THẾ GIỚI THỨ HAI 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LUÔN CÓ GIAN THẦN MUỐN NGỦ TRẪM

Thái phó đại nhân thần thông quảng đại, sao lại không biết tiểu hoàng đế triệu kiến ai, nhưng hắn không ngăn cản, hắn chỉ muốn xem thử mình hư cấu quyền thế cho nàng , nàng có trước sau như một tiếp tục dung túng mình hay không.

Phải biết rằng, hiện giờ tiểu hoàng đế hoàn toàn khác trước kia, đội thân vệ thần bí ở biên quan kia sớm đã quy phục nàng, trong triều lại nắm không ít thân tín, bây giờ nàng nếu muốn trừ bỏ hắn, chắc chắn có thể.

Đương nhiên, thái phó vẫn để lại một tay, tuy nói hắn thích tiểu hoàng đế, cũng vui vẻ sủng nàng, nhưng hắn cũng biết quyền lực mê người, lỡ như tiểu hoàng đế bị mê hoặc đi rồi, hắn lấy vốn liếng gì để bắt trở về, cho nên tiểu hoàng đế nếu thật sự muốn trừ bỏ hắn, cũng sẽ không có phần thắng.

Đường Khanh đã nhiều ngày chết dí trong tẩm cung của mình, phải gọi một tiếng thư thái, mỗi ngày tỉnh ngủ thì ăn, nhàm chán còn có thể tìm người múa mấy khúc xem, hơi có chút đêm xuân khổ đoản ngày cao khởi, từ đây quân vương không thượng triều*.

*Đêm xuân tiếc rằng ngắn ngủi, mặt trời lên cao mới dậy. Từ đó quân vương không thượng triều.

Đây mới là sinh hoạt mà quân vương mất nước nên có nha.

Đi con mẹ hắn lâm triều, đi con mịa hắn tấu chương đi!

Nàng, không, làm!

Mặc kệ triều chính ai quản, nhiệm vụ nàng trước mắt là đem Đại Đường phá!

Vài vị lão thần gấp đến miệng đều phồng, mắt thấy Đại Đường càng ngày càng tốt, Hoàng Thượng càng ngày càng anh minh hơn người, nhưng cố tình lại bị gian thần cầm giữ triều cương, thiếu niên hoàng đế tài hoa bị áp chế, chỉ có thể làm loại chuyện hôn quân này, cái này làm cho bọn họ như thế nào không vội!

Phó Minh Trạm quan sát mấy ngày, phát hiện tiểu hoàng đế thật đúng là vô tâm không phổi, quyền lợi thật vất vả mới nắm được đều nhanh chóng bị hắn rửa sạch sạch sẽ, nàng chẳng những không vội ngược lại thong thả, hắn dám chắc, nếu mình không gặp nàng, có lẽ nàng đã quên chính mình là người ra sao!

Tiểu hoàng đế không triệu kiến bất kì kẻ nào, thái phó đại nhân chỉ có thể tự mình đi gặp nàng.

Chỉ thấy, người ngoài đồn đãi thiếu niên hoàng đế ốm yếu gầy gò đang vui rạo rực ăn vặt, thưởng thức vũ nữ múa, dáng vẻ khỏi phải nói có bao nhiêu thích ý.

Đường Khanh thấy người tới, trong lòng lộp bộp một chút, nên tới vẫn tới a.

"Thái phó tới à, mau tới đây, cùng trẫm thưởng thức ca múa."

Phó Minh Trạm thấy tiểu hoàng đế vẫy vẫy tay với mình, liền chậm rãi đi tới cạnh nàng .

"Hoàng Thượng thật có hứng thú."

Đường Khanh nằm trên giường nệm to rộng thoải mái, một bên gặm đồ ăn vặt, một bên cảm thán nói: "Trẫm phát hiện vẫn là loại sinh hoạt này thích hợp với trẫm, trước kia thật sự quá mệt mỏi rồi."

"Hoàng Thượng mặc kệ giang sơn sao?"

"Không phải đã có thái phó rồi sao?"

Phó Minh Trạm đột nhiên có chút đoán không ra ý của tiểu hoàng đế trong lời này, đến tột cùng là thật sự không có hứng thú với quyền lợi , hay là vẫn nhẫn nhục, chờ thời cơ tốt đẹp, tùy thời cơ mà trừ bỏ hắn.

Đường Khanh không biết nội tâm hắn đã bách chuyển thiên hồi* , dù sao làm hôn quân thập phần thoải mái, nàng một chút cũng không muốn lại đi xem những cái tấu chương phiền phức đó .

"Thái phó sao còn đứng đó? Mau ngồi nha." Vừa nói, nàng một bên vỗ vỗ giường nệm bên cạnh.

Giường nệm rất lớn, mặc dù thêm một Phó Minh Trạm nữa, vẫn còn dư không ít chỗ.

Mấy ngày nay không thấy nàng, Phó Minh Trạm thật sự có chút nhớ nàng, vì thế cũng không khách khí, đem nàng ôm trong lòng ngực mình.

Thân mình mềm mại của tiểu hoàng đế , cũng không biết có phải bởi vì thiên tàn*, rõ ràng đã mười tám tuổi, nhưng vẫn không có nửa điểm nam tử khí khái, bất quá Phó Minh Trạm cũng không chán ghét nàng, ngược lại rất thích.

*Bêngh liệt dương ^^

Người khác đã sớm quen phong cách thái phó ở cùng Hoàng Thượng , một đám biểu tình trấn định, không có nửa phần kinh ngạc.

Đường Khanh cũng đã quen hắn động một chút là ôm, thoáng cục cựa một phen tìm vị trí thoải mái liền tiếp tục gặm đồ ăn vặt, một bên ăn còn không quên nhớ tới thái phó đại nhân, "Thái phó ăn không?"

Phó Minh Trạm từ trước đến nay đối với mấy thứ này không có hứng thú, nhưng tiểu hoàng đế đã tự mình đút, hắn sẽ nể tình ăn vậy.

"Mấy ngày trước phiên vương gởi thư đến, nói là muốn nhập kinh chúc mừng sinh nhật mười tám tuổi của Hoàng Thượng ."

Đường Khanh không dao động, chẳng hề để ý nói: "Tới liền tới, việc này thái phó phụ trách."

Phó Minh Trạm nhìn chằm chằm nhân nhi trong lòng ngực, thật lâu sau, hắn mới phát hiện là nàng thật sự không để bụng, bây giờ mới bất đắc dĩ nói: "Ngươi đó, sao lại yên tâm ta như vậy?"

"Có cái gì không yên tâm, không có ngươi, trẫm hiện tại không chừng còn ngồi xổm ở một góc đâu đó tròn hoàng cung này. Con người trẫm, tuy rằng lười, nhưng vẫn biết tri ân báo đáp nha." Đường Khanh vừa nói, vừa đút đối phương đồ ăn vặt.

Phó Minh Trạm được dỗ dành nên tâm tình rất tốt, ngay cả đồ ăn vặt không thích ăn cũng cảm thấy phá lệ ngon miệng.

"Nếu muốn tri ân báo đáp, vậy không bằng lấy thân báo đáp đi." Nói xong, hắn thấy tiểu hoàng đế trong lòng ngực dừng một chút, không khỏi híp mắt phượng nói: "Hoàng Thượng không muốn sao?"

Đường Khanh yên lặng đem đồ ăn nuốt vào, hết sức vô sỉ nói: "Trẫm cho rằng, chúng ta đã sớm ở bên nhau."

Quả nhiên, nghe xong lời này tâm tình Phó Minh Trạm lập tức nở hoa.

Có lời kia của tiểu hoàng đế, thái phó đại nhân liền quyết định tiếp tục dung túng nàng, nàng không thích thượng triều thì liền không thượng đi, tiếng mắng từ bên ngoài hắn chịu trách nhiệm, thích xem múa liền xem đi, hắn thay nàng tìm tới các nơi múa nổi danh.

Thái phó đại nhân càng thêm dung túng, Đường Khanh không thượng triều càng thêm thoải mái, thậm chí trong nháy mắt, nàng cảm thấy cứ luôn như vậy cũng không tồi.

Lúc này, hệ thống đã lâu không lên tiếng rốt cuộc mở miệng, "An vương sắp tới rồi."

"Woa, ngươi là ai, ngươi đang ở đâu !" Đường Khanh ra vẻ kinh ngạc, giương miệng hỏi nhỏ.

Hệ thống: "......" Hắn đây là gây nên tội gì, mới chọn trúng ký chủ điên điên khùng khùng như vậy!

Đường Khanh đùa giỡn xong, thấy đối phương thật lâu không nói gì, lúc này mới phiết miệng nhỏ nói: "Không vui gì hết."

Hệ thống tâm mệt, nhưng hệ thống không nói.

[Cải biên từ câu bảo bảo tâm mệt nhưng bảo bảo không nói]

Vì thế, hệ thống lại một lần nữa giả chết.

Mà đúng lúc này, Phó Minh Trạm đang chậm rãi đi tới, nghe được tiểu hoàng đế nói không vui, không khỏi hỏi: " Vũ nữ mới tới kia múa không hay sao ?"

Đường Khanh cũng không biết làm sao, đột nhiên nhớ tới kỹ năng của mình hiện giờ chính là nhảy múa, vẫn luôn xem người khác khiêu vũ, nàng còn chưa biết kỹ năng múa chính mình ra sao đâu.

Vì thế, ma xui quỷ khiến thế nào, nàng lại lôi kéo Phó Minh Trạm, nhẹ giọng nói: "Thái phó nha, trẫm gần đây rất nhàn rỗi nhàm chán, nên có học một chút múa, ngươi thay trẫm nhìn một cái, trẫm nhảy như thế nào?"

Phó Minh Trạm không nghĩ tới hôm nay mình còn có phúc lợi như vậy, kinh ngạc qua đi liền gật đầu mỉm cười nói, "Được."

Đường Khanh cũng không có học qua múa, hoàn toàn dựa vào trực giác bản thân, chỉ thấy nàng bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, phiên nhược kinh hồng, xoay người bước đi, đúng như câu liễu diêu hoa cười nhuận sơ nghiên, vũ phong khẽ vuốt, tiên quyết nhẹ nhàng nếu thanh vân ra tụ.*

*Tả cảnh múa nhưng mị không biết dịch sao mới hay nên để vậy nha

Rõ ràng ăn mặc không phải là vũ y vừa người, nhưng lại kinh diễm động lòng người, không ai có thể so sánh.

Phó Minh Trạm không nghĩ đến nàng sẽ cho mình một kinh hỉ như vậy , thậm chí sau khi nàng dừng lại vẫn còn có chút thất thần.

Đường Khanh nhảy xong có chút mệt, thấy khuôn mặt tuấn tú của đối phương vẫn trưng biểu tình mặt than, còn tưởng rằng kỹ năng mất đi hiệu lực, vừa định dò hỏi hệ thống, lại nghe đến giọng nói hệ thống hơi có chút vui sướng khi người gặp họa , "Cô gái, cô đây là đang chơi với lửa nha."

"Có ý gì?"

Đường Khanh vừa hỏi xong, đột nhiên lại bị Phó Minh Trạm ôm vào trong lòng ngực, theo đó là một cái hôn kịch liệt nồng nhiệt, đem nàng hôn đến không thở nổi.

"Hoàng Thượng, điệu múa này về sau trừ bỏ ta, không được nhảy cho bất luận kẻ nào xem."Đôi mắt Phó Minh Trạm u ám , thanh âm khàn khàn khó nhịn.
......

Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ truyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro