Chương 14: Zero Có Bạn Gái!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thiên Nhi(Changg)


“Cạch.” Cánh cửa mở ra.

Furuya Rei mở cửa ra một khe nhỏ, cẩn thận nhìn cảnh tượng bên trong qua khe hở.

Hai túi mua sắm trên mặt đất đã biến mất, Sakurada Maki cũng không có trong phòng.

May mắn may mắn.

Tâm trạng đang căng thẳng của Furuya Rei hơi thả lỏng, anh mở rộng cửa hơn cho Morofushi Hiromitsu đi vào để cậu nhìn toàn cảnh bên trong nhà.

Cửa sổ phòng khách không biết từ lúc nào đã bị ai đó mở ra, một trận gió thổi vào, bức màn bên cửa sổ tung bay, hất tung tách trà rơi trên mặt đất.

"Hóa ra gió thổi tung rèm cửa, hất tách trà rơi xuống bàn."

Morofushi Hiromitsu ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm, buông nắm đấm đang nắm chặt để phòng thủ.

Không phải trộm.

Tiếng sột soạt mà cậu nghe thấy trước đó có lẽ là tiếng mành bị gió thổi bay.

Furuya Rei nhìn thấy Morofushi Hiromitsu hoàn toàn xua tan nghi ngờ, anh điên cuồng khen ngợi búp bê nhỏ trong lòng.

Thật đáng tin cậy, Maki!

Furuya Rei lộ ra vẻ mặt có chút ngượng ngùng, cởi mũ lưỡi trai đặt lên tủ giày ở cửa ra vào: “Hôm nay có chút nóng lòng muốn ra ngoài, quên đóng cửa sổ… Hiro, mau vào đi."

Đôi mắt của Morofushi Hiromitsu dừng lại một lúc trên chiếc mũ lưỡi trai mà Furuya Rei đã cởi ra.

Furuya Rei chú ý đến ánh mắt của Morofushi Hiromitsu, cố ý hỏi anh: "Sao vậy Hiro? Mũ của tớ có vấn đề gì sao?"

Mau kể chuyện giữa cậu và chiếc mũ này đi! Hiro!

Bằng cách này, Furuya Rei có thể tìm ra danh tính của hai người đó và tìm cách lấy lại viên thủy tinh tím!

Furuya Rei thầm tính toán trong lòng.

Tuy nhiên, Morofushi Hiromitsu chỉ mỉm cười và nói: "Không có gì, tớ chỉ cảm thấy rằng chiếc mũ này khá phổ biến."

Furuya Rei lặp lại: "Đúng thế, đó là phong cách phổ biến nhất trong mùa hè này."

Morofushi Hiromitsu không biết rằng Furuya Rei đang chuẩn bị hỏi thăm tin tức từ anh, anh không khỏi hơi sốc khi thấy tám túi mua sắm lớn đựng đầy mà Furuya Rei vừa mang về chất đống ở lối vào.

"Zero, mua nhiều đồ như vậy làm gì? Không phải chúng ta vào học viện cảnh sát sao?" Mua nhiều đồ như vậy để ở chung cư, chẳng phải sẽ hết hạn sao?

Furuya Rei bình tĩnh nhặt túi mua sắm và đặt nó vào phòng khách: "Đây là những thứ tớ muốn mang đến học viện cảnh sát."

Morofushi Hiromitsu: "!"

Morofushi Hiromitsu giật mình trước lời nói của Furuya Rei.

"Zero, cậu xác định muốn mang nhiều đồ như vậy?"

Morofushi Hiromitsu cảm thấy rằng trong một khoảnh khắc, anh không hiểu rõ bạn thân của mình.

Rốt cuộc, Furuya Rei luôn chuẩn bị khá ít đồ khi đi đâu đó!

Chuyến đi nghỉ trường trung học, những chuyến du lịch đại học, Furuya Rei lên đường luôn mang trên vai một chiếc ba lô?
(Bị lú chỗ này, để tạm nó vậy đi khi nào mình có câu từ ổn hơn mình sửa. Tầm edit xong bộ này thì mình quay lại :))))))

Nghe câu hỏi từ Morofushi Hiromitsu, Furuya Rei nhìn xuống tám túi mua sắm trong tay: "Chà, có vẻ hơi nhiều ..."

Ngay sau đó, Morofushi Hiromitsu thở phào nhẹ nhõm.

Zero cuối cùng cũng nhận ra.

Zero vẫn là Zero như xưa.

Chắc hôm nay cậu ấy mua nhiều đồ như vậy là do siêu thị có nhiều khuyến mãi nhỉ?

Theo tính khí thường ngày của Zero, câu tiếp theo cậu ấy nên nói là "Mang nhiều đồ như vậy phiền phức quá, tớ chỉ giữ một túi, còn lại gửi cho bố mẹ."

Morofushi Hiromitsu nghĩ vậy và nhìn Furuya Rei.

Furuya Rei vuốt cằm suy tư một chút: "Nhưng những thứ này tớ đều cần, không còn cách nào khác, mang thêm hai cái rương đi thì hơn."

Morofushi Hiromitsu: "...!"

Anh đã nghe thấy gì?

Zero đã thực sự thay đổi!

"Cậu rốt cuộc mua cái gì vậy? Sao cần nhiều đồ như vậy?"

Morofushi Hiromitsu không thể hiểu được, vì vậy anh nghiêng người nhìn vào những chiếc túi mua sắm đó.

Furuya Rei cũng hào phóng buông tay cho Morofushi Hiromitsu xem.

Biết Morofushi Hiromitsu đang ở cửa nhà, đồ đã mua làm sao có thể không xử lý trước?

Anh đặt đồ ăn nhẹ và một số nhu yếu phẩm hàng ngày lên trên cùng của chiếc túi, những thứ được đặc biệt mua cho Sakurada Maki mà người khác không thể nhìn thấy được ấn xuống dưới.

Vì vậy Morofushi Hiromitsu nhìn thấy ngoại trừ một số nhu yếu phẩm hàng ngày——

——Tất cả đều là đồ ăn nhẹ!

Đôi mắt của Morofushi Hiromitsu lộ vẻ đăm chiêu, vô số câu hỏi hiện ra trong đầu anh.

Zero mê ăn vặt như thế từ bao giờ? Tại sao mình, người bạn thân nhất của cậu ấy lại không biết điều này?

Morofushi Hiromitsu vẻ mặt kinh ngạc: "Zero, cậu muốn mang nhiều đồ ăn nhẹ như vậy đến học viện cảnh sát?"

Furuya Rei suy nghĩ một chút: "Trên giấy thông báo không có nói không được mang theo đồ ăn vặt đúng không?"

Morofushi Hiromitsu giật giật khóe miệng: "Đúng là không có, nhưng cũng không cần mang nhiều như vậy a?"

Furuya Rei coi đó là điều hiển nhiên: "Không còn cách nào khác. Dù sao cũng là quản lý đóng cửa trong một tháng, vì vậy chúng ta vẫn cần phải chuẩn bị đầy đủ."

Morofushi Hiromitsu: "..."

Morofushi Hiromitsu khó khăn hỏi: "Zero, cậu thích ăn vặt từ khi nào vậy?"

Trước đây cậu ấy rõ ràng là hầu như không ăn vặt!

“Chỉ mới khoảng thời gian này…” Furuya Rei từ trong túi mua sắm lấy ra một hộp bánh quy gấu hồng đưa cho Morofushi Hiromitsu, “ Cậu ăn thử đi, ăn rất ngon.”

Morofushi Hiromitsu tay run rẩy tiếp nhận hộp bánh quy gấu màu hồng: “...... Cảm ơn?”

“Cùng tớ khách khí cái gì?” Furuya Rei đấm nhẹ bả vai Morofushi Hiromitsu, ngồi vào bên cạnh cậu, “Đúng rồi, Hiro, còn không có hỏi cậu, lần này tới tìm tớ có chuyện gì sao?”

“Còn có một tuần liền phải nhập học, tớ vốn dĩ muốn tìm cậu cùng đi mua chút đồ vật.” Morofushi Hiromitsu nhìn tám cái túi mua hàng lớn của Furuya Rei, lộ ra ánh mắt bất lực, “Xem ra tớ đã tới chậm một bước, cậu đều mua xong.”

Hử? Đây là cái gì?

Ánh mắt đang dừng ở túi mua sắm của Morofushi Hiromitsu đột nhiên hơi co lại.

Morofushi Hiromitsu nhìn phía dưới túi mua hàng, giống như bị vật gì hồng nhạt, sáng long lanh đè ở dưới.

Morofushi Hiromitsu đem kia túi mua hàng xách lên tới.

“Bang!”

Một cái kẹp tóc nhỏ màu hồng rớt ở trên mặt đất.

Hoá ra là đầu nhọn của kẹp tóc đem túi mua hàng phá thành một cái lỗ rồi rớt ra và đè ở dưới túi mua hàng, chờ Morofushi Hiromitsu hoàn toàn cầm lấy túi mua hàng lúc sau, kẹp tóc cứ như vậy rơi xuống.

Furuya Rei: “!” Xong đời! Lộ mất việc mua kẹp tóc cho Maki!

Morofushi Hiromitsu: “!” Lại là kẹp tóc?

Morofushi Hiromitsu hôm nay không biết đã bao nhiêu lần kinh ngạc.

“Zero, hoá ra cậu thích kẹp tóc màu hồng sao?”

Furuya Rei: “...... A?”

Furuya Rei đột nhiên nhớ tới, chính mình giống như ở trong lòng Morofushi Hiromitsu để lại một cái ấn tượng thích lén lút mang kẹp tóc.

Morofushi Hiromitsu nhớ tới cái gì, từ trong túi móc ra hai chiếc kẹp tóc, để tới trước sô pha: “Mua cho cậu, thích cái nào hơn?”

Furuya Rei: “......” Mở to mắt!

Kẹp tóc?

Cho mình kẹp?

Furuya Rei gần như dại ra mà cúi đầu nhìn về phía hai chiếc kẹp tóc.

Một chiếc có màu hồng nhạt phía trên có lông xù xù trông thực đáng yêu, một cái khác là đơn giản chỉ là kẹp tóc màu đen, bất quá phía dưới có ngọc thủy nho nhỏ màu xanh, làm thành một vòng nhỏ “0”.

Furuya Rei đôi mắt gần như trở thành hạt đậu: “Hiro, cậu......”

Morofushi Hiromitsu chỉ vào hai chiếc kẹp tóc: “Vốn dĩ cho rằng cậu càng thích loại kẹp màu đen đơn giản, bất quá hiện tại xem ra...... Cậu càng thích hồng nhạt?”

Vừa nói, Morofushi Hiromitsu vừa cẩn thận quan sát biểu tình trên mặt Furuya Rei.

“Tớ, tớ......” Furuya Rei ấp úng.

Thấy vậy, Morofushi Hiromitsu trong lòng hiểu rõ.

Quả nhiên, Zero kỳ thật căn bản không có đam mê đeo kẹp tóc.

Thích mang kẹp tóc, là một người khác.

—— Morofushi Hiromitsu ngay từ đầu là thật sự bị Furuya Rei lừa gạt, còn tưởng rằng hắn đích xác có loại đam mê nhỏ này.

Cho nên Morofushi Hiromitsu hôm nay ở thời điểm chuẩn bị rời đi, vừa lúc thấy được một sạp bán kẹp tóc, lập tức liền nghĩ tới Furuya Rei.

Màu đen kẹp tóc nhỏ, phía trên có đính ngọc thủy màu xanh, tinh xảo giản lược lại còn mang theo chút xinh đẹp.

Morofushi Hiromitsu liền tiến lên đem cái kẹp tóc mua.

Bên cạnh Hagiwara Kenji cùng Matsuda Jinpei nhìn thấy Morofushi Hiromitsu đột nhiên đi mua kẹp tóc, cũng đi theo thò qua tới.

Matsuda Jinpei vẻ mặt bát quái: “Oa, Morofushi, cậu có bạn gái?”

Morofushi Hiromitsu chạy nhanh xua tay: “Không phải, chính là tôi một người bạn”

“Nga, còn chỉ là bạn a ~” Hagiwara Kenji thực hiểu mà nhướng mày, chỉ vào bên cạnh một cái lông xù xù hồng nhạt kẹp tóc, “Nữ sinh đối với lông xù xù luôn là không có chống cự, tớ kiến nghị cậu mua cả hai cái kẹp tóc cùng nhau, nói không chừng sẽ thu hoạch niềm vui không tưởng được nha.”

Ví dụ như nói đến tâm tình bạn gái vui nở rộ như hoa, a không, bạn nữ ngọt ngào Kiss gì đó.
(Ta nói tới chỗ này nó lú đúng kiểu ngu muội luôn, tớ không biết phải dùng câu sao cho nó mượt mà nữa. Cô dạy văn hồi xưa mà biết chắc vặt đầu quá 🥲)

“Các cậu hiểu lầm......”

Morofushi Hiromitsu đang muốn giải thích, trong não đột nhiên hiện lên một đạo ánh sáng.

Từ từ! Bạn gái?

Có phải hay không là một loại khả năng, lần trước ở trong nhà Zero nhìn  thấy cái kẹp tóc rơi xuống, kỳ thật là của bạn gái hắn?

Morofushi Hiromitsu ngay từ đầu nhìn trên kẹp tóc có ngắn ngủn cọng tóc vàng, liền nghĩ tới nó rất có thể là tóc Furuya Rei, rốt cuộc mẹ của Furuya Rei đầu tóc tuy rằng cũng là màu vàng, nhưng là là tóc dài.

Bất quá hiện tại nghĩ đến, bạn gái tóc ngắn màu vàng...... Cũng không phải không có khả năng?

Morofushi Hiromitsu nhớ tới lúc ấy nói thẳng ra sau Furuya Rei trên mặt lộ ra biểu tình mờ mịt khiếp sợ, cùng với sau đó bị hắn đeo lên kẹp tóc miễn cưỡng cười vui, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Nhưng cậu ấy lúc đó vì cái gì không trực tiếp nói cho chính mình đâu? Ngược lại theo hắn nói thừa nhận mình có yêu thích mang kẹp tóc?

Chẳng lẽ bởi vì hiện tại còn chỉ là bạn, còn không có xác định quan hệ, cho nên ngượng ngùng nói cho hắn?

Morofushi Hiromitsu trong đầu bị các loại khả năng quay cuồng, đem hai cái kẹp tóc đều mua, ngay sau đó liền cùng bọn Hagiwara Kenji  cáo biệt.

Vội vàng rời đi Morofushi Hiromitsu không chú ý tới, Matsuda Jinpei cùng Hagiwara Kenji hai người trên mặt lộ ra nụ cười trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.

Matsuda Jinpei, Hagiwara Kenji: Hừ hừ, còn nói là hiểu lầm, thân thể còn không phải thành thật mà đem hai cái kẹp tóc đều mua tới?

Trên thực tế hai người thật là hiểu lầm.

Morofushi Hiromitsu sở dĩ mua hai cái kẹp tóc, kỳ thật là muốn càng dễ mà quan sát phản ứng của Furuya Rei, sau đó suy ra phán đoán.

Vốn dĩ bởi vì một loạt sự việc, hắn thiếu chút nữa đem hai chiếc kẹp tóc quên mất.

Bất quá hiện tại cũng không muộn.

Morofushi Hiromitsu nhặt lên từ mặt đất cái kẹp tóc màu hồng mà Furuya Rei mua đặt ở trên bàn, cùng hắn mang lại đây hai chiếc kẹp tóc song song xếp hàng ở trước mặt Furuya Rei, đôi mắt bình tĩnh nhìn Furuya Rei, tựa hồ ở không tiếng động mà thúc giục hắn giải thích.

Furuya Rei: “......”

Toang rồi!

Editor: Thiên Nhi(Changg)

Hic tớ quên luôn em nó 🥲, bận quá nên cũng không có thời gian ngồi edit, lẫn đọc truyện🥹.

Mọi người thông cảm cho sự chậm trễ này nha (⁠ ⁠˘⁠ ⁠³⁠˘⁠)⁠♥

Có đôi lúc tác giả dùng mấy từ đồng âm đồng nghĩa bla..bla đồ đồ á. Thì mình cũng không chắc mình có dịch đúng câu mà tác giả viết hay không, đôi lúc mình sẽ so sánh bản raw với bản convert. Nói thẳng ra là trộm câu từ của nhà làm bản convert đoạn đó 🥲 xin lỗi xin lỗi.
Nên có đôi lúc bạn đọc thấy nó lạ lạ thì do mình trộn lẫn cả hai bản ý. Tiếng trung của mình thì tầm 45% trên 100% thôi, mình vẫn còn đang trong quá trình học, mình sẽ cố gắn dịch sát nghĩa nhất có thể.

Cảm ơn mọi người đã đọc vài dòng xàm xí của mình hehe🫶🫶 . Love you

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro