Chương 19: Thu phục Hiên Viên Kình, bàn chuyện đính hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ha ha... Ngươi đúng là hiểu Hiên Viên Chi Bằng ta. Kì thật cũng không có chuyện gì lớn, chính là tiểu tử thúi kia nhà chúng ta, ngươi cũng biết hắn. Không biết hắn nào căn cân không đối (?), lại coi trọng tiểu tử bảo bổi kia nhà các ngươi. Không phải, là hai người tình đầu ý hợp, ầm ĩ náo loạn đòi kết hôn (:v), Lão nhân ta cũng là phiền não không thôi a, ngươi nói đi, bây giờ là thời đại dân chủ, quốc gia lại cho phép kết hôn đồng tính. Nếu ta phản đối quá mức, đây không phải là đang làm hai hai thanh niên có chí sao? Lão nhân ta bị phiền đến chết, chỉ có thể hỏi ý kiến của Hiên Viên ngươi a."

Lão gia tử nói được như vậy cũng thật khó xử a. Diệp Thiên Tà cùng bọn thuộc hạ không khỏi vì lão mà âm thầm giơ ngón cái lên trong lòng. Ngài thực trâu bò nha, nói dối cũng không cần viết nháp, thực ngầu.

Hiên Viên Kình ở đầu kia điện thoại nghe vậy liền lâm vào trầm mặc. Ông nằm mơ cũng không nghĩ tới tiểu tử Diệp gia kia sẽ coi trọng tiểu Ảnh nhà ông. Đứa bé kia trời sinh tuyệt mạch, tính tình yếu đuối, thật sự thích hợp với Diệp gia - quân nhân kiêm tu chân thế gia - sao?

Chính là....

Hiên Viên Kình không khỏi nhớ tới đứa con gái nhỏ của ông. Nếu sự tình thật sự như Diệp lão đầu nói, ông còn muốn kéo dài bi kịch của con gái mình sao? Điều quan trọng nhất là, cấu tạo thân thể kì lạ của tiểu Ảnh, Diệp Thiên Tà có biết không? Có hay không ghét bỏ nó?

"Hiên Viên lão quỷ? Hiên Viên lão quỷ? Sợ đến choáng vàng rồi à?"

Thấy đối phương vẫn luôn im lặng, lão gia tử không khỏi lên tiếng thúc giục.

"Ân? Khụ khụ...... Diệp lão đầu, Thiên Tà là đang ở cạnh ngươi đi? Đưa điện thoại cho hắn, ta muốn tự mình cùng hắn xác nhận một chút."

Hiên Viên Kình rốt cục cũng hồi phục lại tinh thần thanh giọng ho khan hai tiếng, quyết định thăm dò trước rồi lại tính tiếp. Không quản tiểu Ảnh là gả hay là cưới, Diệp Thiên Tà không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất. Tiền đề là, hắn sẽ thật sự yêu thương cháu ngoại bảo bối của ông cả đời.

Nghe vậy, lão gia tử trong lòng vui vẻ. Hấp dẫn, việc này theo sự hiểu biết của lão đối với Hiên Viên Kình tuyệt đối hấp dẫn.

"Gia gia?"

Diệp Thiên Tà nghi hoặc tiếp nhận di động. Sau khi được gia gia ám chỉ, lại thêm phần cung kính hỏi: "Thủ trưởng, xin hỏi có gì chỉ thị?"

Diệp Thiên Tà tuyệt đối là lần đầu tiên trong kiếp này bày ra thái độ đứng đắn đến như vậy. Ai bảo đối phương là thân nhân quan trọng nhất của tiểu tử kia của hắn đây?

"Xú tiểu tử, đừng bày ra cho lão tử bộ dạng này. Nói, vì cái gì muốn cùng tiểu Ảnh kết hôn?"

Cười nhạo một tiếng, Hiên Viên Kình không chút nào tiếp thu được bộ dạng kia của hắn, lớn tiếng hỏi thẳng chủ đề.

"Hắc hắc...... Hiên Viên gia gia, gia gia không phải đã nói rồi sao? Thiên Tà thích phải tiểu tử kia. Vật nhỏ đáng yêu như vậy, đương nhiên muốn sớm cưới rồi đem về nhà cất dấu."

Diệp Thiên Tà gian xảo cười hai tiếng, trả lời theo lời gia gia đã nói. Hắn không thể xác định được mình có phải hay không yêu phải tiểu tử kia. Nhưng có một chuyện hắn phi thường xác định chính là, hắn muốn tiểu tử kia thuộc về hắn, không phải hắn thì không được.

Hiên Viên Kình bên đầu kia điện thoại lần thứ hai trầm mặc, tiểu tử Diệp gia tiền đồ vô lượng. Nếu thật sự coi trọng tiểu Ảnh, coi như là phúc khí của tiểu Ảnh. Nhưng, về vấn đề riêng đặc biệt của tiểu Ảnh.......

"Ngươi có biết tiểu Ảnh thân thể......"

"Cháu không những biết mà còn không để ý. Hiên Viên gia gia, cháu là nghiêm túc."

Không đợi Hiên Viên Kình nói xong, Diệp Thiên Tà sau khi vui đùa ầm ĩ, nghiêm túc, kiên định trả lời.

"Tốt tốt tốt, tiểu tử tốt, ngươi đã nói phục được lão nhân ta. Nhớ kĩ, người Hiên Viên gia, không cho phép bất luận kẻ nào khi nhục. Đừng làm cho tiểu Ảnh chịu ủy khuất, nếu không lão tử không tha cho ngươi."

Liên tục nói ba tiếng tốt liền thấy Hiên Viên Kình có bao nhiêu vừa lòng câu trả lời của Diệp Thiên Tà. Uy hiếp ở cuối câu tự động bị Diệp Thiên Tà xem nhẹ, hắn làm sao có thể chịu được việc để tiểu tử kia của hắn chịu ủy khuất? Đau y còn không kịp.

"Đa tạ Hiên Viên gia gia, chúng ta liền bắt tay làm chứng ha."

Hai mắt Diệp Thiên Tà đều cười tới cong lên. Kế tiếp hắn chỉ cần thu phục gia gia nhà mình liền có thể ôm mỹ nhân về, ha ha.....

Diệp Thiên Tà ra vẻ hưng phấn quá độ mà quên mất hai người quan trọng khác là cha và mẹ hắn. Bọn họ sẽ ủng hộ giống lão gia tử sao? Kết hôn đồng tính còn chưa có phổ biến như vậy, đặc biệt Diệp Thiên Tà còn là một quân nhân tiền đồ vô lượng.

"Ân. Đưa điện thoại cho gia gia ngươi"

Hiên Viên Kình không nói thêm gì nữa. Ông kì thật cũng đánh cược, cược tâm tư của Diệp Thiên Tà đối với tiểu Ảnh.

"Hiên Viên lão quỷ, kết quả như thế nào?"

Chỉ cần nhìn xem Diệp Thiên Tà cười đến ngốc liền biết kết quả. Bất quá lão gia tử chỉ là biết rõ còn hỏi, rốt cuộc lại tiếp tục giả vờ diễn.

"Diệp lão đầu, tiểu Ảnh nhà ta liền kình nhờ ngươi. Đứa bé kia trời sinh tuyệt mạch, không có cách nào tu hành. Hiên Viên gai đích thực không quá phù hợp cho y trưởng thành. Hy vọng lão Diệp gia các ngươi có thể che chở y một chút a. Đây chính là huyết mạch duy nhất mà Tuyết nhi lưu lại."

Nghĩ đến con gái của mình, Hiên Viên Kình không nhịn được oán hận. Hận chính mình, cũng hận cái nam nhân đã cô phụ nàng. Nếu không phải trong di thư của Tuyết nhi ngàn vạn lần dặn dò lão đừng vì nàng báo thù, lão đã sớm diệt Nam gia kia một nhà lòng lang dạ sói.

"Hiên Viên lão quỷ, ngươi cứ yên tâm đi. Chỉ cần ta còn sống một ngày, ta chắc chắn sẽ không để tiểu Ảnh chịu bất kì ủy khuất gì. Trời sinh tuyệt mạch là cái rắm gì, lão tử mới khong hiếm lạ. Tu chân gia tộc đối với người khác là vinh quang, đối với lão Diệp gia ta mà nói chính là chó má."

Vừa nói đến cái này, Diệp lão gia tử không khỏi hơi kích động, đôi mắt lợi hại cũng giống như muốn phun lửa. Nếu không phải vì trói buộc của tu chân gia tộc, lão làm sao có thể...... Cho nên, con dâu lão cũng chỉ là một người thường. Ai hiếm lạ người tu chân thì cứ việc hiếm lạ đi, lão chả thèm quan tâm.

"Ai...... nói đến việc này làm gì. Đông Hàng đã mất tích vài chục năm. Diệp lão đầu, hôn sự của hai đứa nhỏ liền giao cho ngươi. Chỗ ta gần đây rất bận, tiểu Ảnh tuổi còn nhỏ, trực tiếp lấy chứng nhận là được, không nên phô trương. Tối nay ta sẽ bảo bí thư trưởng đem hộ khẩu tiểu Ảnh tới quân khu."

Biết lý do vì sao lão lại kích động như vậy, Hiên Viên kình không khỏi khẽ thở dài. Thoắt cái đã qua bốn mươi năm, cũng không biết Đông Hàng hiện tại đang ở nơi nào, sống ra sao....

"Ân, chuyện này ngươi không cần quan tâm. Thiên Tà biết hiện tại nên làm cái gì. Về sau tiểu Ảnh sẽ sống ở Diệp gia đi. Gần đây ngươi giống như đang có chuyện? Lại còn nhìn như khá khó giải quyết."

Lão gia tử một hồi liền dịu cơn tức mà bình tĩnh lại, quan tâm hỏi.

"Còn không phải cái do cái thây khô liên hoàn án, cũng đã ba tháng rồi mà ngay cả một manh mối cũng không có...."

Hai cái lão chiến hữu kiêm bạn tốt nói xong chuyện hôn sự của Diệp Thiên Tà và Hiên Viên Ảnh liền bắt đầu bàn chuyện công việc. Diệp Thiên Tà cùng lão gia tử ra dấu chào, sau khi cho người đem hai vợ chồng Nam gia đuổi ra liền tao nhã hướng phòng ngủ đang đóng chặt đi tới. Không bao lâu nữa tiểu tử kia của hắn liền sẽ theo họ hắn, trở thành bảo bối của mình hắn.

Cứ như vậy, ba người một hơi quyết định dùm Hiên Viên Ảnh, mà đương sự là Hiên Viên Ảnh bởi vì thân thể quá mức mệt nhọc đau nhức, sau khi ngâm bồn tắm xong liền tiếp tục sự nghiệp ngủ mê mệt. Vì thế khi vừa tỉnh dậy, y đã trở thành vợ Diệp Thiên Tà (:v), là quân tẩu danh xứng với thực. ("quân tẩu" là vợ tướng quân, "danh xứng với thực" là kiểu vừa có tiếng vừa có miếng bên mình ấy :v)

P.S: tình hình là chương càng ngày càng dài aaaa T_T, một mình chương này là bằng hai chương từ trước tới giờ rồi nên mọi người thông cảm nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro