THẾ GIỚI THỨ HAI 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Hoàng Thượng hỏi cái này làm gì?" Nghĩ đến tiểu hoàng đế muốn tìm nam tử trong triều đưa cho hắn thay thế mình, tròng mắt Phó Minh Trạm không khỏi co lại, ngay cả sức lực trong tay cũng gia tăng không ít.

Đường Khanh bị đau nhíu mày, hoàn toàn không biết hắn vì sao tức giận, lắc lắc tay, thấy ném không ra, chỉ có thể tức giận rống: "Trẫm chỉ rảnh rỗi nên nhàm chán, đột nhiên muốn dắt một dây tơ hồng, thái phó nếu không muốn giúp, vậy mời buông tay, tay phải trẫm sắp bị ngươi bóp nát rồi."

Phó Minh Trạm sao có thể buông tay, nhưng lực đạo lại thoáng giảm xuống một chút, cố nén giận dữ trong lòng, nói: "Hoàng Thượng muốn dắt ai?"

Đường Khanh không thể hiểu được nhìn hắn, tức giận nói: "Yên tâm, không phải là ngươi."

Nghe vậy, khói mù trong hai tròng mắt Phó Minh Trạm khói đột nhiên tan đi sáng sủa trở lại, "Vậy ngươi nói đi, ngươi muốn dắt ai." Sắc mặt thái phó đại nhân chuyển biến quá nhanh, Đường Khanh yên lặng trợn trắng mắt, có chút chịu không nam chính xà tinh bệnh hay động kinh này.

"Chính là cô nương mới vừa rồi, Mục Thanh Lan."

"Mục gia? Ngươi sao lại muốn dắt cho nàng ?"

"Trẫm thích, ngươi quản được à?"

Tiểu hoàng đế trừng mắt, dáng vẻ kia thái phó nhìn thế nào cũng thấy thích, không khỏi cưng chiều nói: "Được, ngươi muốn như thế nào liền như thế ấy đi ."

Lông đuợc sờ thuận, Đường Khan mới híp mắt, lười nhác nói: "Ừm, ngươi xem thử trong kinh thành có phế vật nào không đỡ nổi tường , tìm cho trẫm một tên."

Phó Minh Trạm hơi ngẩn ra một chút, ngay sau đó cười hỏi, "Mục gia đắc tội ngươi?" Nói xong, không đợi nàng mở miệng, lại nói tiếp : "Cần ta thay ngươi thu thập Mục gia?"

"Không không không, không cần."

Đường Khanh sợ tới mức cự tuyệt nhanh như tên bắn, nữ chính còn đang ở Mục gia mà, sao có thể thu thập được, tuy hiện tại hắn không quen biết nữ chính, nhưng không có biết trước được về sau có phát triển hay không, vẫn nên phòng trước một tay tốt hơn.

"Được, Hoàng Thượng nói cái gì thì là cái đấy." Nếu Mục gia không có chọc tiểu hoàng đế nhà mình tức giận, vậy Mục gia hắn tạm thời tha, còn vị Mục Thanh Lan kia, chọc tiểu hoàng đế không vui, làm sao có thể buông tha dễ dàng như vậy?

Đường Khanh vốn định lạm dụng chức quyền hoàng đế của mình một chút, tùy tiện tìm một tên nào đó cưới nữ xuyên qua, không nghĩ tới Phó Minh Trạm càng trực tiếp hơn, tìm cho nàng một con ma ốm, cái loại mặt hàng còn không biết có thể sống qua ngày mai được không.

Nữ xuyên qua tất nhiên không cam lòng gả cho một tên phế vật, ở Mục gia đại náo một hồi, nhưng, Mục tướng quân sao cho phép nàng phản kháng, kia chính là dây tơ hồng do thái phó tự mình dắt, hớ ra chút một chút sai lầm có thể gây ra hoạ diệt môn trảm cả nhà, huống hồ đối phương tuy thân thể yếu đuối, nhưng gia thất cũng là nhất đẳng, vì thế, không màng nàng phản kháng, Mục tướng quân cứ như vậy trói nàng lại gả qua.

Từ lúc Đường Khanh mở miệng dắt dây tơ hồng cho đến lúc nữ xuyên qua xuất giá, thời gian không vượt quá mười ngày, cái tốc độ này nhanh đến mức làm nàng trợn mắt há mồm.

"Tốc độ của thái phó đại nhân quá kinh khủng a."

Nghe tiểu hoàng đế nói, Phó Minh Trạm hết sức hưởng thụ, "Hoàng Thượng tự mình mở miệng, làm thần tử, sao có thể để Hoàng Thượng không hài lòng đây."

Đường Khanh ngoài cười nhưng trong không cười, a , lời này nếu không nằm trên long sàng của nàng nói không chừng còn có chút sức thuyết phục.

Không sai, hiện tại thái phó đại nhân không trở về phủ đệ của mình nữa, lấy lí do rằng đi qua đi lại quá mệt mỏi, liền ở lại trong cung.

Còn về vì sao ở trên long sàng, vấn đề này cũng không có ai hỏi đến, dù sao người ta vẫn còn muốn đầu nha.

Giải quyết xong nữ xuyên qua rồi, Đường Khanh bắt đầu suy nghĩ làm sao để phá hoại quốc gia Đại Đường này, nam chính phải lên làm hoàng đế , nhưng hiện giờ hắn mỗi ngày đều vây quanh nàng, làm sao có thể làm hoàng đế? Nàng sao hoàn thành nhiệm vụ?

Nàng không tin khi Đại Đường xảy ra nội loạn, hắn sẽ còn không động thủ!

Cũng may Phó Minh Trạm thật sự trao thực quyền cho nàng, cái này làm nàng ra không ít quyết định.

Việc nhỏ lặt vặt trong triều, cho đến chuyện lớn như phân phối quan viên, chỉ cần nàng mở miệng, hắn đều chỉ có một chữ, được.

Trong lúc nhất thời, trên duới trong triều ánh mắt nhìn về phía tiểu hoàng đế nhiều thêm vài phần sợ hãi, dù sao một hoàng đế có thực quyền khác hoàn toàn so với một hoàng đế con rối, đó chính là quyền nắm sống chết của bọn họ !

Đường Khanh ở trong triều chơi như cá gặp nước, chỉ là, rõ ràng nàng muốn làm loạn Đại Đường, như thế nào đến cuối cùng đều phát triển theo hướng trái ngược vậy!

Tỷ như, nàng cố ý làm rối loạn khoa cử, phải biết rằng truớc kia chức quan đều là chọn lựa đệ tử thế gia, khoa cử cũng chỉ làm đồ chơi cho nhóm thế gia, đệ tử nhà nghèo hầu như không có cơ hội ngóc đầu, nàng quậy thành như vậy, không tin đám thế gia kia không phản kháng, không tạo phản!

Nào ngờ, nói quậy phá rối loạn đâu ,đám thế gia này còn mạnh mẽ ủng hộ nàng nữa!

Vì thế, khoá khoa cử lần này có nhiều thí sinh nhà nghèo tham gia, trong đó còn có không ít người lấy được thành tích tốt, như Trạng Nguyên, cũng là nguời có xuất thân nghèo khó.

Tiểu Trạng Nguyên đối với Đường Khanh cảm động đến rơi nước mắt nói, nếu không có Hoàng Thượng anh minh, đệ tử nghèo bọn họ không có đường ngóc đầu dậy.

Vì thế, Đường Khanh không hiểu sao lại có thêm nhiều tuỳ tùng đi theo, vốn muốn làm loạn khoa cử để đảo chính nàng, đột nhiên cảm thấy hôn quân không dễ làm nha.

Lại tỷ như, khoa cử tạo phản thất bại, nàng liền bắt đầu đi gieo tai họa cho các phiên vương, lấy cái cớ gì đó, xây dựng rầm rộ, nhưng mà quốc khố không có tiền, vì vậy moi móc không ít tiền từ trong tay các phiên vương, mắt thấy từng tòa nhà ở đã xây xong, dân chúng nghèo khó liền vào ở, nhưng lại không thấy những Vương gia đó tạo phản, tức khắc, Đường Khanh héo khô, không bao giờ làm ầm ĩ nữa.

Phó Minh Trạm tùy ý để tiểu hoàng đế náo loạn một năm, hắn vốn nghĩ nàng tiểu đánh tiểu nháo, chỉ cần không quá khác người hắn đều sẽ che chở nàng, nhưng, tiểu hoàng đế lại tỏa sáng rực rỡ, làm hắn nhìn với cặp mắt khác xưa.

Hắn cũng không biết, tiểu hoàng đế giống như đồ tham ăn này lại mưu tính sâu xa như vậy, những việc này cho dù là hắn, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn cũng không nghĩ đến.

Tiểu hoàng đế của hắn thật khiến hắn kinh hỉ(kinh ngạc+vui mừng) nha!

Nếu hoàng đế như vậy, hắn cũng không muốn tạo phản, ai không muốn có một quân chủ anh minh, quan trọng nhất chính là quân chủ này là của một mình hắn!

Thái phó đại nhân giống như nhặt được bảo bối, tiểu hoàng đế hắn phải che chở thật tốt, không thể để người khác có cơ hội thừa nước đục thả câu được !

Vì thế, Đường Khanh không biết vì sao  thu hoạch được các loại khen ngợi, dù trong triều hay là bá tánh thiên hạ , không một ai không khen ngợi Hoàng Thượng anh danh cái thế.

"Bảo bảo trong lòng khổ a." Lúc này, Đường Khanh đang kể khổ với hệ thống, "Nói mất nước đâu, nam chính chạy trật, cái quốc gia Đại Đường rách này cũng chạy trật theo a!"

Hệ thống trầm mặc hồi lâu, nhịn không được nói một câu an ủi: "Ha! Tôi không biết, cô lại quản lý quốc gia tốt như vậy nga ."

Đường Khanh: "...... Ha hả, quá khen, quá khen."

Uể oải nằm trên long sàng, vốn cho rằng không cần đến một năm là có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, nào biết đâu đã qua một năm lại một năm nữa, bây giờ nàng đã sắp mười tám, chỉ số hoàn thành thế giới này vẫn dừng ở 80%, quả thực không cho người ta sống tốt mà.

Đối mặt kết quả trước mắt này, một người một hệ thống không còn lời nào để nói, hai người cuối cùng cùng lựa chọn trầm mặc.

Khi Phó Minh Trạm tiến vào, liền thấy tiểu hoàng đế nằm liệt trên giường, vẻ mặt ta đây đã sống không còn gì luyến tiếc.

"Làm sao vậy?"

"Tâm trẫm......mệt."

Cho rằng nàng nhọc lòng quốc sự, lập tức đau lòng nói: "Mệt thì nghỉ ngơi, không được ngươi có thể đến tìm ta ."
Đường Khanh không nói gì nhìn thái phó đại nhân cao lớn soái khí , cuối cùng bò bò trên long sàng .

Nam chính hắc hóa biến thành tiểu trung khuyển, phong cách càng ngày càng ly kỳ, cái này bảo nàng nên làm sao cho phải đây?

......
Vote lên nhanh quá.... Gia edit không kịp...Hối hận - ing. Định đăng từ ngày hôm qua nhưng có việc bận nên hôm nay mới đăng, chờ lâu quá ha .

Thôi thì nâng lên 135 vote đi cho có nhiều thời gian cho gia dịch...

Dịch nhanh nên có nhiều chỗ lủng củng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro