Chương 41: Người giám hộ mãnh thú (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Vô Danh

--------------------------------

Mỗi khi Tần Kiêu tới gần một bước, giác quan thứ sáu của Tô Đường liền điên cuồng mà kêu gào, nhắc nhở cô rằng người đàn ông trước mặt là phần tử nguy hiểm, nhưng mà, cô chẳng những không thể trốn, còn phải ngồi xổm tại chỗ bảo trì mỉm cười.

Tần Kiêu tựa hồ ngay cả chính sự cũng không thèm quan tâm, chỉ chăm chú nhìn Tô Đường, khóe miệng còn có chút như có như không mỉm cười "Đã lâu không gặp, thân ái người giám hộ."

Tinh thần lực hỗn loạn, hoặc là xuất hiện sụp đổ dấu hiệu, đều sẽ đăng ký vào hồ sơ, một khi xuất hiện hiện tượng không ổn định, chính phủ sẽ liên hệ đến các trị liệu sư vật lý, dần dà, mọi người đều xưng hô bọn họ là người giám hộ.

Viện trưởng cũng hiểu rõ thế nào là người giám hộ, nhưng hắn không ngờ được là, ngay tại hộ lý viện của hắn lại xuất hiện người giám hộ, mà còn là người giám hộ của nguyên soái.

Hắn vẻ mặt khiếp sợ, hắn sợ vị người giám hộ này bệnh tình không đủ nghiêm trọng, sẽ bại lộ bí mật của hộ lý viện. Hắn càng nghĩ, hắn lại càng sợ hãi.

Sau đó, hắn chỉ thấy Tô Đường vẻ mặt ghét bỏ nhìn nguyên soái đại nhân "Các người đang cản trở ánh nắng của tôi."

Tần Kiêu liềm liếm môi, không biết là giận hay là cười, cả người đều quỷ dị vài phần "Ngăn trở thì như thế nào?"

Tô Đường khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên "Anh cản ánh nắng của tôi, tôi sẽ không thể phơi nắng được, mà không phơi nắng được tôi sẽ héo chết, mà tôi chết thì không thể cho mật, không cho mật thì bạn ong mật đây sẽ bị đói."

Cô nói xong, tiểu thư ong mật cũng mở miệng tiếp nối "Con người ngu xuẩn, mau tránh ra cho bản ong chúa."

Không biết vì sao, lúc tiểu ong mật nói những lời này, cả người khí phách lan tỏa bốn phương, khí thế không chết không thôi này đúng thật là có thể dọa đến người khác.

Đáng tiếc, cỗ khí tràng này của cô muốn chống lại Tần Kiêu là hoàn toàn không có tác dụng. Bởi vì ngay từ đầu, Tần Kiêu vốn không hề chú ý tới cô, thậm chí liếc cũng chưa thèm nhìn một cái, ngược lại không hề thương hoa tiếc ngọc mà đẩy ngã tiểu ong mật. Thật là vô lễ, không hiểu phong tình.

"Cô nói, tôi muốn đem cô nhổ tận gốc , cô có phải hay không sẽ lập tức chết đi?"

Hắn nói lời này, rõ ràng là mang theo cười, nhưng Tô Đường cảm giác được, người này là thật sự động sát tâm với cô.

"Cẩu tử, ngươi lăn ra đây cho ta! Nói hộ lý viện là chỗ an toàn nhất cơ mà, người bình thường tìm không thấy. Thế quái nào ta vừa mới ở đây có một ngày, cái gì cũng chưa nghĩ ra, nam chính đã chạy đến đây xin cái mạng chó này của ta. Thứ quái quỷ gì đang diễn ra!!!"

Hệ thống "Yên tâm, mỗi năm vào ngày này ta sẽ đốt vàng mã xuống cho cô."

Tô Đường: ".... Ha ha, mi đừng quên, chúng ta là nhất thể, ta chết mi cũng chết."

Hệ thống "Nga, thế tiền vàng ta sẽ giữ lại, cô xuống đó sẽ là một con khỉ nghèo."

Tô Đường: ...

CMN, cô chắc chắn gặp phải hệ thống giả mất rồi.

Tần Kiêu cùng vị người giám hộ này ở chung năm năm, mỗi ngày sớm chiều ở chung, hắn cảm thấy bản thân đã vô cùng hiểu biết cô. Cô không giống những cô gái khác, cả ngày chỉ biết nghĩ cách dựa vào hắn để có quyền lực, ngược lại cô cực kì có chính kiến, lực tự chủ kinh người, hắn luôn nghĩ sau khi lành bệnh sẽ mời cô gia nhập vào đội ngũ của mình, rốt cuộc một người có tinh thần lực cao thâm như vậy, nếu là để cho người ngoài dùng, vậy thì có chút mệt. Hắn đúng là từng nghĩ như vậy, cho đến một ngày, hắn lành bệnh, cô tặng hắn một bất ngờ không nhỏ.

Bé con tựa hồ bị hắn làm cho tức giận, đôi mắt xinh đẹp hung tợn nhìn chằm chằm hắn. Điểm ấy lực chấn nhiếp, ở trong mắt Tần Kiêu hoàn toàn chẳng có tác dụng, còn bị hắn coi là trò đùa, hắn đưa tay, quả thực tư thế đúng là muốn đem Tô Đường nhấc ra ngoài.

Sau đó, hắn bị cắn.

Tô Đường thật là hạ quyết tâm, dù sao lính gác da dày thịt béo, cô có cắn hắn cả ngày cũng như không.

Hành động của Tô Đường, trừ bỏ Tần Kiêu, tất cả đều chấn kinh rồi.

Ai cũng biết nguyên soái đại nhân chán ghét nhất là có người đụng chạm đến hắn, bất kể nam nữ, kết quả trước mắt tình hình, vị hộ giám này chẳng những đụng chạm, hơn nữa còn cắn. Đúng, chính là cắn!

Tô Đường nỗ lực giả bộ hung ác, ghét bỏ nhổ ngón tay hắn ra, sau đó nhe răng trợn mắt nói "Tôi nói cho anh biết, làm một đóa hoa ăn thịt người, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều là kịch độc." Nói xong, nâng nâng cằm, ngạo mạn nói "Hừ, lần này anh chết chắc rồi, có cầu xin tôi cũng không cứu anh."

Thời gian, tại đây chớp mắt dừng lại, tất cả mọi người đều không dám lên tiếng, cho đến khi Tần Kiêu cười thành tiếng.

"Phó quan, chụp được chưa?"

Phó quan "Thưa nguyên soái, đã chụp được."

Lại nhắc đến, ba tháng trước, phó quan liền tiếp nhận một mệnh lệnh kì quái từ Tần Kiêu, đó là về sau nếu như gặp người giám hộ cũ của nguyên soái, trước nhớ đem tất cả hình ảnh quay chụp lại, hắn lúc trước vẫn không hiểu vì sao nguyên soái lại hạ lệnh như vậy. Hiện tại xem ra, vẫn không hiểu.

Tần Kiêu nhìn ướt sũng ngón tay, trong mắt hiện lên một luồng không vui, bất quá giây tiếp theo, hắn liền dùng hai ngón tay nhấc bổng Tô Đường lên, ác liệt mỉm cười "Tái kiến, thân ái người giám hộ." Nói xong, vung đi, động tác hành văn liền mạch lạc lưu loát.

Tô Đường bất ngờ không kịp phòng bị quăng đến một bên, đau đớn khó chịu, nhưng cô nhớ đến thân phận hiện giờ của mình. Là một đóa hoa ăn thịt người, bị người nhổ tận gốc nói, chắc chắn là thăng thiên.

Một bên, tiểu thư ong mật khóc không kịp thở "Hoa hồng đỏ của tôi."

Tần Kiêu nhất thời nheo lại đôi mắt, ánh mắt không tốt "Không phải là hoa ăn thịt người sao? Thế nào lại biến thành hoa hồng rồi?"

Tô Đường không quan tâm hắn, lại lôi kéo tiểu ong mật, vẻ mặt suy yếu nói "Tiểu ong mật, là tôi lừa cô, tôi vốn dĩ là một đóa hoa ăn thịt người xấu xí, mà cô lại là ong mật cao quý như vậy. Tôi thật không xứng với cô. Cô... sẽ không giận tôi đi."

Tiểu ong mật nước mắt lưng tròng "Sao có thể, cho dù cô có là loài hoa xấu xí nhất trên thế giới, tôi vẫn sẽ thích cô."

Di ngôn nói xong, Tô Đường chiếm được thỏa mãn, khóe miệng của cô lộ vẻ thỏa mãn mỉm cười, yên tĩnh mà lại tốt đẹp.

Tần Kiêu khó có được nhẫn nại, kết quả đợi một lát, không thấy đứng lên. Hắn nhíu mày tiến tới, lại phát hiện đối phương đã ngất đi rồi.

"Sao lại thế này."

Viện trưởng mồ hôi như cận đại hồng thủy đến nơi, tay run run lau mồ hôi nói:"Đây là hiện tượng tự bảo vệ của bệnh nhân, cô gái này vốn nghĩ mình là một bông hoa, bị thiếu soái rút lên, cảm nhận được tử vong, liền đóng của tất cả các giác quan, cuối cùng làm cho xuất hiện hiện tượng giả hôn mê. Đương nhiên, cho dù là giả hôn mê hay hôn mê, tôi đề nghị trước đem cô ta về phòng bệnh, cho bác sĩ chúng ta tới hảo hảo kiểm tra một hồi."

Tần Kiêu cúi đầu nhìn bé con nằm dưới đất, trong mắt nổi lên một tia hứng thú. Sau đó, hắn đem người bế lên, bộ dáng thật giống như kẻ săn mồi ngậm con mồi của mình vậy.

"Dẫn đường."

Tần Kiêu hôm nay mặc áo sơ mi trắng, bởi vì hành động này của hắn, áo sơ mi bó sát hiện lên đường cong cơ bắp, hắn ôm Tô Đường không hề phí chút sức lực, thế nhưng hành động của hắn lại làm cho người ta cảm nhận được cảm giác áp bách. Giống như con vật yếu ớt bị kẻ săn mồi nhìn chằm chằm.

Viện trưởng cũng không biết phòng bệnh của Tô Đường ở đâu, lập tức bảo hộ công dẫn đường.

Cuối cùng, Tần Kiêu dùng chân đá văng cửa phòng bệnh của Tô Đường, tuy là hộ lý viện cấp A, nhưng cũng có phân cấp bậc cho bệnh nhân, những bệnh nhân giống như Tô Đường, đều sẽ ở gian phòng bình thường nhất, trừ một cái giường ra, cái gì cũng không có.

Tần Kiên nhíu mày, viện trưởng thấy thế, lập tức phân phó người đổi một căn phòng khác "Lúc trước không biết cô nương hoa ăn thịt người là người giám hộ của nguyên soái, nguyên soái yên tâm, tôi sẽ lập tức chuẩn bị một gian phòng vip cho vị cô nương đây."

Tần Kiêu vừa lòng, thấy thế mới đem cô quăng lên giường.

"Đi thôi, đưa tôi đi nhìn quân đoàn chỉ huy đệ nhất."

Quân đoàn chỉ huy đệ nhất, Nghiêm Phong, cứ mỗi hai tháng lại xuất hiện tinh thần bạo loạn một lần, cứu trị không có hiệu quả, chỉ có thể đưa đến hộ lý viện. Cũng bởi vậy, hắn mới tìm thấy được vị giám hộ khiến hắn tinh thần chịu đả kích đến trời long đất lở, lật tung cả tinh tế cũng không tìm được bé con này đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro