🥓 Chương 28 Lê Tâm... Muốn chơi không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 28 Lê Tâm… Muốn chơi không?

Editor: Lemon

Dậy sớm làm tình giống như là đánh giặc, bởi vì tranh thủ giờ đi làm mà tình cảm càng thêm mãnh liệt.

Nhưng mà hiệu quả lại càng cao.

Lúc Lê Tâm ngồi trên ghế phụ hai chân vẫn còn mềm nhũn, còn Trình Tuyển thì vẻ mặt thỏa mãn, đôi mắt đen sáng ngời như là dã thú đã ăn no.

Xe ngừng trước cửa công ty.

Lê Tâm mới vừa cởi đai an toàn, Trình Tuyển đã nghiêng người đè tới, bắt lấy môi đỏ trao một nụ hôn nóng bỏng.

Dù gì cũng chỉ là hôn môi thôi, bạn trai muốn Lê Tâm liền nhiệt tình đáp lại, chẳng qua so với Trình Tuyển thành thục, cô hôn không có kỹ xảo gì càng có vẻ ngây ngô hơn rất nhiều, cũng chính là do loại ngây ngô này mà hô hấp Trình Tuyển ngày càng dồn dập.

Lê Tâm sắp bị hôn môi đến thở không nổi, ngay sau đó chỉ cảm thấy một bàn tay nóng gổi luồn vào váy cô “Ưm……a.”

Lòng bàn tay dọc theo cánh hoa đi tới, chạm nhẹ một cái đã chảy nước.

Trình Tuyển thả lỏng miệng, ngón tay đẩy vào trong một thứ.

Giữa hai chân Lê Tâm chợt lạnh, chỉ cảm thấy bên trong có thứ gì đó đang chạy loạn, cô vội kêu lên: “Trình Tuyển…anh nhét gì vào trong vậy?”

Trình Tuyển hôn hôn khóe môi cô, “Thứ có thể làm em thoải mái cả ngày…”

Thứ đồ đó chạy vào trong một chút liền ngừng lại, Lê Tâm có cảm giác thứ gì đó tròn tròn, nhưng là thứ gì có thể làm cô thoải mái cả ngày, cô cũng không có khái niệm.

Trình Tuyển lấy ra một cái điều khiển từ xa lớn bằng ngón tay, nhẹ nhàng ấn xuống.

Thứ bên trong đột nhiên rung lên, trong cổ họng Lê Tâm bỗng nhiên tràn ra một tiếng ngâm khẽ, hai chân kẹp chặt, nức nở, “A…… Trình Tuyển, anh nhét thứ gì bên trong, lấy ra đi…… Không muốn……”

Mang theo thứ này sao cô có thể làm việc được chứ?

Trình Tuyển đặt điều khiển từ xa sang một bên, hôn khóe môi cô, dụ dỗ nói: “Bà xã…… Ngoan, đặt ở bên trong, không cần tự mình động, buổi tối tan làm ông xã lấy ra cho em.”

Thứ đồ bên trong cọ qua từng điểm mẫn cảm, như có dòng điện từ cột sống chạy khắp toàn thân cô…

“Không được…… hức hức…… Lấy ra đi, như vậy sao em đi làm được?” Lê Tâm khóc từ chối.

Đúng lúc này cửa sổ xe bị người gõ, Lê Tâm theo tiếng nhìn lại, liền thấy Lâm Á Như đứng cạnh xe nhìn vào trong, Lê Tâm bất đắc dĩ hạ cửa sổ xe xuống.

“Lâm Á Như?”

Lâm Á Như nhìn người đàn ông bên ghế lái, Trình Tuyển mặc bộ áo sơmi trắng quần tây đen, bộ vị giữa hai chân phình phình, vừa thấy liền biết đó là cái gì.

Trái tim nhỏ bé của cô ta đột nhiên rơi lộp bộp, đây là bạn trai trong miệng Lê Tâm?

Lớn như vậy ——

Nhìn ra hẳn là còn lớn hơn Ngụy Hạo một chút…

Lâm Á Như nuốt nước miếng, Lê Tâm ăn được sao?

Trong lòng cô ta nghĩ vậy nhưng trên mặt lại không có biểu cảm gì, chỉ nhiệt tình cười nói: “Lê Tâm, chúng ta vào chung đi?”

Lê Tâm có chút không muốn, cô còn muốn Trình Tuyển lấy thứ đồ bên trong ra nữa mà, nhưng lúc này Lâm Á Như đứng bên cạnh, cô lại không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể nhân lúc Lâm Á Như không nhìn thấy thở phì phò trừng người khởi xướng.

Lê Tâm đang bị trứng rung giữa hai chân tra tấn, lúc này một đôi mắt như mang theo sương mù, trừng Trình Tuyển cũng không hề có tí lực sát thương nào, nhưng thật ra nhiều thêm một ít thẹn thùng.

Tâm trạng Trình Tuyển vô cùng thoải mái, không quên giơ tay giữ gáy cô lại, làm trò trước mặt Lâm Á Như hôn lên mặt cô.

Hơi thở hắn cực nóng lại mãnh liệt, chỉ hôn lên mặt thôi đã làm cơ thể cô run rẩy…

Hôn rồi ghé bên tai cô, nói: “Bà xã ngoan…… Đi làm đi, khó chịu thì gọi điện thoại cho ông xã……”

Lê Tâm đỏ mặt, một câu cũng không nói, chỉ có thể đẩy cửa xe bước xuống xe, nhưng hai chân đã mềm nhũn, chân mới vừa chạm đất còn lảo đảo, cũng may Lâm Á Như đỡ cô.

Lâm Á Như nói: “Cô không sao chứ?”

“Không… Không sao……”

Lê Tâm cảm thấy ngồi không cũng đã rất khó nhịn rồi, không nghĩ tới mới thoáng nhúc nhích thứ đồ bên trong bởi vì cô di chuyển mà cũng di chuyển theo…

Cô cố gắng chịu đựng mới không ngâm khẽ ra tiếng.

Em trai thúi của cô thật sự là xấu vô cùng!

Lâm Á Như thò bên tai cô nói: “Nè ——chồng cô phương diện kia lợi hại lắm phải không?”

“…… Gì?”

Lâm Á Như nhìn cô một cái, mắt ngập nước, mặt đỏ bừng, nhất định là vừa mới làm chuyện tốt gì rồi, cô ta khinh thường nói “Nhìn chân cô mềm đứng cũng không vững, không phải là bị chồng cô thao thành như vậy… Còn có thể là cái gì?”

Lê Tâm……

Cô muốn chết đi cho rồi.

Rõ ràng không phải như thế, là trong thân thể cô có trứng rung đó!

Thật vất vả hai người mới vào thang máy, vào văn phòng.

Sau khi Lê Tâm ngồi vào chỗ liền ngồi im không nhúc nhích, trứng rung bên trong có quy luật rung nhè nhẹ, cũng may cô có mặc quần bảo hộ, nếu không cô còn phải lo lắng trứng rung từ bên trong nhảy ra ngoài……

Cô kẹp hai chân, dòng nước thấm vào quần lót.

Cô rất sợ có người phát hiện cô khác thường, nếu là triều phun có thể bị người ta cười nhạo cô tè ra quần không?

Hu hu hu……

Không dám nghĩ, nghĩ nữa liền hận chết Trình Tuyển.

Mặt cô vẫn luôn đỏ hồng, có đồng nghiệp quan tâm hỏi: “Lê Tâm, mặt cô đỏ quá, có phải bị sốt không.”

Lê Tâm cắn môi, mỉm cười ngượng ngùng “Tôi không sao…… có chút không thoải mái thôi.”

Đồng nghiệp kia đưa cho cô một gói thuốc cảm pha nước uống “Nếu không thoải mái thì uống cái này đi.”

Lê Tâm gật đầu nói cảm ơn.

Một màn này bị Lâm Á Như nhìn thấy, Lâm Á Như cho rằng Lê Tâm thật sự không thoải mái, nhìn bộ dạng cô ta ấy, chắc là quá thoải mái dẫn tới không thoải mái chứ đâu……

Đúng lúc này Ngụy Hạo đi qua văn phòng, đôi mắt mang theo ẩn ý nhìn Lâm Á Như.

Lâm Á Như nhận được tín hiệu từ Ngụy Hạo, liền biết tên này lại phát tình!

Lâm Á Như lại nhìn Ngụy Hạo, một kế đột nhiên nhảy ra trong đầu.

Lê Tâm ngượng ngùng từ chối đồng nghiệp pha thuốc giúp, muốn đi phòng trà rót nước sôi về uống, không nghĩ tới Lâm Á Như vô cùng tích cực, cướp cái ly cùng gói thuốc cảm trên tay cô, nói: “Lê Tâm, để tôi pha giúp cô.”

Lê Tâm sửng sốt, “……”

Đồng nghiệp bên cạnh cũng nghi ngờ nhìn Lâm Á Như.

Lê Tâm cũng không tiện từ chối, chỉ nói: “Vậy…… Cảm ơn cô.”

“Không cần khách sáo, chúng ta là đồng nghiệp mà.”

Lâm Á Như nói xong liền đi phòng trà.

Giờ này trong phòng trà không có ai, Ngụy Hạo đột nhiên đi vào, cửa bị khóa lại, lúc Lâm Á Như còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã giơ hai móng vuốt cách lớp áo cầm lấy đôi nhũ phong trước ngực.

“Ưm…… A……” Lâm Á Như hoảng sợ, quay đầu nhìn thấy là Ngụy Hạo lập tức nhìn quanh, “Sếp Ngụy, đang ở phòng trà đó… Bên ngoài nhìn thấy.”

Xung quanh phòng trà đều là cửa kính, bên trong làm cái gì liếc mắt một cái là có thể thấy rõ ràng.

Lâm Á Như còn muốn thể diện, khẳng định không chịu ở chỗ này bị Ngụy Hạo thao.

Ngụy Hạo đang tìm kiếm kích thích, không quan tâm mà cách quần cọ mông Lâm Á Như, vật thể vừa cứng vừa nóng dán chặt lên, từng chút một cọ xát…

“Không phải gọi em tới phòng vệ sinh sao, sao lại tới phòng trà? Anh còn cho rằng tao hóa nhà em muốn anh trước mặt nhiều người như vậy thao em nữa chứ!”

Lâm Á Như bị cọ đến khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, bụng dưới phun ra một dòng nước ấm, chỉ cảm thấy thứ đồ kia tựa hồ trở nên càng gắng gượng, hai chân nhịn không được mà kẹp chặt.

Ngụy Hạo kéo khóa, cây gậy lớn trực tiếp nhét vào giữa hai chân cô ta, đâm chọc tầng quần lót hơi mỏng.

Độ nóng côn thịt cũng tăng lên, trong cổ họng Lâm Á Như tràn ra một tiếng ngâm khẽ.

“Đừng…… Có rất nhiều người nhìn đó…”

Ngụy Hạo vốn không nghe, tay từ ngực lớn mò xuống, dọc theo eo bụng đi tới cặp mông bị làn váy bao lấy, ấn côn thịt trên quần lót cô ta liều mạng trước sau thao lộng, ma sát hoa huyệt…

“Em đừng kêu, làm gì có ai chú ý tới?”

“Ưm……” Lâm Á Như ức chế không được mà ngâm khẽ một tiếng, ngửa đầu thở hổn hển, côn thịt lớn dọc theo hoa môi từ phía sau chọc tới, mỗi một lần đều cọ qua thịt viên, chỗ đó bị cọ ngứa đến cột sống đều tê dại, hoa huyệt liều mạng phân bố ái dịch ra bên ngoài.

Quần lót không một lát liền ướt đẫm…

Nhưng chính sự không thể quên, cô ta một bên thở dốc một bên đưa chống bàn, “Sếp Ngụy…… Muốn nếm thử cảm giác mới mẻ không?”

“Hử? Tao bức em còn cảm giác gì mới mẻ?”

Lâm Á Như nghe lời lẽ phóng đãng trong miệng hắn, trong lòng không thoải mái, cười nói: “Lê Tâm…… Muốn chơi không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro