Chương 1.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quách Giai Kỳ cùng Lão Lưu đã có mặt tại quán ăn. Bạn gái cũ dù bị heo củng vẫn xinh đẹp như cũ, Hạng Khả dưới sự giận dữ không khỏi ngắm nhìn thêm vài lần.

Thấy Lão Lưu không chút dao động, hắn lập tức tận dụng mọi cách mà châm ngòi: "Hắn chẳng thèm để ý ngươi một chút nào!"

Lão Lưu cười tủm tỉm mà kêu một ly sữa bò nóng cho hắn. Quách Giai Kỳ trợn trắng mắt nói: "Là bởi vì ngươi vốn chả đem lại được chút uy hiếp nào."

Hạng Khả nghe vậy sửng sốt, còn chưa kịp hiểu được sự khuất nhục trong lời nói của nàng thì Lão Lưu đã ôn thanh dặn dò: "Trong chốc lát nhớ rõ ít mở miệng nói chuyện biết không?"

Hạng Khả: "Tại sao?"

Lão Lưu thâm trầm trả lời: "Cao Đường giống như tương đối thích loại hình tiểu chó săn thành thục ổn trọng."

Vậy a kia quá đơn giản! Chính mình gần nhất vừa mới chuẩn bị chuyển hình con người rắn rỏi!

Hạng Khả lãnh khốc mà hừ một tiếng, bưng ly sữa bò nóng mà người phục vụ vừa đem lên uống một hơi cạn sạch, tiêu sái mà dùng ngón cái lướt qua môi dưới: "Đã biết, các ngươi có thể đi rồi."

Quách Giai Kỳ: "......"

Lão Lưu: "......"

Vương Béo trầm mặc đứng dậy nói: "Ngươi di động hết pin đúng không? Để ta đem đi sạc pin cho ngươi."

*****

Cao Đường quả thực vô cùng mĩ diễm, dáng vẻ xinh đẹp. Dù là đang uống cà phê nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp, khí chất mạn diệu khiến người lưu luyến không thôi.

Đã nhiều năm trôi qua như vậy, Hạng Khả tuy nói đã không còn mê luyến nàng giống khi còn nhỏ nữa nhưng trong lòng vẫn là tràn ngập kính ngưỡng. Hắn nhớ kỹ lời dặn dò của Lão Lưu im lặng là vàng, cố kiềm chế nỗi xúc động muốn móc ảnh chụp ra xin ký tên, chỉ ngồi ở một bên thi thoảng tiếp lời, hình tượng mỹ thiếu niên lạnh lùng thâm nhập nhân tâm.

Chỉ là Cao Đường thoạt nhìn rõ ràng đối với hắn không phải quá hứng thú, tuy rằng phi thường ôn hòa lễ phép, nhưng từ đầu đến cuối đều chỉ bàn quanh đề tài bình thường. Không khí trên bàn tẻ ngắt, Hạng Khả trong lòng lo âu, thừa dịp Cao Đường đi bổ trang không để ý liền nhanh chóng lột một viên kẹo ăn: "Phải làm sao bây giờ? Nàng dường như không thích ta!"

Cùng nữ thần gặp mặt trực tiếp thật sự quá khẩn trương!

Lão Lưu vừa lột kẹo cho hắn vừa xoa tóc hắn, có chút không đành lòng: "...... Nàng vốn dĩ rất cao lãnh, đối với ngươi xem như đặc biệt."

"Thật vậy chăng?" Mỹ thiếu niên lạnh lùng mở to đôi mắt ướt dầm dề.

Lão Lưu tay run run, Quách Giai Kỳ thò qua tới tràn ngập áy náy mà thì thầm: "...... Lão công, làm sao bây giờ. Ta muốn hôn hắn!"

Lão Lưu: "............ Không được."

Biết được nữ thần cao lãnh mới là thái độ bình thường khiến Hạng Khả nhẹ nhàng một ít, đợi cho đối phương từ phòng vệ sinh trở về, liền khẩn trương mà nhéo nhéo lỗ tai, chuẩn bị thừa thắng xông lên.

Nhưng còn không đợi hắn mở miệng, Cao Đường ánh mắt liền bỗng nhiên lướt qua đỉnh đầu hắn nhìn về phía xa, dường như gặp phải một thứ mà nàng vô cùng ưa thích, biểu tình bình tĩnh chuyển biến thành hưng phấn, hai má cũng lộ ra một chút hồng nhạt.

Hạng Khả thầm nghĩ không ổn, bỗng nhiên quay đầu lại.

"Thật trùng hợp!" Cao Đường đã đứng dậy, ánh mắt hướng về chỗ thanh niên cao lớn anh tuấn, ôn hòa mà chào hỏi, "Chinh Yến, ngươi cũng tới uống cà phê sao?"

*****

Nếu gặp mà không tiến lên chào hỏi thì cũng không ổn, Trình Chinh Yến cùng trợ lý phân phó vài tiếng mới cất bước đi tới. Ngoài miệng thì hỏi thăm Cao Đường nhưng ánh mắt lại không tự giác dừng ở trên thân thiếu niên đứng ở đối diện Cao Đường đang nhìn hắn chăm chú.

Aiz? Ảo giác sao? Tuy rằng biểu tình thực lạnh lùng nhưng sao lại cảm giác giống như sắp khóc......?

Cao Đường nhìn chằm chằm nụ cười không quá rõ ràng trên khuôn mặt Trình Chinh Yến, hormone của đối phương ập vào trước mặt làm cho nàng có chút hoảng hốt, sau khi hoàn hồn liền ho khan hai tiếng để che giấu cho sự xấu hổ trước đó, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, muốn móc khăn giấy từ trong túi xách ra lau lau khoé miệng.

Kết quả mu bàn tay ngược lại không cẩn thận mang ra mấy viên kẹo màu vàng, tiếng kẹo đập lên mặt bàn có chút thanh thuý. Cao Đường xấu hổ mà nhặt lên, cũng không thể trực tiếp nhét vào lại, đơn giản hào phóng mà đưa cho mọi người ở đây: "Đây là kẹo sữa mà ta mang về từ Nga trong đợt đóng phim tháng trước, muốn nếm thử hay không?"

"......?" Trình Chinh Yến không rõ nguyên do nhưng cũng săn sóc mà nhận lấy, bất quá hắn không thích ăn kẹo, sau khi nhìn lướt qua cũng không có hứng thú, chỉ thuận tay nhét vào trong túi.

Hạng Khả cương mặt ngẩng đầu, cảm giác áp bách mãnh liệt từ khi người này xuất hiện liền như bóng với hình —— lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi như vậy, ngũ quan thâm thuý của Trình Chinh Yến so với trên màn hình hoặc ở hiện trường hoạt động tối tăm thì lúc này càng thêm anh tuấn, rõ ràng, quan trọng nhất chính là, đối phương so với hắn cao hơn chừng nửa cái đầu!

Thân cao 189cm trên Bách Khoa Baidu cư nhiên là thật sao?! Thời buổi này ở Bách Khoa Baidu cư nhiên không nói dối thân cao liệu có còn đạo đức nghề nghiệp hay không!?

Nguyệt Tửu ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro