Chương 17.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Nắng.

Chương 17 Đừng yêu ta! Sẽ không có kết quả.

Thật ra ý Tạ Dao định nói là “Chúng ta hợp tác đi”, nhưng không hiểu vì sao lời nói tới bên miệng lại trở thành “Thả ta đi đi”.

Vừa nói xong, Tạ Dao hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình đồng thời cúi đầu xuống chờ đợi cơn thịnh nộ của Thái Tử.

Sự yên tĩnh đến trầm trọng khiến cho y có chút không dám ngẩng đầu lên, tính cách của Thái Tử âm tình bất định, chém đầu cũng đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.

Thái Tử Phi là đồ chơi sao……

Nếu được quan tâm thì cũng sẽ không bị tiểu ngũ tiểu sáu các nàng khi dễ đến chết, không biết bao nhiêu năm mới đến sám hối.

Hơn nữa ước chừng cũng không có một chút thành tâm sám hối nào.

Giờ phút này trong lòng Tạ Dao chỉ có bàng hoàng với bất an nên hiển nhiên đã quên rằng khi ở trước mặt Hoàng Đế, cho dù chỉ là diễn kịch thì Thái Tử cũng có bao nhiêu thâm tình.

Nếu yêu cầu như vậy, sao có thể sẽ thả y đi?

Sau khi Tạ Dao cúi đầu, Lý Dục Hi liền nheo đôi mắt lại, trong lòng hừ lạnh: Ngày hôm qua lúc chạy trốn rõ ràng là vô cùng lớn mật, sao hôm nay đến nhìn hắn một cái cũng không dám nhìn rồi?

Ánh mắt Lý Dục Hi càng thêm lạnh.

“Lý do.”

Tạ Dao đợi hồi lâu, mới nhận được hai chữ gần như muốn đóng băng cả y.

May mắn là y đã sớm đoán trước được tâm tình của Thái Tử không tốt, chỉ cần có phản ứng thì y vẫn sẽ còn con đường sống.

Nếu không Thái Tử trực tiếp sai người kéo y ra ngoài là được, căn bản không cần phải hỏi y lý do.

Mặc dù trên mặt Tạ Dao không có một chút biểu tình dư thừa nào, nhưng hai mắt lại không thể lừa được người khác.

Nhìn đôi mắt đang toát ra vui sướng kia, trong lòng Lý Dục Hi càng thêm bực bội.

Không có lý do gì.

“ Thật ra……” Nghĩ đến những gì tiếp theo sẽ nói ra, trong lòng Tạ Dao cảm thấy vô cùng hổ thẹn, hậu quả của việc đó đã thành công khiến cho gương mặt y trở thành một quả táo hồng.

“Ta có người mình thích rồi.”

“Hửm?” Mặc dù Lý Dục Hi đang rất bận nhưng vẫn ung dung nhìn gương mặt hồng hồng của Tạ Dao.

Vốn dĩ Tạ Dao đã có chút suy dinh dưỡng bây giờ thêm hai má đỏ ửng lại càng trở nên bắt mắt, nhưng Lý Dục Hi lại cảm thấy vô cùng chướng mắt.

“Mặc dù trước kia ta không biết hắn là ai, nhưng ngày hôm qua, ta đã tin rằng hắn thật sự tồn tại!” Tạ Dao càng nghĩ càng cảm thấy xấu hổ, hai má càng ngày càng đỏ, lại thêm có chút không dám nhìn Thái Tử, chỉ có thể căng da đầu tiếp tục giải thích.

“Từ nhỏ ta đã luôn mơ thấy một giấc mộng, có thể nói người trong mộng kia đã ở bên ta từ nhỏ đến lớn, đôi mắt của người nọ là đôi mắt đẹp nhất mà ta từng thấy, hơn nữa trong mắt hắn chỉ có một mình ta!”

Có lẽ do cảm thấy quá xấu hổ, giới hạn cuối cùng của Tạ Dao cũng mở ra một phạm vi mới, dường như nói dối nhiều cũng không đến nỗi thẹn thùng như vậy.

“Từ nhỏ ta đã không được quan tâm nhiều, cho nên ta rất thích hắn, hắn chính là thần tượng, là ân nhân của ta!”

Khóe miệng Lý Dục Hi không dấu vết mà giật giật một cái, “Ồ, ngươi thích ân nhân của ngươi? Một người trong mộng?”

“Đó là thần tượng của ta!” Tạ Dao sửa lại.

Vốn dĩ Lý Dục Hi còn không biết thần tượng là cái quỷ gì, mặt không chút cảm xúc nói: “Nhìn không ra khẩu vị của ngươi lại nặng như vây, đi thích một lão nhân.”

Tạ Dao, “……”  Đây là trọng điểm sao? Trọng điểm là ta không thích ngươi mà!

Dường như đi kích Tạ Dao là một việc rất vui vẻ, Lý Dục Hi lại bỏ thêm một câu, “Đúng là mơ mộng hão huyền.”

Hít một hơi thật sâu, Tạ Dao nở một nụ cười vô cùng chuyên nghiệp, nhưng nếu đôi mắt kia không rực lửa lên thì có lẽ sẽ có sức thuyết phục hơn.

“Không, hắn là thật.”

“Ồ?” Lý Dục Hi nhướng mày.

“Hôm qua ta đã nhìn thấy hắn.”

Lý Dục Hi, “……”

Nếu hắn nhớ không lầm, trừ những người ở Tạ gia ra, thì hắn mới gặp qua một người.

Tạ Dao không phát hiện thần sắc trên mặt Lý Dục Hi trong nháy mắt có chút cổ quái, vẻ mặt nhộn nhạo lo cho chính mình nói: “Ở trong mộng, hắn vẫn luôn nói với ta rằng chờ sau khi ta trưởng thành thì hắn sẽ tới tìm ta, hắn thực sự tuân thủ lời hứa, tối hôm qua trời cao đầy gió…… Khụ! Hoa rơi dưới ánh trăng, hắn đã tới tìm ta.”

“Đôi mắt của hắn giống như những gì ta nhìn thấy trong mộng nhìn đến vô cùng xinh đẹp, từ đầu đến cuối đều chỉ có một mình ta, giống như hoa hoa cỏ cỏ bên ngoài không có một chút hấp dẫn nào với hắn vậy.”

“Giọng nói của hắn trầm thấp từ tính, ta nghe thấy xương cốt liền tê dại, chân mềm đến mức không thể đứng thẳng, lúc đó ta đã biết, hắn chính là người ở trong mộng kia! Kể từ lúc đó, thế giới của ta đều là hắn! Hắn là lang quân trong mộng của ta ~”

Nói tới đây, chính Tạ Dao cũng không nhịn được mà rùng mình!

Mẹ nó, từ trước tới nay y đều chưa từng thấy buồn nôn như vậy!

Còn tự ghê tởm chính mình!

“Lang quân trong mộng?” Cho dù Lý Dục Hi bình tĩnh đến đâu thì cũng không nhịn được mà run rẩy khóe miệng trước mặt Tạ Dao.

Tạ Dao lập tức bị chọc giận, hơn nữa đa số là thẹn quá thành giận.

“Làm sao! Lang quân trong mộng của ta chọc giận ngươi sao? Ngươi cũng đâu có biết rốt cuộc hắn nổi tiếng như thế nào! Ta cũng không biết tên của hắn, hơn nữa hắn vẫn luôn xuất hiện ở trong mộng của ta, ta dùng lang quân trong mộng thay thế thì có gì là sai!”

Đôi mắt Tạ Dao trừng đến giống hệt như chuông đồng lớn, rất có tư thế nếu như ngươi còn ý kiến thì ta sẽ liều mạng với ngươi!

Lý Dục Hi dời đi ánh mắt, “Lý do ta đã biết, nhưng phụ hoàng bên kia ngươi định giải thích như thế nào.”

Tạ Dao lập tức nhụt chí, “Chúng ta hòa li được không?”

“Hòa li?” Lý Dục Hi lãnh khốc nói: “ Thái Tử Phi thân ái của ta có phải ngươi đã quên rồi không, mấy ngày trước lúc tiến cung, chúng ta ở trước mặt phụ hoàng đã làm cái gì?”

Một màn bị hôn môi kia mạnh mẽ mà xông vào trước mắt Tạ Dao, vốn dĩ nhiệt độ đã dần hạ xuống lại một lần nữa tăng trở lại, “Kia, kia đều là ngươi làm……”

“Không làm như vậy, thì đưa ngươi trở về Tạ phủ rồi bị đánh sao?” Lý Dục Hi cố ý nói.

Nghe vậy, Tạ Dao kinh ngạc nhìn về phía Lý Dục Hi, Thái Tử ngươi tốt như vậy sao?

Chắc không phải là vì thích y đi?!

Tạ Dao bị cái ý tưởng này dọa sợ tới mức rùng mình một cái, không chút nghĩ ngợi nói: “Đừng yêu ta! Sẽ không có kết quả!”

Mặt Lý Dục Hi liền biến đen.

“Ngươi muốn chết sao?”

Thanh âm lạnh băng giống như đến từ địa ngục rốt cuộc cũng khiến cho Tạ Dao tỉnh táo trở lại.

“Đương nhiên là không muốn chết……”

Nhìn Tạ Dao nhụt chí, Lý Dục Hi cảm thấy thực chướng mắt.

“Cho ta một cái phương án đôi bên đều có lợi, ta cưới ngươi, sính lễ cũng đưa đi rồi, còn ngươi thì lại mang về một đống sắt vụn đồng nát, hơn nữa còn đem những người mà người khác tặng cho ta đều đuổi đi, nhìn thế nào cũng đều là ta thiệt.”

Nghe đến đó, con ngươi Tạ Dao lập tức khôi phục ánh sáng!

“ Được rồi! Tốt xấu gì ta cũng cao…… Khụ, chỉ số thông minh rất cao, ta sẽ giúp ngươi làm giàu! Nếu như ngươi thật sự bị lão hoàng đế đuổi đi…… Khụ khụ khụ!”

Lý Dục Hi híp mắt, ánh mắt lạnh lẽo, “Ta làm giàu, cũng không thể giấu được phụ hoàng.”

“Tóm lại ta cũng sẽ cố gắng hết sức để giúp ngươi! Ngươi sẽ không bị thiệt! Tin ta đi!”

Không thể không nói, lúc Tạ Dao tự tin y thật sự rất tỏa sáng.

“Được rồi.”

Nhận được câu trả lời khẳng định của Thái Tử, Tạ Dao cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

“Thái tử điện hạ, ta cũng có điều kiện.”

Lý Dục Hi cười lạnh, “Ngươi còn dám nói điều kiện với ta?”

“Nói như thế nào thì ta cũng là người theo đuổi công bằng và công lý! Vì sao lại không thể nói điều kiện!”

Có lẽ là nhận thấy Thái Tử dễ nói chuyện, bất tri bất giác, lá gan của Tạ Dao giống như cũng phì ra một xíu.

Hai người nhìn nhau một lúc lâu, cuối cùng Thái Tử cũng thỏa hiệp.

“Ngươi nói.”

Tạ Dao một bên lui về phía sau, một bên nói: “Cho dù nói như thế nào, thì chúng ta cũng chỉ là quan hệ hợp tác, ta cũng đã có lang quân ở trong mộng, ngươi cũng không thích người khác tới gần ngươi, cho nên……”

“Hầu hết các hoạt động trên giường, đều phải cấm!”

Tổng kết thành một câu, chính là đừng lăn giường với ta!

Lý Dục Hi nghiến răng nghiến lợi nói, “Tạ Dao!”

_______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro