Chương 4: Mỹ nhân bị hạ dược, nóng lạnh đan xen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Vậy liền đi chết đi."

Vừa nói xong, Hiên Viên Ảnh không hề do dự, thậm chí không cho Diệp Thiên Tà có thời gian phản ứng, thừa dịp Diệp Thiên Tà đang còn ngây người, xoay người một cái, nhanh chóng tránh thoát kiềm chế của y, động tác quỷ mỵ rất nhanh chạy khỏi phòng ngủ còn đang tràn ngập sắc thái tình dục.

"Ngươi trốn không thoát."

Chỉ trong chớp mắt, Diệp Thiên Tà bị vứt bỏ ở trên giường đã theo đi ra. Thân thể cao lớn như thần đứng ở phía sau Hiên Viên Ảnh, nhìn thân ảnh trái phải tinh tế cao một thước bảy của y, phượng mâu nhìn từ trên xuống, trần trụi mang theo kiên định cùng dục vọng nóng bỏng.

"Phải không?"

Hiên Viên Ảnh chậm rãi xoay người, một phen cầm lấy con dao gọt hoa quả trên bàn trà. Một tia sát ý mãnh liệt lướt qua, thân thể lần thứ hai quỷ mỵ nhanh chóng quay đầu chạy về phía Diệp Thiên Tà đang nghiêng người dựa vào trên khung cửa, tay phải cầm dao tràn ngập hàn ý lạnh như băng.

Đối với công kích mang sát ý mười phần của Hiên Viên Ảnh, Diệp Thiên Tà chỉ vẻn vẹn nghiêng người qua một bên liền né được. Môi mỏng khêu gợi hơi hơi nhếch lên. Không hổ là nam nhân từ lúc chào đời tới nay vẫn là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng mà hắn coi trọng. Hành động nhanh nhẹn, quyết đoán mười phần, dáng người nhỏ xinh mềm dẻo bị y lợi dụng đến mức tận cùng, linh hoạt thay đổi, chiêu thức sạch sẽ lưu loát, liên tục tấn công điểm yếu của hắn, sắc bén mà ngoan tuyệt.

Nhưng Diệp Thiên Tà từ nhỏ đã ở cơ quan đại viện mà lớn lên, lại là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của học viện quân sự hoàng gia, cũng là thiếu tá của bộ đội đặc chủng quốc gia, thân thủ tự nhiên cũng không kém, thậm chí còn cực kì tốt. Đối mặt với việc khắp nơi đều là sát chiêu  của Hiên Viên Ảnh, không chỉ gặp chiêu phá chiêu, thoạt nhìn bộ dáng còn phi thường thoải mái, thành thạo.

Tốc độ hai người giao thủ phi thường nhanh, không ngừng dây dưa truy đuổi trong phòng khách hơn một trăm bình*. Mười mấy phút đồng hồ trôi qua, Hiên Viên Ảnh chẳng những không thể giết Diệp Thiên Tà, còn phi thường ồ ồ thở dốc.

*bình là đơn vị đo lường của Nhật Bản, 1 bình =  3,3579 thước vuông

Trong lòng không khỏi nguyền rủa một tiếng, trong nháy mắt y liền nhận ra đây không phải là thân thể của chính mình. Khối thân thể hiện tại này có thể năng quá kém, yếu đến mức không thể phát huy một phần mười năng lực kiếp trước của y.

Mà y không biết là, chỉ là như thế này, trong lòng Diệp Thiên Tà đã đối thân thủ của hắn bội phục không thôi. Phải biết, không phải tất cả mọi người đều có thể cùng hắn đánh với thời gian dài như vậy. Tuy rằng hắn có tâm nhường nhịn, nhưng với kỹ xảo đơn thân vật lộn quyết liệt như vậy, thực lực của Hiên Viên Ảnh tuyệt đối đủ để nằm trong mười tên đầu bảng xếp hạng thiên tài của học viện hoàng gia.

"Hộc hộc......mẹ , mệt mỏi quá....."

Vận động mạnh khiến tốc độ vận hành của xuân dược trong cơ thể tăng nhanh. Hiên Viên Ảnh biết rằng hôm nay y không có khả năng giết chết đối phương. Diệp Thiên Tà so với trong tưởng tượng của y còn mạnh hơn không ít. So với việc lãng phí thể lực một cách vô vị, y quyết đoán lựa chọn tạm thời buông tha mà thở hổn hển. Hai gò má phiếm hồng, ngồi xuống ghế sa lông gần đó, nhiệt độ thân thể sắp đột phá nhẫn nại cực hạn của y .

"Ân?"

Diệp Thiên Tà tò mò nhướng nhướng mày, đây là...buông tha sao? Khóe môi cong lên một chút. Có vẻ như thiếu niên này so với trong tưởng tượng của hắn còn thú vị nhiều hơn, hắn lúc đầu cứ tưởng rằng y sẽ liều chết giết hắn mới thôi.


"Thân ái~~~ "

"Dừng, con mẹ nó ngươi có thể hay không đừng như vậy khiến người ghê tởm?"

Hiên Viên Ảnh cố gắng nhịn xuống cỗ lạnh băng dâng lên trong lòng, mắt đào hoa hơi sợ đối diện với phượng mâu thâm thúy của hắn. Mẹ nó...hắn là nam nhân được không? Thân ái~~ gì đó...ngạch........ da gà đều nổi dựng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro