Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Mây

===========================

Trong đêm tối.

Chu Liệt tựa hồ thở dài một hơi.

Anh rút bàn tay trên người Giang Ninh ra.

Nghiêng người.

Giống như muốn bật đèn, nhưng thực tế là tìm kiếm thứ gì đó ở tủ đầu giường

Phát ra vài âm thanh nhỏ vụn

Ngay sau đó.

Bàn tay thô ráp của người đàn ông lại một lần nữa luồn vào trong chăn, người quen đường cũ sờ đến nơi kiều nộn trên người Giang Ninh.

Bàn tay to như quạt bồ hương như cũ bắt lấy bầu vú mềm mại nắm chặt chẽ. (Quạt bồ hương như quạt nan bền mình á mọi người.)

Đặt ở trong lòng bàn tay, vuốt qua vuốt lại.

Chẳng qua lần này, trên tay Chu Liệt nhiều thêm một ít xúc cảm trơn dính nhớp nháp .

Ở dưới chăn mỏng, cũng như có như không mùi hoa.

Đó là nhũ sương. (Chắc là thuốc bôi ở vú, mình kiếm trên mạng không ra.)

Chu Liệt thao người thời điểm hung ác, đem côn thịt thu hồi lúc sau, lại thực ôn nhu.
Thời điểm Chu Liệt thao có “chút” hung ác, sau khi đem côn thịt thu lại là một mảnh ôn nhu.

Thân mình Giang Ninh nộn, anh ở tủ đầu giường chuẩn bị đủ loại đồ vật.
(nộn: Non nớt, yếu đuối)

Có nhũ sương, có thuốc mỡ, thậm chí có…… Nhuận hoạt tề.

Trước theo điểm Giang Ninh chưa sinh con được mấy năm.

Chu Liệt thậm chí hướng trên tiểu huyệt cô bôi quá nhiều dược.

Ban ngày ban mặt, bắt cô năm dang hai chân ra.

Hả chân uốn lượn thành chữ M, nà Chu Liệt ghé vào ở giữa.

Đôi mắt đen tuấn tú kia nhìn chằm chằm tiểu huyệt nàng.

Môi âm hộ bị ngón tay người đàn ông bẻ ra.

Tăm bông dính thuốc mỡ vị bạc hà,
hướng vách trong bài rách mà bôi lên.

Giang Ninh mỗi khi nhớ tới, đều cảm thấy trên mặt hoảng đến để như táo.

Càng là đối cái kia tủ đầu giường căm thù đến tận xương tuỷ, chưa từng chủ động mở ra quá một lần.

Chu Liệt luôn giống như có ma pháp, từ từ đầu giường lấy ra đủ loại đồ vật.

Mấy năm gần đây.

Thời điểm dùng thuốc mỡ cùng nhuận hoạn tề ít đi, nhiều nhất chính là nhũ sương.

Ngón tay người đàn ông quệt một đống thuốc, đôi tay bôi lên trên lòng bàn tay, sau đó hướng trên người cô bôi bôi.

Đặc biệt là vú cùng mông, không biết bị anh bôi bao nhiêu lần.

Giang Ninh ngửi được trước ngực cô phiêu phiêu tán ra mùi hương.

Hôm nay là…… Hoa hồng.

Rất thơm.

Tựa hồ còn có một vị ngọt.

Giang Ninh thích, thân thể liền chậm rãi thả lỏng.

Chu Liệt lúc thời điểm bôi nhũ sương lên vú Giang Ninh, cùng với thời điểm anh làm vú Giang Ninh, cơ hồ là hai người khác biệt.

Không có hung hăng mà xoa bóp niết bẹp.

Cũng không nắm chặt năm ngón tay, cảm thụ bầu vú mềm mại tràn ra từ khe hở.

Anh càng giống nhe vuốt ve một trân bảo.

Dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng mà bôi lên từng thấy da thịt.

Từ ngực hình giọt nước, đến vòng ngoài tròn trịa.

Thậm chí xích cốt (?), cũng sẽ bôi lên một tầng mỏng.

Đương nhiên, cũng sẽ không rơi xuống cùng trân châu giống nhau núm vú.

Dùng lòng bàn tag, cẩn thận đảo quanh phần thịt nhô lên, một chút lại một chút, bôi lên trên quầng vú.

Giang Ninh có đôi khi, thậm chí sẽ giận dỗi tưởng.

So với thích cô, Chu Liệt càng thích vú cô hơn.

Một chút một chút, đều là bị hắn xoa đến lớn.

Mới có thể thành bảo bối như vậym

Trong không gian mùi hó hồng nhàn nhạt, có thêm một mùi dấm chua xót.

Bị Chu Liệt vuốt vuốt.

Hai chân Giang Ninh bất chi bất giác đem chăn đá lên không khí.

Từ ngực tràn đến luồng khí nóng, lan khắp cơ thể.

Cảm thụ được lòng bàn chân ẩm ướt ……

Cô cắn cắn môi dưới.

Có lẽ do quạt một bên thổi không đủ, mới coi thể nóng tới lợi hại.

Chu Liệt lại quết lên một đống nhũ sương, bôi bên trái, rồi bôi bên phải.

Bầu vú tuyết trắng bị anh bôi thơm ngào ngạt.

Cặp kia bởi vì làm việc nhà nông, mà bàn tay có vẻ thô ráp, động tác ôn nhu một chút một chút cọ xát.

Lại như cũ làm người ta cảm thấy phát ngứa.

Lòng bàn tay người đàn ông tàn bạo ,như động vào đầu quả tim của Giang Ninh.

Lại bị cầm…… Xoa…… Xoa một chút……

Bàn tay người đàn ông nhẹ nhàng xoa nắn.

Núm vú…… Sờ đến núm vú…… Véo…… Véo nó……

Ngón tay người đàn ông vẽ vòng vòng mấy cái, hướng một bên vuốt ve.

Giang Ninh cảm thấy cô giống như là cá bị câu lên bờ.

Bởi vì rời khỏi nước, cả người đều khó chịu.

Thời điểm Chu Liệt lại một lần nữa nắm lấy bầu vú, giọng nói ôn nhu trong bóng đêm vang lên.

“Mạnh một chút……”

Giang Ninh sửng sốt.

Luồng khí nóng trên người lập tức dừng lại.

Trong lúc nhất thời.

Cô không tin được những lời mình nói.

So với thô bạo mà làm, rõ ràng cô càng thích ôn nhu hơn, thế nhưng mở miệng nói Chu Liệt làm mạnh một chút?
Bàn tay Chu Liệt sờ tới sờ lui, theo đó cũng dừng lại.

Đôi mắt đen, ở trong không gian tối tăm lóe lên.

Ôm vào trên eo tay, đi xuống duỗi hướng về phía nàng chân tâm.
Ôm eo cô vào vòng tay, duỗi xuống hướng phía chân tâm cô đi xuống

Người đàn ông hạ thấp giọng hỏi “Ướt?”

Giang Ninh cũng không lại tiếp tục giả bộ ngủ.

Hiện tại cô, giống như tráng sĩ bị đứt cổ tay.

Dù sao đã quá lời một lần, thêm lần thứ hai cũng chẳng sao.

Nàng vặn vẹo eo, hai chân kẹp chặt buông lỏng ra chút, âm thanh nức nở, “Khó chịu.”

Thanh thể bị dục vong nuốt chửng, nào chiến được vuốt ve như vậy.

——

Giang Ninh: Hắn đối ta vú, so rất tốt với ta. ( thở phì phì )

===========================
Nay tui hong có bùng chương nha mấy bà, chương sau có nước lèo đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro