Chương 3: Mỹ nhân bị kê đơn, nóng lạnh đan xen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ngươi không có tư cách biết."

Hiên Viên Ảnh bĩu môi, y cảm giác được người nam nhân nói ra lời này không đơn giản, nhưng này cùng y có quan hệ gì? Trong mắt hắn, chỉ cần là người, thì không có việc Hiên Viên Ảnh y giết không được.

"Ha ha....... phải không?"

Tiếng nói vừa dứt,Diệp Thiên Tà như một con mãnh thú, thân thể cao lớn nhanh chóng nhào tới Hiên Viên Ảnh, chặt chẽ đem y áp chế ở dưới thân chính mình, chừa ra tay phải ôn nhu trìu mến sờ lên khuôn mặt hiện lên vẻ non nớt của Hiên Viên Ảnh. Tuyên ngôn bá đạo chợt vang lên.

"Diệp Thiên Tà, nhớ kỹ tên của ta, ta sẽ là người nam nhân đầu tiên của ngươi, cũng là người cuối cùng!"

"Ngô..."

Sau đó là nụ hôn cường thế, môi mỏng gợi cảm bá đạo phủ lên đôi môi hồng nhạt của Hiên Viên Ảnh.

"Ân?"

Đôi mắt đào hoa nguy hiểm nheo lại, sát ý lạnh băng dần dần ngưng tụ nơi đáy mắt.

Sát khí thật lớn!

Sau khi lập tức mở mắt ra, lại rơi vào cặp mắt tràn ngập sát ý lạnh buốt kia. Sát ý thật mạnh. Diệp Thiên Tà rùng mình một cái. Hắn bốn tuổi liền ở cái loại trường quân đội cao cấp như Hoàng Gia học viện tiếp thu rèn luyện, mười bốn tuổi bí mật gia nhập bộ đội đặc chủng quốc gia tối cao, nhiệm vụ từng làm vô số, gặp vô số lần khiêu chiến sinh tử, này vẫn là lần đầu tiên hắn cảm giác được sát ý mạnh như vậy. Thậm chí trong lòng dâng lên một cổ sợ hãi nhàn nhạt, không nói nên lời. Một mạt suy nghĩ sâu xa lướt qua trên mắt phượng. Y thật sự chỉ là một cái học sinh trung học học viện Hoàng Gia bình thường? Phần sát ý nồng nặc kinh người này tuyệt đối không phải là thứ một học sinh có thể tỏa ra được, hẳn là phải tích lũy từ vô số quyết chiến sinh tử. Y còn nhỏ tuổi như vậy, đã phải trải qua chuyện gì mới có thể hình thành sát ý kinh người như vậy?

Giờ khắc này, dung nhan tuyệt mỹ của Hiên Viên Ảnh khi đã vứt đi tình dục lại tỏa ra dụ hoặcmãnh liệt. Diệp Thiên Tà bắt đầu cảm thấy hứng thú đối với Hiên Viên Ảnh. Cùng lúc đó, Hiên Viên Ảnh cũng đặc biệt khơi mào ham muốn chinh phục mãnh liệt của Diệp Thiên Tà. Mặc kệ là thân thể hay tâm của hắn đều cuồng loạn kêu gào muốn phóng thích. Phải có được y, khiến đôi mắt đào hoa tràn ngập sát ý lạnh băng của y chỉ xuất hiện ảnh ngược của chính mình.

"Thân đủ rồi thì liền buông lão tử ra."

Đôi môi vừa thấy liền biết là vừa bị yêu thương kịch liệt trên dưới khởi động, thanh âm phảng phất như đến từ vực tuyếtvạn năm, lạnh đến mức khiến hàm răng phải run lên. Đối diện với đáy mắt mang hứng thú cùng chinh phục của hắn, không phải Hiên Viên Ảnh hắn không thấy, nhưng y hiện tại không có nhiều thời gian rỗi như vậy để cùng hắn dây dưa. Việc cần làm hàng đầu là thoát ly loại trạng thái bị động này, làm rõ tình huống hiện tại rốt cuộc là cái cái dạng gì.

"Nếu..... ta nói không bỏ thì sao?"

Nhìn thấy kiên định cùng quyết tâm của y khiến Diệp Thiên Tà càng không thể nào buônghắn ra.  Môi ái muội dán ở bên tai y, hô hấpcực nóng phun ở trên cái cổ thon dài tinh tế của y.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro