Chương 21: Ăn cơm an ủi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một nhà hàng cao cấp ở Vân Thành.

Trần Thanh Thanh ngồi trước một bàn ăn lớn, ăn ngấu nghiến như hổ đói, trên miệng đầy dầu mỡ.

Tư Đồ Phong vẻ mặt ghét bỏ nói: "Ăn từ từ thôi, có ai giành với cậu đâu!"

Trần Thanh Thanh trừng hắn một cái, nói: "Cậu thì biết cái gì? Đồ ăn có thể an ủi hiểu không hả?"

"Ồ..... Tôi còn tưởng Trần Thanh Thanh cậu không sợ trời không sợ đất cơ! Thì ra những cái đó chỉ là mặt ngoài?"

"Bớt nói nhảm đi! Tình huống hôm nay mà đổi lại là người khác thì đã bị dọa ngất đi từ lâu rồi, tôi đây vẫn còn tỉnh lắm!"

"Vâng vâng vâng.... Cậu lợi hại, cậu trâu bò!"

"Đó là đương nhiên, à đúng rồi, rốt cuộc cậu thuyết phục ba cậu bỏ qua cho tôi thế nào vậy? Sau này ông ấy sẽ không tìm tôi gây phiền phức nữa chứ?"

"Yên tâm, sẽ không đâu, chúng tôi đã làm một hiệp định rồi."

Vì hiệp định này, có lẽ hắn sẽ phải hoàn toàn đắc tội với ông nội.

Rõ ràng là hai cha con bọn họ cãi nhau, cuối cùng lại khiến cho cháu trai như hắn trở mặt.

Quá lắm rồi!

Nhìn Trần Thanh Thanh trước mắt ăn vui vẻ chẳng có chút phiền não nào, Tư Đồ Phong tự nhiên có chút ghen ghét.

"Ê..... Xú nha đầu, chúng ta cũng coi như là người cùng trải qua hoạn nạn, sau này cậu phải đối xử với tôi dịu dàng một chút biết chưa?"

"Vậy phải xem thái độ của cậu đã, nếu cậu vẫn giống như trước kia, tôi dịu dàng không nổi."

Trước khi gặp được Lam Dặc Dương, cô cảm thấy Tư Đồ Phong đặc biệt ghê tởm, nhưng sau khi gặp được hắn ta rồi, thế mà lại cảm thấy Tư Đồ Phong thuận mắt hơn rất nhiều.

Hơn nữa, Tư Đồ Phong hôm nay không đối cô thấy chết không cứu, cũng có thể vui vẻ chém gió với nhau.

Ăn uống no say, Trần Thanh Thanh cầm thù lao Tư Đồ Phong đưa cho, đi mua một cái máy tính xách tay siêu xịn.

Chớp mắt một cái, hai vạn năm liền bay đi......

Đù mẹ, từ nay cái máy tính này chính là cả nguồn sống của cô, đây chính là thứ cô dùng cả mạng để đổi lấy tiền mua về, sau này nhờ hết vào nó mà làm giàu đấy.

Trời bắt đầu tối.

Trần Thanh Thanh mang máy tính về ký túc xá, Trương Phương Phương vẫn đi làm thuê ở ngoài vì còn muốn cố gắng lo cho học phí kỳ sau.

Đúng lúc bây giờ không có ai ở ký túc xá, cô dễ dàng hành động tiếp.

Wifi của trường đúng là mạnh, cô lên mạng rất nhanh xem được những thứ liên quan tới võng hồng.

Thật ra cũng rất đơn giản, chỉ là đăng vài tấm ảnh, đăng vài dòng trạng thái.

Chủ yếu vẫn là xem chủ blog ấy có xinh đẹp hay không, càng xinh thì fans càng nhiều.

Cô lập một tài khoản Weibo ở Vân Thành có tên là: Thần Quang Hi Vi.

Ngụ ý là chỉ Thanh Thần.

Mà cái tên Thanh Thần này, lại là tên khác của Trần Thanh Thanh.....

Há há há, cô đúng là quá thông minh!

Lập tài khoản xong, sau đó chính là đăng ảnh.

Trần Thanh Thanh rửa mặt, thay một bộ quần áo thể thao màu hồng ngắn tay, lộ ra cánh tay tinh tế và đôi chân dài trắng nõn.

Cầm điện thoại lén lút đi ra khỏi ký túc xá.

Bây giờ là chạng vạng tối, mấy quý tộc trọ ở trường cũng không có nhiều, chỉ có vài người.

Cô chọn nơi có phong cảnh khá đẹp ở gần đó, để điện thoại dưới đất tìm góc độ, sau đó liền chụp mấy bức hình chụp toàn thân.

Chụp mấy tấm xong, hưng phấn trở lại ký túc xá đăng lên Weibo.

Tiêu đề là..... "Một ngày tham quan học viện quý tộc Y Tư Lan."

Như thế sẽ không bị người khác nghi ngờ cô là học sinh của trường này, cô chỉ là tới tham quan thôi.

Nhưng chỉ trong một đêm, những bức ảnh này được đã được sẻ rần rần khắp toàn bộ trường học ở Vân Thành.....

Hôm sau, tin tức tuyệt thế đại mỹ nữ xuất hiện ở Y Tư Lan truyền đi khắp cả trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro