Chương 20: Học viện quân sự Hoàng Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Học viện quân sự Hoàng Gia ở Z quốc là một cái siêu cấp học viện, có vị trí địa lý (:v) trong núi sâu 30km từ hướng Bắc của thành A, núi vây quanh bốn phía, là kì tích giảng dạy hùng vĩ hoa lệ tồn tại sừng sững trong khe núi. Trừ bỏ thế gia có liên hệ tới quân đội cùng với người tu chân cùng dị năng giả trong thành phố, hiếm có người biết nó tồn tại.

Không ai biết học viện này đã tồn tại bao lâu, từ trước tới nay, nó chỉ tuyển nhận hậu đại của các thế gia quân đội, dị năng giả và người tu chân nhập học. Nêu không phù hợp một trong hai điều kiện trên, cho dù ngươi có vô số tài sản cũng đừng mơ có thể bước vào bên trong một bước.

Trên quốc lộ quanh co rộng lớn ở lưng chừng núi, một loạt xe màu đen nhập khẩu treo biển số quân dụng uy phong lẫm liệt mà chạy qua. Trên một chiếc xe ở giữa hàng xe đó là Diệp Thiên Tà cùng Hiên Viên Ảnh ngồi ở trong.

Một thàng trước, Hiên Viên Ảnh vừa tỉnh dậy đã bị báo là y cùng Diệp Thiên Tà đã đăng kí kết hôn. Mà đương sự là y lại là người cuối cùng biết tới. Nói không khiếp sợ tuyệt đối là gạt người. Lúc ấy y thiếu chút nữa liền hung hăng thưởng mấy đao lên khuôn mặt người nam nhân cười đến sáng lạn này để phát tiết cơn giận trong lòng. Mẹ nó hôn sự của quân nhân như thế nào lại bị hắn xem như trò chơi? Ai con mẹ nó muốn phải làm một cái khổ bức quân tẩu a.

Nhưng mà Hiên Viên Ảnh vẫn lãnh tĩnh, nổi điên chỉ trong một cái chớp mắt liền bình tĩnh trở lại. Người kia nếu có thể không thông báo cho người làm đương sự là y liền đem hôn sự của hai người tiến hành đã nói lên quan hệ của hắn đủ rộng, có khả năng lấy được sự đồng ý của người ông ngoại làm tổng giám kia của y. Việc đã đến nước này liền cho dù y có chọc một lỗ thủng trên trời thì hôn nhân này cũng không ly được. Qua vài ngày bình ổn cảm xúc, Hiên Viên Ảnh chỉ có thể nhận mệnh mà tiếp nhận cái cọc là hôn sự hồ đồ này. Nhưng nếu Diệp Thiên Tà cho rằng chỉ như vậy mà Hiên Viên Ảnh liền thuộc về hắn, có thể mặc hắn muốn làm gì thì làm thì chỉ có thể nói, hắn đã sai.

Trong một tháng này, trừ bỏ làm nhiệm vụ cùng với theo thông lệ mỗi ngày đi quân khu đưa tin, Diệp Thiên Tà cơ hồ mỗi giây mỗi phút đều trôi qua cùng Hiên Viên Ảnh. Chính là tới bây giờ thì hắn chẳng những không thể thu phục được người ta mà thậm chi ngay cả tay nhỏ bé đều không thể đụng đến một chút. Nhưng tại thời điểm Diệp Thiên Tà ngày càng nhịn không được mà chuẩn bị sử dụng toàn lực lượng mà tấn công tiểu tử kia thì học viện Hoàng Gia khai giảng. Hắn không thể không mang theo tiểu tử kia của hắn trở lại trường học. Dù sao hiện tại hai người bọn họ vẫn là học sinh của học viện Hoàng Gia, mặc dù một người là đại học, một người là trung học.

"Tiểu tử kia, ngươi rốt cục còn muốn giận tới khi nào?"

Mắt thấy cũng sắp đến học viện Hoàng Gia mà Hiên Viên Anrh từ đầu đến cuối đều nhắm mắt dưỡng thần. Trong một tháng này, Diệp Thiên Tà trên cơ bản mỗi ngày nhìn thấy y y đều đi ngủ. Hại hắn hoài nghi nghiêm trọng về mị lực của mình có phải hay không đã giảm. Chẳng lẽ hắn so ra kém lão đầu tử Chu Công kia?

Hiên Viên Ảnh khẽ mở mắt ra, miễn cưỡng hướng hắn liếc mắt một cái, cái gì cũng không nói, hai mắt lần thứ hai nhắm lại. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mĩ không có bất kì cảm xúc gì. Không thể không nói rõ, dù sao này cũng đều là sự thật, không cần thiết phải luôn rối rắm, y chỉ là không muốn nói chuyện mà thôi.

Nhưng Diệp Thiên Tà lại không nghĩ như vậy. Trong mắt hắn, Hiên Viên Ảnh không thể nghi ngờ là đang trầm mặc kháng nghị, khiêu chiến cực hạn sức chịu đựng của hắn. Nhìn hai má trắng nõn tuấn mĩ, mày kiếm thanh tú, cái mũi thẳng tắp, môi anh đào khéo léo cùng lọn tóc mỏng hơi rối của y, một cỗ tà hỏa xông lên não. Nếu không phải vì do chính mình lần trước thô lỗ khiến y phải tĩnh dưỡng hơn nửa tháng mới có chuyển biến tốt thì hắn đã sớm nhào lên.

Không tự  nhiên mà dịch dịch thân thể, Diệp Thiên Tà hắng giọng khụ khụ hai tiếng, muốn thu hút sự chú y của người nào đó. Chỉ là....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro