Chương 3: Cuộc Sống Như Vở Diễn 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Linh Lùn
Beta: Linh Lùn
------------------------------
Như cũ là chúc hoành chúc giám đốc văn phòng, bất quá lúc này, ngồi ở bàn làm việc kia đầu người, đổi thành không lâu trước đây tự mình đi ngầm nhị tầng, thị sát hàng hoá trữ hàng tình huống Triển Phong Triển tổng giám đốc.
Đó vẫn là văn phòng của Giám đốc Chúc Chúc Hoành, nhưng vào lúc này, người ngồi ở cuối bàn đã được thay thế bởi Tổng giám đốc Triển Phong, người đã đích thân xuống tầng hầm thứ hai trước đó không lâu để kiểm tra việc tích trữ hàng hóa.

Bên này bàn làm việc, hai cái ghế da tựa lưng xếp cạnh nhau, bên trái Triển Phong đang ngồi là Kiều Tiểu Kiều, bên phải là Giang Tử Huệ.

Hai vị người đại diện, phân ngồi ở nghỉ ngơi dùng bằng da sô pha hai đầu.
Hai vị người đại diện đang ngồi ở hai đầu chiếc ghế sofa da để nghỉ ngơi.

Còn giám đốc Chúc, người vẫn còn kiêu ngạo ngạo mạn trước đó không lâu, lúc này cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại, cong vai, cúi đầu, ngồi xuống một góc nhỏ bên ghế sô pha.

Không phải hắn không muốn rời đi, mà là ánh mắt của tổng giám đốc sau khi bước vào phòng, khiến hắn ta nháy mắt hiểu ngay “sản phẩm” và “định vị thị trường” của mình lúc này. Ý của tổng giám đốc là để hắn ta lát nữa nhìn và nghe cho tốt. Có lẽ sau đó, những người khác đã đi hết ...

  
Woo, Chúc công tử, người trông miễn cưỡng cũng coi như ngũ quan đoan chính đã rơi lệ đầy mặt ngồi xổm xuống và vẽ những vòng tròn xoắn ốc trong góc tường. Mọi người chỉ đơn giản là thưởng thức vẻ đẹp và thực sự không muốn làm bất cứ điều gì khó chịu! Ngựa thần lấy việc công làm việc tư, ngựa thần dùng công để mưu quyền, khách sạn Phong Quốc có Triển tổng trấn giữ, cho dù mượn mười dũng khí 10 gan 8 thận của hắn cũng không dám!

Triển Phong trước mặt, bày một ly nhiệt khí mờ mịt hiện ma cà phê đen. Phía trước cố vấn quá ở đây vài vị nữ sĩ ý kiến. Kiều Tiểu Kiều lúc ấy giương lên từ Lý Vận Vận trong tay lấy lại đây bình giữ ấm: “Phiền toái thêm chút nước ấm, lại lấy hai cái giấy ly, ta cùng Yolanda uống cái này liền hảo.”
Trước mặt Triển Phong là một tách cà phê đen mới xay nóng hổi. Phía trước đã tham khảo ý kiến ​​của một số phụ nữ có mặt ở đây. Lúc đấy, Kiều Tiểu Kiều nâng chiếc cốc giữ nhiệt mà Lý Vận Vận đã đem qua đây: "Phiền toái lấy thêm một chút nước ấm và hai chiếc cốc giấy. Yolanda và tôi uống cái này cũng được."

Lúc này, Yolanda không hề phản đối. Sở dĩ cô ấy mang theo bình giữ nhiệt như vậy cho Kiều Tiểu Kiều mọi lúc mọi nơi là để bảo vệ an toàn cho nghệ sĩ, không để ý đến đồ uống có pha “gia vị”. Thậm chí ngày thường cô ấy còn xử lý tất cả mọi thứ như lấy nước và ôm lấy xử lý mọi chuyện. Điểm thứ hai và thứ hai đương nhiên là vì sức khỏe của Kiều Tiểu Kiều. Đơn thuốc do Lý Vận Vận mua từ một bác sĩ già người Trung Quốc, cô đã biết ông nhiều năm. Các chi tiết cụ thể thay đổi theo mùa. Chẳng hạn, sau Tết Âm Lịch không lâu, Kiều Tiểu Kiều đặc biệt dễ bị viêm phổi và ra mồ hôi liên tục vào đầu mùa xuân tháng 3. Vì vậy, chức năng chính của tách trà sức khỏe ngày nay là trung hòa Khí, thông phổi và dưỡng ẩm cho cổ họng.

Trước mặt Giang Tử Huệ và Amy, có một tách espresso giống hệt như Triển Phong. Theo ý của Giang Tử Huệ tiểu thư, vào đêm hôm trước cô ta đã hơi lo lắng để chuẩn bị cho buổi phỏng vấn hôm nay, vì vậy cô ta đã ngủ không ngon. Vào thời điểm nói câu này, Giang Tử Huệ khẽ cười, Kiến Thủy Kiều hết lần này đến lần khác nhìn vào mặt Triển Phong.

Triển Phong lúc này đã rũ xuống mắt, từ bàn bên trái lấy ra danh sách những người sẽ tham gia thử vai, giống như đang nghiên cứu tỉ mỉ.

Một số người đã mang đồ uống của họ đến, lại mất hơn mười phút. Kiều Tiểu Kiều uống cạn nửa cốc trong tay, Giang Tử Huệ trước mặt chỉ uống một ngụm cà phê. Triển Phong đợi đến khi nhiệt độ không sai khác lắm, mới uống cạn cà phê trong cốc. Sau đó, anh ấy đẩy cuốn sách sang một bên nhìn về phía hai người

Thành thật mà nói, cách ăn mặc của Kiều Tiểu Kiều hôm nay không phải là thứ mà anh ấy ngưỡng mộ nhất. Trong một bữa tiệc vào thứ sáu tuần trước, Kiều Tiểu Kiều đã có một nhận xét gây sốc, thật ra lúc đó Triển Phong cũng có mặt ở đó, nhưng tâm điểm của khán giả lúc đó là người phụ nữ mặc váy đỏ ngắn cũn cỡn. Bậc thầy về đàm phán kinh doanh, nhưng bị ném sang một bên, hoàn toàn là khán giả cùng lá xanh!

Trên người cô như có ánh sáng, đôi mắt to trong veo, khi nói, giọng nói của cô không cao, không sắc sảo nhưng đó không phải là giọng điệu yếu ớt của nhiều phụ nữ. Chỉ cần đứng đó cầm một chiếc MP3, cầm nó trên tay, đó dường như là một người con gái có thể chỉ huy thiên hạ. Người ta thường chấp nhận rằng các nữ diễn viên nên chú ý đến việc duy trì sự thanh lịch, vốn đã trở thành ưu tiên thứ 2. Cô ấy đứng thẳng đầu, tự tin và hào hoa, như thể cô ấy không để lộ scandal mà nói với cả thế giới về phạm vi ảnh hưởng của mình.

Chỉ nhìn từ xa, Triển Phong đã thấy hứng thú với người phụ nữ này.

Cần phải nói rằng Kiều Tiểu Kiều cũng là một ngôi sao trong làng giải trí trong những năm gần đây, xuất bản nhiều kỷ lục, đóng phim và tung ra một số quảng cáo thương hiệu lớn trong năm ngoái, cũng như các chương trình trò chuyện nổi tiếng trong giới. Triển Phong vừa rồi không nhìn nó trên tạp chí TV, tại sao vào những dịp như thứ sáu tuần trước anh cũng đảo mắt qua vài lần. Điều thú vị là trước đây Triển Phong dường như chưa từng đem người phụ nữ này để trong mắt.

Cho đến thứ sáu tuần trước, Triển Phong lần đầu tiên dường như biết có một người như vậy xung quanh mình, khi trở về nhà vào cuối tuần, lần đầu tiên anh tìm kiếm một vài video có tỷ lệ nhấp chuột cao nhất từ ​​Internet. Sau đó, nhìn những tạp chí thời trang do thư ký gửi đến, anh vừa cười vừa đọc.

Đặc biệt là khi nhìn thấy Kiều Tiểu Kiều tại lễ trao giải, cô tháo kẹp tóc ra, thay váy dài thành một chiếc váy nhỏ, cởi giày rồi cầm trên tay, bước lên sân khấu nhận giải, tay sờ cằm cười dài. Đã lâu không gặp được một nữ nhân thú vị như thế.

Lúc này, ánh mắt của Triển Phong quét qua trước mặt Giang Tử Huệ, sau đó dừng ở trên người Kiều Tiểu Kiều một lúc lâu.

Nói đến cách ăn mặc của hai người hôm nay, Kiều Tiểu Kiều quả thực không bằng Giang Tử Thành. Mặc dù chiếc váy này mềm mại và đáng yêu nhưng nó không làm nổi bật được đặc điểm của cô. Hai ngày trước ở nhà, xem qua các quảng cáo và báo in mà cô đã chụp trong năm qua, Triển Phong phát hiện người phụ nữ này thích màu đỏ, đặc biệt là màu đỏ to như lửa.

Nhưng anh phải thừa nhận rằng người phụ nữ này, Kiều Tiểu Kiều, bất kể ngoại hình, khí chất hay phong cách làm việc và tác phong của cô ấy, quả thực là người có khả năng chịu đựng màu đỏ nóng đó hơn bất cứ ai khác.

Hôm nay chẳng lẽ là để có thể thành công đoạt được hợp đồng này, nên cố ý thay đổi phong cách để che đi khí chất mạnh mẽ của một người phụ nữ khác thường? Triển Phong sờ cằm, đưa mắt nhìn Giang Tử Hiên vốn đã có chút bất an, sau đó nở một nụ cười nhạt, hơi hếch cằm lên, rất hợp với bộ váy màu camel thanh lịch và tinh tế hôm nay. Mái tóc dài mượt mà làm tôn lên khuôn mặt của cô ta. Đường viền nữ tính hơn với mỗi cử động, bao gồm cả cái nhìn cười, cô ta không hề dựa vào lưng ghế, mà chắp tay, đặt lên đùi, tư thế dè dặt và tao nhã, và cố ý chọn thứ mình thích trước đó, Triệu kiếm cớ nếm thử chọn lựa cà phê...

Triển Phong hơi nheo mắt lại , dùng ngón trỏ gõ hai lần vào mép bàn, nói: “Hai vấn đề.” 

Giang Tử Huệ chớp chớp mắt: “Triển tổng mời nói.”

Triển Phong nói: “Tại sao cô muốn giành được hợp đồng này. "

Giang Tử Huệ nghiêng đầu theo thói quen. Hành động này sẽ làm nổi bật má trái của cô ấy, hoàn hảo hơn bên phải, và chuyển động chậm động tác khép lông mi khiến cô ta trông có vẻ ngây thơ và nhanh nhẹn. Thủ đoạn này dùng trong quá khứ lần nào cũng thành công và không ít người đàn ông đã khen ngợi cô ta là quyến rũ nhất khi cô ta nghĩ.

Giang Tử Huệ cười nhẹ, thấp giọng trả lời: "Tôi đã xem một số yêu cầu mà quý khách sạn đưa ra, bao gồm hình ảnh của người phát ngôn, trình độ học vấn, kinh nghiệm, v.v., tôi cũng đã nói chuyện với người quản lý phụ trách công ty các anh, còn có Amy bọn họ cũng rất xem trọng tôi. Điều này đã củng cố niềm tin của tôi vào bản thân. Tôi nghĩ mình là ứng cử viên sáng giá nhất để giành được hợp đồng này cho đến nay. "

" Vậy nếu cô chọn nhân vật nam chính của quảng cáo, vậy cô nghĩ ai là người thích hợp nhất? "

Giang Tử Huệ ngượng ngùng cười:" Cái này ... đương nhiên tùy thuộc vào nhu cầu và ý định của anh và khách sạn của anh. Tuy nhiên, nếu Triển tổng không phiền, tôi có thể hỏi nhân viên trong công ty, người thường chịu trách nhiệm về lĩnh vực này. Tôi tin rằng nó ít nhất có thể cung cấp một vài đối tượng tham khảo tốt cho Triển tổng. ”

Triển Phong đưa mắt nhìn Kiều Tiểu Kiều:“ Cô Kiều, xin hãy trả lời hai vấn đề này một chút. ”

Triển Phong nhìn vào ánh mắt cô như thể họ đang ở đây. Trước thời điểm này, chưa từng có giao lộ nào.

Lúc này Kiều Tiểu Kiều mới mỉm cười nhìn lại Triển Phong, giống như lúc trước cô là người duy nhất đi thang máy vậy, cô bất mãn trong bụng đối với người này liền biến mất. Lúc này, người đàn ông trước mặt chỉ là người phỏng vấn cô và là sếp lớn, người có thể sẽ trở thành đối tác của cô trong tương lai.

Kiều Tiểu Kiều lúc trước dựa vào lưng ghế, lúc này cũng hơi ngồi dậy, đặt chiếc cốc giấy trong tay xuống bàn, sau đó nói: “Điều kiện khách sạn của anh đưa ra rất hấp dẫn, hiện tại tôi rất cần. Ngoài ra, mặc dù điều kiện cá nhân của tôi không hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của giám đốc Chúc, nhưng tôi và người đại diện đều đồng ý rằng với tư cách là một diễn viên, điều quan trọng nhất không phải là điều kiện ngoại hình mà là phẩm chất nghề nghiệp. Và một quyết tâm đủ dũng cảm để vượt qua thử thách. Tôi tình cờ có được cả hai nên tôi đến hôm nay, hy vọng có cơ hội để tôi sử dụng thế mạnh của mình. Tôi tin chắc sẽ không làm quý khách sạn thất vọng. "

" Về phía nam chính. Vui lòng cho phép tôi mạo muội nói một câu. Vì đây là video quảng cáo cho khách sạn riêng của Triển tổng hơn nữa nhân vật nữ chính đã quyết định chọn từ ngành giải trí, vì vậy nam chính vẫn nên được chọn từ những nhân viên của khách sạn, với các điều kiện khác nhau nên nó có tính thuyết phục và hiệu quả tuyên truyền cao hơn. "

" Ồ? "Triển Phong đan mười ngón tay vào nhau và ánh mắt lấp lánh:" Vậy thì Kiều tiểu thư nghĩ xem, nhân viên nào của khách sạn chúng tôi là có năng lực có thể đảm nhiệm việc này? "

Kiều Tiểu Kiều nói thẳng không cố kỵ: “Chính là bản thân ngài Triển tổng."

" Tôi có thể lắng nghe lý do của cô được không? "

Kiều Tiểu Kiều bình tĩnh miêu tả tựa như một người lạ không liên quan gì đến mình:" Triển tổng có ngoại hình nổi bật, có địa vị cao và hơn nữa trước đây chưa từng tham gia diễn xuất trong bất kỳ tác phẩm điện ảnh và truyền hình ăn khách nào. ”

Triển Phong đã sống hơn 20 mấy 30 năm, đây là lần đầu tiên anh nghe người khác nhận xét về mình như vậy, giống như đánh giá giá trị của một sản phẩm. Nhưng anh phải thừa nhận rằng tất cả những gì cô nói đều có cơ sở, và mọi thứ đều đánh vào trái tim anh.

Gần như trong tích tắc, Triển Phong đã có quyết định: "Giang tiểu thư--"

Triển Phong đứng lên, Giang Tử Thành cũng nhanh chóng đứng lên không nhã khí, đối mặt với tay phải của Triển Phong, nhẹ nhàng đặt lên tay phải của mình. Nhìn vào đôi mắt đen láy kia, Giang Tử Huệ nhất thời thất thần, trái tim điên cuồng gào thét. Giang Tử Huệ không khỏi khẽ cắn môi dưới, cười nói: "Triển tổng ..."

Trước khi nói ra lời lịch sự "hợp tác vui vẻ", cô ta đã nghe thấy giọng nói trầm thấp của Triển Phong có chút hối hận. : "Tôi xin lỗi, Giang tiểu thư, tôi hy vọng có thể có cơ hội hợp tác với cô trong tương lai."

Giang Tử Huệ ngẩn ra, sau khi phản ứng lại ý tứ trong lời nói của Triển Phong, cô ta không khỏi lạnh sống lưng, nét ửng hồng mờ nhạt trên khuôn mặt vốn dĩ nhuốm màu phấn khích và ngượng ngùng biến mất trong giây sau, đôi mắt động lòng người nháy mắt mắt biến mất. Phủ một lớp sương mỏng.

Triển Phong nói xong buông tay, quay đầu nhìn người phụ nữ ngốc nghếch vẫn đang ngồi trên ghế, khóe miệng hơi nhếch lên:" Kiều tiểu thư?”

Yolanda từ phía sau cười với Ada rồi nhẹ nhàng gật đầu. Cô ấy nói: “Cảm ơn.”

Sau đó, bỏ qua vẻ mặt tối sầm của đối phương, cô bước đến chỗ Kiều Tiểu Kiều và thay mặt cô ấy bắt tay với Triển Phong: “Triển tổng, cảm ơn anh đã để lại cơ hội này cho Giải Trí Tinh Quang, tôi thay mặt Đường tổng và Tiểu Kiều, cảm ơn anh! Tiểu Kiều sẽ không làm anh thất vọng! ”

Triển Phong bắt tay Lý Vân Vân một lần nữa rồi nhanh chóng buông ra. Sau đó, anh liếc nhìn người phụ nữ đang đứng im lặng, mỉm cười nhẹ và nói: "Tôi hy vọng như vậy."
----------------------
Tác giả có lời muốn nói: Ô ô ô ô, các ngươi đều bỏ ta, còn không thu lại, cũng không nhắn lại, ô ô ô ô, các ngươi khi dễ người……

Ta còn muốn bò nguyệt bảng, các ngươi phải cho ta động lực a! Muốn duy trì ta a! Phải cho ta hỗ trợ sao! Bằng không cũng chưa động lực ngày cày xong……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro