CHƯƠNG III+CHƯƠNG IV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một người phụ nữ khoảng 29-30 tuổi, trên người mặc chiếc áo blue tay đeo găng tay, cầm chiếc bình nhỏ đag không ngừng lau những vết máu bám trên cầu thang.
- Luminol... Khi xịt lên vết máu khô sẽ phản ứng tạo thành màu tím xanh. Đúng là cựu thanh tra cảnh sát, có thứ hay thật!
- Hả!? Diều hâu!?
Soda Ikumi - người phụ nữ vừa xuất hiện giật mình nhìn bên cạnh từ lúc nào đã có 1 con diều hâu đậu ở đó.
- Xin lỗi vì làm cô bất ngờ, có lẽ khi đi với tôi ở bên Anh nó đã trở nên nhạy với máu. Về nước lần này cũng đáng vì cuối cùng tôi cũng có thể đặt chân vào hiện trường của bi kịch bí ẩn đc lưu truyền. Quá đủ để kích thích trí tò mò của tôi
Chú diều hâu bay đến ngoan ngoãn đậu lại trên cánh tay của cậu thiếu niên khoảng 17 tuổi trên người mặc bộ âu phục đen khuôn mặt điển trai với mái tóc nâu và đôi mắt xanh dương, hắn chính là Hakuba Saguru
- Bi... Bi kịch!?
Mọi người nghe lắn nói vậy thì khuôn mặt tràn đầy sợ hãi và kinh ngạc
- Thật ra còn 1 lí do nữa kéo tôi tới đây, phải không Watson?
Saguru đưa mắt nhìn chú diều hâu Watson của mình
" Watson " Conan nhăn mi, ánh mắt quái dị nhìn Saguru
- Oáp... Mọi người đến đầy đủ rồi hả?
Một cô gái từ trên cầu thang bước xuống trên người mặc bộ Pijama. Cô có mái tóc màu vàng và đôi mắt xanh sâu thẳm, bộ dáng ngái ngủ. Cô gái ấy chính là Hard Rordy hay đúng hơn là Akami Rinta.
" Hảo cute a~ Ý khoan mình đang nghĩ cái gì vậy!? Có lẽ mình bị bệnh rồi hzz người mình thích chỉ có 1 đó là... " Conan đỏ mặt nhìn Rinta rồi như nhận ra điều gì đó hắn gạt bỏ suy nghĩ kia liếc nhìn Ran đứng bên cạnh.

Rordy?! Cậu... Sao lại ở đây!?
Saguru đầy vui vẻ nhưng cũng có chút nghi hoặc nhìn cô gái trước mặt
- Tớ được mời nên tới
Rinta không nhìn Saguru mà đưa mắt quan sát tất cả mọi người một lượt rồi nhắm mắt lại trả lời hắn " Ya... Mình sẽ được đối đầu với Kudo Shinichi nha~ "
- Mời các vị mới đến về phòng, các vị còn lại cứ vào phòng khách khi bữa tối được chuẩn bị xong tôi sẽ gọi... À! Rordy tiểu thư, cô vừa thức, khi nãy ngài Hard vừa gọi điện nói rằng tiểu thư cần uống hết cốc sữa đã được chuẩn bị trong tủ lạnh
- Tôi biết rồi...
Rinta thở dài chán nản hướng phòng bếp mà đi
- Rordy đợi tớ
- Conan, chúng ta về phòng xếp đồ thôi
Ran ánh mắt xoẹt qua tia ghen ghét kéo tay Conan rời đi
15 phút sau, phòng khách
Cốp... Cốp
- Trẻ mà khá nhỉ
Saguru và Mogi đag chơi bi a, Mori và bà Senma thì chơi cờ vua

- Nhìn này, straight! Lại thắng rồi
Ran vui vẻ hô
" Lúc nào cũng thắng " Conan chán nản, chống cằm ủ rũ nghĩ
-Đợi đã, cô bạn cô ăn gian đấy! Nhìn con J bên trái đi, có 2 lá bài kẹp vào nhau còn gì
Rinta sau một hồi quan sát bọn họ chơi thì nhăn mi nói
-A... Đúng thật, nhưng mà nó dính từ đầu thì phải... Aaaaa
Ran thoáng khó chịu nhưng vẫn cười cười cầm lấy con bài cậy ra
Vừa gỡ lá bài ra, Ran hét lên khuôn mặt cô ta tràn ngập sợ hãi.
- Sao thế Ran?!
Ông Mori nghe tiếng hét của con gái thì hốt hoảng chạy lại
- Chỉ là một lá bài dính máu thôi mà
Ikumi ánh mắt khinh miệt nhìn Ran " Cô ta có cần sợ hãi như vậy không? Hừ, một đứa con gái ngu ngốc và yếu đuối "
Như nhìn thấy sự khinh miệt của Ikumi dành cho Ran, Rinta cũng chẳng nói gì, cô vốn chẳng hề có hảo cảm với Ran từ kiếp trước khi mà cô đọc bộ truyện trinh thám này.
- Ở đây cũng có máu sao?

Bà Senma cầm lá bài nhìn chăm chú
- Cô giúp việc nói biệt thự này gần như để nguyên từ khi có vụ án
- Vậy trg phòng khách này cũng xảy ra bi kịch sao?_Ran lo sợ
- Bữa tối đã được chuẩn bị xong rồi ạ, ông chủ đang đợi ở phòng ăn mời mọi người theo tôi
Aki cúi gập người lịch sự theo cách người hầu trong gia đình danh giá
- Cuối cùng cũng được gặp_Mogi
- Hồi hộp nhỉ?_Senma
Xì xào... Xì xào
Trên đang đi mọi người bàn tán xôn xao, Rinta lẳng lặng đi chậm lại phía sau, bản thân không khỏi cảm thấy hưng phấn ( t/g: Chị à sắp có người chết đó -_- ) kịch tính sắp diễn ra rồi.
Là một người xuyên không, Rinta cô tuy kiếp trước là sát thủ nhưng cũng không phải kẻ lạnh lùng gì, hơn nữa lại là một cô gái cuồng anime trinh thám, cô đã xem hết tất cả các tập của bộ anime Conan này, cô nắm bắt được tất cả tình tiết rồi.
- Rordy
Saguru đợi cô tiến gần thì bước song song theo cô. Rinta với hắn là bạn thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên ở bên Anh.
- Saguru, cậu gọi tớ là Rinta đi, ở đây là Nhật nên gọi Rordy không tiện
Rinta nhìn hắn cười nhẹ
End chap ❤

CHƯƠNG IV

Được... Rinta cậu...
Hakuba chưa kịp nói xong thì cánh cửa phòng ăn đã mở ra, một bàn ăn thịnh soạn đã được chuẩn bị sẵn.
- 7 thám tử nổi tiếng, chào mừng tới biệt thự Hoàng Hôn của ta... mời ngồi
Ở bàn ăn, nơi có chiếc ghế chủ tọa một người trùm kín mặt lên tiếng
- Bày thức ăn theo đúng thứ tự tôi dặn đấy
- Vâng
Oogami sắc lạnh nhìn cô giúp việc Aki đứng biên cạnh khiến Aki cúi người sợ hãi
- Ta mời mọi người tới đây là để tìm ra kho báu ẩn giấu trong tòa nhà ngày. Mong mọi người sẽ tìm ra thứ mà ta đã không tìm được qua rất nhiều năm... Hãy cố gắng bằng cả mạng sống
- Bằng cả mạng sống?!
Mọi người bàng hoàng nhìn bóng người ngồi bên bàn kia. Rinta nhếch nhẹ môi, thú vị đây.
Bùm
- Tiếng vừa rồi là gì?
Oogami nghe thấy tiếng nổ liền sốt sắng đứng dậy.
- không cần hoảng hốt, ta chỉ chặn lối thoát thôi

Cái bóng người kia lại tiếp tục lên tiếng, hành động cùng lời nói càng khiến cho người trong phong hoang mang hơn
- Lẽ nào oto đã bị...
Mỏi kinh hãi, đôi mắt trợn tròn nhìn vị ông chủ lạ lùng
- Ta lúc nào cũng bị cảnh sát và thám tử đuổi theo, thỉnh thoảng cũng muốn thừ đổi vai một chút. Cây cầu trên đường đi tới đây bị phá rồi, có xe cũng chẳng chạy được. Tất nhiên nơi này nằm ngoài vùng phủ sóng điện thoại, nếu tìm thấy kho báu thì ta sẽ chia một nửa số đó và cho biết đường thoát khỏi đây... hay đấy chứ
- Hừ, ai chứ tôi không chịu được cái trò giấu mặt này
Soạt
Mogi đứng lên, anh ta tức giận tiền đến. Giật phăng cái khăn trùm đầu của "ông chủ" tấm vải kéo xuống chỉ có một hình nộm người được gắn một chiếc loa trước mặt.
- Nào! Có thực mới vực được đạo, mời thưởng thức bữa tối
Hình nộm tiếng tục phát ra âm thanh đã được thu sẵn trong đĩa
- Loa gắn ở ma nơ canh? Khỉ thật!
-...
- Cậu thấy thế nào, Rinta?
Thật thú vị
Rinta cười thâm ý nói với Hakuba. Ánh mắt cô dán chặt vào con ma nơ canh nằm dưới nền kia

Ai? Ai đã làm điều này?
- Ủa? Thám tử Mỏi không biết mà cũng tới đây sao?
- Hả?
- Trong thư mời có viết còn gì. "Bóng ma của đứa con mà chúa bỏ quên"...
Soda tay trống cằm, nhìn chằm chằm vào Mori khiến ông ta chột dạ
- Bóng ma, hay Phantom là thứ thoát ẩn thoát hiện
- Đứa con là con thú còn non... Giống như "chó con" hay "ngựa con"
- Đứa con mà chúa bỏ quên, trong kinh thánh là con vật không được chưa ban phước... Con dê! Người viết ở đây nói tới dê con.
- Trong tiếng anh dê là Goat, nhưng de con thì là Kid
Mọi người đều âm trầm khuôn mặt. Hakuba hai tay đan vào nhau, vẻ mặt ngả ngớn
- Cái gì?!
Mori Kogoro hét lớn, ông ta bàng hoàng vô cùng. Kiểu dạng vừa được thông nãi xong vậy
- Nói thế này chắc dễ hiểu hơn, Kid the phandom thief!
Rinta thấy Mori và Ran đứng nghệt ra thì lạnh nhạt giải thích. Thật là cái gia đình ngu ngốc

- Lẽ nào
- Đó là
Mori tái mặt. Đứa con gái của ông ta cũng không đỡ hơn là bao. Conan đứng bên cạnh nghe Kid liền không khỏi vui vẻ, đôi mắt hắn sắc lẻm mỉm cười
- Không bao giờ để lỡ con mồi, cách ra tay đầy bí ẩn
- Thiên tài hóa trang, có thể biến thành hàng ngàn con người
- Kẻ đáng bị đày xuống địa ngục...
- Người thứ hai có thể làm đảo lộn suy luận của tôi. Những người nhìn thấy bóng trắng của hắn trên bầu trời đen gọi đó là... Siêu trộm Kid
Người người tiếp nối lời nhau. Hakuba phun ra câu kết sau đó đưa ánh mắt liếc nhìn Rinta rồi nhẹ nhàng cụp mắt xuống. Đương nhiên người thứ nhất trong lời hắn chính là cô gái Rinta rồi
Rào rào
Ngoài trời cơn mưa trút nước, gió thổi không ngừng làm cho cây cối xung quanh đung đưa - một khung cảnh rùng rợn.
Siêu trộm Kid? Thẳng thắn đấy, vừa thấy tên mình là xuất hiện ngay. Ta có thể cảm nhận được sự điềm tĩnh của ngươi, chắc chắn hắn đang ở trong biệt thự này. Không biết ngươi định dở trò gì. Nhưng liệu có qua mặt được 8 vị thám tử ở đây không nhỉ? Conan hưng phấn nghĩ, hắn liếc nhìn Rinta đang ung dung dựa người vào bức tường, đôi mắt khép hờ, hai tay cô đút túi quần vô cùng cao ngạo
- Lẽ nào siêu trộm Kid mời chúng ta tới đây ăn tối?
- Đúng thế, có vẻ như hắn muốn 7 thám tử lừng danh so tài với nhau. Hắn cá cả gia tài ăn trộm được và mạng sống của chúng ta
Sự nghi hoặc của Mori làm cho mọi người trầm xuống. Oogami vuốt vuốt sợi ria mép của ông ta, nhẹ nhàng tiếp lời
End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#conan#đn