chương 53: Siêu sao đại nhân, tránh xa ra một chút 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: PhươngNhi1612

Tại sao không sớm nhắc nhở một chút?? Này đều đã gặp mới nói chuẩn bị sẵn sàng, sớm đi đâu rồi?!!

"Tích ———— hệ thống nhắc nhở, ký chủ cô suy nghĩ cái gì, ta đều biết."

"··········"

Cô hiện tại không có công phu như hệ thống, vẫn là trước tiên đem chuyện trước mắt này giải quyết rồi lại nói.

Người này là Tư Vân Tà, nhưng anh đối với cô đều không còn chút ký ức nào. Đối với một người xa lạ, còn tự tiện như vậy... đột nhập vào thế giới của anh.

Kết quả, sẽ như thế nào này??

Nếu là Tư Vân Tà của thế giới trước, cô sẽ bị đuổi giết không chút lưu tình.

Anh ở trong thế giới này, khả năng sẽ không có thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, nhưng xem trình độ yêu nghiệt của tên này, tuyệt đối là không tha cho cô.

Cho nên ····· hạ thủ trước là vua! Trong mắt cô nhanh chóng xẹt qua tia sáng.

Niệm tình cũ? Mạng vẫn là quan trọng hơn một chút. Tay cô nhanh chóng biến thành lưỡi dao sắc bén hướng anh bổ tới.

Một đôi mắt phượng từ đầu đến cuối nhìn chăm chú vào cô cũng nhanh chóng trở nên thâm thúy. Không nghĩ tới một tiểu minh tinh tép riu, thế nhưng trên tay lại cũng có chút công phu.

Thân thể anh lui lại phía sau mấy bước.

Một cái tay khác của cô đem cửa phòng khóa chặt, thừa thắng xông lên, từng bước ép sát. Nếu hỏi, vì cái gì cô không thừa cơ hiện tại chạy trốn?

Chạy?

Cô chỉ là một tiểu minh tinh thì có thể chạy đi đằng nào? Xem xét những bảo tiêu vừa rồi của Tư Vân Tà, rõ ràng lai lịch không tầm thường.

Cho dù cô có thể chạy ra khỏi cửa phòng này, sớm muộn gì cũng sẽ lại bị bắt trở về. Nghĩ đến đây, Tuyên Vân Chi ra tay càng ngày càng tàn nhẫn.

Từng chiêu thức bắt đầu sắc bén trí mạng. Hiện tại giá trị may mắn của cô có năm điểm.

Không giống như là thế giới thứ nhất nguy hiểm như vậy. Cho nên, cô hoàn toàn không cần dựa vào bất luận kẻ nào tới tấn công mục tiêu.

Nói cách khác ···· vai ác nhất thì lại như thế nào? Đối với cô mà nói, đã không còn giá trị lợi dụng gì nữa.

Ý cười trên môi đỏ càng ngày càng lớn. Ân, ý tưởng thật sự rất tàn nhẫn.

Nhưng làm sao bây giờ? Đối với gương mặt quen thuộc này, cô làm sao hạ thủ được.

Chậc.

Mình thật sự không phải người. Cô nhịn không được yên lặng phê phán chính mình một chút.

Động tác càng không chút nào lưu tình, ánh mắt càng ngày càng lạnh nhạt.

Tư Vân Tà từng bước lui về phía sau, trong mắt ánh lên tia thú vị thâm thúy.

Động tác của cô như nước chảy mây trôi, từng chiêu khống chế địch, căn bản là không phải một tiểu minh tinh đơn thuần có thể làm được.

Giống như ····· căn bản chính là sát thủ.

Sau khi nghiên cứu qua người phụ nữ này, môi mỏng củaTư Vân Tà hiện lên nụ cười càng ngày càng lưu manh.

Trên khuôn mặt tuấn tú vô song này, là sự hờ hững đối với sinh mệnh trước mắt. Một tiểu minh tinh nhỏ nhoi, thật là mượn gan của trời mới dám đối với anh ra tay.

Chính mình không muốn sống, anh liền giúp cô một phen. Đối với loại sự tình này, Tư Vân Tà trời sinh liền có một loại hứng thú.

"Tích —————— hệ thống nhắc nhở, hệ thống nhắc nhở, vai ác nhất trong thế giới này là tồn tại phi thường quan trọng, cô không thể giết, không thể giết được, tích————————————"

Trong mắt Tuyên Vân Chi hiện lên bực bội,

"Ngươi câm miệng cho ta!"

Lời nói vừa ra khỏi miệng, trong không gian vốn dĩ chỉ có tiếng đánh nhau, phá lệ rõ ràng chói tai.

Tư Vân Tà nhíu mày, nhìn tới gương mặt tuấn mỹ vô cùng kia, đuôi lông mày mắt bắt đầu lóe lên một chút cảm xúc khác thường.

Một tia hung ác ở trong mắt cuồng loạn thoáng qua. Mà ra tay, cũng từ vừa mới phòng ngự, chuyển biến thành tấn công. Lập tức, cử động của anh hoàn toàn không còn bộ dáng không chút để ý như vừa mới kia.

Tay, nâng lên, hạ xuống.

Tuyên Vân Chi thấy rõ nhất cử nhất động của anh, nhưng làm như thế nào, cũng tránh không khỏi. Xoay người lui lại, mũi chân dẫm lên tường trắng tinh rơi xuống một chỗ khác, chân nâng lên đá một đá, đánh thẳng vào mặt anh.

Tư Vân Tà thuận tay bắt lấy, cô trực tiếp quấn lên thân người của anh, tay nâng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro