Chương 76: Giống chơi 3p không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Amel

Bảo bảo cuối cùng vẫn bị tiếng rên rỉ dâm đãng của mẹ nó đánh thức, khuôn mặt nhỏ nhăn lại, khóc lóc oa oa, hai tay hai chân bụ bẫm ngắn cũn đá linh tinh, thoạt nhìn không dễ chọc.

Hạ Vân trong lòng thấy sốt ruột, nhưng khoái cảm bị thao huyệt vẫn cứ liên tục chạy trong cơ thể khiến đầu óc cô lâng lâng, cả người vừa tê dại vừa mềm nhũn, không còn sức ngồi dậy nữa. Cô nhè nhẹ đẩy đẩy bả vai ba, khẽ nói: "Ba đi xem có phải thằng bé tiểu ướt quần rồi không."

Dương vật Hạ Minh Viễn đang bị con gái xoắn chặt, khoái cảm ùn ùn tuôn trào, lúc này mà anh rút ra khỏi tiểu huyệt kia thì thật sự quá tàn nhẫn, nhưng tiểu tử thúi kia vẫn cứ oe oe khóc, mà lại khóc càng lúc càng lớn, anh chỉ có thể cắn răng, mạnh mẽ rút côn thịt ra khỏi cái động mất hồn của con gái.

"Ư..."

Nháy mắt tiểu huyệt trống rỗng, Hạ Vân không nhịn được mà rên rỉ ra tiếng, cô thúc giục: "Ba nhanh lên."

Hạ Minh Viễn thấp giọng cười ra tiếng, chống tay đứng dậy, cánh tay rắn chắc đầy cơ bắp khiến Hạ Vân cảm thấy xuân tâm nhộn nhạo, hoa huyệt kaji càng trào ra nhiều dâm thuỷ hơn. Động tác của người đàn ông rất mau, anh sờ sờ một chút tã giấy của bảo bảo, xác định là cần phải thay cái mới bèn xoay người đi lấy.

Hạ Vân nghiêng mặt nhìn ba đi đi lại lại trong phòng, nhuần nhuyễn thay quần cho bảo bảo, cả người anh trần trụi, thân hình rắn rỏi đẹp đẽ, thoạt nhìn vừa cường tráng vừa gợi cảm, côn thịt giữa hai chân vẫn cương cứng như cũ, hai bên trứng dái nặng trĩu, quy đầu lắc qua lắc lại theo mỗi bước chân.

Hạ Vân nhìn rồi, hai tai lại đỏ lên, chính đại gia hỏa này lần nào cũng làm cô đến chết đi sống lại, dục tiên dục tử.

Thay tã giấy xong, bảo bảo rốt cuộc cũng không khóc nháo nữa, nhưng vẻ mặt vẫn tủi thân, cái miệng hồng hồng bĩu ra, có thể khóc ngay bất cứ lúc nào.

Người đàn ông quay đầu nhìn cô, hỏi: "Thế này là đã đói bụng rồi sao?"

"Ừm." Hạ Vân gật đầu, duỗi tay, nói: "Ba bế nó lại đây đi."

Tiểu bức của cô vẫn ngứa, giữa hai chân ướt đẫm nước, cực kỳ khát vọng ba tiếp tục làm cô, nhưng không thể để bảo bảo đói được.

Hạ Minh Viễn bế tiểu bảo bối đến bên con gái, lấy một chiếc khăn ướt em bé cho cô lau núm vú, xong xuôi Hạ Vân mới đưa núm vú sưng đỏ vào trong miệng bảo bảo.

Hạ Minh Viễn quỳ gối bên mép giường, duỗi tay sờ tiểu huyệt cô, hỏi: "Còn ngứa không?"

Hạ Vân hờn dỗi mà trừng anh, "Đều tại ba!"

"Ừm, do ba."

Nói rồi, anh đứng dậy nằm xuống phía sau cô, kéo một chân cô lên, để lộ ra tiểu huyệt sưng đỏ đang mấp máy, dùng côn thịt cọ cọ lên, hỏi: "Muốn tiếp tục không?"

Hạ Vân phát hiện, ba thật sự rất thích canh những lúc cô cho con bú đè cô ra làm, rất nhiều lần đều là như thế, lần nào cũng khiến cô vừa xấu hổ vừa không biết làm sao.

"Đáng ghét!" Cô cười mắng.

"Rốt cuộc có muốn không?" Hạ Minh Viễn trêu cô.

Hạ Vân đỏ tai, mềm mại nói: "Mau tiến vào đi... A..."

Cô còn chưa nói hết, cây gậy thịt thô to đã mạnh mẽ cắm thẳng vào trong tiểu huyệt, nháy mắt căng đầy hang động.

"Bé con dâm đãng một khắc cũng không thể rời khỏi dương vật." Người đàn ông thấp giọng nói.

"Ưm..." Hạ Vân nhắm mắt, tiếng rên rỉ mềm như bông đáp lại anh.

Bảo bảo vẫn cứ bú sữa chùn chụt, hoàn toàn không hiểu thế giới người trưởng thành dâm loạn như thế nào.

Hạ Vân bị ba cắm từ phía sau khiến thân mình bắt đầu đong đưa, cô không thể không ôm bảo bảo, có như vậy núm vú mới không tuột khỏi miệng đứa nhỏ, "Ba... Ba nhẹ chút..." Cô nói.

"Nhẹ chút thì làm sao bé cưng có thể thoải mái được?"

Cô thở dốc dồn dập, nói: "Để... Để bảo bảo bú sữa xong đã."

Hạ Minh Viễn ngẩng đầu nhìn thằng nhóc trước ngực cô, bảo bảo lúc này hoàn toàn tỉnh ngủ, vừa bú sữa vừa mở to đôi mắt tròn xoe ra nhìn khắp nơi.

"Tiểu tử thúi." Hạ Minh Viễn hừ nhẹ một tiếng, lại tiếp tục ôm con gái đâm làm, chỉ là lần này lực đạo nhẹ hơn chút.

Trong lúc đó, lúc bảo bảo đã bú xong một bên ngực, muốn đổi sang bên kia, Hạ Vân lại bị ba đùa nghịch thành tư thế quỳ bò, anh để cô chống tay ở bên trên bảo bảo rồi cho bú sữa, còn anh lại tiếp tục túm lấy cặp mông vểnh của cô thao làm.

Bởi vì bảo bảo đã tỉnh, lại đang bú sữa, nắm tay nhỏ không dừng lắc lung tung, kết quả lại ngoài ý muốn tóm lấy bên núm vú còn lại đang đung đưa giữa không trung của Hạ Vân, thằng nhóc nhìn còn nhỏ nhưng lực tay lại rất lớn, tay nhỏ nắm chặt núm vú không chịu buông tay.

"A..." Hạ Vân bị nó bẹo đến kinh hô ra tiếng, tiếng rên rỉ như mang theo sự run rẩy.

Nghe thấy giọng cô khác thường, Hạ Minh Viễn vỗ vỗ mông cô, hỏi: "Làm sao vậy?"

Hạ Vân dở khóc dở cười, nói: "Bảo bảo, bảo bảo nó túm được núm vú con..."

Hạ Minh Viễn nhướng mày, cúi người nhìn xuống, liền thấy một tay tiểu gia hỏa đang tóm chặt lấy núm vú mẹ nó, bàn tay ngắn nhỏ cũng lung lay theo bầu ngực đang lắc lư, nhưng vẫn không chịu buông tay.

Hạ Vân không chịu được, định tách ngón tay bảo bảo ra không cho nó bấu lấy nữa, không ngờ lại bị ba ngăn lại, cô nghe anh cười nói: "Cứ để nó bấu đi ..."

"Để làm gì?" Hạ Vân khó hiểu.

Người đàn ông ghé bên tai cô, cứ như sợ bảo bảo nghe thấy được, nói thầm: "Nghĩ xem như vậy có giống chơi 3P không..."

"Ba!" Hạ Vân cả khuôn mặt nháy mắt đỏ lựng, "Đáng ghét!!"

3P? Vậy mà anh cũng nghĩ ra được!

————————
Editor: Các bạn iu ấn ngôi sao ủng hộ tui nha 🫰🏻🎂❤️🥰😘 Ấn đi ấn đi nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro