Chương 26: Ứng phó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dụ Lộ Lộ cũng không thích Diệp Cẩm Tú, nàng có thể mượn tay Lộ Lộ loại bỏ đứa con của Diệp Cẩm Tú.

Diệp Minh Châu nghĩ đến đây liền đắc ý tươi cười, thật là ngay cả ông trời cũng đứng về phía nàng.

Dụ Lộ Lộ tiến đến phòng khách, liền thấy Diệp Minh Châu đang ngồi ở đó, có chút kinh ngạc, hiện giờ Dụ mẫu không ở đây, nàng ngênh ngang vào nhà là đương nhiên.

Dụ Lộ Lộ không thích Diệp Minh Châu cũng không thích Diệp Cẩm Tú, nếu so sánh hai người, Lộ Lộ càng chán ghét Diệp Cẩm Tú.

Hiện giờ nhìn Diệp Minh Châu ngồi ở phòng khách, một bộ dáng khổ sở, dù sao cũng là nữ nhân Dụ Trì Diệp âu yếm, Lộ Lộ vẫn phải cho nàng vài phần mặt mũi, dù không thích, cũng muốn đặt ở trong lòng.

"Làm sao vậy? Mới sáng liền không vui?"

Diệp Minh Châu chính là đang đợi câu nói này, bất đắc dĩ thở dài, mắt thống khổ nhìn Dụ Lộ Lộ nói.

"Xem ra mình cùng Diệp hoàn toàn không có hy vọng, hiện giờ Cẩm Tú mang thai đứa con của Diệp, dù mình yêu Diệp, cuối cùng vẫn là buông tay, không thể làm một đứa bé vừa sinh ra đã không có ba."

Diệp Minh Châu hận không thể nói mình là thánh mẫu.

Dụ Lộ Lộ lòng ghê tởm, nhưng nghe nói Diệp Cẩm Tú mang thai, làm Lộ Lộ thực khiếp sợ. Ở trong lòng Lộ Lộ, Diệp Cẩm Tú chính là nữ nhân không từ thủ đoạn, vì bò lên giường Dụ Trì Diệp, chuyện gì cũng làm được.

Lời Diệp Minh Châu nói, hoàn toàn làm Dụ Lộ Lộ hiểu lầm, cho rằng Diệp Cẩm Tú muốn dùng đứa bé ở lại nên Dụ Trì Diệp.

Ngay lúc này, Diệp Cẩm Tú từ trên lầu xuống, muốn uống nước.

Liền thấy Diệp Minh Châu ngồi trên sô pha cùng Dụ Lộ Lộ, cô không biết Dụ Lộ Lộ tới làm gì, nhưng khẳng định không có chuyện tốt, Dụ Lộ Lộ trước nay đều không xem trọng cô, Diệp Cẩm Tú đơn giản hỏi vai câu xã giao, liền đi vào phòng bếp.

"Diệp Cẩm Tú, cô gả cho anh tôi liền không coi ai ra gì? không phải là có thai thôi sao? Cô cho rằng có thể đu bám ở Dụ gia sao?"

Dụ Lộ Lộ đến trước mặt Diệp Cẩm Tú lạnh lùng châm chọc.

Diệp Minh Châu nhìn Dụ Lộ Lộ, đáy lòng nhảy nhót, tốt nhất Dụ Lộ Lộ trực tiếp ra tay đem bỏ đứa con của Diệp Cẩm Tú, đến lúc đó nàng không cần phí sức đã có thể giải quyết mối họa lớn.

Trai cò đánh nhau ngư ông được lợi, nàng thấy vậy vui mừng.

Diệp Cẩm Tú nhìn Dụ Lộ Lộ, đôi tay bản năng để ở trên bụng, sợ Dụ Lộ Lộ sẽ tổn thương đến con cô.

"Lộ Lộ, đừng đối xử với Cẩm Tú như vậy, Cẩm Tú vừa mới mang thai, nếu không cẩn thận động thai thì không tốt."

Diệp Minh Châu giả người tốt đứng ra nói.

Diệp Cẩm Tú làm sao không nghe ra ý của nàng, nàng là đang diễn cho người hầu xem, kỳ thật là nhắc nhở Dụ Lộ Lộ, cô vừa mới mang thai, thai nhi không ổn, liền sẽ đẻ non.

Dụ Lộ Lộ nghe Diệp Minh Châu nói, lạnh lùng cười.

"Mang thai quả nhiên quý giá, cô như một mặt hàng vậy, nếu cởi sạch đoán chừng anh tôi cũng sẽ không muốn cô."

Dụ Lộ Lộ nói nói rất khó nghe, nhưng lại thật sự là Diệp Cẩm Tú đau đớn diệp.

Đúng vậy, cô toàn tâm toàn ý yêu Dụ Trì Diệp, nhưng anh lại xem tình yêu của cô như một mớ giẻ rách.

Chẳng lẽ yêu một người là sai sao?

Hiện giờ cô rời khỏi, vì cái gì bọn họ không cho cô thoải mái sinh ra đứa bé.

"Lộ Lộ, tôi không muốn cùng cô tranh luận, xin lỗi, xin lỗi không tiếp được."

Diệp Cẩm Tú rất rõ ràng, lúc này thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, vẫn là không nên gây sự cùng Dụ Lộ Lộ, có thể không đắc tội người liền không đắc tội.

"Lộ Lộ? Tôi và cô rất quen thuộc sao? Kêu như vậy thân thiết, đừng tưởng rằng cô là vợ anh tôi thì ghê gớm, cô bất quá chỉ là công cụ sinh con thôi, chờ đứa bé sinh ra, đã không có bùa hộ mệnh, xem cô làm sao bây giờ, tôi thực chờ mong."

Dụ Lộ Lộ khinh thường nhìn Diệp Cẩm Tú, rõ ràng Dụ Trì Diệp không yêu cô, giữ cô lại bất quá chính là bởi vì đứa bé trong bụng.

"Lộ Lộ, cậu đừng quá phận, sao lại nói Cẩm Tú như vậy, cô ấy dù thế nào cũng là chị dâu của cậu."

Diệp Minh Châu lạnh giọng quát Dụ Lộ Lộ.

"Chị dâu? Tôi không nhận nữ nhân không biết liêm sỉ như vậy làm chị dâu."

Dụ Lộ Lộ nói xong đi đến bàn trà ngồi xuống, bưng chén trà, lướt qua một ngụm, ưu nhã.

Diệp Cẩm Tú sớm đã thành thói quen, cô nói cho chính mình, không cần vì kẻ nào mà dao động, vì con, cô muốn lòng yên tĩnh như nước.

Diệp Cẩm Tú tới phòng bếp uống nước xong, liền trên lầu, lười cùng hai nữ nhân ngốc lòng mang ý xấu.

Dụ Lộ Lộ nhìn Diệp Cẩm Tú hoàn toàn làm lơ mình lên lầu, hỏa khí càng thêm mãnh liệt, nàng vốn định đuổi theo đi, nhưng là lại bị Diệp Minh Châu kéo lại.

Dụ Lộ Lộ trong lòng minh bạch, hai người Diệp Minh Châu và Diệp Cẩm Tú nàng đều không vừa mắt, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, chỉ cần có thể làm Diệp Cẩm Tú thống khổ, tạm thời liên minh vẫn là có thể.

Chỉ là hai người đều hiểu rõ mà không nói ra, nhưng cũng hiểu được ý của nhau.

Diệp Cẩm Tú lên lầu, cảm giác vô cùng phiền lòng.

Một Diệp Minh Châu còn chưa tính, hiện tại lại thêm một Dụ Lộ Lộ, cô muốn sinh con, thật đúng là biến đổi bất ngờ.

Cô không biết nên làm thế nào đối mặt với hai nữ nhân không có ý tốt cùng lúc, di động vang lên, là Liền Nhiên.

"Làm gì vậy, cậu cùng đứa bé trong bụng có khỏe không?"

Liền Nhiên nhẹ nhàng nói, làm Diệp Cẩm Tú cảm giác được một tia an ủi.

"Mình rất tốt, bây giờ mới nhớ đến mình"

Diệp Cẩm Tú giả vờ như không có chuyện gì cùng Liền Nhiên nói chuyện điện thoại, cô sợ Liền Nhiên nghe ra chuyện gì, nàng dám trực tiếp lái xe lại đây cùng hai nữ nhân kia tranh chấp.

Diệp Minh Châu cùng Dụ Lộ Lộ đều không phải đèn cạn dầu, Liền Nhiên tới sẽ chỉ làm sự tình trở nên phức tạp.

"Cậu muốn ăn cái gì, mình đưa cậu ăn?" Liền Nhiên tâm tình thật tốt mời Diệp Cẩm Tú.

"Hôm nay mình có chút mệt, có thể là buổi sáng đi quá xa, hiện tại muốn ngủ một chút, chờ lần sau đến lượt mình mời cauy."

Diệp Cẩm Tú tìm cớ thoái thác.

"Được, trời đất bao la thai phụ lớn nhất, nếu cậu mệt, phải nghỉ ngơi tốt một chút, ăn cơm lúc nào đi cũng được."

Liền Nhiên nói xong liền cúp điện thoại.

Diệp Cẩm Tú thở dài nhẹ nhõm, cuối cùng cũng qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro