Chương 6 - 360: Ta nhớ em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người tức khắc im miệng, ai cũng không dám nói.

"Không thể nói?" Cố Hi nheo mắt, "Một khi đã như vậy......"

"Chúng tôi không dám nói." Chủ quản Bộ Trọng sinh 1 nói.

"Không sao cả, các người nói cho tôi biết, chờ tôi làm xong nhiệm vụ mới nói chuyện này cho hắn, để tên sứ giả câu hồn kia biết chuyện gì đã xảy ra, hắn sẽ không trách các người. Dù sao là hắn sai trước, các người giúp hắn giải quyết, hắn còn phải cảm ơn mọi người." Cố Hi nói.

"Nhưng mà......"

"Đừng có nhưng mà, các người chính là quỷ hồn phạm phải đại tội, nếu tôi đi khiếu nại......." Cố Hi ngắt lời đối phương.

"Cố tiên sinh, ngài đúng là......."

Cố Hi nhướng mày, dùng ánh mắt không thể thương lượng nhìn đối phương.

"Chuyện này không liên quan gì tới tôi, các người bàn bạc đi." Nhân viên Bộ Xuyên qua đi qua một bên, không muốn tham dự.

"Được, tôi nói cho ngài, người đó là....." Chủ quản Bộ Trọng sinh 1 trông có vẻ tuyệt vọng.

Cố Hi vỗ vai của hắn: "Đừng lo lắng, đợi tôi hoàn thành nhiệm vụ và trở thành nhân viên chính thức của âm phủ, tôi che chở cho ông."

"Mượn cát ngôn của ngài." Chủ quản Bộ Trọng sinh 1 không quá hi vọng, hắn cảm thấy nếu mình thân với một kẻ xảo quyệt như Cố Hi, chắc chắn sẽ bị làm thịt tơi tả.

"Cố tiên sinh, thảo luận xong rồi, Bộ Xuyên qua có thể làm tiếp thủ tục được không?" Nhân viên Bộ Xuyên qua cười hà hà hỏi.

"Còn một chuyện nữa." Cố Hi nghiêm túc lên, "Cố Hi của thời không C sống lại trong thân thể tôi kia, có làm hại đến ba mẹ, gia tộc của tôi không?"

Chủ quản Bộ Trọng sinh 1 nói: "Điều này chúng tôi cũng không chắc, vì ngài cống hiến cho thời không A nên mới được sống lại, đó là âm phủ ban ơn cho ngài. Nhưng sau này thế nào, chúng tôi cũng không biết. Nhưng ngài có cơ hội đến đó để xem thử."

"Hả? Cơ hội gì?" Mắt Cố Hi sáng lên, "Nếu nói tôi có thể đến đó, là tôi trở lại cơ thể của mình sao?

"Không thể." Chủ quản Bộ Trọng sinh 1 nói, " Ngài tiếp nhận nhiệm vụ xuyên qua, ràng buộc với hệ thống, tương đương là nhân viên tập sự của âm phủ. Tuy là tập sự, nhưng vẫn là nhân viên, hưởng thụ đãi ngộ nghỉ ngơi của nhân viên, sau mỗi nhiệm vụ đều có ngày nghỉ. Lúc được nghỉ ngài có thể đến thời không A thăm ba mẹ của ngài. Chỉ có điều không thể nói bất cứ điều gì về âm phủ, Minh giới, các thời không với người phàm, ngài chỉ có thể giả làm một người khác để thăm họ."

"Tôi biết rồi, cảm ơn." Từ lúc Cố Hi đi vào Minh giới, đây là lần đầu tiên chân thành bày tỏ lòng cảm ơn bọn họ.

"Ngài đừng quá đau buồn. Đến lúc hai lão trăm tuổi, cũng sẽ đến âm phủ, sau đó ngài có thể gặp họ, biết đâu.......ngài có thể giúp họ dàn xếp kiếp sau." Chủ quản Bộ Trọng sinh 1 nói. Thực ra chính là đút cửa sau!

Cố Hi liếc hắn: "Tôi sao không nghĩ tới được, cảm ơn đã nhắc nhở."

"Không có gì."

"Nếu đã như vậy, bây giờ tôi sẽ bắt đầu nhiệm vụ." Cố Hi nói. Anh muốn hoàn thành một cái nhiệm vụ ngay lập tức, muốn nghỉ phép ngay để đi xem thời không của ba mẹ.

"Cố tiên sinh, tôi dẫn cậu đi." Nhân viên Bộ Xuyên qua nói, "Tiện thể giới thiệu cuộc sống ở âm phủ một chút cho cậu."

"Được, làm phiền rối."

"Ở Minh giới, quỷ hồn không khác so với con người. Dựa vào đãi ngộ có thể chia làm hai loại. Một loại là khi nghỉ phép có thể rời khỏi Minh giới, đến thế giới của con người để nghỉ phép. Một loại khác là cho dù đang nghỉ phép, cũng chỉ có thể ở lại Minh giới. Loại thứ nhất là nhân viên của âm phủ, hợp đồng lao động, hoặc là giống cậu là nhân viên tập sự. Loại thứ hai là quỷ hồn giống tôi, đáng lẽ phải chịu cực hình ở địa ngục." Nhân viên Bộ Xuyên qua giới thiệu, ".........Tòa nhà này là Bộ Xuyên qua, tổng cộng có hai mươi tầng, nhiệm vụ của mỗi tầng là khác nhau. Tầng một là nhiệm vụ ban đầu, nhiệm vụ ban đầu là giúp nhân viên làm quen với vị trí công việc mới, căn cứ vào gốc gác của nhân viên, sắp xếp họ đến các thời không quen thuộc. Ví dụ như cậu đến từ thời không A, vậy thì nhiệm vụ sẽ được sắp xếp ở một thế giới của thời không A, có thể là thế giới có ba mẹ của cậu, cũng có thể là quá khứ, cũng có thể là tương lai."

Cố Hi đã hiểu rồi, một thời không có rất nhiều thế giới.

Điện Minh vương

Trong phòng ngủ cổ xưa, huyền bí, rộng rãi xa hoa, chỉ có một chiếc giường ngọc bích màu trắng. Trên giường bạch ngọc, có một người đàn ông đang ngủ. Khuôn mặt như các vị thần, không thể xâm phạm.

Hắn mặc cẩm bào màu đen có thêu những ký tự màu vàng thần bí, giống như những câu phù chú cấm kỵ.

Đột nhiên, phù chú màu vàng trên cẩm bào chuyển động. Bên giường bạch ngọc xuất hiện một chàng trai trẻ tuổi, đeo kính gọng đen, mặc tây trang màu trắng, cả người toát lên vẻ ưu tú.

Trong khi phù chú màu vàng đang chuyển động dữ dội, người đàn ông trên giường bạch ngọc mở mắt ra, đôi mắt màu vàng rực rỡ tuyệt đẹp. Nhưng rất nhanh, ánh vàng biến mất để lại hai tròng mắt đen láy.

"Boss, ngài dậy rồi." Chàng trai nhanh trí nói.

Người đàn ông từ trên giường ngồi dậy, trong mắt còn hơi mơ hồ: "Ta ngủ bao lâu rồi?"

"Thưa ngài, đã 360 năm. Lần này ngài........dường như đã ngủ rất lâu." Chàng trai nói, "Con số này không tốt lắm."

Người đàn ông ừ một tiếng: "Minh giới và nhân giới sao rồi......cái gì tốt?" Nói xong bước xuống giường.

"Minh giới và nhân giới vẫn thường lui tới, các công việc đều hoàn thành đúng hạn. Kể từ khi chúng ta mở phòng ban đáp ứng tiếng lòng ở nhân giới, oán khí ở Minh giới giảm bớt rất nhiều." Chàng trai trả lời, nghĩ đến câu hỏi thứ hai, "Ở nhân gian, 360 có ý nghĩa là ta nhớ ngươi!"

Người đàn ông hơi nhướng mày: "360.......ta nhớ ngươi.........Nhân loại thật thông minh." Âm thanh của hắn trầm thấp, lạnh lẽo như kim loại, không quá bức bách.

"Ngươi đi nghỉ phép ở tiểu thế giới?" Mỗi lần Boss tỉnh lại đều đi tiểu thế giới nghỉ phép, hưởng thụ cuộc sống con người một chút, sau đó ở lại sống hết một đời. Ở Minh giới một ngày thì nhân giới đã một năm. Đối với Minh giới mà nói, con người sống lâu là trăm ngày, ít thì hơn tháng. Cho nên thời gian nghỉ phép người ở Minh giới rất thích đi nhân giới, bởi vì ở nhân giới thời gian rất dài. Có điều họ cần nộp đơn lên các bộ phận của Minh giới để xin thân phận ở nhân giới.

Đợi khi các bộ phận đã tổng hợp xong số liệu ở nhân giới mới có thể đến.

"Đến Bộ Xuyên qua." Người đàn ông nói. Lúc đi ra khỏi Điện Minh vương, cẩm bào màu đen biến thành màu trắng, phù chú màu vàng giống như có sinh mệnh tự biến mất.

Người đàn ông này là chủ nhân của Điện Minh vương, vua của Minh giới. Phù chú màu vàng thêu trên cẩm bào màu đen của hắn là luật pháp của Minh giới.

"Vâng" Anh chàng biết tính cách của Boss, quân vô hí ngôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro