Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trở lại khách sạn, sau khi vào phòng Trịnh Tử Thông ngay lập tức bị Từ Tiệp ôm lấy thật chặt.

"Làm gì vậy? Toàn thân đều là mồ hôi, thả tôi ra." Trịnh Tử Thông chán ghét đẩy cậu ra. Cậu đem người ôm đến càng chặt hơn, cắn môi dưới nở nụ cười liền hôn lên mặt Trịnh Tử Thông, "Thông ca, anh hôm nay sao lại nói với Lưu Húc câu nói kia?"

Trịnh Tử Thông bị cậu nhấn lên tường, hai mắt dõitheo cậu, giả ngây giả dại hỏi: "Nói cái gì? Tôi không nhớ rõ."

Từ Tiệp hôn nhẹ mặtTrịnh Tử Thông, lại hôn lên môi nam nhân được tô nhẹ chút son: "Anh nói cho ông ta biết chúng ta yêu nhau." Mùi bạc hà so với mùi khói thuốc dễ ngửi hơn nhiều, cậu không nhịn được ở trên đó liếm lại liếm.

"? ? ? Tôi nói chúng ta đang yêu nhau lúc nào?" Trịnh Tử Thông ngăn miệng cẩu Từ Tiệp lại. Tiểu sắc lang ngay ở trước mặt mình nói mò bản lĩnh đúng là không ai sánh bằng.

"Tự anh nói sao lại không thừa nhận chứ, Lưu Húc hỏi haichúng ta có phải là anh em ruột không, anh nói chúng ta đang yêu nhau."

Trịnh Tử Thông ánh mắt nhất thời trống rỗng, tiếp đó lại nở nụ cười: "Sao tôi lại nhớ là —— tôi nói chính là chúng ta đang ở chung?"

"Đúng, chúng ta đang —— ở chung." Một nhiệt khí nóng bỏng lọt vào trong hô hấpTrịnh Tử Thông, chặn lại lời nói của hắn. Bị hôn một hồi lâu hắn mới ý thức tới Từ Tiệp đang gạt hắn, tiểu sắc lang chính là muốn hắn chính miệng nói ra hai chữ "Ở chung" này.

Hai người dính chặt hôn một hồi lâu, hôn đến khóe miệng đều là nước bọt, sắp không thể hô hấp, Từ Tiệp mới thở hổn hển buông ra, từ trong miệngTrịnh Tử Thông lui ra ngoài, liếm duyện khóe môiẩm ướt ấm nóng của Trịnh Tử Thông: "Anh tại sao lại nói như vậy? Những lời kia không một chút nào giống lời mà Thông ca anh sẽ nói với người khác."

Chỉ làm bạn giường là đề nghị mà Trịnh Tử Thông đưa ra, nhưng "Ở chung" ý tứ lại là khái niệm vượt xa khỏi "bạn giường". Ngay thời khắc Trịnh Tử Thông chính miệng nói ra hai chữ "Ở chung", Từ Tiệp không có vì sợ chuyện quan hệ của hai người bị người khác biết được làm cho kinh hãi, mà là hạnh phúc không kềm chế được.

Còn Trịnh Tử Thông, sau khi trở lại khách sạn Trịnh Tử Thông có chút hối hận, kỳ thực lúc trên xe đã có một chút. Hắn hối hận chính mình lúc đó làm sao lại nhịn không được, miệng làm thế nào mà không bị chính mình khống chế, nói ra lời không nên nói nói ra. Hiện tại muốn hắn giải thích, hắn nên giải thích thế nào đây?

"Tại sao không nói? Thông ca?" Thấy Trịnh Tử Thông không trả lời, Từ Tiệp ở trên khóe môi hắncắn cắn giống như trừng phạt, tay tiến vào áo khoác ở trên lưng hắn sờ loạn, Trịnh Tử Thông khụ một tiếng đem hai cái móng vuốt kéo ra ngoài: "Tôi đi tắm."

Nói xong hắn đem Từ Tiệp đẩy ra đi về phía phòng tắm. Đi được hai bước liền bị người bắt được, Từ Tiệp ngăn hắn lại, ở sau tai hắn hỏi: "Anh gạt em cái gì sao?"

Trịnh Tử Thông vừa quay đầu lại thì bị tay Từ Tiệp túm qua, ôm thật chặt chẽ vững vàng.

"Anh?" Từ Tiệp nghiêm túc nhìn chăm chú Trịnh Tử Thông.

Trịnh Tử Thông cười: "Tôi có cái gì có thể giấu cậu, còn có thể lén lút bán đứng cậu hay sao? Tôi ngày hôm nay chính là nhìn Lưu Húc có chút không hợp mắt."

"Ồ?" Từ Tiệp hơi nâng cao âm điệu, để sát vào một bên má Trịnh Tử Thông, hướng về môi hắn nhẹ nhàng phun ra một hơi khí nóng, "Lẽ nào là bởi vì Lưu Húc kéo tay em cho nên...anh ghen?"

"..." Cái này cũng được sao?

"Không nói lời nào chính là thừa nhận?" Từ Tiệp cằm phiến diện, cười hôn lên miệng Trịnh Tử Thông, "Bằng không anh cũng sẽ không nói ra câu nói như thế kia, đúng không."

Trịnh Tử Thông bị chặn lại miệng, rất muốn nói là Từ Tiệp đoán mò, nhưng đầu lưỡi Từ Tiệp quấy nhiễu trong miệng hắn loạn một đoàn, thêm nữa suy đoán này so với việc để hắn nói thật, thôi thì để tiểu hỗn đản tùy ý suy nghĩ lung tung thôi.

Hắn tùy ý cậu loạn tưởng không quan trọng lắm, nhưng kết quả của loại gián tiếp thừa nhận "Tôi yêu cậu"này, chính là đêm nay Trịnh Tử Thông suýt chút nữa bị làm cho chết.

Vừa lảo đảođi về phía phòng tắm vừa ném áo khoác, cúc áo Trịnh Tử Thông bị giật đứt, Từ Tiệp nóng rực hôn hắn, dùng nửa người dưới đỉnh hắn vừa cởi đi áo lông của chính mình.

Sau khi tiến vào phòng tắm, hai người lăn qua lộn lại trên tường, Từ Tiệp cấp tốc mở vòi sen, vòi hoa sen trong nhất thời chảy ra một luồng nước lạnh, giội đến hai người một thân nhiệt khí đều tan đi hơn nửa.

"Gấp một đầu cậu a!" Trịnh Tử Thông thở hổn hển đem Từ Tiệp kéo qua một bên, thiếu niên vội vàng lại hôn tới, hắn đưa tay giúp cậu mở cúc quần, thấp giọng mắng, "Nếu cảm lạnh thì cậu làm sao bây giờ."

"Sợ em cảm lạnh, vậy anh đến sưởi ấm cho em đi a." Từ Tiệp lôi kéo bàn tay của Trịnh Tử Thông đè lên trên vị trí đang nhô lên của mình, bàn tay của cậu liền ấn trên mu tay của người đàn ông kia kéo theo lòng bàn tay của anh xoa hai cái lên cái kia của mình, mười phần sắc tình. Hơi nước nóng hừng hực bốc lên quanh quẩn, cả hai đều đang giằng co với nhau, lại bị ngã nhào, rơi vào nước lần nữa, nhất thời, cả thân thể của hai người đều bị dội đến ướt nhẹp.

Áo màu trắng bị dội nước, nửa trong suốt dính sát trên người. Thiếu niên bị xối ướt lè lưỡi liếm liếm nước nóng theo gò má chảy xuống, lúc này, cậu đẹp đẽ đến nhìn thấy mà giật mình. Trịnh Tử Thông ở trong nước dõitheo cậu, nội tâm như bị ngọn lửa hừng hực đốt cháy, hắn đưa tay ra chế trụ sau gáy Từ Tiệp, hướng về thiếu niênhung mãnh hôn lên.

Bọn họ đẫm nước mà ôm hôn, đòi hỏi, dần dần, Từ Tiệp từ khoang miệng Trịnh Tử Thông rời khỏi, cậu khom lưng hôn lên trên cổ Trịnh Tử Thông, ở trên đó ác ý cắn cắn hai cái. Đồng thời vươn tay ra, đùa bỡn lên hai hạt đậu sau lớp áo ướt đẫm của Trịnh Tử Thông.

"A..." Một luồng điện lưu từ ngực len lỏi đến toàn thân, Trịnh Tử Thông khó nhịn rên rỉ nhắm hai mắt lại, vật giữa hai chân cũng nhanh chóng ngẩng cao đầu.

Từ Tiệp vân vê hai vật nhỏ trước ngực Trịnh Tử Thôngkhông nặng không nhẹ mà chà đạp, một lúc sau, cậu kéo ra một mảnh quần áo, đem đầu vùi hạt đậu đang đứng thẳng trong dòng nước, bị chính mình chơi đến đã biến thành màu đỏ thẫm.

"A ——" Nhũ tiêm bên phải của Trịnh Tử Thông bị môi lưỡi Từ Tiệp linh hoạt đùa bỡn. Nước nóngchảy "Ào ào ào", thiếu niên ra sức mút vật nhỏ, mãi đến khi nó bị đùa bỡn đến càng ngày càng cứng rắn, cũng hơi sưng lên.

"Đừng đùa , ưm, có nghe không?!" Trịnh Tử Thông vẫn ở trong tiếng nước mà thở dốc, tức giận nắm lấy tóc Từ Tiệp muốn cậu nhanh chóng rời đi, thiếu niên lúc này mới cười cười lau nước trên mặtmột cái, cuối cùng hôn lên đầu vú mẫn cảm của Trịnh Tử Thông, sau đó rời khỏi nơi đó.

"Được, không chơi nơi này." Cậu kéo kéo quần lót của Trịnh Tử Thông, lại trực tiếp kéo xuống lớp quần dài, cậu ngồi xổm xuống, cách lớp quần lót bị giội đến cơ hồ trong suốt ngậm lấy vật kia của Trịnh Tử Thông.

Đầu lưỡi Từ Tiệp cách lớp vải bó sát người miêu tả hình dạng cái kia của Trịnh Tử Thông, cảm nhận nó trở nên càng ngày càng trướng lớn, cuối cùng từ một bên sườn móc nóra, không hề cách trở mà đem dương vật Trịnh Tử Thông ngậm vào trong miệng.

Cậu đem vật kia liếm đến cứng rắn, sau đó thả lên quần lótTrịnh Tử Thông, cởi quần của chính mình, đứng lên đem người kề sát lên trên tường.

Từ phía sau ôm lấy Trịnh Tử Thông, vuốt ve tính khí hắn, hút lấy dòng nước trên cổnam nhân, Từ Tiệp khàn khàn ở bên tai Trịnh Tử Thông mê hoặc: "Ca, xoay qua bên này đi."

====== Hết chương 13 ======



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro