Chương 25: Canh ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết cục mắt sóng điện không có tiếp thu thành công, Lâu Tử Trần vừa cởi mũ cùng khẩu trang xuống, trong nháy mắt bên cạnh vang lên liên tiếp tiếng thét chói tai.

Không ít nữ hài tử đều hai tay làm hình dáng đóa hoa nhìn Lâu Tử Trần, đôi mắt toàn bộ lóe ái tâm.

Ngay cả người bán vé trong rạp cũng không để ý tới bán hàng, lấy điện thoại di động ở nơi đó điên cuồng chụp.

Nguyễn Môn nhìn tên đại ngốc nào đó trong nháy mắt bị người vây quanh, còn tiếp tục như vậy, hai người bọn họ đừng nghĩ đi ra cái rạp chiếu phim này.

Thừa dịp lúc này tin tức vẫn chưa hoàn toàn truyền ra, người trong rạp chiếu bóng vẫn chưa toàn bộ phản ứng lại, Nguyễn Môn đẩy ra đoàn người, lôi kéo Lâu Tử Trần nhanh chóng chạy trốn .

Fans Mặt sau mau đuổi theo, lại không bằng chân người ta dài , chạy trốn rất nhanh.

Chạy trốn bỏ rơi fans như vậy Nguyễn Môn mặc dù mấy năm đã không trải qua, bất quá bắt tay vào làm vẫn là có chút kinh nghiệm.

Quẹo hai lần, thừa dịp fans không chú ý, nhanh chóng né qua chỗ khúc quanh một bên, đẩy Lâu Tử Trần lên trên tường.

Dáng dấp kia còn khá có một loại cảm giác vách tường đông .

"Đừng nói chuyện, chờ bọn họ tản ra đã ." Nguyễn Môn thấp giọng kề sát tai Lâu Tử Trần , sợ quá lớn tiếng liền bị người nghe thấy.

"Ừm." Lâu Tử Trần gật đầu như tỏi, bộ dáng tiền bối ghé vào lỗ tai ynói chuyện thật là gợi cảm muốn chết , lỗ tai y muốn mang thai làm sao bây giờ?

Hai người dính chặt thân thể vào nhau, bàn tay tiền bối còn chộp vào trên cánh tay của y, nóng bỏng vô cùng.

Phía sau lưng dán vào vách tường lạnh lẽo cùng thân thể nóng bỏng của tiền bối phía trước, hai cảm giác nóng lạnh va vào nhau đánh một cái rùng mình.

Tiền bối hô hấp vương vấn trên cánh mũi y, trong một không gian thu hẹp , hai người mỗi một lần hô hấp đều hiện ra đặc biệt ám muội.

Hắn so với Nguyễn Môn tiền bối cao hơn, dựa vào ánh trăng, đứng ở góc độ của y còn có thể mơ hồ nhìn thấy cổ cùng xương quai xanh phía dưới da thịt tiền bối , thậm chí hai viên Tiểu Quả Quả cũng như ẩn như hiện.

Lâu Tử Trần phát hiện phía dưới mình cứng rồi!

Làm sao bây giờ? Một hồi nếu tiền bối phát hiện , sẽ cho y là cầm thú .

Nhưng là đối với tiền bối y không có cách nào không cương, đặc biệt là hai người còn dựa vào gần như vậy.

Mặt tiền bối cách y thật gần , chỉ cần hơi vừa ngước lên liền có thể nhìn đến rõ ràng.

Ngực ầm đập bình bịch, một trái tim tất cả đều mang hơi thở Nguyễn Môn.

Hiện tại y muốn đến gần hôn tiền bối một chút, có thể bị ăn đòn hay không?

Hẳn là sẽ không đi, gần đây quan hệ của mình cùng tiền bối cảm giác vô cùng tốt, cũng đã đến bước hẹ hò, hôn một chút chắc là sẽ không có chuyện gì đâu?

Lâu Tử Trần đầu hơi hướng về phía trước , đi lên thêm một chút, hôn phớt qua gò má là y đã mãn nguyện rồi.

"Tốt, người đã đi hết rồi ." Nguyễn Môn vẫn luôn nghiêng đầu chú ý tình huống bên ngoài, những cái fans đó ở phụ cận không tìm được người đã chạy đichỗ khác.

Vừa quay đầu lại liền thấy Lâu Tử Trần mặt đỏ như cà chua , nghi hoặc hỏi: "Mặt của cậu sao đỏ vậy?"

Lâu Tử Trần có chút chột dạ, nói chuyện lắp ba lắp bắp : "Tôi, tôi căng thẳng." Vừa muốn thân mật với tiền bối thiếu chút nữa là bị tóm , có thể không sốt sắng sao.

Nguyễn Môn sờ sờ đầu y, an ủi: "Không sao , đã đi hết rồi , chúng ta cũng đi nhanh lên đi, một hồi bọn họ quay trở lại chúng ta liền không đi được."

Trải qua trò nháo vừa nãy như thế , cái rạp chiếu phim này là khẳng định không ở tiếp tục xem được , dựa theo ý nghĩ nguyên bản Nguyễn Môn là đi thẳng về nhà, nhưng nhìn đến ánh mắt tội nghiệp của Lâu Tử Trần , "Tiền bối..."

"Được rồi , đừng chớp mắt mắt long lanh nữa , tôi đáp ứng cậu đi nhà khác xem còn không được sao? Lần này không thể trùng động nữa, biết không?" Nguyễn Môn nhanh chóng trước tiên dặn dò.

"Biết được, lần này chỉ cần lại bị người nhận ra, tôi vừa tiếp thu ánh mắt tiền bối liền sẽ trực tiếp lấy xuống khẩu trang sau đó chạy, như vậy bọn họ toàn bộ đều sẽ đi theo tôi."

Nguyễn Môn xoa trán: "Tôi cho cậu nháy mắt ra dấu là để cậu nhanh chóng đi trước, đừng để người nhận ra."

Lâu Tử Trần cằm rơi trên đất: "..."

Ạch... Tín hiệu tiếp thu sai lầm.

Hai người lại lên mạng ở rạp chiếu phim khác mua hai tấm vé xem phim, vì phòng ngừa lần thứ hai bị vây chặt, vé mua là ở 12 giờ đêm , khoảng thời gian này sẽ không gặp quá nhiều người.

Lần này Nguyễn Môn cũng đã có kinh nghiệm, ở trên đường mua mũ lưỡi trai và khẩu trang mang, màu sắc vừa vặn đều là màu đen như Lâu Tử Trần , khá có loại cảm giác mang mũ tình nhân mũ cùng khẩu trang .

Trước đi ăn khuya, sau đó ở phụ cận dạo một chút, rất nhanh liền đến 12 giờ đêm.

Quả nhiên người đến xem phim lúc 12 giờ đêm rất ít, cho dù là điện ảnh của Lâu Tử Trần cũng như trước ít người đến đáng thương.

Nguyễn Môn lấy điện thoại di động check phiếu, Lâu Tử Trần chạy đi mua bỏng.

Hắn mới vừa đem phiếu cầm cẩn thận, chỉ thấy Lâu Tử Trần nâng một thùng đại bỏng cùng 2 ly coca cola có chút sốt sắng đi tới, siết ống tay áo Nguyễn Môn hướng vào rạp chiếu bóng : "Tiền bối, chúng ta đi mau."

Nguyễn Môn thấp giọng hỏi: "Bị nhận ra?"

Lâu Tử Trần: "Thiếu chút nữa , chúng ta nhanh vào đi."

Vừa nãy thời điểm mua bỏng , Lâu Tử Trần cảm thấy phục vụ viên bán bỏng kia xem ánh mắt có gì đó không đúng, dựa vào minh tinh siêu cường trực giác, y cảm thấy người kia đã sinh lòng hoài nghi.

Lâu Tử Trần cũng không muốn lại chỉnh ra một đống bóng đèn điện.

Nếu là trận điện ảnh này lại bị nhỡ, hắn sẽ bị tức điên lên.

Tiến vào trong rạp , người thậtvắng vẻ , Nguyễn Môn chỉ thấy hàng cuối cùng ngồi vài đối tình nhân.

Vị trí của bọn họ là ở giữa rạp phim , vị trí rấttốt.

Lâu Tử Trần nghiêng đầu thấp giọng hỏi: "Tiền bối, tại sao những người kia đều phải chạy đến hàng cuối cùng vậy , ngồi ở giữa không phải hiệu quả xem điện ảnh tốt hơn sao?"

Rõ ràng ở giữa còn có nhiều vị trí tốt như vậy.

Nguyễn Môn thấp giọng cười một cái nói: "một hồi cậu sẽ biết."

Điện ảnh vừa bắt đầu Nguyễn Môn rất nghiêm túc xem , ( vương thiên hạ ) là một bộ điện ảnh cổ trang .

Mấy năm qua điện ảnh cổ trang cũng không phải rất khởi sắc, Lâu Tử Trần dám tiếp điện ảnh như vậy cũng đã rất can đảm , bất quá người cùng hắn đồng thời hợp tác đều là đại bài, đội hình như vậy chỉ cần không phải nội dung vở kịch dở đến chết, kỹ năng diễn xuất lạn đến chết, phòng bán vé đều sẽ không tệ.

Nội dung bộ điện ảnh này chủ yếu là nhân vật chính Trần liên phi sinh trưởng ở một nông thôn phổ thông , bởi vì hoàng đế ngu ngốc vô năng, dưới đáy quan chức cấu kết lẫn nhau, bách tính trải qua khổ không thể tả.

Trần Liên Phi phụ mẫu vì có thể để hài tử sống tiếp, bất đắc dĩ đem hắn bán cho nhà có tiền làm con trai nuôi.

Nguyên bản bố mẹ nuôi đối Trần Liên Phi cũng không tồi, nhưng nhiều năm sau lại bị quan phủ hãm hại thanh tra tịch thu tài sản bị lưu đày.

Trần Liên Phi trốn ra được, đối mặt với xã hội dân chúng lầm than như vậy , nội tâm nổi lên ý nghĩ muốn lật đổ, tìm kiếm một đám người cùng chung chí hướng .

Lâu Tử Trần trong bộ điện ảnh này đóng vai hình dáng Trần Liên Phi khi còn trẻ, chiếm hơn nửa phần đất diễn, phần nhỏ lão niên Trần liên Phi phía sau là do ảnh đế đóng .

Nguyễn Môn nghiêm túc xem phim, cũng không biết tâm tư người bên cạnh toàn bộ hành trình liền không từng ở trên điện ảnh .

Điện ảnh mở màn không bao lâu, Lâu Tử Trần liền hiểu nguyên nhân mấy đôi tình nhân kia ngồi ở hàng sau .

Y rúc đầu lén lút xem, thiếu chút nữa đem mắt chọc mù, sợ ngây người, mấy đôi tình nhân kia cư nhiên toàn bộ đều đang hôn môi.

Cũng không biết là do y vẫn luôn chú ý bọn họ hay sao , Lâu Tử Trần thậm chí còn có thể nghe đến âm thanh bọn họ hôn vô cùng rõ ràng.

Nuốt nước miếng một cái, ánh mắt Lâu Tử Trần xa xôi rơi vào đôi môi trên mặt Nguyễn Môn.

Y cũng muốn hôn một chút !

Tiền bối vành môi là loại tương đối mỏng, thoạt nhìn đặc biệt gợi cảm dễ nhìn, hôn lên cảm giác nhất định sẽ không tồi .

Mãi đến tận điện ảnh truyền phát tin xong, tâm tư Lâu Tử Trần cũng không có ở điện ảnh, càng thêm không biết phim mình đóng kia hậu kỳ cắt nối biên tập hiệu quả ra sao.

"Cậu diễn cũng không tệ lắm, kỹ năng diễn xuất rất đáng táng dương, kịch bản cũng là không tệ ." Điện ảnh tan cuộc lúc sau, Nguyễn Môn khách quan bình luận một chút.

Lâu Tử Trần có thể đại hỏa không phải ngẫu nhiên, vẫn là phải có thực lực.

Lớn lên đẹp như vậy tất nhiên là một điều kiện tốt , thế nhưng bản thân y thực lực cũng không tồi, hiện tại xã hội tiểu thịt tươi tiểu hoa tươi mới ra đều không có đạt được kỹ năng diễn xuất bằng y.

Thị trường này quá táo bạo, cho dù là Vương Huy có hơn hai mươi năm kinh nghiệm, lại là ngôi sao nhỏ tuổi, kỹ năng diễn xuất cũng vẫn là càng ngày càng thụt lùi.

"Ừ." Lâu Tử Trần tâm tư tất cả đều đặt trên người tiền bối.

Mãi đến tận hai người tách ra, từng người về khách sạn , y vẫn không cách nào hôn lên môi Nguyễn Môn, mỗi lần lấy hết dũng khí, kết quả vừa chạm vào tầm mắt đối phương liền lập tức rụt trở về.

Ngày kế, Nguyễn Môn liền lên hot search.

Lần này là cùng Lâu Tử Trần cùng lên.

Ngày hôm qua hai người đồng thời đi xem phim bị người phát hiện , lúc đó không ít người đều lấy điện thoại di động quay chụp xuống, cuối cùng còn quay đến tình hình Nguyễn Môn lôi kéo Lâu Tử Trần chạy mất.

"Ôi má ơi, hai người này quả thực ngọt chết tôi rồi."

"Lâu ca có thể bớt manh được không , tôi đều nhìn ra Nguyễn Môn lão sư nháy mắt ra dấu là muốn y nhanh đi trước, kết quả y cư nhiên lột khẩu trang, tôi thấy biểu tình Nguyễn Môn trong nháy mắt sống không còn gì luyến tiếc cư nhiên rất muốn cười."

"Hai người này quả thực quá hữu ái, từ khi xây 'Cửa thành CP' , tôi liền không có chút lý trí nào."

"Ha ha ha hai người bọn họ thật đáng yêu, vừa hố đối phương, lại vừa nghĩ cho đối phương, quá ngọt."

"Hai người các ngươi phải thật tốt , hạnh phúc cả đời nha."

"Này chết tiệt tình huynh đệ, ởđáy hố dựng lên biệt thự, khóa cứng."

Nguyễn Môn cũng không có nghĩ tới hắn sẽ cùng Lâu Tử Trần lên hot search, nhìn fans CP hai người bọn họ càng ngày càng lớn mạnh, Nguyễn Môn đều có chút dở khóc dở cười.

Mà một bên khác Lâu Tử Trần lại cao hứng vô cùng, nhìn CP phấn càng ngày càng nhiều, y đương nhiên cao hứng.

Hận không thể chính mình đi làm đầu lĩnh CP phấn, chính mình yêu sách 100 tấm ảnh mình và tiền bối .

Ngày hôm qua sau khi xem phim xong trở về , y còn phát hiện có người họa hắn và tiền bối CP hoạt hình đồng nhân, lần này làm y càng cao hứng.

Không ngừng xem đi xem lại vài bức họa này.

Hai người bọn họ cao hứng, có người lại mất hứng.

Vương Huy nhìn điện thoại di động thành tích phòng bán vé hôm qua.

Hắn ( Đa dạng niên hoa ) hôm qua phòng bán vé là hơn 30 triệu, thành tích này kỳ thực không tính quá kém cỏi, nhưng so với Lâu Tử Trần ( vương thiên hạ ) lại ít đi hơn 10 triệu.

Điều này làm tâm lý hắn vô cùng khó chịu.

Nguyên bản kế hoạch sáng nay muốn dẫn lưu xào đề tài, kết quả đột nhiên xuất hiện video Nguyễn Môn cùng Lâu Tử Trần hai người nửa đêm đi rạp chiếu phim xem phim , liền đem hot search cùng bảng đề tài bảng toàn bộ chiếm đoạt đệ nhất.

Bất luận hắn mua được bao nhiêu dẫn lưu đều không ngăn nổi sức mạnh quần chúng nhân dân .

Tức đến hắn thiếu chút nữa muốn quăng ngã máy vi tính.

"Cậu cũng không cần quá giận , đây chỉ là ngoài ý muốn thôi, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ chiếm được một ngày, chúng ta ngày mai dồn thêm tài lực là được rồi." Hà tỷ cũng không biết phải nói gì , kế hoạch đều đã an bài xong lại bị tiệt hồ , bát tự bọn họ cùng Nguyễn Môn là thật sự bất hòa.

Vương Huy trong lòng suy nghĩ, không thể lại để Nguyễn Môn đặt ở trên đầu hắn như vậy được, hắn nhất định phải suy nghĩ biện pháp.

Hắn liền nghĩ tới một người, người kia tuyệt đối có thể áp chế Nguyễn Môn, bất quá bây giờ hắn vẫn còn quay cùng một phim với Nguyễn Môn, hắn sẽ không lấy điện ảnh chuyển hình của mình ra đùa giỡn, chờ điện ảnh phát xong sẽ tìm người kia thu thập Nguyễn Môn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro