Chương 2: Hoa Lan Kiếm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi thu dọn những mảnh gương đồng vỡ, Liễu Mộc Phong nhìn kỹ hơn "nhà" hiện tại của mình, bao gồm ba phòng đơn giản bằng gạch nung, một trong số đó là phòng bếp, hai căn còn lại là phòng khách và phòng ngủ. Bên ngoài chiếc giường ván gỗ chỉ còn lại một tấm bình phong gỗ đã vỡ, trông vô cùng lạnh lẽo.

Sau khi xem xét từ trong ra ngoài, Liễu Mộc Phong đi tới trong sân nhìn xem. Thứ được trồng trong sân là một loại nhất cấp linh thảo - Hoa Lan Kiếm. Nó là dược liệu chính để luyện chế đan dược nhất cấp Hồi Xuân Đan, đồng thời cũng là loại linh thảo bán chạy nhất. Hoa Lan Kiếm thành thục có thể bán được với giá một viên nguyên thạch.

Chu kỳ sinh trưởng của Hoa Lan Kiếm là nửa năm, nếu để tự phát triển thì phải mất nửa năm mới thành thục. Tuy nhiên, nếu có linh thực sư dùng pháp quyết đốc thúc chỉ cần trong một tháng liền có thể thành thục.

Người dân trong thôn có trình độ tu luyện rất thấp, kỹ năng trồng linh thảo cũng chỉ là trình độ nữa vời, vì vậy linh thảo họ trồng rất chậm phát triển, về cơ bản phải mất hai hoặc ba tháng mới thành thục. Chỉ có nguyên chủ xuất thân từ một gia tộc lớn, biết nhiều về kỹ thuật, có nhiều linh quyết trồng trọt, tu vi so với thôn dân cũng cao hơn. Vì vậy, linh dược do nguyên chủ trồng đều trưởng thành mỗi tháng một lần.

Trong sân linh thảo được gieo cách đây năm ngày đã mọc được một đoạn nhỏ. Liễu Mộc Phong lợi dụng kí ức của nguyên chủ đánh ra linh quyết, sau đó tưới nước linh thảo. Trở lại  bếp và tự nấu cơm.

Là một côi nhi, Liễu Mộc Phong rất giỏi chăm sóc bản thân và tay nghề của hắn là bậc nhất, rất nhanh liền chuẩn bị xong bữa tối.

Ngồi trước bàn ăn, Liễu Mộc Phong im lặng ăn xong bữa tối, ngồi ở trên ghế bắt đầu ngẩn người.

Ba năm, hắn chỉ có ba năm! Tuy nhiên, hắn là ngũ linh căn và cũng là Linh Phàm Cảnh bốn sao, chắc chắn sẽ không thể đánh bại được nam nữ chính. Hơn nữa, nam chính cùng nữ chính đều có hào quang của nhân vật chính, bọn họ không phải là người mà hắn có thể tùy tiện làm tổn thương, hắn nên làm sao bây giờ? Phải làm gì?

Một lần nữa lục lại ký ức của nguyên chủ, tìm kiếm giải pháp. Liễu Mộc Phong buồn bực phát hiện nguyên chủ là một thiếu niên ngoan ngoãn, hắn bắt đầu tu luyện từ lúc năm tuổi tại Liễu gia, chưa bao giờ ra khỏi cửa cũng không bước ra ngoài, mỗi ngày đều khắc khổ tu luyện, học tập pháp quyết trồng trọt. Mãi cho đến khi mười ba tuổi mới bị đày đến Trương gia thôn. Cho nên, nguyên chủ biết về đại lục này rất ít, muốn lợi dụng ký ức của nguyên chủ tìm biện pháp giải quyết vấn đề, vốn là không thể.

Là một siêu cấp học bá, Liễu Mộc Phong tin chắc vào câu nói “Kiến thức có thể thay đổi vận mệnh”(*). Vì vậy, anh cảm thấy mình nên tìm cách tìm hiểu thêm về lục địa này, tìm cách cứu lấy mạng sống của mình và bình an mà sống sót.

(*) 知识可以改变命运: câu nói là tựa đề chuỗi bài giảng truyền cảm hứng do Tiến sĩ Lin Weixian trình bày. Tổng cộng có 8 tập. Mục đích chính của bài giảng này là giúp tất cả những người bạn yêu thích học tập và mong muốn nâng cao giá trị bản thân nhận ra mong muốn của mình. (Tui kiếm đại trên gg á 😗)

"Phải làm sao bây giờ?" Nhíu mày, Liễu Mộc Phong  dựa vào kí ức của nguyên chủ nghĩ đi nghĩ lại suy nghĩ rất lâu, cuối cùng nảy ra một ý tưởng, đi đến Song Dương Trấn có một thư quán rất lớn. Có lẽ hắn nên đến đó thử xem. Hắn là một siêu cấp học bá, có bản lĩnh nhìn là không quên, chỉ cần đọc nhiều sách hơn, hắn sẽ hiểu rõ hơn về đại lục Linh Vũ này. Nói không chừng còn có thể trong thư tịch tìm ra phương pháp giải quyết ngũ linh căn. Để nhanh chóng cải thiện sức mạnh của bản thân.

"Đúng, ngày mai ở nhà thu xếp đồ đạc, chuẩn bị một ít đồ ăn, đi Song Dương Trấn, không thể ngồi đây chờ chết, chờ nam chính nữ chính đến giết được". Quyết định xong, Liễu Mộc Phong chạm vào nhẫn trữ vật. Chiếc nhẫn trên ngón tay của hắn, nó là di vật do cha của nguyên chủ để lại cho hắn. Không gian không lớn, nhưng lại là bảo vật duy nhất của nguyên chủ.

Mở nhẫn không gian ra, Liễu Mộc Phong kiểm tra tài sản của nguyên chủ. Năm bộ quần áo, giày và tất trong đó có nhiều túi chứa hạt giống linh thảo cấp một. Còn có một chút nguyên thạch, đây là viên nguyên thạch mà nguyên chủ kiếm được từ việc bán mẻ linh thảo cuối cùng vào năm ngày trước. Nguyên chủ kiếm được tổng cộng một trăm năm mươi ba nguyên thạch từ việc bán linh thảo, mua lương thực tiêu hết ba viên nguyên thạch, nguyên chủ mỗi đêm tu luyện cần dùng khoảng bốn viên nguyên thạch. Năm ngày là sử dụng hết hai mươi nguyên thạch. Cho nên Liễu Mộc Phong hiện tại còn lại một trăm ba mươi nguyên thạch, cộng thêm ba mươi lăm lượng bạc rải rác. Bạc và nguyên thạch đều là tiền tệ thông thường. Một trăm lượng bạc có thể đổi được một viên nguyên thạch. Tương tự như vậy, một viên nguyên thạch có thể đổi lấy một trăm lạng bạc.

Sau khi thu thập hết quần áo và đống hạt giống linh thảo, Liễu Mộc Phong để lại bốn viên nguyên thạch và cất những viên nguyên thạch khác vào trong nhẫn.

Hắn cầm nguyên thạch đi đến bên giường, lần đầu tiên bắt đầu tu luyện theo ký ức của nguyên chủ. Hấp thu linh khí dồi dào trong nguyên thạch, Liễu Mộc Phong cảm thấy cả người sảng khoái, như có một dòng nước ấm liên tục cọ rửa cơ thể. Linh khí luân chuyển trong cơ thể hết lần này đến lần khác, cuối cùng chảy vào bên trong đan điền.

Liễu Mộc Phong giơ tay lên sờ bụng dưới. Nghĩ thầm: "Sẽ tuyệt vời biết bao nếu nguyên chủ là đơn linh căn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro