Chương 1032: Long ngâm chấn bạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Số 47 bay lên, thân hình lóe lên, nhanh như chớp bay vụt về phía Đường Vũ Lân. Chiến Hồn Sư Hệ mẫn công, bảy hồn hoàn, Thất Hoàn Hồn Thánh!

Không hề nghi ngờ, có thể tiến vào thi đấu vòng tròn đều là người nổi bật trong giới hồn sư, thậm chí có thể nói là người ưu tú trong giới Đấu Khải Sư. Không có thực lực Nhị tự Đấu Khải, căn bản không thể kiên trì đến vòng này.

Tốc độ của đối thủ vô cùng nhanh. Chiến Hồn Sư Hệ mẫn công cấp Thất Hoàn, tốc độ kém nhất đã có thể đột phá tốc độ âm thanh, vì vậy, khoảng cách giữa hai bên gần như biến mất trong nháy mắt. Một cảm giác ớn lạnh lập tức bao phủ quanh người hắn, làm hắn không thể nhìn thấy vị trí chính xác của đối phương.

Thật nhanh!

Nhưng vậy thì sao?

Hai mắt Đường Vũ Lân bỗng sáng lên, nhìn kỹ sẽ phát hiện đồng tử vốn hình tròn của hắn trong chớp mắt dựng thẳng, khí tức hung lệ trong nháy mắt bắn ra.

Mũi chân khẽ động, dưới chân hắn phát ra tiếng nổ. Lấy thân thể hắn làm trung tâm, mặt đất trong phạm vi đường kính 30 mét gần như đồng thời sụp xuống. Trong tiếng Long ngâm sục sôi, tám con cự long từ dưới đất chui lên, cùng lúc đó, không gian trong phạm vi đường kính 30 mét này bắt đầu vặn vẹo.

Thân ảnh vọt tới chỗ Đường Vũ Lân như tia chớp không thể che giấu trong không gian vặn vẹo, hiện lên rõ ràng.

Số 47 là một nữ tử, cầm trong tay đôi chuỷ thủ màu xanh biếc, phía trên toả ra hàn quang nhàn nhạt.

Đột nhiên cảm thấy không gian biến hoá kịch liệt, số 47 nhanh chóng phản ứng, hai chuỷ thủ rạch lên không trung, một khe hở màu đen xuất hiện trước người cô.

Chấn động do Kim Long Hám Địa tạo ra không làm cô dừng lại, chỉ là tốc độ giảm xuống.

Chỉ một bước, cô chui vào trong khe hở, sắp biến mất khỏi tầm mắt Đường Vũ Lân.

Khác với chiến đấu tương đối khó khăn ở Cơ Giáp chiến, ở Hồn Sư chiến, Đường Vũ Lân đã trở thành ứng cử viên cho giải quán quân. Hai vòng loại phía trước, hắn thể hiện ra sức chiến đấu khủng bố, hầu như giết đối thủ trong nháy mắt. Tuyển thủ như vậy, sao không bị nghiên cứu đây?

Cho nên, số 47 đã xem video chiến đấu của Đường Vũ Lân. Khi cô nhận ra đối thủ của mình là vị này thì không khỏi cười khổ.

May mắn, mỗi tổ thi đấu đều có hai danh ngạch vào vòng sau, cô muốn nỗ lực tranh giành một suất, để xem cô có cơ hội thắng lợi bằng đôi Thúy Ma Chùy này không.

Bỏ chạy bằng vết nứt không gian?

Đường Vũ Lân hơi sững sờ, nhưng tay hắn không dừng lại, nắm tay phải trực tiếp đánh vào không trung.

Lại một tiếng Long ngâm vang lên. Không gian sụp đổ, giữa không trung trực tiếp xuất hiện lỗ đen.

Số 47 kêu thảm một tiếng, một chân vừa bước vào khe hở lập tức bị không gian bạo ngược xé nát. Nhưng phản ứng của cô rất nhanh, lập tức cắt đứt ý nghĩ chạy trốn qua không gian. Hồn hoàn thứ bảy trên người sáng lên, thân hình đột nhiên nhỏ đi, hoá thành một quang ảnh xanh biếc, trong tích tắc vọt tới trước mặt Đường Vũ Lân.

Võ hồn Thúy Ma Chùy, võ hồn chân thân, Thúy Ma Điểu.

Thúy Ma Điểu chắc chắn là loài hồn thú hung tàn và vô cùng đáng sợ. Nếu là trước kia gặp phải sẽ có phiền toái rất lớn. Nhưng từ khi hắn gặp Thúy Ma Điểu thực sự, hơn nữa nó còn trở thành sủng vật của Cổ Nguyệt Na, hắn hiểu loài sinh vật này rất sâu sắc.

Huống chi, hiện tại hắn đã hoàn toàn khác trước kia.

Một kích này của số 47 là được ăn cả ngã về không. Võ hồn chân thân và Nhị tự Đấu Khải gần như đồng thời phóng thích, tia sáng xanh kia như thể đâm xuyên thiên địa.

Đường Vũ Lân không động. Tám con Kim Long từ Kim Long Hám Địa trong chớp mắt đã đến trước mặt hắn, chặn lại con đường duy nhất của Thúy Ma Điểu.

Thúy Ma Điểu đúng là hung hãn, võ hồn chân thân được Nhị tự Đấu Khải tăng phúc đã làm nó có công kích gần cấp Phong Hào Đấu La, huống chi một kích này là được ăn cả ngã về không.

Từng con Kim Long bị đâm xuyên, ngày càng gần Đường Vũ Lân. Nhưng cô nhìn thấy trong mắt Đường Vũ Lân đôi đồng tử dựng thẳng, lạnh lùng và hung lệ.

"Ngang ----" Trong tiếng Long ngâm sục sôi, một đầu Kim Long rất lớn xuất hiện trước người Đường Vũ Lân. Trong mắt khán giả, những gì họ nhìn thấy là Thúy Ma Điểu bị nuốt chửng ngay lập tức.

Thân ảnh xanh biếc biến mất, sau đó... nó không xuất hiện lại nữa.

"Số 33, chiến thắng!"

Trận đấu kết thúc giống như ở vòng loại, từ đầu tới cuối, hai bên giao thủ chỉ trong thời gian rất ngắn.

Khí tức hung lệ thu liễm, Đường Vũ Lân trong lòng có điều đang suy nghĩ bị truyền tống ra ngoài.

Ừm, Hoàng Kim Long Hống kết hợp với Kim Long Chấn Bạo tạo ra sóng xung kích thật đáng sợ, trực tiếp làm đối phương tan vỡ.

Nhưng lần này hắn cũng tiêu hao 50% hồn lực và huyết mạch chi lực.

Càng nắm giữ Kim Long Chấn Bạo, Đường Vũ Lân càng cảm nhận được sự kinh khủng của kỹ năng này. Vị kia là người nổi bật trong Nhị tự Đấu Khải Sư, tu vi Hồn Thánh, nhưng vẫn không chịu được mấy hồn kỹ của mình chồng lên nhau.

Kim Long Hám Địa suy yếu, Kim Long Chấn Bạo cộng Hoàng Kim Long Hống huỷ diệt, còn có một quyền phá vỡ không gian.

"Bóng lưng thật khôi vĩ!" Thanh âm của bình luận viên đầy cảm thán, "Rốt cuộc ai sẽ ngăn lại bước chân của số 33 đây? Rõ ràng mới chỉ có tu vi Lục Hoàn nhưng sức chiến đấu của hắn thật đáng sợ. Lực bộc phát siêu cường kia ngay cả võ hồn chân thân cũng không đỡ được."

Một người khác nói: "Hắn chắc chắn không đơn giản là Lục Hoàn, nếu không làm sao có thể có sức chiến đấu cấp độ này? Ít nhất hắn là song sinh võ hồn, võ hồn kia rất có thể còn cường đại hơn. Năng lực hắn thể hiện có khác biệt không nhỏ với hồn sư bình thường. Theo ta, dù không sử dụng Đấu Khải, hắn đã có sức chiến đấu Bát Hoàn trở lên, hơn nữa còn rất đỉnh cấp. Ta có niềm tin hắn có thể đạt được chức quán quân."

"Không thể nói như vậy, tổ thứ sáu, tổ thứ ba đều có tuyển thủ phi thường mạnh mẽ, biểu hiện không ở dưới hắn. Phía sau chắc chắn sẽ rất đặc sắc, thực mong chờ khi bọn họ va chạm sẽ xảy ra chuyện gì."

"Ừ, vậy chúng ta mỏi mắt trông chờ."

Bình luận viên cảm thán, còn khán giả thì kinh ngạc. Trận đấu của số 33 ngày càng khí phách trắc lậu.

Kim Long Vương, đây là danh hiệu bọn họ đặt cho số 33.

Rời khỏi Tinh Đấu Chiến Võng, Đường Vũ Lân ngồi minh tưởng trên giường như thường ngày, nhớ lại các chi tiết trong trận đấu, đặc biệt là về khống chế lực lượng.

Đột phá phong ấn thứ 10 làm lực lượng cường hãn của hắn gần như tăng gấp đôi. Long hạch và hồn hạch hô ứng lẫn nhau, bây giờ trái tim Long hạch tuyệt đối ở trên hồn hạch. Tốc độ khôi phục khí huyết chi lực rất nhanh, so với trước mạnh hơn gấp vài lần.

Kim Long Chấn Bạo tiêu hao rất lớn, nhưng không lâu sau đã khôi phục lại. Đây cũng là điểm Đường Vũ Lân coi trọng nhất.

Theo phán đoán của hắn, khi sử dụng Đấu Khải, năng lực của hắn có thể so sánh với Phong Hào Đấu La không sử dụng Đấu Khải, ngay cả hồn kỹ cũng không kém bao nhiêu.

Nắm giữ Kim Long Chấn Bạo, Thiên Phu Sở Chỉ dần thuần thục, trong thời gian hơn nửa tháng ngắn ngủi, thực lực của hắn đã có một bước tiến dài. Ít nhất khi đối mặt với Huyết Cửu, hắn cũng tự tin hơn nhiều.

Điện thoại vang lên.

"Vũ Tuyết, có chuyện gì vậy?" Kết nối thông tin, bên kia truyền đến thanh âm của Long Vũ Tuyết.

"Chúc mừng ngươi, thi đấu vòng tròn, thắng ngay từ trận đầu." Thanh âm của Long Vũ Tuyết rõ ràng có chút phức tạp. Người khác không nhận ra Kim Long Vương là ai, nàng sao lại không nhận ra. Nói chính xác thì, mọi người quen biết Đường Vũ Lân trong quân đoàn đều biết rõ số 33 là ai. Nhưng chính vì biết nên nàng càng rung động hơn.

"Cảm ơn." Đường Vũ Lân khẽ cười. Hắn đương nhiên có thể nhìn ra được tình cảm Long Vũ Tuyết đối với mình, nhưng cũng vì thế trong thời gian này, ngoài rèn, hắn rất ít khi gặp nàng.

Hắn đã có Cổ Nguyệt Na, không muốn làm Long Vũ Tuyết hiểu lầm, nhưng cũng không muốn làm tổn thương nàng, chỉ có thể dùng phương thức tương đối xa cách này.

"Ngươi đang ở ký túc xá? Có thể ra ngoài một chút không, ta có lời muốn nói với ngươi." Long Vũ Tuyết nói.

"Có chuyện gì vậy? Không thể nói qua điện thoại sao?" Đường Vũ Lân trong lòng khẽ động.

"Không thể, chúng ta cần gặp mặt nói chuyện." Long Vũ Tuyết kiên trì nói.

"Được rồi, vậy ngươi chờ ta ở khu nghỉ ngơi, bây giờ ta sẽ đi qua."

Ngắt điện thoại, Đường Vũ Lân thay đổi y phục, ra khỏi ký túc xá.

Vừa đến đại sảnh Huyết Thần Doanh đã gặp phải Huyết Cửu tiền nhiệm.

Huyết Cửu nhìn hắn, biểu lộ có chút cổ quái, "Vũ Lân, ta đã xem ngươi thi đấu."

Lúc này, trên vai y mang quân hàm Đại tá, mà Đường Vũ Lân là Tướng tinh lấp lánh.

Đường Vũ Lân cười nói: "Có sợ hay không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro