Chương 60: Siêu sao đại nhân, tránh xa ra một chút 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy hiện tại có thể nghĩ lại."

Thời điểm nói, thanh thuần cười cười, đi theo sau vỗ vỗ bờ vai của anh ta, lướt qua Đường Nhất hướng tới xe thương vụ đi đến.

Cô tự mình cố mở cửa xe, sau khi nhìn thấy người lười biếng ngồi bên trong, bĩu môi, ngồi lên theo.

Cửa xe đóng lại, xe thương vụ chậm rãi xuất phát.

"Đi đâu?"

Tư Vân Tà một tay để dựa đầu vào, nghiêng lưng dựa trên ghế, con ngươi hẹp dài mang theo tia không chút để ý

"Hiện tại mới biết đường dò hỏi muốn đi đâu? Chậm rồi."

Đúng lúc trong đầu Tuyên Vân Chi vang lên thanh âm của hệ thống 001:

"Hệ thống nhắc nhở, ký chủ có thể cùng vai đại ác liên minh, như vậy có trợ giúp hoàn thành nhiệm vụ."

Cô cũng không biết vì cái gì, hệ thống 001 tựa hồ như phi thường thích cô cùng Tư Vân Tà hợp tác.

Xoa xoa đầu đang đau. Vừa nhấc tay trắng nõn lên, liền nhìn thấy mu bàn tay bị sứt sát, mang theo tơ máu.

Tư Vân Tà nhìn thấy vậy, trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia hắc ám, ý cười trên môi mỏng phai nhạt đi một chút.

Cho đến khi xe chậm rãi dừng lại ổn định.

Cửa xe bị mở ra, đập vào mắt, là một tòa biệt thự ở giữa sườn núi. Xung quang tĩnh mịch, chung quanh trừ biệt thự này, không có hộ gia đình nào khác.

Tuyên Vân Chi từ trên xe đi xuống dưới. Lông mày nhảy nhảy, đi theo Tư Vân Tà vào.

Trong nháy mắt, biệt thự đen nhánh bật đèn huy hoàng. Lúc cô quan sát xong biệt thự hoàn chỉnh này, chỉ có một loại cảm giác. Trống trải.

Thảm lông dê đem tòa biệt thự gần hai trăm mét vuông này mỗi một chỗ đều che phủ nghiêm trang. Thánh khiết đến nỗi làm cho người ta không đành lòng làm vấy bẩn.

Đồ vật trong nơi này, từ khung hình, bàn thủy tinh, đều mang màu đỏ chói lóa mắt, không chỗ nào là không có.

Kiêu ngạo diễm lệ, giống như chủ nhân của căn biệt thự này vậy.

Cạch một tiếng. Cửa phòng phía sau bị đóng lại. Biệt thự trống trải, chỉ còn lại có hai người là cô cùng Tư Vân Tà.

Chân dài của anh duỗi ra, cất bước đến sô pha trước mặt ngồi xuống.

Tuyên Vân Chi sau khi đánh giá xong, cũng ngồi xuống đối diện anh.

"Tư tiên sinh tính toán đêm nay cho tôi trú ở chỗ này?"

Liền nhìn thấy người nào đó nâng mắt, đảo qua mặt cô: "Không chỉ là đêm nay, về sau cô đều sẽ ở tại nơi này."

Tuyên Vân Chi sau khi nghe xong, sửng sốt, trực tiếp tức giận cười: "Tư tiên sinh, nếu tôi nhớ không lầm, chúng ta chỉ gặp mặt qua hai lần. Anh mạnh mẽ đem tôi trói đến đây, tôi có thể báo cảnh sát."

"Cô không muốn?" Anh cười cười, bộ dáng thảnh thơi, từng câu từng chữ nói.

Cô khẽ cau mày một chút. Nói thật, cô không biết người này rốt cuộc muốn làm cái gì. Cũng căn bản nhìn không thấu.

Nếu nói là chọc tới anh làm cho anh muốn trả thù, dựa theo tính cách của người này, tuyệt đối sẽ không ôn hòa như vậy.

Nhưng nếu là nói có việc muốn nhờ cô ·····, cô cho tới bây giờ không tin người này sẽ vì cái gì sự tình muốn nhờ, mà liền đối với người khác làm ra việc lấy lòng gì.

Người như vậy, hành sự trước nay đều là kiêu ngạo bất thường. Cho dù anh hiện tại khoác một vỏ bọc siêu sao quốc tế đi chăng nữa, làm việc cũng tuyệt đối sẽ không bởi vậy mà thay đổi nửa phần.

Ngay lúc này, liền nghe thấy người đàn ông này lại sâu kín lên tiếng: "Tuyên Vân Chi, em là ai?"

Cô nghe được lời này liền sửng sốt, đột nhiên cười ra tiếng:

"Tôi chính là Tuyên Vân Chi, còn có thể là ai?" Cô cho rằng, anh phát giác chính mình trong thân thể này cùng linh hồn trước đó bất đồng.

Nhưng là anh nhìn mình, ánh mắt thâm thúy đến giống như muốn nhìn sâu tận đến trong linh hồn cô.

Lộc cộc lộc cộc, khớp xương tay chuyển động, một chút một chút gõ ở trên bàn, không nhanh không chậm vẫn duy trì tiết tấu.

Môi mỏng của anh vẽ ra độ cong càng lúc càng lớn, hàm chứa ý cười càng ngày càng nồng đậm:

"Trực giác nói cho tôi biết, em là của tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro