Chương 107. Tách ra ngắn ngủi! Về nhà!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Đến khi Lợi Bá Nhĩ quản gia đi tới, Lăng Thần mới quyến luyến không nỡ buông Hạ Thiên Tịch ra, nhìn người ở trong ngực mình mềm yếu tựa như không có xương, gò má tinh xảo kia, đôi mắt liên tục chớp chớp, hơi nước tràn ngập con ngươi, môi múi đầy đặn mê người, cả người trên dưới đều tản ra loại khí tức tình dục cám dỗ người, Lăng Thần rất là không nỡ, đem đầu chôn ở hõm vai Hạ Thiên Tịch như một con chó nhỏ cọ xát nói, "Tịch Tịch, em trở về phải nhớ đến tôi a!"

Con chó nhỏ này tựa như con người, lại còn biết làm nũng, thật sự là hoàn toàn không phù hợp với khí thế cùng tính cách của Lăng Thần a!

Bất quá, Hạ Thiên Tịch cũng vô cùng hưởng thụ, một mặt khác này của Lăng Thần chỉ có hắn có thể nhìn thấy, cái này làm cho nội tâm của hắn cũng có một loại cảm giá thỏa mãn.

Hạ Thiên Tịch cong môi cười cười nói, "Được rồi được rồi, đừng nũng nịu, ta phải đi thật đây." Giọng nói dỗ người, như đang dỗ một con chó nhỏ nũng nịu.

Nhưng Lăng Thần cũng vô cùng hưởng thụ, đây là lần đầu tiên Hạ Thiên Tịch dùng vẻ mặt ôn hòa cùng giọng nói ôn nhu như vậy khuyên hắn đó?!

PS: Hãn! Lăng thiếu, ngươi quả thật càng sống càng thụt lùi hay sao? Làm nũng mè nheo như vậy, rất không phù hợp với tính cách và khí chất của ngươi đó!!! (Lời tác giả)

"Tôi đưa em đi ra ngoài." Lăng Thần thân mật liếm cổ Hạ Thiên Tịch một lúc lâu, mới quyến luyến không nỡ buông Hạ Thiên Tịch ra.

Bất kể hắn làm hết thảy những thứ này có bao nhiêu hủy hoại khí chất của hắn, nhưng hắn cũng rất hưởng thụ, bởi vì như vậy có thể cùng Tịch Tịch thân mật mà không bị đẩy ra a, đây là động tác thân mật mà chỉ giữa vợ chồng mới có thể làm a! Hắn tương đối thích.

Dưới từng bước từng bước của Lăng Thần như một con chó nhỏ, Hạ Thiên Tịch rốt cuộc đi tới của trường học, lúc này Lợi Bá Nhĩ quản gia đã đến, huyền phù xe hơi mang theo kí hiệu độc nhất của Hạ Nguyên soái khiêm tốn lại xa hoa, yên lặng dừng ở cửa Trường quân đội Đệ Nhất, bởi vì cũng qua năm ngày, nên học viên trên căn bản đã đi hết sạch, cho nên chiếc huyền phù này đậu ở trường học mới không đưa đến sự náo động.

"Ngươi cũng nhanh đi về đi." Thấy Lợi Bá Nhĩ quản gia đứng ở trước huyền phù, Hạ Thiên Tịch quay đầu hướng đến Lăng Thần nói.

"Tôi đưa em lên xe." Lăng Thần vừa nói vừa dẫn đầu đi tới hướng Lợi Bá Nhĩ quản gia.

Hạ Thiên Tịch nhướng mày đuổi theo.

"Thiếu gia." Lúc nhìn đến Hạ Thiên Tịch Lợi Bá Nhĩ quản gia liền cung kính kêu một tiếng, sau đó nhìn thấy Lăng Thần bên người Hạ Thiên Tịch liền cung kính kêu lên lần nữa, "Lăng công tử."

Mặc dù cả hai vị Hạ Nguyên soái cùng Lăng Nguyên soái đều là Thống soái tối cao của Liên Bang, nhưng hai vị Nguyên soái này có thể nói là không có gì qua lại, mà bởi vì lúc trước Hạ Thiên Tịch tự sát, Hạ Nguyên soái muốn muốn xuất binh đánh Đế Quốc, mà gặp phải sự phản đối của Lăng Nguyên soái, quan hệ giữa hai vị Nguyên soái càng thêm ác liệt, mặc dù không có biểu hiện ở trên mặt, nhưng thân là đại quan gia của Hạ gia, Lợi Bá Nhĩ nhất định hiểu.

Lăng Thần cùng Hạ Thiên Tịch bất đồng, Hạ Thiên Tịch là lấy cái tên phế vậy mà nổi tiếng ở Liên Bang, Lăng Thần lại lấy danh thiên tài mà nổi tiếng ở Liên Bang, cho nên Lợi Bá Nhĩ cũng biết Lăng Thần, chỉ bất quá bây giờ nhìn thấy Hạ Thiên Tịch lại cùng Lăng Thần ở chung một chỗ vẫn rất là giật mình.

Bất qua, trên mặt Lợi Bá Nhĩ cũng không biểu hiện ra bất kỳ biểu hiện giật mình gì, chẳng qua là đem loại biểu hiện này đặt ở đáy lòng, cung kính hơi hơi gật đầu với Lăng Thần. (T: Đúng là gừng càng già càng cay mà :))

Lăng Thần gật đầu một cái, khóe môi cong lên khuôn mặt không còn lạnh lùng, coi như là đại quản gia của nhạc phụ tương lai, Lăng Thần mặc dù nói là không cần phải lấy lòng, nhưng cũng không cần thiết đắc tội không phải sao!

Lợi Bá Nhĩ quản gia cung kính vì Hạ Thiên Tịch mở ra cửa của huyền phù, cung kính tỏ ý bảo Hạ Thiên Tịch lên xe, "Thiếu gia, mời."

Hạ Thiên Tịch gật đầu một cái, quay đầu nhìn Lăng Thần, sau đó bước vào trong xe.

Lợi Bá Nhĩ quản gia nhanh chóng đóng lại cửa xe, cung kính gật đầu với Lăng Thần sau đó đi về vị trí tài xế.

"Lợi Bá Nhĩ quản gia." Lúc Lợi Bá Nhĩ sắp lên xe, Lăng Thần kêu lên.

"Lăng công tử, có chuyện gì sao?" Giọng nói cùng thái độ của Lợi Bá Nhĩ cũng rất là lễ phép, nhưng tuyệt đối là không thông thạo.

Hai người Hạ Nguyên soái cùng Lăng Nguyên soái không hợp nhau, nên đại quản gia của Hạ gia khẳng định cũng không hợp với Lăng gia, thậm chí Lợi Bá Nhĩ quản gia đã quyết định lúc trở về dặn dò tiểu thiếu gia, cách xa Lăng gia ra.

Lăng Thần đáng thương, còn không biết chủ ý muốn Hạ Thiên Tịch muốn cách xa hắn dưới đáy lòng của Lợi Bá Nhĩ quản gia, nếu không hắn nhất định phải lạnh lùng nghiêm mặt mà không phải dùng vẻ mặt ôn hòa như vậy.

"Bởi vì ta quên thông báo người nhà của ta tới đón ta, cho nên muốn phiền toái Lợi Bá Nhĩ quản gia một chút, xem ta có thể đi nhờ xe của ngài thuận đường mang ta trở lại Liên Bang hay không?" Lăng Thần gợi lên khóe môi tà khí nghiêm nghị nói, một khuôn mặt tuấn mỹ nghiêm nghị sặc sỡ lóa mắt, nói quả thật là mặt không đỏ tim không đập mạnh.

Khóe miệng Lợi Bá Nhĩ quản gia có hơi co rút.

Quên thông báo người nhà tới đón là cái gì? Hắn vô cùng không tin!

Đã nghỉ hơn năm ngày, ngươi nói xem loại chuyện hoang đường này ai tin tưởng được chứ? Ngươi khinh thường ta là đứa trẻ ba tuổi đúng không? Trong lòng Lợi Bá Nhĩ quản gia điên cuồng hét lên. (T: Tội ông.)

Bất quá, tu dưỡng tốt đẹp làm hắn đè xuống nội tâm gầm thét, khóe miệng có hơi rút rút nói, "Vậy thì mời." Sau đó cung kính vì Lăng Thần mở ra một cánh cửa xe khác.

Dù hắn muốn nghi ngờ lời nói của Lăng Thần thì có thể làm gì? Chẳng lẽ hắn có thể trực tiếp rống to, ngươi CMN đem ta làm đứa trẻ ba tuổi mà lừa gạt hay sao? Khẳng định không thể a! Cho nên Lợi Bá Nhĩ quản gia chỉ có thể bực bội mời Lăng Thần lên xe.

"Phiền toái." Lăng Thần cũng lễ phép trả lời một câu, hắn bất kể Lợi Bá Nhĩ có bực hình hay không, hắn chỉ muốn cùng phu nhân của mình có thể ở chung thêm một phút đồng hồ liền hơn một phút đồng hồ.

Ở bên trong xe nhìn một màn này Hạ Thiên Tịch không ngừng trợn mắt, khóe miệng co quắp không ngừng, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Lăng Thần cũng trực tiếp hết ý kiến, tên này nói dối cũng không cần bản thảo sao?

Lăng Thần mới vừa bước vào trong xe liền tiếp nhận cái trừng tức giận của Hạ Thiên Tịch, hắn nhướng mày, khóe miệng gợi lên nụ cười lấy lòng.

Lợi Bá Nhĩ quản gia tiến vào chỗ điều khiển, mặc dù hắn không có nhìn đến hai người ngồi sau, bất quá sao hắn lại cảm giác được không khí trong xe lại quỷ dị như vậy chứ?

Là ảo giác của hắn ư? Ân! Nhất định là vậy.

Hai người ở trên xe cũng không có trao đổi gì, dẫu sau hai người còn chưa có xác định quan hệ, hơn nữa trước đây không lâu mới ra chuyện giữa hắn cùng Lan Tư Đặc, Hạ Thiên Tịch cũng không muốn bây giờ lại truyền ra chuyện giữa hắn cùng Lăng Thần, nếu không tin chắc rằng hắn ở Liên Bang lại muốn nổi một phen.

Hạ Thiên Tịch không nói lời nào, Lăng Thần đương nhiên cũng không nói chuyện, bất quá cặp mắt ngân sắc kia liền bình tĩnh nhìn Hạ Thiên Tịch, có thể đem cả người Hạ Thiên Tịch như chân lên, tóc gáy toàn thân cũng dựng ngược lên.

Hạ Thiên Tịch nhìn Lợi Bá Nhĩ quản gia trước mặt không có chú ý tới phái sau, liền quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Thần một cái, tỏ ý hắn dẫu gì cũng khiêm tốn một chút, hắn không có giáp mặt đâm thủng lời nói dối của Lăng Thần, cũng đã là phá lệ khai ân, bây giờ ở trong xe còn không biết khiêm tốn một chút, xem ánh mắt trần truồng nóng bỏng kia của ngươi đi, ngươi khinh người khác là người ngu xem không hiểu ý tứ trong ánh mắt kia sao?

Tiếp nhận được cái trừng của Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần nhướng mày lên, lúc này mới hơi khiêm tốn một chút, ánh mắt không trần trụi nhìn Hạ Thiên Tịch nữa, bất quá ở phía dưới chủ động nắm tay của Hạ Thiên Tịch.

Cả người Hạ Thiên Tịch chấn động một cái, lần nữa hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Thần một cái, chú ý tới Lợi Bá Nhĩ quản gai ở trước mặt không có chú ý tới bọn họ, may mắn xe cũng đã che lại việc bọn họ nắm tay, Hạ Thiên Tịch mới không có rút tay về.

Khóe môi Lăng Thần cong lên hài lòng với sự nhu thuận của Hạ Thiên Tịch, không kiềm chế được cầm bàn tay trong tay mình chặt hơn, lực đạo tuy lớn, cũng không cầm đau tay của Hạ Thiên Tịch.

Lợi Bá Nhĩ mắt nhìn thẳng huyền phù, mặc dù hắn không thấy được động tác cùng với ám chỉ của hai người, ánh mắt trần truồng giao hội gì đó, nhưng hắn có thể cảm giác được, bầu không khí rất quỷ dị bên trong xe, nói là mập mờ thì chưa tới, nhưng cũng không phải loại không khí giương cung bạt kiếm, tóm lại là loại không khí quỷ dị mà hắn hình dung không ra được nhưng lại cảm giác được. (T: Ủa thế là không khí gì hở ông -_-?)

Hãn! Đây rốt cuộc là loại không khí gì?

Lợi Bá Nhĩ quản gia có rút khóe miệng chuyên tâm dồn chí lái xe.

Trải qua mấy giờ, bọn họ rất nhanh liền đến Thiên Sao Băng của Liên Bang.

Thiên Sao Băng là tinh cầu lớn nhất của Thứ Nguyên Tinh Tế, cho nên đế đô của Liên Bang cùng Đế Quốc đều thành lập ở trên Thiên Sao Băng, Thiên Sao Băng bị Liên Bang cùng Đế Đô chia làm hai, ngày thường không can thiệp vào chuyện của nhau, cũng rất ít khi phát sinh mâu thuẫn, dù sao hai cũng là đế đô của hai nước, quản lý cũng vô cùng nghiêm khắc.

Nếu Lợi Bá Nhĩ quản gia thuận đường đem Lăng Thần trở lại, dĩ nhiên sẽ không đem Lăng Thần để ở nửa đường, may mắn Lăng Thần tự biết mình, biết bây giờ không phải là lúc để đến Hạ gia bái kiến Hạ Nguyên soái, dẫu sao Hạ Nguyên soái cũng là nhạc phụ đại nhân tương lai của hắn, hắn cũng không thể không có lễ phép hai tay trống không tới bái kiến đi!

Để cho Lợi Bá Nhĩ quản gia đem hắn đặt ở bên đường, Lăng Thần đã đi xuống xe, lần xuống xe này là vô cùng lanh lẹ, không có lằng nhằng nữa, cũng làm cho Hạ Thiên Tịch thở phào nhẹ nhõm, hắn đúng là sợ Lăng Thần mặt dày vô sỉ cùng hắn cùng về nhà đó.

Dẫu sao chuyện của hắn cùng Lan Tư Đặc mới vừa kết thúc ở tháng bảy tháng tám, vẫn chưa tới một năm, hắn nếu lại dẫn Lăng Thần vào cửa, phỏng đoán cha sẽ có một loại dục vọng muốn bóp chết hắn đi!

Dẫu sao, người làm cha nào cũng không muốn con trai của mình một hồi liền mang theo một tình nhân về nhà a! Hơn nữa, thân phận của tình nhân này cũng không thấp.

Tiễn Lăng Thần đi, Lợi Bá Nhĩ quản gia mang Hạ Thiên Tịch rất nhanh liền tới Hạ gia.

Hạ Thiên Tịch từ trên xe bước xuống, bên trong biệt thự sang trọng trống rỗng, bình thường ngay cả bóng người của một người giúp việc cũng không thấy, bởi vì Hạ Nguyên soái không thích người giúp việc ở trước mắt lắc lư, cho nên người giúp việc sẽ có thời gian quy định để quét dọn gian phòng, phàm là qua thời gian này, người giúp việc cũng sẽ biến mất, bên trong biệt thự cũng chỉ có một người là Lợi Bá Nhĩ quản gia, dẫu sao cái nhà này cũng không có nữ chủ nhân, Hạ Thiên Tịch bình thường cũng không ở, Hạ Nguyên soái cũng phải đi làm việc, một người Lợi Bá Nhĩ quản gia cũng có thể quản lý được.

"Cha đâu?" Hạ Thiên Tịch nhìn biệt thự trống rỗng hỏi.

Cha nếu không làm việc thì sẽ ở phòng khách đọc báo.

"Thiếu gia, bây giờ Nguyên soái đang ở quân khu để xử lý quân vụ, tối nay sẽ trở về." Lợi Bá Nhĩ đi ở sau lưng Hạ Thiên Tịch cung kính trả lời.

Hạ Thiên Tịch gật đầu một cái, "Vậy chờ lúc cha trở lại liền thông báo cho ta một chút, trước tiên ta lên lầu tắm đây."

Ngồi huyền phù một thời gian dài như vậy rốt cuộc mới về tới nhà, thần kinh Hạ Thiên Tịch lập tức thả lỏng, muốn tắm rồi ngủ một giấc thật tốt.

"Vâng." Lợi Bá Nhĩ cung kính trả lời.

Hạ Thiên Tịch nhanh chóng lên lầu mở phòng mình ra, mặc dù mấy tháng qua hắn chưa có trở về, nhưng trong phòng hắn mỗi ngày đều có người quét dọn, cho nên bên trong căn phòng rất là sạch sẽ.

______________________________________

Thanh: Tiết tháo đâu rồi hả anh Thần?!! 

Thần said: Tiết thái của tôi đã bỏ nhà đi theo giai rồi cô ạ :)).

 Giờ tôi edit tiếp đây, khoảng tối có chương mới tiếp :>, tranh thủ ngày nghỉ thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro