[2017.03.26] Lệch thời gian

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Morocco (*) vừa qua ba giờ chiều, điện thoại di động của Cá Voi đang ngồi đợi ở studio kêu lên,  nhìn thấy màn hình hiển thị đầu chú mèo thật to, Cá Voi tranh thủ thời gian trốn đến nơi an tĩnh hẻo lánh.

(*) Năm 2017 Cảnh Du quay phim Hành Động Biển Đỏ ở Morocco

Ấn khoá vân tay, Cá Voi liền ngắm nhìn đối phương. Lớp trang điểm còn chưa tẩy, đôi mắt như họa đặc biệt xinh đẹp, ánh mắt đo đỏ, gương mặt cũng phiếm hồng, miễn cưỡng nằm sấp trên bàn, dáng vẻ giống như đang ở phòng khách sạn.

"Làm sao vậy bảo bối, uống nhiều rồi?"

"Hoàng Cảnh Du nha, kiểm tra đột kích! Đang làm gì?! Bên cạnh có nữ nhân hay không?!" Mèo nhỏ rõ ràng đã say, trông thực ngốc, khiến Cá Voi cảm thấy buồn cười.

"Nữ nhân đương nhiên là có a! Bên cạnh có dì bán hoa quả, muốn làm quen không?"

"Không được đùa! Toàn trêu người ta làm chuyện ngốc nghếch!"

Bé mèo bất mãn mân mê miệng, bộ dáng ngốc ngốc làm Cá Voi yêu chết, hận không thể có cánh cửa thần kì để hắn lập tức hôn cái miệng đang chu ra.

"Anh trêu cũng là giúp em vui vẻ."

Mèo nhỏ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, hình như cũng có đạo lý, liền không lên tiếng, đình trệ ngốc nghếch nửa ngày trời. Cá Voi thấy cậu đã quá say, vừa định gọi cậu đi ngủ đi, đột nhiên đối phương bày ra vẻ mặt thành thật.

"Hoàng Cảnh Du nha, mau về đây!"

"Anh chính là đang làm việc a, qua hai tháng liền trở về."

"Mau trở về! Em muốn cưới anh!"

"... Bảo bối, em nói cái gì?"

"Muốn cùng anh kết hôn! Như vậy người khác mới không cướp mất!"

Bé mèo một mặt đầy bá khí. Cá Voi nhìn cậu, tâm đều mềm nhũn.

"Bảo bối yên tâm, không ai có thể giành của em."

"Thật sao?" Bé mèo mở to mắt, hốc mắt đo đỏ nhìn anh, khiến Cá Voi vừa đau lòng vừa buồn cười.

"Thật. Nhưng trước tiên em phải cầu hôn anh. Định nói với anh như thế nào?"

Bé mèo nghiêng đầu nhíu mày nghĩ nghĩ.

"Hoàng Cảnh Du, gả cho em đi! Em nuôi anh!"

"Thật không có thành ý. Vì sao muốn cưới?"

Mèo nhỏ ảo não nắm tóc, lại bắt đầu nghĩ nghĩ.

"Không muốn anh bị đói, không muốn anh bị thương, không muốn không được gặp anh. Muốn đi cùng anh cả một đời."

Cá Voi nghe xong, đỏ cả vành mắt.

Lúc tỉnh táo, mèo nhỏ xưa nay chưa từng tính đến tương lai. Mặc dù lấy tuổi của bọn họ mà nói, 'vĩnh viễn' nghe thật xa xôi, thề non hẹn biển cũng không khỏi cảm thấy giả tạo, nhưng Cá Voi từ trước đến nay không có cảm giác an toàn cảm thấy mèo nhỏ đối với tình cảm của bọn họ không có nghiêm túc như vậy. Nhưng mà, khi men rượu đem lý trí đánh rơi, cậu lại thẳng thắn nói ra nội tâm chân chính nguyện nhìn, Cá Voi nháy mắt liền sáng tỏ.

Cá Voi đột nhiên nghĩ, nếu như bọn họ sau này gặp nhau lúc 40 tuổi, bạch đầu giai lão hẳn là sẽ càng dễ thực hiện. Nhưng mà, hiện tại cách xa thời điểm đó như vậy, cần kiên định cùng tín nhiệm để vượt qua.

Rời đi chưa được lâu, Cá Voi sẽ cảm thấy bất an, sợ hãi có một ngày nghe thấy mèo nhỏ gọi điện, nói một lời chia ly quyết đoán. A, muốn đem cậu buộc ở bên người, muốn để cậu không thể rời khỏi mình. Bọn họ đều nói mình sủng mèo nhỏ đến không cách nào hình dung, thiên lý bất dung. Cá Voi bất đắc dĩ nghĩ, không có quan hệ với người khác phái, ngoại trừ đem bé mèo sủng đến không thể rời mình, hiện tại còn có thể làm cách nào cản cậu đi dự tiệc bày ra các loại dụ hoặc đây. Có đôi khi nhìn cái bụng hoàn mỹ của cậu, Cá Voi nhịn không được sẽ nghĩ, nếu như chỉ cần ngắm nhiều sẽ sinh con, vậy anh sẽ ngắm một mực đến mang thai.

"A , anh khóc cái gì?! Chưa ăn đủ cơm sao?"

Bé mèo cảm thấy kỳ quái, một đại nam nhân hảo hán khóc cái gì, mình cũng không nói gì chọc tức người ta.

"Không phải... Bảo bối, em nói muốn cưới anh, nhất định phải giữ lời."

"Không nuốt lời! Châu Đế nhất ngôn cửu đỉnh!"

Nhìn mèo nhỏ bộ dáng ngốc ngốc, Cá Voi cười. Giờ khắc này, thực tình cảm thấy cậu đáng yêu gấp bội.

"Hoàng Cảnh Du..."

"Ân?"

"Rất nhớ anh... Mỗi ngày đều nhớ... Mau trở về đi..."

"Không muốn anh đi kiếm tiền... Chúng ta có thể ở bên ngoài bốn phương, quần áo mới cũng không cần, quần áo trước kia còn rất tốt..."

Những lời này , cũng chỉ uống say mới có thể nói ra, nhưng lại xuất phát từ tận đáy lòng, thật tâm nói ra. Cmn cái sự nghiệp! Tình yêu cả một đời khả năng chỉ có được một hai lần, bỏ lỡ rồi, còn sống làm gì.

"Bảo bối, em vừa nói, anh lại muốn bội ước, cưới hỏi không chỉ cần tiền, còn phải thưa gửi."

"Vậy sao..."

Mèo nhỏ bất mãn bĩu bĩu môi, bóp bóp cằm, một bộ đáng để ngẫm nghĩ.

"Chờ thêm một chút, anh sẽ mau trở lại, trở về cũng không đi đâu cả, liền bên cạnh em, có được hay không?"

"Hừ, gạt người! Đến lúc đó lại có việc bận bịu."

Cá Voi nhớ tới trước đó vì lịch trình bận rộn mà mèo nhỏ hờn dỗi, hoàn toàn chính xác, hiện tại đã không thể tùy tâm sở dục.

"Hứa Ngụy Châu, anh yêu em."

Nghe câu này, bé mèo lập tức vuốt vuốt lông, đem đầu gối trên cánh tay, mắt meo dựng lên. Những lời này chính là đòn sát thủ, vô luận cậu đang tức giận thế nào, nghe được liền không giận dỗi được nữa.

Bảo bối đại khái mệt muốn chết, uống rượu càng mơ màng muốn ngủ, mí mắt rũ xuống.

"Bảo bối, mau đi ngủ đi, mắt đều không mở ra được."

"Muốn cùng anh ngủ trong chăn..."

"Anh cùng em ngủ trong chăn, liền ngủ không ngừng được."

Nói lên cái này, Cá Voi đột nhiên nhớ tới một chuyện thú vị, một mặt cười xấu xa.

"Ai, bảo bối, anh nhìn thấy một bộ chăn LV trên mạng, muốn mua thử một chút không?"

"Thao! Anh dùng hay em dùng?!"

"Đều không cần , mua rồi chơi hoá trang."

(Nguyên gốc 买来装水玩, không biết dịch 'chơi hoá trang' đúng không)

"Hahaha"

Bé mèo cười đến rõ ràng, Cá Voi thật nghĩ muốn bội ước.

"Buồn ngủ muốn chết..."

Mèo nhỏ đứng lên, đi đến trước giường trèo lên, khẽ xoay người đắp chăn.

Cá Voi tranh thủ thời gian nhắc nhở cậu.

Bé mèo một tay cầm điện thoại, một tay lung tung kéo chăn mềm lên đến ngực, đôi mắt meo meo, miệng nhỏ giọng oán giận.

"Lệch múi giờ thật đáng ghét..."

Nhìn vẻ mặt cậu nhăn lại, Cá Voi không nói chuyện nữa.

Lệch 8 giờ.

8 năm, nếu như yêu nhau, 8 năm chẳng qua đều là tiểu phong ba. Không cách nào hứa hẹn bên nhau cả một đời, nhưng thời điểm ở cùng nhau, thật sự rõ ràng cảm nhận được tình yêu, liền thấy sống không uổng phí.

"Ngủ ngon, bảo bối."

--------------------
Lại đào thêm chiếc hố mới, edit trước một đoản lấy tinh thần. Đợi tui viết xong 2 bộ kia lại quay qua edit tiếp nha.
Nhớ vote với comment cho tui có động lực!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro