Chương 32_ Phân tổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LT

Lan Địch nhếch chân mày nhìn phía dưới thí sinh nghiêm túc nói, "Im lặng, ai ồn ào, lập tức hủy bỏ tư cách thi."

Nhất thời, bên dưới yên lặng như tờ.

Ánh mắt Lan Địch quét về các thí sinh phía dưới một lần, đừng nghĩ bây giờ người nhiều, nhưng không biết một tháng sau có thể còn lại bao nhiêu người.

"Mọi người đều biết, muốn thăng cấp chiến sĩ cơ giáp, trừ tự thân rèn luyện, nâng cao thể thuật, tinh thần lực và độ phù hợp của cơ giáp thì phải hấp thụ năng lượng bên trong tinh hạch ( mọi người đã đọc mạt thế chưa?), cho nên cửa thứ hai chính là mỗi người phải giết ma thú hoặc tang thi, cướp lấy tinh hạch bên trong đầu của chúng, sau đó hấp thu những tinh hạch này thăng cấp cơ giáp, thời gian thi là một tháng, trong vòng một tháng ta sẽ để các ngươi ở Tử Vong rừng rậm, cho nên bây giờ các ngươi nghĩ thế nào ta cũng biết, bên trong Tử Vong rừng rậm có ma thú, tang thi cùng thực vật biến dị, nguy hiểm trùng trùng, tùy thời cũng sẽ đối mặt với cái chết, chỉ cần các ngươi tiến vào trong đó, chúng ta liền không có cách nào để bảo đảm an toàn của các ngươi, ở bên trong Tử Vong rừng rậm, hoặc là chết hoặc là sống, những học sinh muốn ra ngoài liền có thể rời đi."

Sau khi Lan Địch nói xong, trong sân trường một lần nữa lại ồn ào.

"Ta sẽ không đi Tử Vong rừng rậm, ta phải đi khỏi."

"Chúng ta còn chưa đi vào trường học, làm sao đã bắt đầu đi công kích tang thi và ma thú?"

"..."

Nhất thời, tiếng than khắp nơi.

Tử Vong rừng rậm cách Tát Đạt tinh cầu không xa, rừng rậm lớn như vậy vừa vặn đem ma thú, tang thi và nhân loại phân ra, nhưng bên trong rừng rậm cũng có không ít vết tích hoạt động của ma thú cùng tang thi, bất quá căn bản đều là một ít tang thi và ma thú cấp một và cấp hai, bất quá việc này đối với các học viên chưa từng trải qua chiến trường đã là việc quá kinh khủng.

Nhìn đi, Trường quân đội Đệ Nhất không hổ là Trường quân đội Đệ Nhất, ngay cả thi cũng nghiêm khắc tàn khốc như vậy, từ khi bắt đầu thi đã có tử vong, không trách những người có thể đi ra từ Trường quân đội Đệ Nhất sẽ được Liên Bang và Đế Quốc hoan nghênh, quả thật là một bài thi tàn khốc a!

Có vài người mặc dù rất không cam lòng, nhưng sâu trong nội tâm của hắn rất sợ hãi những thứ tang thi và ma thú, cho nên chỉ còn cách lựa chọn đi ra.

Lan Địch nhìn biểu tình mất mát của những người đi ra, một khuôn mặt nghiêm túc không có bất kỳ cảm xúc gì, nhưng đáy mặt lại có đậm khinh miệt và giễu cợt, là quân nhân, bọn họ tồn tại để bảo vệ loài người khỏi sự xâm nhập của tang thi và ma thú, nếu ngay cả ma thú và tang thi cũng sợ thì còn tư cách gì mà được gọi là quân nhân?

Bất quá nhìn những người này không có rời đi, đáy mắt Lan Địch có tán thưởng cùng vui mừng, số người của năm nay so với năm ngoái nhiều hơn không ít, hy vọng năm nay những người có thể tiến vào trường quân đội đệ nhất cũng không ít đi!

Việc tiếp theo là phân tổ, bởi vì bên trong Tử Vong rừng rậm nguy hiểm trùng trùng, cho nên Lan Địch vì đem số lượng tử vong đến mức thấp nhấp nên phân năm người một tổ.

"Cái gì? Muốn ta cùng với cái phế vật này một tổ? Ta không muốn!"

"Ta cũng không nguyện ý."

"Dựa vào cái gì chúng ta lại phải cùng tổ với tên phế vật này?"

"..."

Bốn người nào đó biết được trong tổ của bọn họ có Hạ Thiên Tịch thì ngay lập tức phản đối, bọn họ tutệt đối sẽ khôngg nguyện ý cùng tổ với một tên phế vật.

"Các ngươi ai không muốn bây giờ liền có thể lui ra ngoài." Ánh mắt Lan Địch lạnh lùng quét đến những người này, sau đó ánh mắt dừng lại trước khuôn mặt bình tĩnh của Hạ Thiên Tịch, phát hiện trên mặt hắn không có bất kỳ cảm xúc gì mới thu hồi tầm mắt.

Bốn người đó không dám lên tiếng, bất quá ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch tuyệt đối không thân thiện, ai bảo Hạ Thiên Tịch ở trong mắt mọi người lại là cái phế vật nha, dù hắn qua cửa thứ nhất, ai biết hắn có phải chỉ là đẹp mắt ở bên ngoài còn bên trong trống rỗng không?

"Này, tiểu tử, nếu bây giờ ngươi sợ liền có thể đi ra, nếu không một lát nữa đi Tử Vong rừng rậm mà sợ, chúng ta cũng sẽ không quản đến ngươi!" Một tên vẻ mặt đầy phách lối đi tới trước mặt Hạ Thiên Tịch, thần thái cao ngạo lỗ mũi hướng thẳng lên trời.

Ba người còn lại lập tức phụ họa tên này.

Hạ Thiên Tịch hứng thú nâng đôi mắt đào hoa nhìn người này một cái, không thú vị, lập tức nhắm mắt lại dưỡng thần.

"A~ Vân thiếu, hắn đúng thật là to gan a!" Một đội viên trong đó rất là xem thường Hạ Thiên Tịch nói.

Cái lão đại đội viên này cũng chỉ là đội trưởng của tổ 5 người này, cửa thứ nhất tất cả các số liệu mặc dù không cao như Hạ Thiên Tịch, nhưng tên này lại là con của một phú nhị đại, là thiếu công tử của Vân thị tập đoàn, là tập đoàn lớn nhất Liên Bang, cho nên hắn phách lối là rất bình thường.

Mặc dù thân phận của Hạ Thiên Tịch so với tên Vân Duệ này còn cao hơn, nhưng Hạ Thiên Tịch chỉ là phế vật trong mắt người khác, sẽ không có người nào muốn kết giao a.

_______________________

LT: Ta cuối tháng 12 mới thi nhé.

Thông báo nhé: Từ nay ta sẽ set pri không ổn định, thích thì gỡ, cho nên chap nào set ta sẽ thông báo trước ở chap trước nhé. Thân ái~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro