Chương 4: Cuộc Sống Như Vở Diễn 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Linh Lùn
Beta: Linh Lùn
-------‐-‐-------‐‐---------------------
“Anh đang ở đâu?” Lý Vận Vận đánh tay lái, xe đi vào bãi đậu xe, thuận thế lái ra khỏi cổng khách sạn Phong Quốc. Người phụ nữ Giang Tử Huệ vừa gặp phải sự mất mát khủng khiếp, cô nhìn người phụ nữ dối trá ác độc cùng ngườu đại diện cáo mượn oai hùm của cô ta Amy, bọn họ như bị xì hơi ngay tại chỗ, nhưng còn phải cố gắng giữ hình tượng gương mặt tươi cười chào hỏi, Kiều Tiểu Kiều lúc này thật hạnh phúc. Coo nhìn lướt qua đồng hồ đeo tay, mỉm cười lấy điện thoại di động ra gọi cho Lý Lập Dương.

Khi cả hai gặp nhau lần đầu tiên, đối với nhau đều có ấn tượng tốt. Ba tháng quen biết, sau một lần say khướt,Kiều Tiểu Kiều đã mạnh dạn hôn tỏ tình, cả hai đã xác nhận mối quan hệ của mình vào đêm hôm đó. Kể từ đó, mối quan hệ của cả hai rất tốt, thỉnh thoảng họ xảy ra những cuộc cãi vã nhỏ, cuối cùng họ luôn nhận được sự mềm mỏng và xin lỗi từ Lý Lập Dương. Ngay cả Lý Vận Vận cũng nói rằng trong những năm này, có rất ít người đàn ông có sự nghiệp và năng lực lại có chí khí và tu dưỡng bản thân tốt như giáo sư Lý. Kiều Tiểu Kiều, cô gái này nhìn vẻ ngoài hấp tấp, nhưng trong lòng rất tinh tế, sẽ kén chọn đàn ông! Mỗi lần nói về chủ đề này, Kiều Tiểu Kiều đều mỉm cười, khoe khoang muốn chết.

Lý Lập Dương bình thường cũng không bận công việc, đương nhiên có nhiều thời gian nhàn rỗi hơn Kiều Tiểu Kiều. Vì vậy, thỉnh thoảng, anh ta sẽ nấu ăn ở nhà, gọi Kiều Tiểu Kiều hoặc Lý Vận Vận đến, hoặc lái xe đến nhà hoặc công ty của cô.

Tối hôm trước, trước khi đi ngủ, hai người vừa nói chuyện điện thoại. Lý Lập Dương hỏi cô có phải chuẩn bị bữa trưa cho cô không, Kiều Tiểu Kiều nói không chắc khi nào buổi phỏng vấn sáng nay kết thúc sẽ hẹn anh ta.

Điện thoại reo một lúc mới được nhấc máy. Giọng nói của Lý Lập Dương ở đằng kia nghe có chút kỳ lạ.

Kiều Tiểu Kiều ngồi thẳng dậy: "Lập Dương?"

"Anh không sao chứ? Bị cảm à?"

Người đàn ông ở đầu dây bên kia ngập ngừng: "Tiểu Kiều, anh ... anh đến nhà họ hàng, anh sợ hôm nay không làm cơm trưa cho em được ..."

Kiều Tiểu Kiều vẫn là cảm thấy anh ta nói chuyện giọng điệu có chút kỳ quái: " Lập Dương, anh không sao chứ?”

“Không sao.” Lý Lập Dương ngồi ở mép giường, nặn ra một nụ cười khô khốc: " Tiểu Kiều, anh xin lỗi.”

Kiều Tiểu Kiều cảm thấy có chút không thể giải thích được. Cảm thấy khó chịu, như thể có một viên đá nhỏ trong lòng. "Họ hàng gì? Em có cần đến đó không?"

"Không cần." Lý Dịch Dương hơi vội đáp, sau đó bí mật ho khan: "Là họ hàng xa của mẹ anh. Định đến thành phố H, đi ngang qua. Thành phố B, liền ở lại đây qua đêm, mẹ anh nhờ cô ấy mang theo một số đồ lưu niệm. ”Sau khi dừng lại, giọng nói của Lý Lập Dương nhẹ nhàng hơn, mang theo chút cảnh giác:“ Tiểu Kiều, mẹ anh lần này nhờ cô ấy mang đến đều là thứ tốt, nhiều thứ thích hợp để hầm canh. Nhân sâm núi, cây sói rừng, nhiều loại nấm tốt hơn rất nhiều so với loại mua ngoài chợ. Ngày mai anh rảnh. Em muốn uống canh gì, gà rút xương Hay là chim bồ câu? ”

Kiều Tiểu Kiều khóe môi khẽ nhếch lên: “Cái gì cũng được, anh hầm canh uống rất ngon.”

Lý Lập Dương ở bên kia nhẹ nhàng " Ừm” một tiếng.

“Nghỉ ngơi thật tốt.” Ngừng một chút, Kiều Tiểu Kiều lại nói: “Vậy thì ngày mai em sẽ gọi cho anh.”

Lý Dịch Dương nói “OK”, sau đó bên kia điện thoại không có tiếng động, nhưng anh ta cũng không cúp máy.

Kiều Tiểu Kiều biết đây là sự chu đáo của anh, mỗi lần cúp máy đều phải cúp máy trước. Vì vậy, khóe môi cô cong lên nhấn nút cúp điện thoại

Ngẩng đầu nhìn con đường phía trước xe, Kiều Tiểu Kiều lập tức kinh ngạc kêu lên: “Vận Vận, cô lái xe đi đâu!”

Lý Vận Vận hơi hơi mỉm cười: “Nếu Lập Dương không rảnh cùng cô ăn cơm trưa, chúng ta vẫn nêb về công ty ăn cơm đi!”

Kiều Tiểu Kiều nhét điện thoại di động vào trong túi xách, nghiến răng nghiến lợi gần như phát điên: "Lý Vận Vận, cô tham công tiếc việc! Hôm nay khó khăn lắm công ty mới không sắp xếp. Cô không thể buông tha cho cô cũng như cho tôi hôm nay đi? Một ngày không có tên Đường âm dương quái khí thì sẽ chết sao! ”

Lý Vân Vân nhíu mày:“ Nếu cô còn nói nhảm, tôi sẽ đá cô xuống bây giờ! ”

Kiều Tiểu Kiều nhìn kỹ lại, hả? Xe đã qua cổng Giải Trí Tinh Quang không có đi vào?

"Này ..." Kiều Tiểu Kiều nửa phút trước đã thay đổi trạng thái điên cuồng, chắp tay nịnh nọt: "Chị Vân Vận, em biết chị biết quan tâm người ta nhất mà? Chúng ta vẫn là đi suối nước nóng hay ăn thịt nướng đi. Hả? ”

Lý Vân Vân tức giận liếc cô một cái, kèm theo một cái hừ lạnh:“ Ai nói vừa rồi không gặp âm dương quái khí của tên họ Đường sẽ chết… ”

Kiều Tiểu Kiều nhắc tới chuyện này nhi chính là tinh thần tỉnh táo, lập tức lông mày giương lên khóe miệng một câu, giơ lên tay phải đọc từng chữ rõ ràng trả lời: “Báo cáo, ta nói!”
Kiều Tiểu Kiều nhắc tới chuyện này liền tỉnh táo nhướng mày, khóe miệng nhếch lên, giơ tay phải lên nói rõ ràng: “Báo cáo, em nói!”

Lý Vân Vân nghiến răng: "Cô còn muốn đi suối nước nóng ăn lẩu!”

Kiều Tiểu Kiều cười. Nắm chặt túi xách của cô ấy: "Phiếu giảm giá đều ở đây. Chị Vận Vận, nếu chị không muốn đi, có thể được!"

Mọi người trong toàn bộ công ty của Giải Trí Tinh Quang đều biết rằng người đại diện kim bài họ Lý này nổi tiếng là người lòng dạ sắt đá*. Ngay cả ông chủ của công ty cũng đề nghị ăn ở teppanyaki, cũng không quên mang theo phiếu giảm giá được tải về từ Internet, nhân viên của phòng kế hoạch, tổng cộng có 17 người, họ cũng mua đồ uống và bia từ siêu thị trước. Một vài chàng trai xách túi lớn và túi nhỏ, một nhóm người lao vào cửa hàng teppanyaki kiểu Nhật.

Sau đó, mặc kệ khuôn mặt tuấn tú của một tổng giám đốc nào đó họ Đường sắc như dao, anh ta không hề khiêm tốn, ăn miếng thịt lớn, uống rượu không say. Lý do rất đơn giản, phiếu được ghi rõ ràng là "Bạn phải có trên 15 người mới được sử dụng, bạn có thể mang theo đồ uống của riêng mình."

Đối với chuyện này, Lý Vận Vận tới nói, cảm thấy hương vị hơi khó chịu khi nhớ lại chút chuyện cũ. Say rượu, buổi tối không về nhà, hoặc bị người đại diện không nói ra lời, những chuyện như vậy, cho dù có bị giết cô cũng không thừa nhận!

Hôm nay, Kiều Tiểu Kiều dùng phiếu giảm giá như một lời đe dọa sẽ đem chuyện cũ nhắc lại, lặp đi lặp lại hai chữ "Đường tổng", biến Lý Vận Vận tức giận đến khuôn mặt trắng bệch, nếu không phải lái xe, cô ấy vẫn đường đường chính chính trong thành phố, chung quy cô vẫn là một người nổi tiếng trong xã hội. Một người nổi tiếng, một cây kiếm tiền cho công ty, một đối tác tốt nhất của cô ấy, bằng không cô thực sự muốn bịt miệng cô ấy bằng băng keo và đuổi ra khỏi xe!

Nhưng mười phút sau, đến lượt Kiều Tiểu Kiều sắc mặt trắng bệch nghiến răng nghiến lợi.

Bởi vì hai người cùng nhau đi tới lối vào của câu lạc bộ suối nước nóng dưỡng sinh, họ đụng phải "Đường tổng" phúc hắc mà vừa nãy cô nàng đang hô hào lộn ngược. Lý Vận Vận đồng cảnh ngộ bị bắt cóc và kéo đi tại chỗ, cùng với những người bị kéo đi, cũng như ngăn xếp dày của phiếu giảm giá của hội quán, khách sạn, nhà hàng, và mười tám thị trấn, trong đó của câu lạc bộ.

Trong bầu trời xanh và nắng trắng, gió xuân lất phất, Kiều Tiểu Kiều đứng ở cửa đại sảnh, vẻ mặt đau khổ và tức giận, nghẹn ngào mấy lần, tên địa chủ gian ác tên tư bản bóc lột mồ hôi xương máu của nhân viên! Bình thường tiêu hao tuổi trẻ và tiêu hao năng lượng của cô còn chưa tính. Giờ thì ngay cả những người chị em tốt của cô ấy cũng bị lôi đi, và hàng triệu tấm séc có thể được ném cho chính cô mà không cần chớp mắt. Ngày nay làm sao chúng ta có thể cạnh tranh với mớ phiếu giảm giá đó!

“Kiều tiểu thư?” Một giọng nam vang lên bên cạnh, nhanh chóng kéo Kiều Tiểu Kiều ra khỏi vòng xoáy cảm xúc của hận thù và oán hận.

Kiều Tiểu Kiều uyển chuyển quay đầu lại, anh thấy người đàn ông đeo một cặp kính râm màu nâu che nửa khuôn mặt, một chiếc áo len cổ lọ màu đen với áo sơ mi kẻ sọc cổ vuông nhỏ, quần dài màu nâu và một chiếc áo khoác kaki dài ngang lưng cỡ lớn. , Với một đôi giày da bê màu nâu sẫm, cách ăn mặc điển hình của người Anh, để tôn lên dáng người hoàn hảo và quý phái của một người đàn ông. Đôi môi dày vừa phải cong lên một nụ cười có chút quyến rũ: “Sớm như vậy không nhớ ra tôi sao?”

Kiều Tiểu Kiều đột nhiên tỉnh táo lại, nhanh chóng vươn tay phải khẽ gật đầu: “Chuyện lần trước cảm ơn anh Chu. "

Thật không hổ danh là câu lạc bộ dưỡng sinh tốt nhất trong nghành! Hãy nhìn xem, bao nhiêu người có tên tuổi lớn đã xuất hiện trong vòng chưa đầy mười phút? Có Đường Thanh, người sáng lập Giải Trí Tinh Quang và Chu Tử An, nam diễn viên trẻ và đẹp trai nhất Trung Quốc, cùng Kiều Tiểu Kiều. Không phải những người này đều là những người ông huyền thoại! Giả sử trời lạnh, bạn nên đi suối nước nóng, Tây An, Đài Loan, đảo Hải Nam, không thể đi đâu? Phải thành thật cắm rễ ở thành phố B, đây là một gia đình nhỏ đúng không?

Chu Tử An mỉm cười nhiều hơn, nắm tay Kiều Tiểu Kiều cũng tăng thêm lực: "Có vẻ như tôi đã già rồi. Khiến cho cô Kiều dễ dàng bị phân tâm khi đang nói chuyện với tôi.?"

Kiều Tiểu Kiều trong lòng rùng mình, bên môi lập tức gợi lên một nụ cười nhạt, chuyển tầm mắt nói: “Chu tiên sinh quá khiêm tốn, mỹ - sắc trước mặt, ngẫu nhiên có thất thần, còn mong chu tiên sinh đại nhân đại lượng, không trách cứ.”

Chu Tử An không biết nên khóc hay cười, ánh mắt sau kính dâm lóe lên một tia hứng thú: “Kiều tiểu thư nói chuyện thật nhanh nhẹn và hài hước, đã chiếm được cảm tình của tôi. Không biết tôi có được sự vinh hạnh, có thể cùng Kiều tiểu thư ăn trưa?”

Môi Kiều Tiểu Kiều nở nụ cười ngọt ngào hơn; "Tôi rất vinh hạnh." , Nhanh chóng rút bàn tay phải cơ hồ đã bị nắm đến bỏng ra. Trong lòng thầm rủa thầm, đàn ông ngày nay sao vậy, nói tiếng Trung hiện đại không rành nên rất thích vẽ văn, còn gì nữa là "Tôi không biết mình có vinh dự này không", tại sao một hai người lại thích dùng giọng này. !

Tác giả có lời muốn nói: Ân, cho nên kỳ thật tiểu kiều hiện tại là có bạn trai, kỳ thật Chu Tử An ca ca là nam xứng, Triển Phong ca ngươi nguy cơ lớn……

Còn có niết, vận vận cùng đường luôn là một đôi, áng văn này mặt sau sẽ viết hai người bọn họ phiên ngoại, rất thú vị một đôi nga, O(∩_∩)O~

Áng văn này viết có được không xem a? Ta hảo thấp thỏm, sưng sao thật nhiều lão người đọc cũng chưa lộ diện đâu, ô ô……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro