🥓 Chương 29 Nước như lũ lụt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 29 Nước như lũ lụt

Editor: Lemon

Côn thịt Ngụy Hạo đang đâm hoa môi Lâm Á Như chợt dừng lại, trong cổ họng tràn ra một tiếng trào phúng rất nhỏ, “Lần trước chúng ta ở thang máy thao bức, cô ta cũng không có phản ứng gì… Anh nhưng không thích cưỡng ép người khác, loại chuyện này vẫn nên nước sữa hòa nhau mới thoải mái…… Tựa như em với anh vậy, em nói phải không? Á Như……”

Ngụy Hạo nói rồi hạ thân lại nhanh chóng hoạt động giữa hoa huyệt ướt đẫm, quy đầu cực đại cọ xát thịt viên, kích thích đến âm đạo theo phản xạ co rút lại.

Thịt viên kia giống như một viên trân châu lăn lộn, theo quy đầu đi tới đi lui mà lăn qua lăn lại, âm hạch cùng cửa huyệt mẫn cảm bị kích thích không ngừng, cơ thể Lâm Á Như mẫn cảm nhẹ nhàng run rẩy, tao thủy không tự chủ được mà liều mạng chảy ra bên ngoài, trong cổ họng không ức chế trà ra tiếng rên rỉ, “Ưm…… Ách…… lần này…… Lần này sẽ không…… Em có cách để cô ta cầu xin sếp Ngụy thao cô ta.”

“Ồ? Nói nghe thử xem?” Ngụy Hạo chống tay trên quầy bar, Lâm Á Như bị vây trong lòng ngực hắn, trong lòng cũng có chút sợ bị đồng nghiệp bên ngoài nhìn thấy, cho nên biên độ eo đong đưa cũng không lớn, dương vật chậm rì rì cọ xát hoa huyệt, nhưng mà loại cảm giác này càng thêm muốn mạng người.

Lâm Á Như cơ hồ có thể cảm nhận được gân xanh nhô lên trên cây côn thịt kia, mỗi một điểm mẫn cảm đều bị nó cọ qua.

Hơn nữa khả năng sẽ bị đồng nghiệp bên ngoài nhìn thấy đông cung sống, máu trong người Lâm Á Như hưng phấn lên, tao ngứa tự chân tâm như một cổ điện lưu chạy khắp toàn thân, kích thích đến hai chân không tự giác mà mở ra, phía dưới muốn càng nhiều hơn nữa.

“Ư…… nhiều nước quá…… Á Như thật tao…… Không biết đồng nghiệp nam bên ngoài có biết em tao như vậy không? Tao bức muốn côn thịt lớn của anh không?” Ngụy Hạo trong miệng nói, duỗi tay nắm lấy côn thịt, chen vào cửa huyệt lúc đóng lúc mở.

“Ách…… A……” Lâm Á Như không nghĩ tới Ngụy Hạo to gan như vậy, phía sau chính là cửa kính, đối diện còn là văn phòng, chỉ cần có người ngẩng đầu nhìn là biết ngay hai người bọn họ đang làm cái gì.

Lâm Á Như khẩn trương sợ hãi cực kỳ, lại cố gắng giả bộ như không có việc gì, thanh âm không tự giác cao hơn “Anh……anh nhìn thấy thuốc đặt trên bàn không? Chỉ cần cho Lê Tâm uống, sau đó lừa cô ta vào văn phòng anh, lúc đó anh muốn thao cô ta còn không phải dễ như trở bàn tay sao?”

Lâm Á Như không dám mở chân quá rộng, cho nên lúc Ngụy Hạo tiến vào có vẻ gian nan, hắn dùng sức cắm vào trong cũng chỉ mới tiến vào quy đầu, quy đầu mới vừa vào, mị thịt bên trong liền chen chúc từ bốn phương tám hướng đè ép dị vật.

“Ách…… Tao bức sắp cắn gãy côn thịt rồi…… Chân mở ra lớn chút.” Ngụy Hạo nói, đầu gối trực tiếp đẩy chân cô ta rộng hơn, bất quá cũng chỉ mở ra một chút, hắn tiến vào vẫn rất khó khăn.

Một quá trình vô cùng gian nan.

Đừng nói trên trán Ngụy Hạo đổ một tầng mồ hôi, Lâm Á Như cũng sắp bị phía dưới no căng làm cho hỏng rồi…

Cô ta không dám kêu ra tiếng, há miệng thở dốc cố gắng thích ứng căng tràn phía dưới, ý thức cố gắng duy trì tỉnh táo, “Sếp Ngụy…… Ưm…… Ha…… chuyện em vừa nói… anh không muốn à?”

“Ai nói anh không muốn? Ha? Chờ anh thao em xong, đem thuốc cho Lê Tâm uống đi…… anh ở văn phòng chờ chuyện tốt của em.” Ngụy Hạo nói xong thẳng eo đưa về trước, dương vật rốt cuộc tiến vào nơi sâu nhất.

“Ư…… A……”

“Suỵt —— đừng kêu, anh tốc chiến tốc thắng.” Ngụy Hạo đột nhiên đè Lâm Á Như trên quầy bar, để cho cô ta nâng mông lên, để hắn có thể càng dễ dàng thâm nhập.

Hắn đứng phía sau Lâm Á Như, người bên ngoài văn phòng người chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Ngụy Hạo, lại không nhin thấy Lâm Á Như.

Lâm Á Như đột nhiên bị đè xuống, quầy bar tương đối cao, hai chân cô ta lơ lửng, mũi chân đều không thể chấm đất, có thể nói cả người cơ hồ là bay lên không, như vậy lại càng tiện cho Ngụy Hạo bẻ hai chân cô ta ra.

“A……”

“Đã nói đừng kêu.” Ngụy Hạo đưa tay lột quần lót cô ta xuống, trực tiếp nhét vào trong miệng cô ta “Tao hóa, nhìn xem quần lót em ướt này, bây giờ ăn vào miệng nói thử hương vị đi nào.”

“Ô…… đừng mà……” Lâm Á Như còn chưa kịp kêu lên đã bị nhét đầy miệng, cô ta muốn dùng tay lấy ra lại bị Ngụy Hạo bắt chéo hai tay ra sau lưng.

Cô ta điên cuồng lắc đầu, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

Tên đàn ông chó m.á này……

Càng chơi càng quá đáng!

Ngụy Hạo đã không rảnh lo nhiều, qua một lát nữa là giờ trà chiều, hắn cần phải làm mình bắn ra trước buổi trà chiều, hắn lại không đợi chờ quá lâu, eo nhanh chóng đong đưa, côn thịt thọc sâu bên trong, tựa hồ mỗi một lần đều chạm đến chỗ sâu nhất.

“Ô ô ô……” Lâm Á Như cảm thấy thân thể của mình sắp bị hắn xỏ xuyên qua, hai mắt mê ly, tiếng rên rỉ đã bị thay bằng tiếng nức nở, lọt vào tai Ngụy Hạo tràn đầy ủy khuất.

Vừa lúc này phần đáng thương cùng ủy khuất kích thích cho Ngụy Hạo máu sôi trào, âm huyệt ướt hẹp gắt gao bao lấy dương vật hắn, lúc cắm vào toàn bộ cơ hồ căng ra vách tường cửa huyệt thành trong suốt sắc, hung hăng đâm tao tâm ha cái, lúc rút ra mang theo nửa mị thịt, tao thủy dọc theo côn thịt chảy lên đùi Lâm Á Như…

“Thật tao…… em xem nước như phát lũ đây này…… Ách…… Thật thoải mái……” Ngụy Hạo tán thưởng một tiếng.

Trong phòng trà là một trận sắc tình xa hoa lãng phí.

Đúng lúc này, Lê Tâm xuất hiện trước cửa phòng trà, cô cũng không chú ý tới Ngụy Hạo cùng Lâm Á Như đang làm cái gì, gọi vào trong một tiếng, “Á Như? Cô có trong đó không?”

Ngụy Hạo đột nhiên tạm dừng động tác, thịt căn giữ lại trong thân thể Lâm Á Như.

Lâm Á Như cũng hoảng sợ, đầu óc trong giây lát tỉnh táo lại, giãy giụa đứng lên, nhưng cây côn thịt kia vừa thô vừa dài, cô ta vừa nhúc nhích quy đầu trùng hợp cọ tới tao tâm, ngứa đến đầu óc mơ hồ, trước mắt một trận choáng váng, còn may trong miệng bị nhét quần lót, nếu không đã phát ra tiếng rên rỉ rồi……

Ngụy Hạo buông lỏng tay đang khống chế cô ta.

Lâm Á Như nhanh chóng lấy quần lót trong miệng ra, nắm chặt trong tay, “Ừ…… Xin lỗi, Lê Tâm, để cô đợi lâu…… Tôi……tôi ra ngay đây, cô về chỗ chờ một chút.”

Lê Tâm vốn muốn nói không sao, tự tôi lấy là được, nhưng phát hiện cô ta cùng sếp Ngụy đứng dính sát vào nhau, trong đầu nhớ lại lúc trong thang máy bọn họ ở ngay trước mặt cô biểu diễn xuân cung đồ sống, gương mặt bỗng nhiên nóng lên, “À…Vậy, tôi ra bàn làm việc chờ.”

Lê Tâm nói xong liền hoang mang rối loạn chạy mất, chạy mấy bước lại cảm thấy không ổn, chân không tự chủ vòng trở về, muốn giúp bọn họ đóng cửa lại.

Mới đi đến cạnh cửa liền nghe thấy Lâm Á Như phát ra âm thanh tựa thống khổ lại tựa vui thích.

Mặt Lê Tâm lập tức ngượng đến đỏ bừng, liền xoay người quay lại làm gì cũng quên mất, vội vàng chạy ra……

Chỉ tiếc cô chạy hơi nhanh, trứng rung phía dưới liền nhanh chóng tuột xuống, tần suất rung nhanh chóng cọ qua mảnh đất mẫn cảm nhất, kích thích làm cô mới đưa chân ra đột ngột thu trở về……

Hai chân kẹp chặt.

Bởi vì Lê Tâm đến, Lâm Á Như cũng tỉnh táo hơn rất nhiều, cô ta sợ hãi cầu xin Ngụy Hạo, “Sếp Ngụy…… xin anh…… Nhanh lên…… sẽ bị đồng nghiệp khác nhìn thấy đó.”

Ngụy Hạo cười trào phúng, “Tao bức, em mà cũng biết sợ……? Để bọn họ phát hiện cũng hay, vừa lúc để tất cả các đồng nghiệp nam đều tới thao tao bức em…… tất cả đồng nghiệp nam trong tầng lầu này ngay trong phòng trà hung hăng thao em!”

Ngụy Hạo trong miệng nói, hạ thân càng ác hơn, quy đầu cực đại như chiếc rìu bổ ra tầng tầng mị thịt, nhiều lần chạm vào tận cùng.

Xâm nhập như vậy làm thân thể Lâm Á Như không tự giác run rẩy, quy đầu nóng bỏng cọ tao tâm, bức cho cô ta banh thẳng hai chân, phía dưới vừa ngứa vừa tê, thoải mái đến ngón chân đều phải cuộn tròn lại, đâm cho cô ta thất thần……

Giây tiếp theo, vách tường âm đạo trong giây lát kịch liệt co rút, chặt đến  nổi Ngụy Hạo muốn bắn tinh, hắn đột nhiên không màng tất cả mà dùng sức thọc vào rút ra, trứng dái từng chút từng chút đánh vào thịt viên yếu ớt mẫn cảm.

Lâm Á Như kêu “A” một tiếng, ngay sau đó lại bị Ngụy Hạo bưng kín miệng, tiếng a đã biến thành tiếng ô……

Nhục huyệt đô đô càng thêm chật khít bao lấy thịt căn, sướng đến da đầu hắn tê dại, thịt căn bỗng chốc trướng tới lớn nhất, mã mắt buông lỏng, một cỗ nùng tinh toàn bộ bắn trong tao huyệt……

Nóng đến Lâm Á Như thất thần nhìn phương xa, thân thể điên cuồng run rẩy……

Ngụy Hạo bắn xong liền giống như người không có việc gì thu lại thịt căn nửa mềm, bỏ vào trong quần, kéo khóa kéo lên, cũng mặc kệ Lâm Á Như nằm trên quầy bar còn chưa hoàn hồn, cầm cái ly đi sang bên cạnh rót nước.

Lâm Á Như rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, lúc chống thân thể leo xuống quầy bar chân mềm đến thiếu chút nữa đứng không thẳng được, nùng tinh bên trong dọc theo chân tâm không ngừng tràn ra bên ngoài ……

Trong không khí đều là mùi tanh nồng.

Lâm Á Như rút khăn giấy trên quầy bar, nhẹ nhàng lau chùi, đôi mắt liếc nhìn quần lót bị nhào đến không còn hình dáng, sợ nùng tinh cùng dâm thủy lại chảy ra, cô ta cầm quần lót, mắt nhìn xung quanh như là yêu đương vụng trộm sợ bị phát hiện vậy, nhanh chóng tròng lên trên đùi, mặc dưới váy……

Ngụy Hạo đi đến bên cạnh, giơ tay bóp nhẹ mông cô ta, đầu thò lại gần, dán lên lỗ tai cô ta nói: “Cách giờ tan tầm còn có hai tiếng, em cho Lê Tâm uống thuốc rồi đưa tới văn phòng anh……”

Nói xong cũng mặc kệ Lâm Á Như có nghe hiểu hay không, xoay người đi ra ngoài.

Lâm Á Như không ngừng điều chỉnh hơi thở gấp, bình tĩnh đem thuốc bỏ vào ly, xuyên qua cửa sổ chắc chắn bên dưới mình không có gì khác thường mới đi ra ngoài.

Lê Tâm mất hồn mất vía ngồi bên bàn làm việc, mắt liên tục liếc nhìn phòng trà, kỳ thật Lâm Á Như cùng Ngụy Hạo làm cái gì bên trong cô rất rõ ràng, trong lòng cũng ẩn ẩn khẩn trương, Ngụy Hạo cùng Lâm Á Như cũng quá trắng trợn táo bạo!

Cũng may mấy ngày gần đây công ty đang làm một cái đại hạng mục, cơ hồ nhân viên cả công ty đều đang nghiêm túc làm việc, nếu không người sáng suốt đều có thể nhìn ra họ đang làm gì trong phòng trà…

Lê Tâm nhìn Lâm Á Như nét mặt ửng hồng, Lâm Á Như cười cười, với cô đem ly nước trong tay đưa qua, giọng hơi khàn nói: “Lê Tâm, xin lỗi, để cô đợi lâu rồi.”

Lê Tâm nhìn ly nước, lại nhìn cô ta, duỗi tay nhận lấy, “Cái đó…… cô…… không sao chứ?”

Lâm Á Như biết cô hỏi cái gì, nhẹ nhàng cười, “Tôi sao? Tôi có thể có chuyện gì? Tôi rất tốt, ngược lại là cô đó, uống thuốc nhanh đi, miễn cho bị cảm thật.”

Lê Tâm hơi nhấp môi dưới, gật đầu nói: “Ừ, cảm ơn cô, Á Như.”

Lâm Á Như liếc nhìn cái ly, trong lòng bỗng nhiên dâng lên tư vị nói không nên lời, “…… Không có gì, đừng khách sáo.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro