Chương 5: Cô có điểm bất đắc dĩ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian cơm trưa đã tới, đội bóng rổ cũng đã chờ ở nhà ăn, mà Murasakibara Atsushi còn không ngừng thêm cơm.

Làm Hikui Kyuryo trước đem cơm cùng salad mang cho các thành viên khác cùng huấn luyện viên lót dạ dày. Yanagi Yowai bởi vì phải thêm cơm thường xuyên mà không rời bếp.

Sợ cơm còn thừa không đủ ăn, cô chạy nhanh kêu dừng. "Murasakibara không cảm thấy dạ dày thực căng sao?"

"Ai ~~ còn ăn được nữa." Murasakibara tỏ vẻ hắn hoàn toàn không cảm thấy. Vẻ mặt ngây thơ đem mâm đến, "Yowai-chin, lại thêm một chén ~"

"......" Murasakibara-kun dạ dày cậu là thông hành không gian sao!

Yowai tiếp nhận mâm, nhưng không có cho hắn thêm cơm. Ngược lại mang sang một mâm điểm tâm phóng tới trước mặt hắn "Murasakibara giúp tớ nếm thử món salad này làm ổn không?" Ý đồ dời đi tầm mắt hắn.

"Được, không thành vấn đề." Người nào đó vui vẻ tiếp nhận mâm liền ăn. "A ~ hương vị thực ngon nga ~~" Tay nghề Yowai-chín quả thực rất tuyệt. Ngon quá...... Hắn còn muốn ăn ~

"Ha ~ Murasakibara-kub, bên miệng cậu dính tương salad." Nhìn khoé miệng đối phương dính tương salad còn không hề nhận ra mà vẫn chuyên chú ăn. Bộ dáng thật sự rất đáng yêu, Yowai thừa nhận cô cớ bị bộ dạng manh lay động. Murasakibara-kun hoàn toàn chính là một đứa trẻ lớn!

"Thật không? Không cần phải để ý đến nó ~." Thời điểm mẹ mỗi lần nhìn đến bên miệng hắn dính hạt cơm cũng là biểu tình này, Momoi-chin có đôi khi cũng sẽ như vậy, đôi khi lúc ở tiệm bánh ngọt hoặc là lúc ăn vặt cũng có nữ sinh đối với hắn lộ ra loại biểu tình này.

Murasakibara không rõ nguyên do —— nhưng là Yowai-chin nhìn hắn như vậy, hắn cũng không chán ghét......

Bởi vì salad nàng chuẩn bị cũng không phải rất nhiều, đem lời nói thiếu chút nữa quát ra khiến Murasakibara ngừng ăn luôn liền không có nói ra.

Nhìn đến salad đã không cong, nồi cà ri cũng bị Hakui bưng đi ra ngoài, không có ăn......

Murasakibara một đầu màu tím cúi thấp, đáng thương hề hề mà nhìn chằm chằm Yowai. "Này~ Yowai-chín, còn có gì ăn không?" Hắn bụng có chút no rồi, nhưng hắn chính là vẫn muốn ăn.

"...... Hình như, còn có một cái bánh kem chocolate." Nhìn đến đối phương hai mắt lập tức trở nên sáng lấp lánh, Yowai không chút lưu tình nào mà nói "Nhưng phải chờ tới khi mọi người đều ăn cơm xong, nghỉ ngơi một chút rồi mới ăn." Lập tức ăn nhiều đồ vật như vậy, lại là đồ ngọt đối với dạ dày không tốt lắm.

"Ai ~~~" bất mãn vì nhiều người như vậy đoạt điểm tâm ngọt của mình, Murasakibara ai oán nhìn Yowai "Không cần phải để ý bọn họ, bọn họ không cần ăn điểm tâm ngọt a ~" rõ ràng Yowai-chin căn bản không cần cho bọn họ suy xét phân lượng !

Murasakibara Atsushi chán ghét phải cùng người khác chia sẻ đồ vật thuộc về hắn. Mà hắn cho rằng là hắn trước tiên cùng Yowai-chin trao đổi đồ ăn vặt, bọn họ mới là bạn ăn tốt! Yowai-chin chỉ cần chia sẻ một mình hắn là được, những người khác đều là dư thừa —— cho nên nói bọn họ chính là đáng ghét!

"......" Ngay cả tư tưởng cũng là suy nghĩ trẻ con như vậy! Thật là bá đạo nha......

Yowai rốt cuộc phát hiện trừ bỏ cô cô hóa ra còn có người khiến cho cô bận tâm tới đau đầu, cảm giác —— không thế nào diễn tả |||

Bất đắc dĩ mà cắt một nửa bánh kem, nhìn xem thời gian cũng không còn sớm, cô bình tĩnh mà đem bánh kem nhét vào  trên tay Murasakibara, hướng hắn nói "Murasakibara-kun giúp tớ đem nửa bánh kem này đưa cho các senpai, tớ liền đem một nửa dư lại cho cậu."

"Được ~ đành vậy đi." Nhìn mắt Yowai, lại nhìn bánh kem, Murasakibara cuối cùng không tình nguyện gật gật đầu.

"A ~" rốt cuộc đi rồi......

Nhìn người kia từng bước lười nhác bước đi ra ngoài, cô nhẹ nhàng thở ra. Rõ ràng là nam sinh thân cao 2 mét hơn, nhưng lại mang tâm hồn nhi đồng, loại cảm giác này thật vi điệu a??

Mẹ của Murasakibara-kun cũng sẽ có cảm giác như vậy sao? Có thể nói có thể chăm Murasakibara-kun như vậy chắc chắn phải là một người phụ nữ thực ghê gớm ...... ( trên thực tế, người kia thực sự rất lợi hại! )

Mới vừa xoay người nghĩ đem phòng bếp quét tước một chút, liền nghe thấy giọng người nào đó mới biến mất không lâu "Yowai-chin, tớ đưa rồi nha ~"

"Ai!"Nhanh như vậy sao? Cô bị doạ sợ. "Thực sự đã đưa tận tay sao?"

"Đúng vậy ~" khẳng định gật gật đầu, Murasakibara mặt dày mà đem mặt qua hướng Yowai cầu thưởng "Yowai-chin, bánh kem ~"

Yanagi Yowai cơ hồ thấy một cái đuôi to màu tím ở phía sau ngoắc ngoắc......

Bất quá, "Murasakibara-kun xác định không phải một mình ăn luôn sao?" Ngón tay vươn ra chỉ khoé miệng chính mình, ý bảo hắn sờ một chút "Nơi này, còn dính bơ Chocolate nha."

"A ~ bị Yowai-chin phát hiện rồi." Giống như ngượng ngùng mà sờ sờ cái ót, ngữ khí của Murasakibara lại như "Bị phát hiện rồi, đành vậy" cảm giác không sao cả. Đôi mắt vẫn là không rời nửa cái bánh kem kia.

"Murasakibara-kun......" Cô bất đắc dĩ thở dài, trong lòng muốn nói bánh kem dư lại là cho các senpai, nhưng lại không muốn nhìn hắn lộ ra bộ dáng thất vọng.  Yowai mày buồn rầu nhíu lại......

"Yowai-chin, tớ muốn ăn ~" nhìn Yowai do dự, Murasakibara lại một lần nữa cảm thấy đồ vật thuộc về mình lại không thể hưởng thật bực bội.

"Vậy đi, tớ đây lại làm cho Murasakibar-kun một ít điểm tâm ngọt khác, cái này sẽ để lại cho các senpai đi." Miệng thì thương lượng, hành động lại đem bánh kem, hướng đi ra bên ngoài —— xem ra cô phải tự mình đưa đi.

"Phải làm điểm tâm ngọt khác cho tớ sao." Murasakibara dùng ngón trỏ điểm môi suy xét một chút, cuối cùng coi như vừa lòng gật gật đầu. "Vậy được rồi, muốn làm nhiều một chút nga ~ ta muốn ăn cái loại vị mềm mại này ~" cười duỗi tay sờ sờ đầu Yowai, lòng bàn tay xoa mái tóc xù xù xúc cảm thật tốt nha, tay Murasakibara vẫn chưa thu lại đi.

"......" Lại là loại lực đạo không nặng không nhẹ này, nhưng là thật sự làm người ta cảm thấy thoải mái a. Đôi mắt hơi hơi rũ xuống ——

"Yowai-chin nhanh một chút nga ~" đừng cho hắn chờ quá lâu.

"Được."
..................
Thời điểm bánh kem đưa tới, Yowai thật ngượng ngùng mà tiếp nhận lời ngợi của các senpai. Mọi người đều nói cà ri ăn rất ngon, nhưng huấn luyện viên Masako Araki nói về sau điểm tâm ngọt chủ yếu làm cho Murasakibara là được, không phải mỗi người trong câu lạc bộ thích ăn đồ ngọt, chỉ là ăn cơm cũng đã đủ bổ sung nhiệt lượng cùng tinh lực. Liền không cần phiền toái chuẩn bị nhiều cho bọn họ.

Nghe được huấn luyện viên Masako nói như vậy, biểu tình cô càng thêm rối rắm. —— kỳ thật chuẩn bị phần ăn của Murasakibara-kun cùng chuẩn bị phần ăn của mọi người không gì khác biệt lắm. Cảm giác Murasakibara hẳn là đều nuốt trôi hết......

Yowai gật đầu, nói như vậy cô cũng không cần vì trấn an Murasakibara-kun mà phát sầu. Cô thật sự chưa từng gặp qua người nào giống Murasakibara-kun, hình thể cùng tư tưởng lại có thể khác biệt như vậy. Đôi lúc cũng đáng yêu, đúng vậy...... Tuy rằng dùng cái từ đáng yêu này hình dung một nam sinh không tốt lắm, nhưng Murasakibara-kun loại này chính là —— "Tương phản manh" đi? Nhưng điểm đó cũng thực làm người khác đau đầu a......

Vì cái gì Murasakibara đối với ăn liền chấp nhất như vậy? Chờ lát nữa trở về còn muốn chuẩn bị điểm tâm cho hắn, mềm mại a...... Làm gì có loại điểm tâm như vậy? Yowai lâm vào suy nghĩ sâu xa......

Mọi người liền nhìn Yowai đứng ở nơi đó, đôi thủy linh hoàn toàn thuần tuý, không dậy nổi một tia gợn sóng. Môi đào phấn bị cắn nhẹ trở nên càng thêm hồng nhuận, mái tóc dày màu đay không cẩn thận bị vướng vào cùng mang cho người một loại cảm giác thanh thuần dụ hoặc. Đặc biệt là hai tay còn ở vô ý thức mà xoa xoa, công khai biểu thị cô đang có điều phiền não.

Thật ra Yanagi-chan là một nữ sinh rất đẹp nha —— trong đầu hiện mọi người nảy lên cái suy nghĩ này.

Kỳ thật bản thân Yowai lớn lên rất thanh tú ôn nhu, rất dễ dàng từ ánh mắt đầu tiên khiến cho người khác sinh hảo cảm. Ngũ quan lớn lên đều thực tinh xảo, tuy không phải loại kinh diễm, nhưng nhìn kĩ liền sẽ phát hiện kỳ thật dáng vẻ cô rất đặc biệt, là loại càng xem càng đẹp......

Nhìn một đám tiểu tử thúi lại lăng lăng mà nhìn chằm chằm con gái nhà người ta, Masako Araki âm thầm tán thưởng nhan sắc con gái nhà Yanagi gia đều rất không tồi, bất luận là Yanagi Genki bạn thân mình hay chị của cậu ấy ( mẹ Yowai-chan ), đến Yanagi Yowai đều là mỹ nhân, một bên "Khụ" đến một tiếng gọi hồn mấy tên nhóc trở về.

.................. Không khí bỗng nhiên trở nên quỷ dị

Yowai vì nghĩ bản thân mình thế nhưng trước mặt mọi người làm mặt thất thần liền cảm thấy hổ thẹn, hành động này với cô mà nói thật là không để tâm ——, mà các nam sinh lại nhìn chằm chằm mình như vậy xem ra là hành vi thất lễ rồi. Những người khác còn tốt, nhưng bạn học vốn dĩ dễ thẹn thùng Hikui Kyuryo mặt quả thực hồng đến muốn phun máu.

Duy nhất chỉ có hai người một bộ dáng không có việc gì người giống nhau Himuro Tatsuya cùng Masako Arak tủm tỉm cười mà không nói lời nào.

Một lát sau.

"Yowai-chan, trước đó tên nhóc Murasakibara nói đói bụng liền đi trước, khẳng định đẫm tới đây phiền toái ngươi đi ~" Masako biết rõ nhưng vẫn hỏi Yowai. Kỳ thật cũng có thể đoán được bọn họ đã xảy ra tình huống như thế nào, hơn nữa Hikui lắp bắp miêu tả một ít, Masako thật sự cảm thấy việc mình đem Yowai tới đây thật sự  quá sáng suốt!

"Không, không có gì." Cô lắc lắc mái tóc màu sợi đay, ý bảo không quan trọng. Tuy rằng chuyện ăn uống của Murasakibara-kun đích xác làm người đau đầu, nhưng nói có thể hiểu rằng —— chỉ cần có ăn, bao nhiêu Murasakibara cô đều có thể ứng phó được!

Xem ra cô đã cảm nhận được sự lợi hại của Murasakibara, Masako lại nói ra một cái tin tức, "Yowai-chan a, bởi vì ngọn núi này không phải địa phương nổi danh, ít người tới, cho nên không có cửa hàng kinh doanh ở chỗ này. Nói cách khác ...... Chính là, em cũng hiểu ~" Masako Araki ngữ khí càng ngày càng chột dạ, ngượng ngùng nhìn cô, cô cười hắc hắc "Nơi này chính là không có biện pháp mua được đồ ăn vặt......" Mà Murasakibara lại không thể không có đồ ăn vặt cùng đồ ngọt, này liền xem như Yowai mấy ngày nay nhất định phải bận rộn thỏa mãn dục vọng đồ ăn vặt của Murasakibara.

Mọi người nhìn huấn luyện viên ngày thường bộ dáng cùng biểu tình yếu thế lúc này, đều cảm thấy thực vi diệu, nhưng nghe ra Masako ngụ ý, bọn họ đều thực đồng tình nhìn thoáng qua Yowai.

"Thật là!" Càng nghĩ càng giận Masako Araki oán hận mà quay đầu, trong lòng không ngừng oán giận trường học thật sự quá keo kiệt! Rõ ràng câu lạc bộ bóng rổ mỗi năm vì trường học tranh được không ít vinh dự, nhưng mỗi lần cô nhắc tới muốn đi tập huấn trường học liền tìm cách thoái thác. Thật vất vả mới được đáp ứng lại cũng chỉ cấp một chút tiền như vậy. Làm hại cô chỉ có thể mang theo năm người đội chính tuyển ra sân cùng hai người khác theo giúp đỡ, bởi vì Murasakibara có mặt, cô không thể không đem phần lớn tiền tiêu ở đồ ăn, tuyển như vậy một cái hố vũ trụ...... Coi như xong đi, cũng may thiết bị còn được tính đầy đủ hết, hoàn cảnh càng là thiên nhiên sinh thái càng có lợi với việc rèn luyện tuyển thủ thân thể cơ năng. Lại còn có Yanagi Yowai, vấn đề ăn uống được giải quyết, Murasakibara cũng nháo không chịu làm gì. Lại còn tính cách trẻ con kiểu không theo hắn, hắn liền không làm, Masako Araki ngẫm lại liền đau đầu!

"......" Ý của huấn luyện viên chính là cô đã phải vì câu lạc bộ nấu cơm, còn muốn đảm đương cung cấp Murasakibara-kun đồ ăn vặt sao......

Nữ sinh ngốc chớp chớp mắt, nhớ tới trước kia cả ngày đắm chìm ở sách nấu ăn. Tuy rằng lượng công việc khả năng rất lớn, nhưng cũng không khác được, cô vừa lúc có thể nghiên cứu thêm công thức mới.

Yowai rất có tinh thần cười cười ' xin yên tâm đi, em nghĩ hẳn là không thành vấn đề...... "Nhìn bộ dáng tràn đầy tin tưởng của học muội, các senpai chỉ nghĩ nói: Con bé thật là quá ngây thơ rồi a....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro