới thăm gia đình nhỏ của em trai. Bà quản gia bèn gác việc, cúi chào, đoán chắc Seohyun được thư giãn khi thoát khỏi sự kiểm soát không mấy dễ chịu từ bà. Chính bà đã đề nghị cô đi hóng gió thay đổi tâm trạng. Về phần Chanyeol, anh đã về được nửa tiếng mà chưa nhắc tới cô lần nào, giờ người đã trước mặt, anh đơn giản là tiếp đón người anh, phớt lờ cô.

Hơi lạnh tỏa ra từ những viên đá trong suốt, nước thẩm thấu thành giọt đọng ngoài ly, Seohyun đặt trước Xiumin, anh lịch sự đỡ lấy, nhưng khi hướng về Chanyeol, cô không nhận được bất kì biểu hiện nào. Cô để ly café xuống bàn, nó vô giá trị trên phần bàn của anh.

- Bé Park Chan Ba Chấm được bố cưng chiều đến nỗi cả công ty ai cũng bàn tán đấy !

- Quan hệ giữa anh và Yuri vẫn ổn chứ ?

Seohyun toan định ngồi bên cạnh Chanyeol, giữ khoảng trống nhỏ trên cùng chiếc ghế dài nhưng đôi mắt anh chưa hề dừng lại phía cô dù một phần tíc tắc của giây. Cô lùi về bếp kiếm việc cần làm.

- Em dâu ngồi đi chứ ! Mang thai nên tránh vận động nhiều - Seohyun suốt quãng đường về chỉ lặng im nên Xiumin cũng không tìm cách phá tan tĩnh mịch.

- Dạ ! - Cô quay lại, từ tốn đặt người xuống với khoảng mép ghế xa vời, lạc lõng dẫu Chanyeol chiếm tới nửa còn lại của ghế.

- Anh ở lại dùng bữa tối ! - câu hỏi trước đó Chanyeol đưa ra bỏ qua việc trả lời từ người nghe, đến lời mời này mục đích vẫn vậy, thay thế những điều chiếm đoạt toàn bộ khối óc, chính là chốn tránh. Hơn nữa, cô gái Yuri đó có xứng được với người anh quyền quý đây, cũng lại vướng trùng chủ đề mà thôi, Chanyeol điều hòa võng mạc bằng hai lần cụp mi.

- Để hôm khác, ở nhà còn mấy người nữa đâu, bọn nhóc bận bịu việc học hành và bạn bè, anh không dùng bữa thì chẳng còn bóng dáng thanh niên trong gia đình nữa. Hôm nào em và Seohyun lại nhà ! - Xiumin cũng chẳng buồn tiếp lại câu hỏi ấy.

Con dâu có thai, điều này đáng lẽ phải là tin mừng đối với cả dòng họ, đặc biệt là ông bà thân sinh của chồng, tuy nhiên đối với cô dâu thứ Seohyun lâu lắm rồi thiếu những lời chúc mừng và hỏi han dù là hình thức. Chanyeol đột nhiên cho phép con ngươi thu nhận tín hiệu ảnh Seohyun vào điểm vàng trong cấu tạo mắt, đồng thời xuất hiện dòng suy nghĩ về lí do ông Park tán thành việc phu nhân chọn vợ cho con trai. Cô gái này chẳng có lấy đặc trưng gì phù hợp với tiêu chuẩn khắt khe của họ. Anh bị cái đáp lại của Seohyun làm bất ngờ, chưa kịp ngoảnh mặt thì cô đã đóng cánh cửa sổ tâm hồn, gằm mặt và mở ra khi về với những ngón tay đan chéo của mình.

Tiếng thở cho thấy mọi âm thanh đều khóa chặt trong thanh quản, duy nhất hoạt động phục vụ sự sống trực tiếp phô bày, lãnh đạm trước động từ "ngờ".

Xiumin ngồi thêm một lát thì ra về, Chanyeol khép cổng, dằn lòng rồi cũng thoát được vài câu chữ :

- Mai là thứ bảy, chúng ta đến viện siêu âm đợt hai cho con ! - Giống mệnh lệnh hơn đề xuất, anh lược bỏ tên cô khỏi câu thoại

Seohyun nhìn sang bà quản gia, bộ phim này chưa đến hồi khóa máy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro