CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Thông khí là thời gian để các nô lệ phơi nắng, rèn luyện, thả lỏng chính mình, chỉ có như vậy mới có được thân thể khỏe mạnh cường tráng, mới có thể vì chủ nô làm tốt công việc. Đồng thời thông khí là thời gian các nô lệ được tự do, có thể tùy tiện làm bất cứ chuyện gì, cũng có thể đi lại khắp nơi, muốn đi ra ngoài cũng không ai ngăn cản.

   Bất quá, nghĩ cũng đừng nghĩ tới chạy trốn, bởi vì trên mặt viết chữ ‘ Nô ' hoặc là chữ ‘ Lệ ’, thì mặc kệ chạy trốn tới nơi nào cũng đều là nô lệ.  Nếu như xui bị chủ nô bắt trở về, thì sẽ bị xử tử. Hơn nữa, mỗi ngày cũng chỉ có một giờ thông khí. Thời gian vừa hết, nhất định phải đúng giờ, quay trở lại vị trí công việc của chính mình. Bằng không liền chịu xử phạt nghiêm khắc.

   Trong lều, các nô lệ vừa nghe có thể đi ra ngoài thông khí, giống như con ngựa hoang được thả, mà xông ra.

   Nhân lúc chấp sự không chú ý, Bảo Diệp lặng lẽ vận dụng thần lực rút hồn phách của bản thân ra, không ngờ, hồn phách lại như ở trong thân thể chính mình, làm thế nào cũng không nhổ ra được.

   “Sao lại thế này?”

   Bảo Diệp thử lại hai lần, vẫn là không đem hồn phách rút ra được.

   Mắt thấy tất cả mọi người chạy ra rồi, đành phải đứng dậy cùng đi theo ra ngoài, biển người tấp nập, làm hắn thấy nao nao.

   Nam nô đều giống hắn, mặc một chiếc quần đùi bảy phân rộng thùng thình. Trên người nữ nô so với nam nô chỉ nhiều hơn một tấm vải che ngực. Trừ cái đó ra, trên người nô lệ đều là đầy rẫy vết thương lớn lớn bé bé, trên mặt in chữ ‘ Nô ’ hoặc là chữ ‘ Lệ ’, mà người mang ấn ký chữ ‘ Lệ ’ con cao cấp hơn người mang ấn ký chữ ‘ Nô ’.

   Các nô lệ ra sau lều, không phải tìm người đánh bài, chơi bóng, thì là tập hợp, cùng nhau rèn luyện thân thể, còn có một ít nam nô trực tiếp tìm nữ nhân làm tình, sống thập phần tiêu dao sung sướng.

   Đương nhiên, hết thảy đều là mặt ngoài.

   Bảo Diệp nhớ rõ cha nuôi hắn đã nói qua, năm 1900 đến năm 2023, là thời kỳ thống khổ nhất, bi thảm nhất, hắc ám nhất của nô lệ. Thẳng đến khi có người khởi xướng đại chiến, giải trừ chế độ nô lệ. Nô lệ mới được tự do.

   Cho nên, thời điểm hắn sinh ra cũng không có nô lệ. Nên hắn đối với thời đại nô lệ này có hứng thú rất lớn.

   Bảo Diệp nhìn về phía cây roi của Lâm chấp sự.

   Trong trí nhớ nguyên chủ, chấp sự là người có được thần lực. Thần lực được di truyền từ trên xuống dưới là sức mạnh rất phi phàm.

   Căn cứ theo lịch sử ghi lại, hàng tỉ năm trước, thần là người sáng tạo ra thiên địa vạn vật, cũng là chúa tể của vạn vật. Bọn họ không gì không làm được, không gì không biết, không chỗ nào không hiểu, thậm chí là siêu thoát khỏi vòng luân hồi, nhảy ra khỏi tam giới, vĩnh viễn bất lão, bất tử.

   Chính là, trải qua hàng tỉ năm, cùng với vô số đại chiến, đại thần thượng cổ từng người từng người ngã xuống. Không cách nào lại tiến vào vòng luân hồi, hồn phách liền cứ thế biến mất trong vũ trụ.

   Linh lực trong thiên địa ngày càng vẩn đục. Mặt khác, thần lực của Thần Minh cũng càng ngày càng yếu. Bọn họ rốt cuộc không thể che dấu chính mình, chậm rãi, xuất hiện trước mắt nhân loại. Dung nhập vào thế giới nhân loại. Sau đó, xuất hiện trường hợp những vị thần kết hợp cùng  với nhân loại bình thường, sinh ra những đứa trẻ. Chúng được gọi là Bán Thần.

   Cũng vì các vị thần không thừa nhận thân phận của Bán Thần, nên Bán Thần chỉ có thể sinh hoạt ở thế giới nhân loại. Theo thời gian qua đi, Bán Thần ngày càng nhiều, cuối cùng Bán Thần thay thế nhân loại điều khiển thế giới.

   Bất quá thần lực lưu lại qua các thế hệ ngày càng yếu. Hiện nay, đại bộ phận Bán Thần giống như nhân loại bình thường đã không còn thần lực, chỉ có số ít Bán Thần may mắn có thể thức tỉnh thần lực.Cũng bởi vì như vậy, thế giới này bị chia làm 3 thế giới nhỏ thượng, trung, hạ.

   Thượng thế giới là nơi Bán Thần có huyết thống thuần khiết lưu lại, pháp lực vô biên. Trung thế giới là nơi Bán Thần chỉ có được một bộ phận thần lực. Hạ thế giới  là nơi Bán Thần không có thần lực. Nhân loại bình thường thì là nô bộc, vì Bán Thần mà làm việc. Cho nên, người hạ thế giới giờ cũng bị xưng là nô lệ.

   Mới đầu, người hạ thế giới đều được tự do, cùng người thường hạnh phúc sinh hoạt. Niềm khao khát quyền lực ngày càng cường liệt của những người thức tỉnh thần lực,  người hạ thế giới phải chịu thống trị, bị hạn chế tự do, trở thành nô lệ.

   Nô lệ lại bị chia làm 4 cấp, hạ hạ đẳng, hạ đẳng, trung đẳng cùng cao đẳng.

   Nô lệ hạ hạ đẳng không lao động bằng sức người, họ bị ném tới phòng thí nghiệm làm thực nghiệm trên cơ thể người. Nô lệ hạ đẳng là người phụ trách làm công việc thô nặng. Mà nô lệ trung đẳng phụ trách sinh hoạt cuộc sống hàng ngày của chủ nô, hoặc bị chủ nô đưa lên lôi đài tiến hành chiến đấu sinh tử, ở phương diện đãi ngộ so với nô lệ hạ đẳng tốt hơn không ít, ít nhất không sợ bị đói, bị lạnh. Hình phạt cũng nhẹ hơn.

   Nô lệ cao đẳng là người thức tỉnh thần lực, nhưng thần lực lại không đạt yêu cầu để đi trung thế giới, cho nên, bọn họ đều ở bên chủ nô làm việc, chấp sự trông coi nô lệ chính là cao đẳng nô lệ, bọn họ trên mặt in chữ ‘ Lệ ’. Còn có những nô lệ cao đẳng không muốn khuất phục chủ nô, liền tìm những nô lệ cao đẳng khác tạo thành bang hội, tổ chức mua bán.

   Đại ca nguyên chủ chính là nô lệ cao đẳng không muốn khuất phục chủ nô. Bằng không cũng sẽ không có năng lực đem nguyên bản từ hạ hạ đẳng nô lệ đổi thành hạ đẳng nô lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro