Chương I+2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu đài hoàng hôn á... Lâu đài ma cà rồng thì có...

Rẹt... Rẹt
Chiếc xe oto chạy dưới màn mưa lớn, phía xa xa 1 căn biệt thự cổ kính xuất hiện trước mắt. Mori cảm thán nhìn cảnh tượng trước mặt, ông rợn mình
- Bố định đến đó thật ạ?
Ran sợ hãi nhìn ngôi biệt thự, xanh mặt hỏi ông Mori. Cô ta thật không hiểu nổi tại sao ông bố lại đưa cô ta tới đây... Ở đây không có Shinichi của cô ta hừ.
- Nhận được tờ giấy mời kèm tờ séc 200 vạn yên mà không đi thì họa có mà dở người!_Mori bất đắc dĩ nói.
- Nhưng người mời tự xưng lạ lắm..._ Ran sợ hãi
- Ừ... " Bóng ma của đứa con mà chúa bỏ quên " gì đó...
Mori nhăn mày khó hiểu, cái tên nghe vừa ghê rợn vừa lạ lẫm.
< " Bóng ma của đứa con...mà chúa bỏ quên " à... > Conan ngồi ghế sau nhếch mép suy nghĩ, hắn cảm thấy điều này thực thú vị.
- Thôi, đừng đi nữa... Có ma cà rồng thật thì chết
Ran nhìn ba mình tiếp tục khuyên ông.
- Hừ! Ở Nhật làm gì có ma cà rồng! Trên núi chỉ có quỷ...thôi...!?
Mori quay sang nói với Ran. Đang nói giữa trừng thì giật mình phanh gấp xe lại.
Két...
- Quỷ núi?!
Mori hét to, mắt trừng lớn

 Bà sao thế ạ?
Conan thò đầu ra khỏi của kính xe nhìn về phía trước.
Trước xe là một bà lão khoảng 63-64 tuổi tay cầm ô trên người mặc bộ âu phục nữ bên cạnh người đặt chiếc cặp xách.
- Như cháu thấy... Chiếc xa Fiat của ta bị chết máy... Ta đang đợi ai đó đi qua. Mọi người cx tới biệt thự đó đúng không? Cho ta đi nhờ nhé?
Bà cụ chỉ chiếc xe đỗ ngay gần đó cho 3 ng rồi quay lại nhìn họ hỏi.
- Vâng, cũng được... Mời ngồi ghế sau
Mori nhìn bà cụ rồi trả lời.
- Cảm ơn nhé!_ Bà cụ quay cười
Cạch... Sầm
- Bố ơi, cho xe chạy nhanh lên! Con muốn đi vệ sinh...
Ran ngại ngùng nói nhỏ với Mori khi mọi người đã ổn định ngôi trong xe.
- Hừm...
- Cô bé à! Thầy hiệu trưởng tiểu học của ta vẫn nói người thành công là ng biết chớp lấy cơ hội. Thầy bảo: " Người ta thường sai lầm bỏ qua cơ hội vì cứ nghĩ sẽ còn cơ hội khác nữa ". Sao cháu đi không ở trạm xăng lúc nãy?

- Dạ?_Ran bất ngờ

- Sao bà biết bọn cháu dừng lại ở trạm xăng ạ?_Conan thắc mắc.

- Chuyện đó dễ thôi mà! Gạt tàn trống không và mẩu thuốc mới rơi ở đó, tàn thuốc nhiều tới mức rơi khỏi gạt tàn chứng tỏ cậu nghiện thuốc lá nặng... nhưng gạt tàn lại rỗng, chỉ có thể đổ nó ở trạm xăng cách đây 10 km thôi. Một người tử tế cho bà già như ta đi cùng thì sẽ không hút thuốc lá ở ngoài cửa trước mặt con gái_Bà cụ nói ra suy luận của mình, vừa nói vời chỉ vào mẩu thuốc lá rơi trên sàn xe.

- Bà... bà là ai?

- Ta là Senma Furuyo... Một thám tử, giống anh đấy! Mori ngủ gật ạ!

Trông điệu bộ hốt hoảng của Mori, bà Senma vui vẻ giới thiệu

- Senma Furuyo..._Mori lặp lại

- Thám tử nổi tiếng ngồi ở ghế bành mà vẫn phá được vụ án?!

- Tôi giữ gạt tàn lại nhé?


Bà Senma vươn người ra trước lấy chiếc gạt tàn

- Ơ này..._Mori

                                                                            CHƯƠNG 2 

Ơ này..._Mori
- Tới biệt thự cũng đừng hút trước mặt tôi đấy! Tôi ghét nhất là mùi khói thuốc
Không để Mori nói, bà Senma nhìn ông cảnh cáo.
- Khỉ thật...
Mori chửi thề 1 câu rồi liếc nhìn bà Senma
- Biệt thự hoàng hôn ngay trước mặt rồi! Phóng nhanh lên nào_Bà Senma
Rào... Rào
Chiếc xe dừng lại, m.n tay cầm chiếc ô ngước nhìn căn biệt thự to lớn và cổ kính trước mắt.
- Ôi! Nhìn gần lại càng giống quỷ hơn_Mori kinh hãi
< Nhà WC ở đâu nhỉ!?... > Ran mặc kệ xung quanh, vội vã chạy đi.
- Benz, Ferrari, Posh! Toàn xe xịn... Ôi! Alpha Romeo!!! Đẹp quá
Mori sáng mắt nhìn những chiếc xe, tay không yên vị mà sờ mó lên chiếc xe Alpha Romeo đỗ gần đó.
- Đừng sờ vào xe của tôi
- Hả?
Mori giật mình
Một giọng trầm trầm của đàn ông vang lên sau lưng Mori. Quay người lại, đó là giọng của một người trung niên khoảng 39-40 tuổi anh ta đầu đội mũ vành, trên người mặc bộ Âu phục nam, miệng ngậm điếu thuốc lá, tay cầm chiếc ô khuôn mặt khó chịu nhìn Mori.
- Nó là chiếc xe tôi mất 5 năm mới mua đc. Người khác sờ linh tinh lại hỏng thì gay... Ông râu kẽm ạ!
- Râu kẽm ư?!

Mori mắt trợn trừng nhìn người trước mặt
- Lâu lắm mới gặp, anh cx đc mời à?
Bà Senma cười nhìn anh ta hỏi
- Chào bà Senma!_Anh ta lịch sự chào lại
- Có vấn đề gì à? Trên báo nói tuần trước anh bị Mafia bắn ở Chicago..._Bà Senma tiến lại gần anh ta
- Hừm! Chuyện xưa đó tôi quên rồi
Anh ta nhắm mắt lại lơ đãng nói
- Xin tự giới thiệu tôi là Mogi Harufumi, thám tử
Anh ta đưa tay ra trước mặt Mori. Ông nắm lấy bàn tay anh ta rồi cười ha ha giới thiệu lại mình.
-------++++ Trong biệt thự ++++------
Nhóm Mori bước vào bên trong
- tìm được nhà chưa? 3 ngày nữa là anh tròn 40 tuổi rồi còn gì
Bà Senma gấp ô lại, mở miệng hỏi Mogi đang đi phía trước mình
- Chuyện tương lai ai mà biết! Giờ tôi ăn no cho cái bụng hết kêu thôi
Mogi vẫn điệu bộ thờ ơ
- Cái gì!? Đầu bếp ốm nên không đến đc?! Thế là thế nào! Chỉ vì bữa tối thịnh soạn mà tôi tới đấy
- Tôi xin lỗi! Thức ăn đã mua hết cả rồi
- Vậy thì đưa ta vào bếp! ta sẽ tự nấu. Món ăn ngon và vụ án là 2 thứ duy nhất có thể làm não ta hoạt động

Trong nhà, 1 người đàn ông khoảng 50-51 tuổi, dáng người to béo mặc Âu phục trắng đang hét to. Đứng trước mặt ông ta là một nữ giúp việc đang cúi đầu không ngừng xin lỗi.
- Kỉ thật
Ông ta giật giật chiếc calavat trên cổ áo, miệng chửi thề 1 câu rồi quay hướng nhà bếp mà đi.
- Kia hình như là thám tử Oogami Shyukuzen - Oogami sành ăn
Mori nhìn màn trước mặt rồi như nhận ra được người đàn ông kia là ai, cất tiếng.
- Gọi tận 4 thám tử lên núi sâu thế này làm gì?!
Bà Senma thắc mắc hỏi cô giúp việc
- không, có 7 người cơ ạ
Cô giúp việc Aki giải thích
- Còn 3 người nữa à_Mogi
- Vâng, còn 1 nữ thám tử và 2 cô cậu thám tử trung học
- Cậu thám tử trung học?! Lẽ nào là... Shinichi?!_Ran mừng rỡ
- Không đâu ạ! Chắc là anh Henji
Conan nhìn Ran cười nói. " Ran à, Shinichi là tớ đây nè làm sao có thể xuất hiện được một Shinichi nào nữa chứ "
- Trong danh sách khách mời của ông chủ có cả 2 vị đó nhưng không liên lạc được với cậu Kudo. Cậu Hattori thì sắp đến kì thi nên mẹ gọi điện từ chối. Chính vì 2 vị đó không tới nên ông chủ mới đồng ý để ngài Mori đưa thêm 2 người theo
- Thế cái ông thích thám tử đó đâu?
- Tôi cũng chưa được gặp
- Hả?! Nhưng ông ấy đưa danh sách cho cô mà_Mori bất ngờ

 Vâng, đúng là danh sách được đã gửi khi chọn người giúp việc nhưng lạ lắm... Công việc này có rất nhiều người đăng kí nhưng đến ngày phỏng vấn thì trg phòng chỉ có máy tính, 1 tờ giấy giải thích về bữa tối hôm nay và danh sách khách mời... Chứ chẳng có ai, những người đến trc tôi vào phòng rồi lần lượt đi ra & lắc đầu_Aki kể lại mọi chuyện
- Thế chị không biết tại sao mình được chọn ạ?
- Không, tôi đang đọc tài liệu theo hướng dẫn thì tự dưng trên màn hình hiện ra dòng chữ: " Cô đã được chọn "
- Lúc ông chủ đưa ra chỉ dẫn thì cũng phải lên tiếng chứ
- Mọi chuyện đều đc thực hiện qua tin nhắn điện thoại
- Ái chà! Hay đấy chứ, tôi bắt đầu thích rồi đấy
Bà Senma vẻ mặt âm trầm lên tiếng
- Hừm... Tôi thì tò mò từ lúc nhìn thấy vết kì lạ trên cửa vào rồi
Mogi liếc mắt nhìn cánh cửa
- Đúng là lạ thật
Ran tò mò tiến lại phía cánh cửa, cúi xuống nhìn những dấu vết màu đỏ nâu bám trên đó
- Cẩn thận nào cô em, có thể đó là vết máu khô đấy
Mogi lạnh nhạt nhìn Ran
- Hả!?_Ran sợ hãi
- Vết máu bắn lên từ 1 góc khoảng 45°, không chỉ cửa thôi đâu cả trên tường, trên sàn nhà đều có vết máu đọng... Việc căn biệt thự này đầy máu là không thể phủ nhận, có vẻ như máu không phải của 1 hay 2 người mà là của nhiều người...
End chap
--------------- ------ ----------
Trailer chap sau:
- Oáp... Mọi đến đông đủ rồi hả?!
Một cô gái từ trên cầu thang bước xuống. Trên người cô mặc bộ pijama màu tím nhạt, cô có mái tóc màu vàng óng và đôi mắt xanh dương sâu thẳm. Bộ dáng ngái ngủ dụi dụi mắt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#conan#đn