Chương 17 : Weibo của Tô Thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: A Trần

"Ta đăng ký Weibo rồi, mau follow ta!!!" Sáng sớm hôm nay, Tô Thức cố gọi Lục Huyền thức dậy, kích động nói.

Lục Huyền bị gọi thức dậy......???

Lục Huyền mở choàng mắt, lặng lẽ đem chăn kéo đến cổ, nhìn cửa phòng hoàn hảo không bị tổn hại gì, trong lòng không ngừng hối hận.

Chủ quan rồi!!!

"Tiên sinh còn rất thời thượng." Lục Huyền gượng cười duỗi tay lấy điện thoại đặt ở đầu giường, mở Weibo ra.

Lại nói cái Weibo này đối với cậu mà nói cũng giống như là đồ trang trí, bởi vì từ lần trước sau khi cậu nghiêm túc tính một quẻ cho An Dương, bị Đường cấm đăng phát Weibo.

Lúc này Tô đại lão lại chủ động tìm tới cửa...... Không...... phải nói là bay vào phòng ngủ chứ, vì nói chuyện này, dù ít nhiều cậu cũng phải cho bản thân chút mặt mũi.

"Đại...... A, không đúng...... Tiên sinh, Weibo của ngài tên là gì?" Lục Huyền một bên click mở giao diện tìm kiếm, một bên hỏi, ngón tay đặt ở trên bàn phím trong màn hình.

"Ta Thật Sự Là Tô Thức ." Tô Thức nghiêm túc nói.

Tay Lục Huyền đặt ở trên bàn phím trong màn hình run lên một chút, yên lặng nhập sáu chữ "Ta Thật Sự Là Tô Thức" này , quả nhiên tìm thấy được nhìn qua thì y như là tài khoản Weboi thuỷ quân.

"Follow ta đi?"

Nghe Tô Thức nói như vậy, cậu trực tiếp follow, trừ cái lựa chon này ra, cậu không có cái lựa chọn thứ hai.

Sau khi xác nhận follow, Lục Huyền lật màn hình lại, đối diện với Tô Thức, cho hắn thấy rõ chữ trên màn hình.

"Không tồi không tồi," Tô Thức vuốt râu, "Kế tiếp......"

"Kế tiếp???" Lục Huyền khiếp sợ.

"Cũng không phải chuyện lớn gì, ngươi chứng minh giúp ta một chút, ta là Tô Thức là được." Tô Thức vẻ mặt tùy ý nói, hoàn toàn không có cảm thấy đề nghị này có vấn đề gì.

Lục Huyền sửng sốt, bóp điện thoại: "Nói ngài là xác chết vùng dậy?"

"Sao có thể chứ," Vẻ mặt Tô Thức cười, phối hợp với mép miệng đầy râu kia của hắn, nhìn thế nào cũng thấy quái dị, "Fan của ngươi nhiều, tùy tiện giúp ta chứng minh một chút, giúp ta hấp dẫn chút fan."

Lục Huyền nghe, nhịn không được đối với Tô Thức giơ ngón tay cái lên: "Đại lão chính là đại lão, năng lực học tập thật sự là mạnh mẽ."

"Ngươi cho rằng ta là ai?" Tô Thức kiêu ngạo nói.

Lục Huyền thật sự không nỡ nhìn thẳng, tuy rằng phần lớn thời gian vị đại lão này biểu hiện đều rất bình thường, nhưng ngẫu nhiên tính trẻ con sẽ xuất hiện, làm cho cậu có ảo giác mộng tưởng của mình bị tiêu tan.

Bất quá ai biểu người ta là đại lão.

Ngón tay ở trên màn hình điện thoại nhập chữ vào, không bao lâu, Lục Huyền liền biên tập chữ, click gửi đi.

"Đã gửi đi."

"Hảo hảo hảo." Tô Thức nhìn Lục Huyền đem nội dung gửi đi, cảm thấy mỹ mãn rời khỏi phòng.

Về phần phương thức rời khỏi phòng.

Lục Huyền nhìn Tô Thức xuyên qua cửa, bất đắc dĩ đỡ trán, hai cánh cửa trong nhà cậu đối với quỷ mà nói thật đúng là không có tác dụng gì.

Cùng lúc đó.

"Tiểu Đường, Lục Huyền nhà cô lại gây chuyện xấu?" Văn phòng trong công ty, có người cầm điện thoại đứng lên hỏi.

"A?" Vẻ mặt của Đường Thu mờ mịt

"Cô còn chưa biết sao? Nhanh xem Weibo, Lục Huyền gần đây chuyện gì xảy gì, luôn phát chút đồ vật mơ hồ chăng, tuy rằng có thể dùng phương thức này hút fan, nhưng một khi bắn ngược, đối với Lục Huyền ảnh hưởng cũng sẽ rất lớn đi?" Trong văn phòng không phải tất cả mọi người đều đứng về bên Đường Thu, cũng có người âm dương quái khí* nói chuyện.

(*)Âm dương quái khí: nghĩa đen kà khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.[Theo leosansutu ]

Vài lần đại chiến Weibo, Lục Huyền đều bị liên lụy trong đó, mặc dù còn chưa biết là tốt hay là xấu, nhưng lấy mắt thường là có thể thấy fan Lục Huyền xác thật vẫn luôn tăng lên.

Mà trong đó, phần lớn bộ phận tuyệt đối đều là fan Nhan Như Ngự.

Tốc độ fan tăng trưởng này, không chút nào thua gì vai phụ của một bộ phim truyền hình nhiệt bá*.

*Truyền hình nhiệt bá: truyền hình nổi tiếng ,có ai biết từ này thì góp ý cho tui nha(@^◡^)

Đường Thu không kịp để ý tới mấy âm thanh âm dương quái khí đó, vừa nghe đến hai chữ Weibo, liền nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.

Không phải đã nói là cấm không được phát Weibo, vậy mà còn dám phát!!!

Trước lúc mở Weibo ra, Đường Thu liền ở trong lòng làm dự thiết (dự định giả thiết), nhưng dù vậy, khi nhìn thấy lời Lục Huyền đăng lên Weibo mới nhất, cô vẫn là cảm thấy chỉ số thông minh của chính mình bị khiêu chiến rồi.

Lục Huyền V: Các ngươi nhất định phải tin tưởng tôi, vị này thật sự là Tô Thức, giả một bồi mười. @Ta Thật Là Tô Thức.

Một khắc nhìn thấy Weibo kia, Đường Thu liền đánh ba cái dấu chấm hỏi cho chính mình, sau đó là bất đắc dĩ.

Thằng oắt nhà mình, dù bị bệnh trung nhị nghiêm trọng đến đâu, cũng phải sủng ái!

Đường Thu nghĩ như vậy, đột nhiên ở bình luận thấy được một cái tên quen thuộc.

Nhan Như Ngự V: Ân, cậu ấy nói đều là sự thật.

Bấm vào xem, Đường Thu quả nhiên thấy được chuyển phát bình luận này trong trang chủ Weibo của Nhan Như Ngự, liền chứng minh không phải qua loa, mà là tự mình chuyển phát.

"Buộc chặt Nhan Như Ngự thật tốt, ôm đùi a!!!"

"Nếu nghệ sĩ nhà tôi cũng có thể cùng ảnh đế buộc chặt thì tốt rồi, hoàn toàn không lo nhân khí."

"Nói cái gì đấy, không thấy tổng nghệ được buộc chặt cùng Nhan Như Ngự kia đột nhiên hủy bỏ thu hình hay sao, còn có chuyện Mạnh Nhiên, còn chuyện mà chúng ta không có biết, kết quả thế nào còn chưa biết đâu."

"Các người còn không phải là ghen tị sao, có bản lĩnh cũng nghĩ cách trói một ảnh đế thử xem?" Đỗ Ninh đi đến bên cạch Đường Thu, thấp giọng nói, "Tiểu Đường, cô đừng để ý tới bọn họ, bọn họ chính là ghen tị, nếu nghệ sĩ trong tay bọn họ cũng có thể buộc chặt một ảnh đế, bảo đảm bọn họ sẽ nhất định đắc ý khoe khoang."

"Tôi không có việc gì," Đường Thu không có đem những việc này để ở trong lòng, cô chỉ vào bình luận trên màn hình, "Nhan Như Ngự dính vào chuyện này, bọn họ không sợ bị công ty có ý kiến?"

"Mấy người không có thương lượng sao?" Đỗ Ninh kinh ngạc nói, cô cho rằng Nhan Như Ngự cùng Lục Huyền buộc chặt sự là Đường Thu cùng Tằng Quần thương lượng với nhau.

"Tôi nào có năng lực này," Đường Thu cười khổ, "Quan hệ của Lục Huyền cùng Nhan Như Ngự là quan hệ giữa bọn họ, tôi cũng không biết là thế nào phát triển đến vậy."

"Nghe nói Nhan Như Ngự chưa bao giờ tiếp diễn tình cảm, chẳng lẽ nói?" Đỗ Ninh nhịn không được suy đoán.

"Đừng suy nghĩ vớ vẩn, nếu người ngoài nghe được thì sẽ phiền toái." Đường Thu vội vàng ngăn cản Đỗ Ninh nói.

Đỗ Ninh lập tức che miệng, một hồi lâu mới buông ra tay: "Tôi cảm thấy việc này chỉ sợ không có đơn giản như vậy, Lục Huyền nhà cô ngốc nghếch, không có đạo lý nào Nhan Như Ngự bồi tên ngốc đi?"

"Cô không nhớ rõ lần trước trên Weibo Nhan Như Ngự tán chuyện với Lục Huyền?" Đường Thu nhịn không được liếc mắt một cái, cô hiện tại đối với Nhan Như Ngự có một nhận thức mới, "Cái Weibo kia kỳ quái như vậy, Nhan Như Ngự cũng dám tán chuyện, hiện tại tôi hoàn toàn không nghi ngờ Nhan Như Ngự sẽ bồi Lục Huyền cùng nhau tán chuyện đến điên luôn."

"Chính là Weibo được phát lần trước không phải đã trở thành sự thật rồi sao?" Đỗ Ninh cười ha hả nói, "Giống như từ lần sự kiện trước đó đến lúc sau, An Dương không có xuất hiện trong tầm mắt trước công chúng, tôi đoán là hắn nghĩ thông suốt cái phương thức này sẽ để ấn tượng xấu trong lòng công chúng, xứng đáng!"

(Edit:Cái tên tra nam kia bao nhiêu còn chưa đủ, ngũ mã phanh thây kia còn chưa hết tội đâu Q(`⌒'Q))

Đường Thu nghĩ đến bộ dáng chật vật của An Dương trong video kia, cô cũng cười, nhưng nhìn đến Weibo, trong lòng lại là một trận bực bội.

Không thể không bớt lo cho oắt con này, hy vọng bên Tằng Quần không nói lời gì, nếu Tằng Quần tìm tới cửa đòi công đạo, cô thật đúng là không biết nên trả lời thế nào mới tốt.

"Ai, tôi nói này, Lục Huyền nhà cô không phải thật sự sẽ đi xem bói đi?" Đỗ Ninh thuận miệng hỏi, dường như là trêu chọc.

"Sao có thể chứ?" Đường Thu lập tức phản bác.

Nhưng nghĩ lại, cô liền nhớ tới trong khoảng thời gian này phát sinh một loạt chuyện.

Đầu tiên là sau khi Lục Huyền tự sát đột nhiên thay đổi tính cách miệng thì thao thao bất tuyệt nói có huyết quang tai ương, sau đó là ở trên Weibo phát đoạn lời nói kia cho An Dương, kết quả quả nhiên An Dương bị một đống phân chim vừa vặn đáp xuống, vừa lúc ứng "Tai họa trời giáng bất ngờ".

Lúc sau, là tại hiện trường thu hình ở bên ngoài biệt thự.

Lục Huyền nói phải rời khỏi, còn nói là quá nguy hiểm.

Sau đó ở thời điểm quay tiết mục đã xảy ra chuyện gì hiện tại không phải ai cũng biết.

Sắc mặt của sáu người tham dự sau khi kết thúc thu hình đều rất kỳ quái.

Lúc ấy cô nghe được giống như nghe được cái đấy.

Là cái gì nhỉ?

Đường Thu nhíu mày.

Một hồi lâu, cô đột nhiên nhớ tới đối thoại lúc ấy, giống như nói là Mạnh Nhiên bị bám vào người linh tinh các thứ.

Lúc ấy cô tinh thần đều tập trung ở trong tiết mục, cũng không có quá để ý tới những việc này, hoặc là nói theo bản năng đem những việc này vứt ra sau đầu, vô thức không có nhớ kỹ chuyện thần thần quỷ quỷ đó.

Chính là bây giờ nhớ lại, có một số việc từ trước đó rất sớm đã được không bình thường rồi.

Hết thảy, Lục Huyền đều không có cố tình che dấu, nhưng bởi vì cô cũng không có miệt mài truy đến cùng, lúc đó mới không có phát hiện.

Thời điểm Đường Thu lâm vào trầm tư, Đỗ Ninh vẫn luôn ở lướt Weibo, một hồi lâu, đột nhiên thấy ra cái gì đấy, thấy rõ ràng tiền căn hậu quả lúc sau, cô đột nhiên cười.

"Tiểu Đường, cô quan tâm Lục Huyền cũng quá ít đi, ngay cả việc này cũng không biết."

"A?" Đường Thu hoàn hồn, biểu tình mờ mịt.

"Lục Huyền tuyên truyền Tô Thức a, lại nói danh khí gần đây của Tô Thức có thể so với Lục Huyền nhà cô còn lớn hơn, hơn nữa còn là danh khí chính diện, một đợt này Lục Huyền nhà cô kiếm lợi lớn rồi." Đỗ Ninh cho Đường Thu xem di động, trực tiếp từ Weibo Lục Huyền click mở @Chủ Blog.

"Nói như thế nào?" Đường Thu nhìn vào màn hình điện thoại của Đỗ Ninh.

Nói đến trong khoảng thời gian này người nổi nhất là ai, rất nhiều người đều sẽ buột miệng thốt ra "Tô Thức", không phải thi nhân cổ đại Tô Thức, mà là chủ blog gần đây hoành hành ngang trời dựng đất livestream Tô Thức.

Cho dù vị chủ blog livestream này mép miệng đầy mặt, người đến tuổi trung niên, hơn nữa còn là mập mạp, nhưng hắn lại hấp dẫn rất nhiều fan, tuyệt đa số phần lớn bộ phận đều là fan nữ.

Tương phản thật lớn làm cho rất nhiều người đối với người này cũng không có quá chú ý, có người không xem liền đối với người này khịt mũi coi thường, có người bị đề tài hấp dẫn, nhìn một chút, sau đó triệt đẻ trầm mê đi vào.

Đường Thu cũng có nghe qua tên này, đi xem livestream Tô Thức, sau đó trở thành fan Tô Thức.

Bất quá bản thân cô vào giới giải trí, không đến phải mức giống như những fan cuồng bình thường, tuy rằng livestream Tô Thức một video cũng không bỏ, nhưng cũng không nhất định phải xem livestream, bởi vì nguyên nhân công tác, phần lớn thời điểm xem chính là ghi âm.

"Ta thật sự là Tô Thức" cái tài khoản này hiển nhiên là vừa đăng ký, tiến vào chủ trang cơ hồ là trống rỗng, chỉ có một video livestream, là không lâu trước đó vừa mới đăng lên.

Về phần chân dung, là ảnh chụp bản thân Tô Thức, cái nam nhân trung niên vừa béo vừa râu ria quen thuộc kia.

Bản thân là fan của Tô Thức, đối với Đường Thu mà nói quả thực như là đang nằm mơ.

Đúng lúc này, chân dung được đổi mới một chút, chỉ thấy ảnh chụp chân dung chân nhân đổi thành chữ viết.

Weibo cũng có thêm một ảnh chân dung mới, rõ ràng là chân dung chữ viết, hơn nữa nhìn qua thì như là viết tay.

Chữ viết có chút qua loa, bất quá nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra đó là hai chữ Tô Thức, nếu thật là do bản thân chủ blog viết tay, thuyết minh chủ blog xác thật rất có văn hóa.

Bất quá ánh mắt đầu tiên của tất cả mọi người đang nhìn đến chữ viết không phải để ý kiểu chữ, mà là cả bức chữ viết đều là màu đỏ.

Dùng màu đỏ viết tên vẫn luôn bị cho là điềm xấu, cơ hồ sẽ không có người làm như vậy.

Với lại còn dùng giấy vàng nữa.

Rất nhiều dân mạng tiến vào chủ trang khi nhìn đến chân dung trong Weibo đều ngây đến ngốc rồi.

Đây là có chuyện gì nữa đây???

Hết chương 17

31/10/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro