Chương 18.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Nắng.

Chương 18: Bảo vệ trinh tiết và mạng nhỏ thật là quá khó khăn!

Tạ Dao đã chạm đến cạnh cửa, Tạ Dao nghĩ ở khoảng cách này cho dù Thái Tử có nổi giận, thì y vẫn có thể chạy được!

Lý Dục Hi đúng là đã bị Tạ Dao chọc điên rồi!

Hắn nhìn qua có lả lơi ong bướm, bụng đói ăn quàng* như vậy sao!

Bụng đói ăn quàng*: Đói đến nỗi cái gì cũng ăn, không cần chọn lựa.

Nhưng mà……

Sao lại chỉ có một mình hắn bị chọc giận vậy?

“Nếu ta có nhu cầu thì làm sao bây giờ? Ngươi đã đuổi tất cả những người có thể giúp ta giảm bớt áp lực đi rồi.”

Mắt Tạ Dao trừng lớn, giọng nói có chút khàn khàn, “Ta…… Giúp ngươi tìm trở về nha?”

Lý Dục Hi, “Hửm.”

Đừng, lòng ta đã nguội lạnh. Tạ Dao căng da đầu, “Ta tìm thanh quan cho ngươi được không?”

Mặt Lý Dục Hi tối sầm lại, có trời mới biết hắn đã phải hao tổn bao nhiêu sức lực mới có thể áp xuống ý nghĩ muốn đem vị tiểu Thái Tử Phi này trói lại rồi đập cho một trận!

“Thanh quan cũng không thể thoát được hai chữ kỹ nữ, ngươi muốn ta vứt bỏ vị trí Thái Tử này sớm một chút sao, theo ta cùng chết, chân chính đến tìm lang quân trong mộng của ngươi, rồi vẫn nghĩ là chỉ có bản thân chết?”

Lý Dục Hi ủ rũ nói: “Thái Tử Phi tìm thanh quan cho trượng phu của chính mình, ngươi đặt mặt mũi của phụ hoàng ở đâu?”

Tạ Dao lúc này thật sự lung lay như sắp đổ, bảo vệ trinh tiết và mạng nhỏ thật là quá khó khăn!

“Thái Tử Phi, vậy nhờ vào ngươi.” Tâm tình Lý Dục Hi rất tốt.

Tạ Dao sống không còn gì luyến tiếc, nói “Ngươi không thể nhờ vào cô nương năm ngón của ngươi sao? Thật tốt, tùy tiện gọi là có mặt, xúc cảm cũng rất tốt đẹp, ngươi thích làm như thế nào liền làm như thế đó, bảo đảm sẽ không chọc ngươi nổi giận?”

Lý Dục Hi cười lạnh, “ Cô nương năm ngón của ngươi có lẽ ta có thể suy xét một chút.”

Tạ Dao lập tức rùng mình một cái!

“Từ đầu đến chân ta đều thuộc về lang quân trong mộng nhà ta rồi! Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!”

Nếu không phải ngày hôm qua bị Tạ Dao hung hăng véo mông một trận, đến bây giờ chỗ bị véo vẫn còn xanh tím, thì có lẽ Lý Dục Hi thật sự đã tin.

“Ha.”

Tạ Dao lập tức nhụt chí, “Ngươi đừng cười, cười bệnh tim của ta sắp bùng phát rồi.”

Lý Dục Hi cũng không thật sự tiếp tục trêu cợt người này nữa, nhưng tiểu gia hỏa này thật là……

Không cho chút bài học nhìn xem y liền không thành thật!

Cho y tìm chút việc để làm, bằng không suốt ngày chỉ nghĩ đến bò tường, hắn cũng không có nhiều tinh lực đi trông giữ người như vậy.

Mặt khác Lý Dục Hi kêu Lương quản gia đem hai cuốn sổ sách tới, rồi đặt trước mặt Tạ Dao.

“Đây là sổ sách tư nhân của ta, ta chờ ngươi mang kinh hỉ cho ta.”

Tạ Dao chán nản, tò mò cầm lấy sổ sách, “Sổ sách tư nhân cùng với phủ Thái Tử không có liên quan sao?”

“Phủ Thái Tử là phủ Thái Tử, tư nhân là tư nhân, đừng nhầm lẫn.”

Vẻ mặt Tạ Dao phức tạp nhìn Thái Tử, “Ngươi không sợ ta mang theo tiền của ngươi cùng lang quân trong mộng chạy trốn sao?”

Lý Dục Hi cười lạnh, “Ta hiện tại liền làm thịt ngươi, khiến cho lang quân trong mộng thân ái của ngươi không thể tìm thấy ngươi thế nào?”

Tạ Dao, “……”

Ai ngờ, không có tàn bạo nhất, chỉ có tàn bạo hơn.

“Hoặc là ta cũng có thể làm thịt lang quân trong mộng của ngươi, như vậy ngươi liền có thể an phận ở phủ Thái Tử làm Thái Tử Phi thật tốt?”

Tạ Dao run run, như vậy cũng thật là đáng sợ!

Đó chính là một người vô tội a!

Ừm…… Hình như cũng không vô tội cho lắm……

Bởi vì nếu lần sau hắc y nhân có thể lại thuận lợi lẻn vào phủ Thái Tử lần nữa, có thể sẽ phát hiện y chính là Thái Tử Phi. Đến lúc đó……Mạng nhỏ của y đoán chừng cũng là một chút công trạng.

Cho nên, vẫn là dựa vào chính mình ôm chắc đùi người tàn bạo trước mắt này đi.

“Ta có tiền tiêu vặt không?”

“Tiền tiêu vặt?”

“Đúng, chính là tiền mỗi tháng của ta, chỉ thuộc về ta thôi.”

Lý Dục Hi nhìn y thật sâu một cái, “Có, mỗi tháng ta sẽ cho ngươi ba trăm lượng.”

Tuy rằng Tạ Dao không biết ba trăm lượng rốt cuộc là nhiều hay ít, nhưng tóm lại là có, vì thế Tạ Dao rất vui sướng khi kết quả điều kiện giữa hai người đạt thành.

——

Tạ Dao đi rồi, Lý Dục Hi ngồi xuống, như đang suy tư cái gì.

Lương quản gia muốn nói lại thôi, “Điện hạ……”

“Hửm?”

“Tại sao người lại đem bản sổ sách đó cho Thái Tử Phi?”

Lý Dục Hi cong lên khóe môi, “Chơi rất tốt, không phải sao?”

“Chính là……”

“Ngươi cảm thấy Tạ Dao thế nào?”

Tạ Dao thế nào? Lương quản gia nghĩ nghĩ, sau khi Tạ Dao tới, đúng thật là khá tốt, phủ Thái Tử chi tiêu tiết kiệm đi rất nhiều, Thái Tử…… Tâm tình cũng tốt lên không ít.

“Thái Tử Phi khá tốt.”

“Nói tốt, liền đem người lưu lại đi.” Lý Dục Hi nói.

Lương quản gia thật cẩn thận quan sát sắc mặt của Lý Dục Hi, đáng tiếc Lý Dục Hi giấu quá sâu

“Đúng vậy.”

——

Tuy rằng quá trình giao lưu có chút hãi hùng khiếp vía, nhưng kết quả lại kiến Tạ Dao rất vừa lòng.

Thái Tử cũng không thô bạo giống thư vài câu miêu tả ít ỏi trong sách, động không động liền giết người. Mạng nhỏ của y vẫn còn, chính là một minh chứng rõ nhất.

Tạ Dao không khỏi tự nhiên bắt đầu tìm kiếm lý do Thái Tử giết người, hẳn là người không có mắt đi khiêu khích Thái Tử, Thái Tử mới hạ một đao xuống, xong hết mọi chuyện!

Nhưng cũng chính vì vậy mà danh tiếng Thái Tử thích giết chóc ngày càng ăn sâu vào lòng dân, khiến cho vị trí Thái Tử của hắn có nguy cơ lâm vào nguy khốn.

Hơn nữa……

Y nhớ rõ một đoạn thời gian khi Thái Tử bị tước đoạt vị trí Thái Tử.

Nguyên nhân là gì y cũng không nhớ rõ, hầu hết những hình ảnh trong sách lúc đó đều là nguyên chủ cùng với trưởng tỷ của y lắc lư qua lại cũng không chừng, căn bản không có thừa giấy bút để đi viết những gì Thái Tử đã làm trước khi bị cướp đoạt vị trí Thái Tử.

Tạ Dao nhớ lại những lời Thái Tử đã nói trước khi rời đi: Muốn làm cái gì thì cứ việc buông tay đi làm, mặc dù hắn đã không còn là vị Thái Tử khí phách hăng hái mấy năm trước, được tất cả mọi người đổ xô vào lấy lòng, nhưng hắn cũng đã là một Thái Tử.

Có nghĩa là cho dù y có làm chuyện gì khác người đi chăng nữa, thì Thái Tử cũng sẽ bảo vệ y.

Không thể không nói, Tạ Dao lại nghĩ tới một màn lúc ở Càn khánh điện bị hoàng đế phát hiện Tạ gia thay mận đổi đào, Thái Tử đã đứng ra che chở cho y.

Tuy rằng quá trình…… Có chút không nỡ nhìn thẳng, nhưng mạng của y xác thật là do Thái Tử bảo hộ mà còn.

Gương mặt tăm tối lại quật cường kia của Thái Tử bỗng dưng lại hiện ra ở trong đầu Tạ Dao, Tạ Dao hít một hơi thật sâu.

Trước khi bắp đùi kia ngã xuống, y phải dưỡng cho chắc nịch một chút, như vậy lúc bọn họ đường ai nấy đi cũng sẽ không rơi vào một câu kia “Phu thê vốn là chim cùng rừng, tai vạ ập đến từng người tự bay” nói bính*.

Nói bính*: Lời nói hành động bị người ta nắm thóp, bắt chẹt.

Y nên tốt với Thái Tử một chút.

Tạ Dao lập tức đi tìm Lương quản gia.

Nghe Tạ Dao nói xong, Lương quản gia kinh ngạc một chút, “Thái Tử Phi muốn đi ra ngoài?”

“Đúng vậy, ta muốn tìm sư phó ở bên ngoài làm một số đồ vật.”

“Ta có thể mời sư phó bên ngoài về, nếu người có thứ gì phải làm, trực tiếp phân phó hắn là được.”

“Không được!” Tạ Dao nói: “Ta muốn cho Thái Tử một kinh hỉ, ở trong phủ Thái Tử làm mà nói, khẳng định sẽ bị phát hiện, như vậy rất dễ đả kích đến tâm tư của Thái Tử.”

Lương quản gia không rõ nguyên do, nếu bị nhìn thấy liền sẽ đả kích đến tâm tư của Thái Tử, chẳng lẽ làm tốt rồi đưa về thì sẽ không đả kích đến Thái Tử sao?

Trong lúc nhất thời, Lương quản gia có chút không thể hiểu được mạch não của Tạ Dao.

Dưới tình huống không thể hiểu được Tạ Dao, Lương quản gia vẫn là đi xin một chút chỉ thị của Lý Dục Hi, sau khi được sự cho phép, mới cùng Tạ Dao ra ngoài phủ Thái Tử.

——

Nhìn trên đường cái người đến người đi, so với phủ Thái Tử thanh tịnh, nhân khí bên ngoài mới là thứ mà Tạ Dao hướng tới.

Bởi vì như vậy, Tạ Dao mới cảm nhận được thế giới này chân thật!

Y không có biến thành người trong sách!

Lương quản gia nhìn Tạ Dao vẫn không nhúc nhích, cho rằng Tạ Dao bị làm sao, vì thế nhắc nhở nói: “Thái Tử Phi, thời gian không còn sớm, chúng ta muốn đi đâu? Nên đi sớm về sớm.”

_________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro