Chương 4: Cô trở thành đầu bếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Toàn viên Yosen cảm thấy hai người kia ở chung thật sự quá hài hòa...... ( Thằng nhóc Murasakibara đối với hắn đồ ăn như mạng thế nhưng lại chủ động chia sẻ đồ ăn vặt |||—— đây là tin tức khủng bố cỡ nào đối với cao trung Yosen a...... )

Một lúc sau, Murasakibara vẫn không ngừng chia sẻ cùng không ngừng ăn đồ ăn vặt trên xe buýt.

Hướng đến biệt thự trên núi nơi tiến hành tập huấn.

Vừa đến nơi tập huấn, từng người đem hành lý lấy xuống, đội bóng liền bắt đầu huấn luyện. Loại khí thế quyết tâm này làm Bàn Nhược cũng muốn góp sức ủng hộ, mong muốn vì bọn họ chuẩn bị cơm trưa phong phú một chút.

Thời điểm đi phòng bếp, Yowai trước theo Masako đi tới kho hàng tìm nguyên liệu nấu ăn.

Đi vào liền thấy các loại rau dưa cùng hàng khô chồng chất như núi. Mở ra đông lạnh kho, bên trong nhét đầy thịt mà các thanh thiếu niên yêu thích nhất.

Chính là, với số lượng này có phải hay không có chút quá nhiều? Liền tính với sức ăn của tất cả mọi người, đống nguyên liệu ăn trong một tuần hẳn là không hết đi?

Nghi hoặc mà nhìn nhìn Masako, đối phương lại dùng một loại ánh mắt "Em quá coi thường bọn chúng" nhìn cô, "A ~ em hẳn là cảm thấy đống nguyên liệu nấu ăn này có điểm quá nhiều phải không?"

Yowai yên lặng gật gật đầu.

Lại thấy đối phương hào sảng cười, "Ha! Yên tâm đi, số thức ăn tuyệt đối tiêu hết chưa tới ba ngày!" Bọn họ hình thể cao lớn hơn so với người bình thường rất nhiều, lượng thức ăn tiêu hao tự nhiên không bất đồng. Hơn nữa còn có Murasakibara vị kia đại tham ăn......

Masako Araki nhịn không được đồng tình nhìn Yowai còn trong trạng thái khó tin.

Ăn hết chưa đầy ba ngày!? Yowai trừng lớn đôi mắt. Rốt cuộc ăn như thế nào mới có thể nhanh như vậy giải quyết mấy thứ này?

Yanagi Yowai mờ mịt...... Vốn dĩ rất có tinh thần, một đầu tóc xù xù lông nháy mắt suy sụp xuống dưới, trở nên ảm đạm không sức sống.

—— thân ái cô cô, cô giống như đem con bán cho một cái động chứa đầy bao tử không đáy.

Lúc sau, huấn luyện viên Masako liền giao Yowai phụ trách một câu " Việc ăn uống sắp tới liền giao cho em nha!" Sau, liền bắt đầu một tuần làm đầu bếp nữ của cô.

Cũng may cô cũng không phải một mình chiến đấu, còn có bạn Hikui Kyuryo trợ thủ giúp cô. Hikui đối với toàn viên Yosen lượng cơm ăn nhiều nắm chắc, cô chỉ cần căn cứ hắn an bài lượng liền nấu là ổn —— tuy rằng số lượng này thật sự là kinh người một chút |||==

"Hikui-kun, thành viên câu lạc bộ bóng rổ có ăn kiêng cái gì không?" Nếu ăn phải đồ vật dị ứng rất phiền toái. Vẫn phải đảm bảo sức khỏe hàng đầu nha!

Cảm giác được con gái săn sóc, còn có chút mất tự nhiên bất quá Hikui vẫn cảm động nói "Không có, Ya.... Yanagi-chan yên tâm đi, huấn luyện viên trước đó đã hỏi qua mọi người, không có gì là không thể ăn."

"A, vậy là tốt rồi." Nhu nhu mà đối với hắn cười, biết Hikui-kun đại khái không giỏi giao tiếp giao tiếp với người khác, Yowai tận lực dùng giọng điệu ôn nhu chậm rãi nhất có thể nói với hắn. Tuy rằng bản thân cô cũng không thực mau làm quen với người khác, nhưng cô muốn mau chóng hoà hợp với hắn, làm không khí trở nên thoải mái một chút.

"Dù sao, thật cảm ơn Hikui-kun đã tới hỗ trợ." Bằng không chỉ với việc rửa số rau này đã tốn rất nhiều thời gian, căn bản không có khả năng làm kịp cơm trưa.

Được nữ sinh cảm ơn làm cho Hikui Kyuryo ửng đỏ mặt, ngượng ngùng nói "Không, đây là việc tớ nên làm." Yanagi-chan mới là thật sự vất vả......

Câu nói kế tiếp bị hắn nuốt ở trong bụng, lời khen tặng này cho dù là sự thật hắn cũng nói không nên lời a ( che mặt )!

"A ~" Hikui Kyuryo là cầu thủ bóng rổ, thân cao 1 mét 8 mấy, tuy rằng mảnh khảnh, nhưng hình thể cũng không nhỏ. Nhưng mà hắn lại dễ dàng thẹn thùng đỏ mặt, cảm giác da mặt Hikui-Kon so với con gái còn mỏng hơn.

"Hikui-kun hẳn là đội tuyển dự bị đi, ở đội chính là đảm nhiệm vị trí nào?" Kỳ thật đối với bóng rổ YowIcũng không hiểu rõ lắm, chỉ là không nghĩ làm không khí lần thứ hai trầm xuống, nghĩ muốn nói một ít đề tài Hikui-kum cảm thấy hứng thú chỉ có thể là liên quan đến bóng rổ.

"A, là sg." Hikui sợ Yowai nghe không hiểu, liền bổ sung nói "Chính là vị trí hậu vệ ......"

"Thật lợi hại nha." Một đội bóng rổ ra sân tổng cộng năm người, mỗi một vị trí đều rất quan trọng, không thể thiếu.

"Không, cũng không có quan trọng như vậy, Himuro-senpai mới thật sự lợi hại, tớ chưa từng gặp qua hậu về nào tạo động tác giả kĩ thuật cao mà vững chắc như vậy, động tác lại rất sạch sẽ lưu loát, phi thường xinh đẹp, tựa như một môn nghệ thuật. Himuro-senpai là hậu vệ hoàn mỹ nhất tớ từng thấy, tớ mong một ngày nào đó có thể được như anh ấy!"
Nhắc tới đàn anh mình sùng bài, trên mặt Hikui nổi lên một tầng kích động, thanh âm cũng lớn hơn rất nhiều.

Yowai cũng không nói gì, vẫn là đối với hắn mỉm cười.

Loại này tâm tình cô có thể lý giải. Chỉ có khi chân chính thích nhất sự vật, mới có thể từ việc cảm nhận được sự hấp dẫn không thể xóa nhòa, mà có thể truyền cho người khác đồng cảm nhận được, như một nghệ nhân sáng tạo nên nghệ thuật bằng đam mê cùng tình cảm mãnh liệt.

"Yanagi-chan, nhận lấy." Nhẹ nhàng khoai tây vừa mới rửa sạch tốt cùng cà rốt đưa qua.

"Cảm ơn." Yowai tiếp nhận.

Nhìn nữ sinh thành thạo mà đem khoai tây cùng cà rốt nhanh chóng cắt thành chỉnh tề, lớn nhỏ thống nhất một trạng khối. Đem thịt băm ở nước sôi nấu sau đó nhanh chóng vớt ra, trên tay nhanh chóng điều chế nước chấm, động tác mau đến không kịp thấy rõ cô rốt cuộc bỏ thêm chút gia vị gì. Còn chưa kịp hoàn hồn, chảo dầu đã được làm nóng, đem nửa số thịt băm dùng lửa lớn đem xào, đổ vào nước chấm. Chỉ là trong chốc lát mùi hương đã bay tới, mà khoai tây cùng cà rốt bị làm thành cà ri cùng thịt vụn xen lẫn trong ở trong nồi hầm.

Bộ dáng tập trung tinh thần của nữ sinh làm Hikui ngượng ngùng quấy rầy cô, chỉ yên lặng đứng ở một bên xem động tác.

Xem cà ri chỉ cần chờ hầm liền xong, Yowai xoa xoa mồ hôi trên trán. Bắt đầu tiếp tục chiến đấu với bếp. Ngoài miệng hỏi: "Hikui-kun, sau khi ăn cần phải có điểm tâm ngọt sao?"

Xem thời gian còn thừa rất nhiều, từ đây đến 12 giờ còn có một khoảng lớn thời gian, cô suy xét coi nên làm thêm món gì nữa không.

"A, đúng vậy. Cậu làm nhiều một chút." Murasakiba là không thể thiếu đồ ngọt được.

" Được thôi." Mới vừa nuốt trôi cơm nước xong đã có thể ăn nhiều điểm tâm ngọt như vậy sao?

Chờ đến khi đem điểm tâm ngọt cũng hoàn thành, thời gian cách kết thúc thời điểm huấn luyện buổi sáng cũng không xa.

Đem sốt cà ri xối lên cơm nóng hổi, nháy mắt toàn bộ không gian nhỏ của phòng bếp đã tràn ngập mùi thức ăn hấp dẫn.

Hikui Kyuryo chỉ cảm thấy bụng đột nhiên đói bụng, không khỏi tò mò hỏi, "Yanagi-chan, đây là cà ri gì." Cảm giác cùng cà ri bình thường cách làm có chút không giống nhau.

"À, đây là cà ri thịt thái vụn. Bình thường hẳn là không cần nấu thịt băm, nhưng hôm nay vì muốn đồ mau nấu liền thành như vậy. Còn có vì không có chút hương liệu cho nên tớ liền tự ý thay đổi một chút, không biết hương vị thế nào." Yowai trong lòng lo lắng, lần đầu làm số lượng cà ri lớn như, không biết hương vị thịt vụn có dung hoà cà ri tốt hay không......

"Mùi thơm như vậy, tớ chắc chắn là ăn cực kì ngon." Hikui Kyuryo chính là nói thật, đồng thời cũng rất bội phục cô có thể trong một thời gian ngắn chuẩn bị đầy đủ như vậy, còn làm điểm tâm ngọt nữa......

"Yanagi-chan thực thích nữ công gia chánh đi!" Hikui cảm giác mình đã có thể bình tĩnh mà cùng nữ sinh giao lưu. Cùng Yanagi-chan ở chung cảm thấy rất bình thản, cảm giác Yanagi-chan bầu không khí xung quanh thực khiến người khác an tâm, thoải mái—— là một nữ sinh dễ gần a......

"Đúng vậy, rất thích." Cô cảm thấy việc cẩn thận nghiên cứu hương vị nên dùng nhiệt độ nào dung hợp, như thế nào phối hợp sẽ tốt hơn, nguyên liệu gì nấu ăn không thể cho vào cùng nhau, nguyên liệu gì nấu ăn kết hợp sẽ có lợi cho thân thể...... cô đều cảm thấy hứng thú.

Mới đầu Yowai là bởi vì mẹ cùng cô cô đều không nấu cơm, vì bọn họ mỗi ngày công tác mệt nhọc nên Yowai mới học nấu cơm. Nhưng không nghĩ tới khi cảm nhận được sự kỳ diệu của ẩm thực, cô liền không ngừng vì mỹ thực mà nấu ăn.

"Kia ——" Hikui vừa định tiếp tục hỏi, đã bị một đạo thanh âm đánh gãy.

"Ngô ~ hương vị thơm quá nga ~ Yowai-chin làm cái gì ngon vậy?" Thân ảnh cao lớn của Murasakibara chậm rì rì mà đi vào phòng bếp, chạy đến bên người Yowai.

"Là cà ri." Nhìn Murasakibara tò mò nghiêng đầu, bộ dáng ngón trỏ điểm môi dưới. Yowai khó hiểu "Những người khác còn chưa tới sao?" Chỉ có một mình Murasakibara-kun sao.

"Tuyệt vời." Ngoan ngoãn gật gật đầu, Murasakibara trong mắt hiện tại chỉ có cà ri. "Tớ cảm thấy rất đói bụng, đồ ăn vặt lại mới ăn xong, cho nên liền tới trước xem cơm trưa làm xong chưa."

Cong lưng để sát vào nghe nghe, đôi mắt hạnh phúc mà sáng lên. Quay đầu hỏi: "Yowai-chin, tớ có thể ăn trước không?" Trong ánh mắt lập loè chờ mong, hình như còn có cả ngôi sao nhỏ.

"Được, Murasakibara-kun đói liền có thể ăn trước đi." Phát hiện đối phương tuy rằng rất cao lớn, nhưng thật sự cùng trẻ con giống nhau. Yowai đối với Murasakibara nói chuyện không khỏi tự giác đem đối phương thành bạn nhỏ sủng nịch, đôi mắt xanh biển lãnh đạm ôn nhu gợn sóng.

Mà Murasakibara không đợi Yowai nói xong cũng đã mở nắp. Múc một muỗng lớn bỏ vào trong miệng, đôi mắt bỗng chốc trừng lớn: "Ô nga ~ cái này là cà ri siêu mỹ vị sao ~" lời vừa nói xong đồng thời đem một mâm cơm cà ri thịt vụn xử lý. ( tốc độ thật nhanh ⊙﹏⊙||| )

Nhìn đến Murasakibara ăn thật ngon miệng, Yowai yên tâm. Có thể thích liền tốt ~ cô cảm thấy trong lòng thực thỏa mãn.

"Yowai-chin, lại thêm một chén!" Thỏa mãn mà liếm liếm môi, Murasakibara đã tìm vị trí ngồi xuống, ngoan ngoãn chờ đợi Yowai cho hắn cơm thêm.

"...... Được,...... Đây......" Cô tiếp nhận mâm Murasakibara đưa qua, cho hắn thêm. Nháy mắt mâm lại tới, thêm nữa, lại tới , thêm nữa, lại tới, thêm nữa......

Trong chớp mắt một thùng tràn đầy cà ri đã đi xuống gần một nửa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro