Chương 2: Đau đau bay mất đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Nthien

Chưa qua beta

______________

Draco rất đau đầu, Thần Sáng là một đám vừa ngu ngốc vừa phiền phức, cà phê rẻ tiền của bọn họ làm dạ dày anh khó chịu, còn có con của anh Scorpius, cậu và anh đã cách xa nhau bốn tiếng rồi.

“Ngài Malfoy, ngài cùng tên Tử Thần Thực Tử kia không quen biết nhau.”

“Không, không quen biết.” Draco mặt không thay đổi trả lời. Đây là lần thứ ba trong bốn tiếng đồng hồ qua anh phải trả lời cái câu hỏi ngu ngốc này. Anh biết khi thẩm vấn sẽ hỏi một câu hỏi nhiều lần, để chúng nó có thể mang tính thuyết phục cao.

Vị Thần Sáng thấp bé gõ lên bàn một cái, cuối cùng đánh giá lại người trước mặt một chút. Draco kiên nhẫn đối phó với đám ngu ngốc này, nhưng như vậy cũng không ngăn được Draco ở trong lòng chửi mắng bọn họ ngu ngốc.

“Bốn tiếng, Joe, thả cậu ta đi.” Cùng với tiếng mở cửa là một giọng nói quen thuộc, Draco nâng mắt nhìn qua, người tới cũng nhìn về anh.

Draco mím môi: “Scorpius đâu?”

“Bên trong phòng làm việc của tôi.” Potter sau đó lại bổ sung thêm một câu: “Thằng bé không sao.”

Vị Thần Sáng tên Joe kia khép lại bản ghi chép, đưa chúng giao cho Potter. Potter lật qua lật lại mấy lần, rồi mới nói với Draco: “Cậu có thể đi, Malfoy.”

Draco đứng dậy, gần như đứng không vững, nhưng anh cố gắng chống đỡ, vì thế nhéo nhéo vào lòng bàn tay. Anh đi đến trước mặt Potter, nói: “Tôi phải đi gặp con trai của tôi.”

“A, đúng rồi, đi theo tôi.” Potter giống như vừa nhận ra, hắn đẩy kính mắt đi phía trước dẫn đường.

Văn phòng của Potter tất nhiên cách bộ thẩm vấn một khoảng không ngắn, mà lúc này chỉ có hai người bọn họ. Draco chú ý tới Potter dường như muốn nói gì đó, nhưng tâm tình hắn lúc này lại rối loạn, thậm chí không có hứng thú châm chọc Potter như thời niên thiếu.

“Đến rồi.”

Potter mở cửa, Draco nhìn thấy Scorpius đang ngủ trên ghế sofa, mí mắt đỏ ửng, dường như đã khóc.

Draco dùng ánh mắt sắt bén nhìn về phía Potter, môi mỏng của anh mở ra chuẩn bị nói gì đó, nhưng Potter hiển nhiên đã nghĩ đến, nhanh chóng nói trước:

“Thằng bé rất lo cho cậu, cho nên tôi chỉ có thể tạm thời dùng bùa ngủ, không phải bùa mê, không gây hại gì.”

Draco đem lời cay nghiệt trong miệng nuốt trở về, anh nhìn chằm chằm Potter một lúc, người bình thường có thể sẽ nghĩ anh định nói lời cảm ơn, nhưng Potter dường như không xem Malfoy là người bình thường. Bởi vì sau đó Malfoy quay đầu ôm con trai của mình liền trực tiếp rời đi, Potter dường như cũng không nói cái gì.

Anh sẽ không nói lời cảm ơn với Potter. Draco nghĩ. Đây chính là Potter, Potter đã ngu ngốc lại còn tự cao, mà hiện tại mọi chuyện anh gặp đều liên quan đến Potter, Potter, luôn luôn là Potter. Draco ở trong lòng căm giận.

“Khoan đã, Malfoy!”

Potter từ phía sau đi tới, Draco không kiên nhẫn dừng bước.

“Anh cần tôi nói lời cảm ơn lắm sao? Potter.” Draco u ám hỏi, Potter sửng sốt một chút, rồi mới mím môi.

“Nếu như cậu định trở về nhà cũ của mình, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu. chỗ ấy không thể ở được nữa. Tàn dư của nhóm Tử Thần Thực Tử để mắt đến nơi đó.”

Tử Thần Thực Tử, Tử Thần Thực Tử, mẹ nó Tử Thần Thực Tử. Draco mắng ở trong lòng, anh nhìn thấy gương mặt ngu ngốc của Potter cũng không cách nào cảm thấy vui sướng, thậm chí còn không che dấu được tức giận.

“Tôi tưởng chuyên môn của Thần Sáng là đối phó với Tử Thần Thực Tử!”

“Đương hiên, chúng tôi đang làm việc đó đây.” Potter thở mạnh, dường như bị chọc giận.

Draco trừng mắt nhìn đối phương. Thân phận của cậu bây giờ khá xấu hổ. Nếu như không phải tàn dư của Tử Thần Thực Tử quấy phá, Draco lẽ ra không nên quay lại thế giới phép thuật, mà bây giờ, anh không thể tiếp tục ở lại ngôi nhà ở Muggle được nữa.

Potter hít vào một hơi sâu, “Chúng tôi sẽ sắp xếp một nơi để cậu ở tạm thời, cho đến khi chúng tôi bắt được đám người kia.”

Draco mím môi, anh thật sự không muốn có bất kỳ liên quan gì với Potter, nhưng sức nặng trong ngực lại khiến anh không thể nào bận tâm đến lòng tự tôn của mình. Chấp nhận sự bảo vệ của Potter khiến anh cảm thấy sỉ nhục, nhưng Scorpius, anh vừa nghĩ tới con mình liền đồng ý.

“Được, Potter, xét thấy Thần Sáng vô dụng đến như nào, tôi hi vọng các người có thể bắt được bọn chúng trước khi tôi chết.” Draco dù cho đồng ý cũng không quên chế nhạo, Potter hình như tâm trạng cũng không tốt, đáp trả lại một câu.

“Vậy cậu phải cố gắng sống lâu một chút đi.”

“Cuối cùng tôi sẽ sống lâu hơn cậu một ngày.” Draco cay nghiệt nói, Potter đối với cái này chỉ có biểu hiện nén giận.

Potter không đưa Draco đến chỗ ở tạm thời, mà là Thần Sáng thấp bé Joe đưa anh đi. Người kia hẳn là cũng không phải người nói nhiều, nhưng hiển nhiên đối với Draco  · Malfoy không có chút quan tâm, chỉ dẫn anh đến đó và giao chìa khóa cho anh, đồng thời nhắc nhở không nên tùy tiện đi ra ngoài rồi đi mất.

Rất tốt, Draco cảm thấy sau khi gặp qua bộ dang ngu ngốc của Potter, còn có thể gặp được một Thần Sáng biết im lặng thật sự là một phước lành của Merlin.

Nửa tiếng sau Scorpius thức dậy, lúc đó Draco đang bận rộn trong bếp, anh chuẩn bị cho hai người một bữa ăn coi như ra dáng bữa tối, bởi vì Scorpius có chút khắt khe với đồ ăn.

“Daddy…… oa oa……”

Phòng bếp cách phòng khách không xa, bởi vì Draco không yên tâm để Scorpius quá xa mình, cho nên chỉ để cậu ở trên ghế sofa dài, đồng thời chất đầy gối ôm ở một bên, phòng ngừa khi Scorpius xoay người sẽ ngã làm mình bị thương. Cho nên, vừa nghe đến tiếng khóc của con, Draco nhanh chân chạy tới phòng khách, ôm Scorpius.

“Ta ở đây, bảo bối, sờ tóc của ta, ta ở ngay bên cạnh con.” Draco nhẹ giọng dụ dỗ nói, khi còn bé Scorpius không được khỏe mạnh, mà có lẽ vì không có mẹ, cậu rất nhút nhát, lúc ngủ Draco phải ôm cậu đi quanh, trừ cái đó da, còn để Scorpius có một thói quen nhỏ, sờ tóc của anh để Scorpius cảm thấy yên tâm.

“Daddy……” Scorpius oa oa khóc, tay nhỏ ôm thật chặt Draco.

Draco áp má vào cổ của con trai, hôn Scorpius một cái, anh nói một ít để trấn an cậu, hai mươi phút sau Scorpius mới bình tĩnh trở lại.

Draco ngồi ở trên ghế sofa, Scorpius ngồi trên đùi của anh, tay nhỏ vòng quanh cổ của anh, chóp mũi có chút hồng, cậu nức nỡ kể ra nỗi sợ hãi với Draco, cuối cùng lại nghẹn ngào hỏi thăm Draco có bị thương hay không.

“Người có đau không?”

“Không có, chỉ là trầy da một chút.” Draco đưa cổ tay bị trầy da đã được xử lý tốt cho Scorpius nhìn. Thần Sáng dĩ nhiên sẽ không lo lắng về một vết thương nhỏ của cựu Tử Thần Thực Tử, đương nhiên sẽ không sử dụng phép chữa lành cho anh, cho nên Draco phải tự chăm sóc mình tốt một chút, ai bảo đám người ngu ngốc kia để kẻ xấu đến phá hư cuộc sống của anh, dùng một chút phép thuật tất nhiên sẽ không để cho tình cảng của anh tệ hơn.

Scorpius nhẹ nhàng cầm tay Draco, rồi mới chu miệng nhỏ hôn lên phía trên một chút, nước mắt rưng rưng nói:

“Scorpi hôn hôn, hôn hôn đau nhức sẽ bay đi mất.”

Draco vuốt những sợi tóc trên trán con trai, hôn lên phía trên.

“Đúng vậy, hiện tại đã hết đau, cho nên Scorpi đừng khóc nữa.”

“Vâng.” Scorpius hít mũi trả lời, nhưng vẫn giống con gấu túi vểnh mông nhỏ lên ghé vào trong ngực của Draco, tay nhỏ ôm thật chặt eo Draco.

Draco cũng không nói gì, chỉ ngồi yên, ngón tay vuốt ve tóc của con trai, im lặng trấn an cậu.

Draco ở trong căn phòng kiểu căn hộ này một đêm, trong lúc đó anh liên tục nghĩ đối sách, nhưng anh chưa kịp nghĩ ra cái gì, vừa rạng sáng ngày thứ hai anh đã bị tiếng chuông cửa đánh thức.

Tính khí khó chịu khi mới thức dậy của bất kỳ cậu chủ nhỏ nào cũng có, dù cho hiện tại cậu chủ nhỏ đã lớn cũng không thể ngăn cản thói xấu này tiếp tục.

Cho nên, đầu tóc rối loạn, mặc đồ ngủ nổi giận đùng đùng mở cửa khi nhìn thấy Potter, Draco không thể khống chế âm lượng và sự tức giận.

“Potter! Sáng sớm cậu đã định đến đánh nhau sao?”

Potter nhìn qua có chút mệt mỏi, nhưng gượng mặt thèm đòn sau khi nghe thấy Draco gào thét vẫn không thay đổi đẩy đẩy kính.

“Cho tôi mượn phòng tắm một chút, nhà tôi bị hỏng rồi.”

Draco cảm thấy đầu óc ong ong, không đợi anh nói cái gì, Potter dường như nhớ ra gì đó, nghiêng người, giơ ngón tay chỉ cánh cửa đối diện.

“A, chắc là Joe quên nói với cậu, nhà tôi ở đối diện.”

Hết chương 2

Editor: Bộ này có tổng cộng 8 chương, một tuần mình sẽ lên một chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro